[Dịch] Bất Hủ Đan Thần

Chương 20 : Truy khoản nợ

Người đăng: 

Trình Cung nói xong, tiện tay ném cho Túy Miêu một lọ thuốc mỡ, đây là vài ngày trước hắn để cho tiểu Tuyết luyện chế một ít thuốc mỡ trị ngoại thương. Trình Cung ở kiếp trước với tư cách một trong Cửu Châu thập đại Đan đạo đại sư, đã sớm quen đạo lý dược bất ly thân, đan không rời miệng, chữa bệnh cần dùng, chiến tranh càng cần dùng, cho nên hắn đánh đồng cấp bình thường là trực tiếp dùng phương pháp lãng phí, không ngừng dùng đan dược, vĩnh viễn oanh kích chiêu thức mạnh nhất, sau đó rất nhanh dùng đan dược khôi phục, vượt cấp khiêu chiến càng là chuyện thường ngày. Nếu như không phải sự tình lần này vội vàng, gần đây hắn nhất định sẽ luyện chế một ít đan dược phòng thân, chuẩn bị bất cứ tình huống nào. Nếu là lúc trước Trình Cung nói có thể trị tốt Túy Miêu, Túy Miêu sẽ tiếp tục uống rượu, sau đó nằm ngủ. Bàn Tử cùng Tống Phúc tuyệt đối sẽ không ngừng khinh bỉ, nhưng hiện tại thì hoàn toàn bất đồng. Trình Cung viết một chữ thắng ngàn vạn lượng bạch ngân, còn có lúc chiến đấu bộc phát lực lượng, vừa rồi điều tra bệnh tình cho Túy Miêu, tiện tay viết ra hơn mười chủng dược vật, đã sớm làm cho bọn hắn im lặng. Một đêm này, Túy Miêu không uống rượu, đây là một ngày duy nhất gần tám năm nay hắn không uống rượu. . . . Phủ đệ Chu Thái Phó, trong Cầm viên . Tiếng đàn dần dần tiêu tán, hai tay Chu Dật Phàm đặt ở trên đàn, ánh mắt chậm rãi nhìn đám người phía dưới, người cầm đầu đúng là Chu Văn Thải, giờ phút này đang nằm ở trên kệ, sắc mặt tái nhợt, thảm đạm, ánh mắt ảm đạm vô quang. Lại nhìn thoáng qua tờ giấy đặt ở nơi kia, bên trên viết một chữ cởi, chính là chữ trước kia Trình Cung viết. - Chủ xấu bộc nhục, chủ tử của các ngươi cũng như vậy, các ngươi còn không biết xấu hổ đứng ở chỗ này. Vừa vặn vài chỗ của gia tộc ở gần Yêu Thú Sâm Lâm có thú triều quy mô nhỏ, các ngươi đi qua đi. Nếu như trong vòng nửa năm có thể còn sống sót, còn có thể tăng lực lượng bản thân lên một đại cảnh giới, các ngươi tùy thời trở lại Vân Ca Thành. Nhìn chữ cởi kia, Chu Dật Phàm rất tùy ý, phong khinh vân đạm nói, giống như là đang tùy ý nói chuyện cùng hạ nhân trong nhà, thậm chí mang theo cảm giác thân thiết. - Bịch! Nhưng hắn thốt ra lời này xong, trực tiếp có hai người chân mềm nhũn té trên mặt đất. Những người khác cũng đều sợ tới mức mặt không còn chút máu, chiến đấu cùng yêu thú, trăm người có thể còn sống một cũng không tệ rồi, lại muốn tăng lên một cảnh giới. Nhưng mà không ai dám cầu xin tha thứ, càng không ai dám nói nhiều một câu, duy nhất có thể làm là cẩn thận lui ra ngoài. - Lần này coi như ngươi nổi danh rồi, từ nay về sau chỉ sợ trong Vân Ca Thành, ngươi cũng là nhân vật không người không biết, không người không hiểu rồi, mặc dù Chu gia ta là đứng đầu văn thần, nhưng cũng không phải cái loại trói gà không chặt. Dưỡng tốt thương thế, đến chiến trường Man hoang hảo hảo học một ít a, cho dù không làm được Võ tướng, cũng phải học được dùng đầu làm việc, học sử dụng thủ hạ của mình như thế nào. - Vâng. . . Vốn Chu Văn Thải như đã chết, nghe được Chu Dật Phàm nói cũng không có lộ ra phẫn nộ, thần sắc lo lắng sợ hãi vậy mà lộ ra khá hơn một chút. Tuy thương thế của hắn không nhẹ, cũng rất nặng, tức thì bị tức giận đến thổ huyết, nhưng xa xa không tới loại trình độ này. Mặt mũi đã ném đến không thể ném lại, nhưng mà trọng yếu hơn là có thể giữ được tánh mạng. Nghe được mình có thể sống, trong mắt Chu Văn Thải lập tức nổi lên lửa giận, Trình Cung, ngươi chờ đó, ngươi làm cho ta từ nay về sau không có cách nào làm người ở Vân Ca Thành, ta sẽ cho ngươi đi thành quỷ. Giờ phút này Chu Dật Phàm như cười mà không phải cười, cử chỉ tiêu sái đứng dậy nhìn chữ mà Trình Cung ghi, lúc hạ nhân sắp mang Chu Văn Thải ra cửa, hắn đột nhiên ấm giọng nói: - Lần này ta tạm thời bỏ qua cho ngươi, nhưng ngươi phải nhớ kỹ, hiện tại người Chu gia không muốn phát sinh bất luận xung đột gì cùng người Trình gia. Đừng tưởng rằng sau khi ngươi gặp chuyện không may thì Tử Yên công chúa sẽ giúp ngươi, nếu như ngươi dám đi đụng Trình Cung nữa, không có người có khả năng giúp được ngươi. Chu Văn Thải đang nghĩ ngợi phải trả thù Trình Cung như thế nào, lập tức bị Chu Dật Phàm nói dọa đổ mồ hôi lạnh, sự tình mình bí mật tiến cung cùng Tử Yên công chúa vậy mà cũng bị biết. Chẳng lẽ bên trong gia tộc đồn đãi là thật, lực lượng thần bí nhất của Chu gia đã bị hắn khống chế, nếu thật là như vậy, Chu Dật Phàm kia thật đáng sợ, so với Thất hoàng tử cũng chưa chắc kém bao nhiêu. Sau khi hạ nhân mang Chu Văn Thải rời khỏi đây, từ một phương hướng khác đi ra một lão giả, mình mặc quần áo rộng thùng thình, thoạt nhìn rất tùy ý. Người này đúng là đương triều Thái Phó, gia gia Chu Dật Phàm Chu Tùng. - Tài văn chương trong gia tộc cũng coi như người kiệt xuất, tương lai làm Đại tướng nơi biên cương là không có khả năng, nhưng thống trị một phủ thì không có vấn đề gì. Không nghĩ tới lần này xảy ra sự tình bực này, mới vừa rồi phụ thân hắn còn cố ý chạy tới ta cầu tình. Chu Tùng nói rất tùy ý, nói là phụ thân Chu Văn Thải đến đây cầu tình, nhưng hắn vẫn chờ Chu Dật Phàm xử lý xong mới hiện thân, ý nghĩa không cần nói cũng biết, hiển nhiên là vô cùng tín nhiệm đối với Chu Dật Phàm, đồng thời cũng cho hắn đầy đủ quyền lực. Chu gia rất khổng lồ, nhà của bọn họ đã phú quý mấy trăm năm, năm đó thời điểm Thái tổ thành lập nước, bọn hắn đã đi theo, cho nên trong mắt bọn hắn, Trình gia bất quá là nhà giàu mới nổi. - Trình Cung này chúng ta vẫn đang ngó chừng, nhưng bất luận thấy thế nào hắn cũng là một thiếu gia ăn chơi chân chân chính chính, nếu không hắn cũng sẽ không bị Tử Yên tính toán. Nhưng từ sau chuyện cưỡng gian công chúa, Trình Vũ Phi đại náo hoàng cung, Trình gia đột nhiên âm thầm tiến hành đại thanh lý lần thứ nhất, tất cả người chúng ta cài vào đều biến mất, mới đầu ta còn tưởng rằng đây là Trình Tiếu Thiên nổi giận, vì bảo hộ Trình Cung. Nhưng hiện tại xem ra, có lẽ có dụng ý khác, hình như Trình Cung này có chút khác với Trình Cung trước kia, lực lượng tăng lên, ngay cả chữ cũng rất tốt, tuy còn không có biện pháp so cùng Trình Lam, Lôi Hạo Uy, Âu Dương Ngọc Bảo, nhưng thành tựu này không có tám năm mười năm công phu là không thể nào được, ta đã cho người thu thập chữ viết trước kia của hắn, hoàn toàn là một trời một vực, không có khả năng so sánh. Chu Tùng đi đến phụ cận nhìn thoáng qua tờ giấy trong tay Chu Dật Phàm, sau đó nhìn về phía Chu Dật phàm nói: - Ngươi thấy chuyện này thế nào? - Trình gia trong vài thập niên nay quá mức phong quang, đã đến tình trạng công cao chấn chủ, chỉ là hai đứa con trai của Trình Tiếu Thiên còn nắm binh quyền, danh vọng Trình gia quá thịnh, coi như là bệ hạ cũng không dám đơn giản làm cái gì đối với bọn họ gia. Cộng thêm bệ hạ cố tình thành lập cơ nghiệp muôn đời, chiếm đoạt thế lực chung quanh thành lập đế quốc lớn thứ tư, cho nên trong ngắn hạn chắc có lẽ Trình gia không có việc gì. Nhưng nếu như đời thứ ba của Trình gia cũng đặc biệt ưu tú mà nói, như Trình Vũ Phi cùng Trình Vũ Dương, một văn một võ mà nói, chờ bọn hắn phát triển chỉ sợ ngay cả bệ hạ cũng rất khó khống chế được. Chỉ sợ Trình gia cũng nghĩ đến vấn đề này, cho nên cố ý để cho Trình Lam đi văn lộ, sau đó cố ý che dấu Trình Cung. Nói đến đây, khóe miệng Chu Dật Phàm ngược lại là nổi lên vẻ mỉm cười: - Chỉ là nếu như chỉ là loại che dấu này, tựu hồ có chút vẽ rắn thêm chân, dư thừa rồi. Dù sao Trình Cung hắn văn kém xa Tứ đại tài tử, cho dù chữ này không tệ cũng chỉ là không tệ, võ càng không cần phải nói. Căn cứ tin tức trước kia Ám Ảnh chúng ta truyền đến, trong cơ thể hắn còn có một chút tích súc, nhưng tuyệt đối không quá mạnh mẽ. Chu Tùng thoả mãn, thưởng thức gật đầu: - Vậy ngươi cho rằng hiện tại Trình Cung là xảy ra chuyện gì? - Trừ khi không còn là Trình Cung, nếu không tối đa chỉ là Trình gia không tiếc vận dụng tất cả lực lượng, giúp hắn tăng lên một ít lực lượng, những thứ khác trước mắt còn xem cũng không được gì, nhưng ta đã để cho Ám Ảnh mật thiết chú ý Trình Cung rồi. Hiện tại ta đối với hắn cũng có chút hứng thú, nhưng tin tưởng không cần chúng ta sốt ruột, chuyện Chu Văn Thải cùng Trình Cung ngày đó, ngoài ý muốn truyền ra chuyện cưỡng gian công chúa, cái này vừa vặn để cho chúng ta nhìn thái độ của hoàng gia, nếu như Tử Yên công chúa xúc động giết Trình Cung mà nói, đó là sự tình không còn gì tốt hơn, bây giờ là thời điểm yên lặng trước khi gió lớn, gió bắt đầu thổi rồi! Ánh mắt Chu Dật Phàm nhìn xa xa, khóe miệng mang theo nụ cười tự tin, trong thần thái vô cùng tiêu sái phiêu dật, gió nhẹ nhàng thổi qua làm bay quần áo, cộng thêm lời của hắn làm cho hắn có một cảm giác khống chế hết thảy ở trong tay. . . . Trong mấy ngày kế tiếp, toàn bộ Vân Ca Thành đều náo nhiệt lên, sự tình công chúa bị Trình đại thiếu cưỡng gian xuất hiện nhiều phiên bản, không ai dám công khai nói nhưng không ngừng nghị luận. Cộng thêm Trình Cung ghi một chữ “cởi” thắng Chu Văn Thải, còn làm cho hắn cởi sạch quần áo nhảy sông càng trở thành đề tài cho tất cả mọi người nói chuyện. Nhưng mà ngày hôm sau thì có chủ đề càng đặc sắc, từ ngày hôm sau, thủ hạ của Đổ Thần âm thầm tiếp xúc cùng những người đặt cược ngọc bội, bảo kiếm, đa số người đều vụng trộm bỏ tiền chuộc đồ của bọn hắn. Chỉ là những chủ nhân chứng từ kia, thì đa số không nhận nợ, hoặc là trực tiếp tránh đi. Buổi tối ngày hôm sau, Trình Cung trực tiếp dẫn Sắc Quỷ, Túy Miêu, Bàn Tử ngăn ở lối vào Hoa Thuyền Phố, một hơi tìm ra mười bảy gia hỏa đã viết chứng từ đang vui đùa. Trực tiếp chế trụ bọn chúng, lại để cho thủ hạ của bọn hắn trở về thông tri người trong nhà của bọn hắn, nếu như không mang tiền tới ở trong thời gian quy định, liền lột sạch trực tiếp ném xuống sông. Có thể tới nơi này vui đùa, trong nhà không phải phú thì quý, nhưng mà so sánh cùng Trình gia, Tống gia, Lôi gia thì kém xa lắc. Quan trọng nhất là lần này không phải Trình Cung vơ vét tài sản, bắt cóc tống tiền, thiếu nợ thì trả tiền là thiên kinh địa nghĩa, có chữ viết làm chứng. Đa số người trong nhà nghe xong tình huống, đều sai người đưa tiền đến chuộc hài tử nhà mình, gánh không nổi vị kia, càng không đắc tội nổi mấy tên này. Cũng có hai người đoán chừng địa vị ở trong gia tộc cũng là bình thường, sau khi phái người đi qua vậy mà không có tin tức, Trình Cung cũng không chút khách khí trực tiếp bọn cỡi hết chúng sau đó đá xuống sông. Sau đó trong vòng vài ngày, bất luận những người kia trốn trong nhà, hay là muốn rời nhà tránh né đều bị Trình Cung tìm ra. Ở trong chuyện này tự nhiên tránh không được phát sinh một ít xung đột, Trình Cung dẫn theo ba người bọn họ, triệt triệt để để phát huy ra lợi hại của Tứ đại hại, Vân Ca Thành Tứ đại quần là áo lượt đến mức tận cùng. Nếu như nhà của ngươi muốn che chở, lão tử liền dẫn người cầm chứng từ đến đòi. Nếu đổi thành người bình thường, sớm bị giết chết một trăm lần, nhưng đối với bốn người này thì không ai dám làm gì, chỉ có thể cắn răng đưa tiền. Liên tiếp thu nợ ba ngày, làm trọn cái Vân Ca Thành huyên náo gà bay chó chạy, cuối cùng có không ít gia tộc dứt khoát triệu tập toàn bộ đệ tử nhà mình lại, sau đó ra lệnh cho tất cả những ai có đánh bạc ngày đó thì phải sử lý tốt, nếu không có đánh bạc thì trong mấy ngày này nên ít ra ngoài. Ba ngày, trong ba ngày khoản nợ mấy trăm vạn thu hồi không ít, loại hiệu suất truy nợ này cũng có thể nói xưa nay chưa từng có. - Thiếu. . . Thiếu gia. . . Ở dược vật của Trình Cung điều dưỡng xuống, cộng thêm Đông Phương Linh Lung cũng đưa tới một ít đan dược, gần mười ngày thân thể tiểu Tuyết cũng xảy ra cải biến cực lớn, hôm nay cũng đã có được lực lượng Thoát Thai kỳ tầng thứ năm. Sức chiến đấu khẳng định không được, nhưng tố chất thân thể xác thực tốt lên rất nhiều, nhưng giờ phút này sau khi nàng vọt tới trên thuyền mà Trình Cung ẩn thân, từng ngụm từng ngụm thở phì phò như trước. - Đừng nóng vội, uống ngụm nước trước đã. Trình Cung vừa thấy, vội vàng cầm lấy một ly trà đưa cho tiểu Tuyết. Ngực Tiểu Tuyết có chút phập phồng, khoát tay: - Không. . . dùng, thiếu gia ta không sao. Ngươi, ngươi mau trở về a, lão gia tử nói sắp bị ngươi làm tức chết, bảo ngươi lập tức, lập tức chạy trở về. Thảm rồi!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang