[Dịch]Đan Đỉnh Tu Diễm Lục- Sưu tầm
Chương 50 : Phản triều lưu bức cung (thượng)
.
Nàng không té xỉu còn may, Dương Hạo dù thế nào cũng có thể nghĩ biện pháp trị nàng thế nhưng nếu nàng bất tỉnh nhân sự thì ngược lại hắn cũng không có cách nào, bức cung không thể bức cung, giết cũng không thể giết, ngoài cửa còn có một đoàn kiếm sĩ tùy thời có thể phát giác động tĩnh bên trong, thật sự là không có gì khổ sở hơn.
" Ngươi nhanh lên một chút đi." Hỗn nguyên tử còn tựa như muốn đòi mạng " Nếu không ép được người đàn bà này thì ngươi chắc chắn sẽ xong đời. Dựa theo lời nàng thì dù là ai cũng sẽ phán ngươi phải chết."
" Còn phải chờ lão nói sao!" Dương Hạo còn vội hơn Hỗn nguyên tử, hắn cũng không hoàn toàn là đang lo cho mình mà sự quan tâm của hắn còn hướng về một nhóm người ở xuân dược điếm, nơi đó không chỉ có Sư Sư cùng Gia Cát Kiến mà còn có năm trăm cô nhi đang làm việc nữa chứ. Nếu không sớm giải quyết, sợ rằng người của hoàng gia kiếm sĩ đoàn sẽ không tha cho bọn họ.
" Ngươi biết rồi sao còn không mau nghĩ biện pháp?" Hỗn nguyên tử lão quỷ lại giục.
Dương Hạo khó chịu đứng lên không ngừng đi lại bên trong cung điện.
" Ngươi không bắt đầu vào việc còn đang tìm cái gì a ?"
" Ta tìm nước lạnh!" Dương Hạo nói ," Mụ kia ngất rồi ta có thể làm gì bây giờ, tìm nước lạnh làm cho mụ ta tỉnh lại. Hơn nữa tỉnh lúc ta mới có thể dụng hình hỏi cung được chứ."
" Tìm cái rắm!" Hỗn nguyên tử lại bắt đầu loạn bạo thô khẩu," Tiểu tử ngươi biết rồi còn cố tình, ngươi là đại đệ tử của đan đỉnh song tu phái chứ không phải cai ngục, ngươi có thể sử dụng các loại nhục hình để bức cung sao?"
" Vậy ta phải dụng cái gì?" Dương Hạo thoáng run lên một chút, tay hắn vô tình chạm đúng túi thuốc đang đeo bên hông, túi thuốc này làm từ chất liệu phòng hỏa cách nhiệt cho nên trải qua lần bốc cháy vừa rồi mà vẫn còn nguyên, vừa chạm vào túi thuốc Dương Hạo như chợt hiểu ra " Đúng rồi, chúng ta còn có thứ ép cung tốt nhất nữa chứ."
Trên thế giới này có lẽ rất khó tìm thấy thứ nào tốt hơn so với loại này, " Hồng phu nhân" mới được Dương Hạo tạo ra không chỉ có tác dụng rất nhạy mà quan trong nhất là nó có thể khiến đàn bà nói ra lời thật, dưới tác dụng của thuốc rất ít người có thể phản kháng không nói ra sự thật.
Không phí thêm thời gian nữa Dương Hạo nói làm là làm, một nắm lớn Hồng phu nhân được xoa lên da Sương Phi, dược lực nhanh chóng thẩm thấu vào dưới da khiến Sương Phi đang hôn mê dần tỉnh táo lại, hơn nữa tứ chi còn không ngừng vặn vẹo.
" Ta hỏi ngươi, là ai giết Minh hoàng?" Dương Hạo thấy dược lực đã phát tác liền vội vàng bắt đầu tra hỏi. Nhớ lại lúc trước, lần đầu tiên dụng Hồng phu nhân trên thân Sư Sư đã khiến Sư Sư nói thật nhanh một cách phi thường cho nên Dương Hạo đoán rằng lần này có lẽ cũng rất thuận lợi biết được chân tướng.
Đáng tiếc chuyện thường có đột biến, Sương Phi mặc dù bị dược tính dày vò đã ý loạn tình mê nhưng há mồm lại vẫn nói dối như trước :" Dương Hạo...... Dương Hạo hại chết bệ hạ, là Dương Hạo dụng xuân dược độc chết bệ hạ......"
Dương Hạo tức giận suýt phún huyết ra, ngay cả một chiêu này cũng không linh vậy tội danh kia thật sự sẽ đổ lên đầu hắn sao, hắn quả là không nghĩ tới Sương Phi người đàn bà nhát gan như thỏ kia mà cũng ương nghạnh như vậy, ngay cả dụng thuốc cũng không thể khiến nàng nói thật.
Không đợi Dương Hạo hỏi, Hỗn nguyên tử lại bắt đầu đưa ra chủ ý:" Hồng phu nhân dược tính mặc dù cường, nhưng sợ nhất chính là người có ý chí lực mạnh mẽ, đối với ai chỉ có ý chí lực bạc nhược chỉ cần thoáng dụng đã có tác dụng. Có điều đối với người này sợ rằng không thể có tác dụng."
" Vậy phải làm sao ?" Dương Hạo bây giờ căn bản là không muốn nghe giải thích mà chỉ cần nói cho hắn làm như thế nào là tốt rồi.
" Dược lực của Hồng phu nhân sẽ đạt hiệu quả cao nhất khi người đàn bà hưng phấn nhất, ngươi biết làm như thế nào rồi chứ." Hỗn nguyên tử liền nói ngay điểm mấu chốt.
Có điều Dương Hạo lại sợ đến nhảy dựng lên :" Lão muốn ta cùng người đàn bà này làm...... Lão nổi điên rồi sao."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện