[Dịch]Đan Đỉnh Tu Diễm Lục- Sưu tầm

Chương 69 : vô danh

Người đăng: 

.
" Rất đơn giản a, tìm lấy một nữ nhân mà lên giường, sau đó bổ sung một chút âm nguyên sẽ có thể hóa giải thống khổ." Phương pháp Hỗn nguyên tử nói thật ra cũng dễ dàng " Nếu ngươi còn không tìm nữ nhân thì chân hỏa cắn trả tốc độ sẽ nhanh hơn, không cần đến thời gian một tháng mà người khác còn chưa bắt được ngươi thì ngươi cũng đã phi tiên, một mạng ô hô." " Tìm nữ nhân?" Dương Hạo chỉ có thể gãi đầu " Trong không gian mênh mông ta tới đâu tìm nữ nhân?" " Chuyện đó ta không thể xen vào, dù sao lúc đầu ta từng nhắc nhở ngươi nên dẫn theo vài mỹ nữ lên đây, thế mà chính ngươi nói cái gì ảnh hưởng không tốt." Hỗn nguyên tử ngáp dài một cái lại chuẩn bị xoay người đi ngủ " Sự thật chứng minh, ảnh hưởng dù có không tốt thêm nữa cũng còn tốt hơn so với không còn mạng." Đầu Dương Hạo đều cũng to ra, trên cả phi thuyền chỉ có Sư Sư là một người đàn bà chính thức, nhưng Sư Sư bây giờ đã thành người thực vật, chưa nói đến chuyện còn âm nguyên hay không mà Dương Hạo cũng không thể hạ thủ được. Trong Hạo kiếm đoàn số tiểu muội muội thật ra cũng không ít nhưng cơ bản đều chưa đến tuổi trưởng thành, hơn nữa mỗi người đều sùng bái Dương Hạo như thần tượng nên hắn nhất định không thể lộ ra khuân mặt sắc lang chân thật mà phá hư hình tượng của mình. " Sao rồi, muốn ta hỗ trợ không?" Long Vân nhìn Dương Hạo khó xử đột nhiên cất tiếng giả vờ làm người tốt. Dương Hạo sợ đến phát run, thiếu chút nữa đã đá gã kia ngã lăn ra, để cái trụ sắt kia hỗ trợ thà Dương Hạo quay lại còn hơn, thời kỳ này cho dù nam sắc có thịnh hành thì hắn cũng không them chạy theo mốt. X13 cười cười lăn trên mặt đất, con người máy này có thể nghe được tiếng Hỗn nguyên tử nói cho nên cơ bản hiểu rõ tình hình, nhìn bộ dáng nó thật sự đang rất chờ mong cảnh Long Vân đi giúp Dương Hạo. Dương Hạo thật sự nổi giận, một tay túm lấy X13, hung hăng nói :" Ngươi mau nghĩ biện pháp cho ta, bằng không, ta sẽ quẳng ngươi vào lò nhiệt hạch tái thu hồi nguyên liệu!" " Sao lại liên quan đến ta a!" X13 muốn chạy nhưng đã bị Dương Hạo gắt gao giữ lấy " Thô lỗ như vậy để làm gì chứ, đều là người lịch sự, hảo hảo nói chuyện thôi." Dương Hạo há mồm, trong mắt phát ra hung quang nên X13 không thể làm gì khác hơn là giơ tay đầu hàng :" Được rồi được rồi, ta sợ ngươi rồi. Ta có biện pháp, có biện pháp." " Còn không mau nói!" " Ta vừa rồi nghiên cứu tinh đồ mới phát hiện ở phụ cận tinh hệ này cách 0.5 quang niên hình như có một phân bộ của Lăng phi tinh thần hải." X13 giải thích. " Lăng phi tinh thần hải? Chính là liên hiệp kỹ viện lớn nhất vũ trụ sao?" Long Vân liền bắt đầu khoa chân múa tay " Lão Dương, ngươi muốn đi giải quyết sao, có chuyện tốt phải dẫn theo huynh đệ đấy!" " Ta bây giờ phải đi điều khiển phi thuyền!" X13 nắm lấy cơ hội chạy thoát khỏi ma chưởng của Dương Hạo " Mạt nhật chỉ cần vài canh giờ là có thể đến đó!" " Chậm đã chậm đã!!" Dương Hạo vội vàng sử dụng Phi hoa ảo ảnh thân pháp chặn lại chỗ cửa ra vào, hắn cố gắng tươi cười " Không cần phiền toái vậy, hay là tự một mình ta đi thôi." " Tại sao?" X13 cùng Long Vân hai miệng cùng đồng thanh. " Tại sao?" Dương Hạo thật không biết giải thích như thế nào, có điều hắn chỉ cần nghĩ đến chuyện điều khiển một pháo đài chiến đấu di động cùng mấy trăm đứa trẻ từ ngàn dậm chạy đi tìm gái đã khiến hắn cảm thấy phát lạnh người. Nếu mà thế thật thì khẳng định tất cả đều sẽ nổi điên lên mất. Dương Hạo một mình tự điều khiển một chiếc phi thuyền nhỏ bay đã gần năm tiếng. Hắn mất khá nhiều công phu mới thuyết phục được Long Vân không đi theo hắn tới Lăng phi tinh thần hải. Nói thật là Dương Hạo mặc dù đang bay tới chỗ sung sướng nhất trong vũ trụ mà vẻ mặt lại khổ sở tựa như sắp đi thụ hình. Cho đến nay Lăng phi tinh thần hải đã thành chỗ nổi tiếng nhất vũ trụ, thậm chí có chỗ danh tiếng của đế quốc cũng không thể bằng nó. Khẩu hiệu của Lăng phi tinh thần hải chính là " Mỗi tinh hệ tất có một nhà." Sự thật cũng là thế, chỉ cần là tinh hệ mà phi thuyền đế quốc có thể bay đến đều nhất định có thể nhìn thấy dấu hiệu nổi bật của Lăng phi tinh thần hải. Mỗi một phân chi của lăng phi tinh thần hải đều đại biểu cho phú quý và sung sướng nhất trong toàn tinh hệ. Ở chỗ đó có những siêu cấp mỹ nữ từ Thiên sứ tinh, cũng sẽ có vô số nữ nhận thuộc nhiều tinh hệ khác nổi tiếng xinh đẹp, chỉ cần có tiễn thì bất cứ người nào đều cũng có thể tìm được một nữ nhân hợp tâm ý trong đó. Trên thế giới bất kể ở Lăng phi tinh thần hải nào đều cũng mở cửa hàng đêm cho tới bây giờ chưa từng đóng cửa, cũng cho tới bây giờ chưa từng có lúc nào cửa lớn đóng lại. Thế nhưng hôm nay tựa hồ lại có điểm ngoại lệ. Khi Dương Hạo bay đến mục tiêu thì hắn bắt đầu hoài nghi kiến trúc khổng lồ trước mắt rốt cuộc có phải là lăng phi tinh thần hải trong đồn đại hay không. Chỉ thấy trước mắt Dương Hạo một trạm không gian màu xám thật lớn lơ lửng, không gian trạm này hoàn toàn do hợp kim tạo thành, chỉnh thể giống một vật thể chết trôi trong vũ trụ tịch lãng khiến cho người ta thoáng có chút cảm giác âm trầm. Mặc dù trên không gian trạm có vẽ tiêu chí khổng lồ của lăng phi tinh thần hải nhưng vẫn khiến người ta cảm thấy khó có thể tin bởi vì ở đây khắp nơi đều vắng vẻ lạnh lùng, ngay cả một toa phi thuyền cũng không nhìn thấy, cùng cảnh tượng náo nhiệt của các nơi lăng phi tinh thần hải bình thường khác thật sự là chênh lệch quá xa . Trong long Dương Hạo đã hơi sợ hãi, hắn vốn nhát gan sợ bóng tối từ bé, ban đêm một mình đi vệ sinh đều cảm thấy sợ hãi, càng huống chi sẽ phải đi vào bên trong một chỗ chưa từng biết trong vũ trụ. Thế nhưng Hỗn nguyên tử lại lao thao không ngừng, vẫn nhắc nhở Dương Hạo hắn phải nhớ rằng mình đang gặp phải nguy cơ. Kỳ thật Dương Hạo còn không hiểu rõ lão quỷ này sao, có lẽ chỉ là vì đã lâu chưa được rình coi nữ nhân cho nên mới kích động như vậy. Phi thuyền tự động dừng lại trên không gian trạm, Dương Hạo cô độc xuyên qua một hành lang khá dài, nơi này thật sự là yên tĩnh đến thần kỳ, ngay cả tiếng bước chân di chuyển cũng có thể quanh quẩn rất lâu. Dương Hạo càng đi càng cảm thấy bất thường :" Tại sao ở đây một người cũng không có a?" Hỗn nguyên tử cũng đang buồn bực :" Chẳng lẽ chúng ta tới không đúng lúc, cả đám mỹ nữ đều đang ngủ?" " Ngủ cái đầu lão, đại sắc lang, chỉ biết đến mỹ nữ, ta vẫn cảm thấy chỗ này là lạ, có thể có quỷ hay không a!" Dương Hạo vừa nói liền cảm giác cả người phát lạnh. " Yên tâm, trên thế giới này không hề có quỷ, đừng tự mình dọa mình." Hỗn nguyên tử an ủi nói. " Nga." Dương Hạo gật đầu, nhưng mới đi vài bước lại đột nhiên phản ứng lại " Cái gì không có quỷ a, lão chẳng lẽ không phải là quỷ sao? Lão là ngàn năm lão quỷ a, một lão quỷ lại nói rằng trên thế giới không có quỷ đâu, lão không thấy quá mâu thuẫn sao." Hỗn nguyên tử sửng sốt, hình như cũng vừa mới nghĩ lại, lão xấu hổ nhận lỗi :" Đúng rồi đúng rồi, không nói vấn đề này nữa vậy, hay là ngươi dụng nhạy cảm thuật cảm nhận thử xem đám mỹ nữ đang ở đâu? Đừng lãng phí thời gian nữa." Dương Hạo không thể làm gì khác hơn là lãng phí năng lượng phát động nhạy cảm thuật, hắn nhắm mắt lại, cẩn thận quan sát động tĩnh chung quanh một lúc, thật lâu sau vẫn không lên tiếng. Đợi cả nửa ngày, Hỗn nguyên tử không thể nhịn được nữa :" Uy, sỏa đồ đệ, ngươi rốt cuộc có cảm thấy hay không a?" " Có!" Dương Hạo mở mắt ra. " Đám mỹ nữ ở đâu?" Nước miếng Hỗn nguyên tử đã chảy ra đầy bụng. " Không phải mỹ nữ, mà là có nguy hiểm!!" Dương Hạo khẩn trương rống lên, lúc hắn dụng nhạy cảm thuật không hề cảm nhận được thứ muốn tìm mà ngược lại chợt có cảm giác nguy hiểm rất mãnh liệt.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang