[Dịch]Đan Đỉnh Tu Diễm Lục- Sưu tầm
Chương 35 : Đệ nhất hoa khôi
.
Hai người kia tất nhiên là ko có chút lễ độ nắm ngay tay Dương Hạo như muốn ném hắn ra ngoài.
Dương Hạo sao mà ăn cái loại ủy khuất này được, muốn hắn đi thì hắn đi, làm quái gì mà động thủ, chỉ làm cho hắn nổi giận, khí thế trong người hắn lập tức phát động hướng hai tên cảnh vệ mà bạo phát.
Hôm nay Dương Hạo đã bắt đầu việc luyện tập cách dụng chân khí, quả nhiên kết quả tốt hơn hẳn, cũng ko phải thao túng gì nhiều mà chỉ cần ý niệm phát đến nơi nào thì chân khí sẽ bay đến nơi nấy, dù ko có ăn tăng lực hoàn nhưng lực chiến đấu của Dương Hạo cũng ko thể khinh thường, hai cảnh vệ như bị điện giật lập tức lùi lại.
Hai người này cũng ko phải là vũ đấu cao thủ gì nên lập tức bị chấn bay ra sau nằm thẳng cẳng trên mặt đất, bị thương ko nhẹ, hai người giãy dụa cố đứng lên, móc ra hai “lạp tử thương” nhắm ngay Dương Hạo.
Dương Hạo trong lòng cả kinh tâm lập tức động ngay đến việc phòng thủ, đồng thời năm thanh bảo kiếm trong áo cũng phát động, năm thanh bảo kiếm này bây giờ được Dương Hạo gọi là Thủy Hỏa Thổ Phong Lôi, lúc nào cũng mang bên người, sau khi được chế luyện Dương Hạo và 5 thanh bảo kiếm tâm ý tương thông, cho nên chỉ cần tâm động là năm thanh bảo kiếm xoay quanh bay lên như chuẩn bị công kích.
“Đủ rồi” Một thanh âm nữ tử thanh thoát nhưng uy nghiêm vang lên.
Hai người cảnh vệ lập tức thu hồi lạp tử thương, cúi đầu lui lại im lặng.
Dương Hạo cũng dừng tay thu hồi năm thanh bảo kiếm, hắn phát hiên tác dụng hù dọa của 5 khoả bảo kiếm này là rất tốt, chỉ cần bay qua bay lại là được, thu xuất cũng ko có chút gì là mệt nhọc, rất đơn giản.
Từ toản thạch phòng một người phụ nữ chậm rãi bước đến, phòng toản thạch vốn là rất chói mắt do ánh sang, Dương Hạo muốn nhìn rõ thì phải nheo mắt nhưng khi người phụ nữ này đi đến thì lại càng thêm chói mắt, cứ như trên người của cô nàng đã có sẵn quang mang, chỉ cần bước ra là có thể làm nhật nguyệt lu mờ.
Dương Hạo lúc nãy đã thưỏng thức ko ít mỹ nhân trong đại sảnh, mỗi người đều như đóa hoa lộng lẫy trong hoa viên, nhưng mà khi nhìn nữ tữ này Dương Hạo trong lòng như có đá đè, hô hấp hơi khó khăn có chút cảm giác yêu thương.
Nữ tử trước mắt hắn cứ như là tiên tử trong một bức họa đẹp nhất mà bước ra, một thân khoác chiếc áo màu tím, trên vai chiếc phi kiên trắng toát, trong tay lại phe phẩy một chiếc quạt con xinh xắn hiếm thấy.
Người phụ nữ khác dù trắng thế nào cũng chỉ là trắng mà thôi, còn ngưòi này phải nói là trắng gần mức da như có vẻ sáng lấp lánh.Người khác dù vóc người có bốc lửa thế nào cũng chỉ là hỏa bạo gây ra chút tính cảm thôi, nhưng với người trước mắt này là hoàn mỹ, dù hoàn toàn che sau lớp áo nhưng vẫn tôn lên vẻ đẹp ko thể tư nghị, hơn nửa kiểu nửa kín nữa hở này càng làm nam nhân tưởng tượng vô hạn hứng thú vô cùng.
Dương Hạo thật là ko nhìn ra tuổi của nàng, theo nhan sắc nàng cao lắm chỉ là 25 mà thôi, nhưng ánh mắt mang theo phong tình vạn chủng thành thục của người từng trải, hơn nữa khi nãy nàng quát cảnh vệ mang theo vẻ cao cao tại thượng của nữ vương.
“Các ngươi mù cả rồi à, cả khách quí của ta mà cũng dám mạo phạm...” Nữ nhân đó mắng bọn cảnh vệ.
“Chúng thuộc hạ tưởng là…” bọn bảo an ủy khuất, những người có tư cách vào phòng, các đại gia trong lý diện thành bọn chúng mỗi ngày đều gặp, tuyệt đối ko có cái mặt mo của Dương Hạo.
Nữ nhân hừ lạnh như cảnh báo bọn cảnh vệ chớ nhiều lời, xoay một cái lập tức thành khuôn mặt thiên kiều bà mị, tươi cười:”Dương Hạo lão bản, tại hạ là Lăng Tử Yên”.
“Lăng Tử Yên….”Dương Hạo nghe cái tên này quen quen tuy có nghe mà hình như chưa gặp lần nào.
Lăng Tử Yên chủ động vô cùng quàng lấy tay Dương Hạo giống như du chi nắm nhẹ cổ tay Dương Hạo làm Dương Hạo chẳng muốn né cứ mặc cho nàng nắm tay lôi tới trước chỗ ngồi của các vị trong toản thạch phòng.
“Chư vị….” Lăng Tử Yên bắt đầu khai hoa khẩu.
Dương Hạo vẫn cẩn trọng mà hưởng thụ vị đạo của Lăng Tử Yên tất nhiên là quên hết đất trời nghe Lăng Tử Yên nói mới tỉnh người hắn mới phát hiện nguyên lai trong phòng đã có khá nhiều người ngồi.
Trên hai cái ghế dài làm bằng toản thạch có 6 7 người ngồi, những người này ko phú cũng là quí, thấy Lăng Tử Yên lôi kéo Dương Hạo đều lộ ra thần tình bất duyệt.
1 tên mập mạp trong số đó lên tiếng:”Lăng lão bản, toản thạch phòng sao càng ngày càng tốt vậy, cả tiểu hài tử thế này cũng đáng để cho ngài thỉnh vào.”
Dương Hạo chấn động lão sắc quỉ nói lão bản của Lăng Phi tinh thần hải chẳng phải kêu là Lăng Tử Yên sao? Dương Hạo nhìn ko ra đại lão bản của 1 siêu cấp kỹ viện cư nhiên cũng là 1 tuyệt sắc nữ tử thiên kiều bá mị ngiêng thành ngiêng nước như vậy.
Người nữ nhân thế này lại là đàn bà của Lý ba thì…uổng quá.
Lăng Tử Yên cũng ko buông tay Dương Hạo nàng nhẹ nhàng nói:”Lăng Phi tinh thần hải toản thạch phòng, hướng phục vụ chỉ là thượng lưu xã hội, đặc biệt là nam sĩ có công danh, danh tiếng…”
“Hôm nay như thế nào có loại lạp ngập hầm bà lằng vào.”Mập mạp này quả nhiên cũng là nhìn Dương Hạo ko vừa mắt.
“Vị Dương Hạo lão bản này tuyệt ko phải loại lạp ngập gì đó.” Lăng Tử Yên châm chú nói:”hắn là đại lão bản của đan đỉnh xuân dược điếm đại danh đỉnh đỉnh, xuân dược của huynh ấy có thể nói được dân chúng coi là thần dược, hơn nữa như ta biết thì Dương Hạo lão bản còn là kiếm sĩ a, hôm nay cư nhiên hạ 8 đao thủ, thật là danh chấn đô thành.”
1 phen giới thiệu hoàn mỹ a, cả Dương Hạo cũng há hốc mồm nói thiệt nha, nếu mà ko có Lăng Tử Yên nói Dương Hạo cũng ko biết là mình có danh khí lớn như vậy đó mà.
Bất quá tên mập kia ko như Lăng Tử Yên nhìn cao Dương Hạo: “ta cũng nghe qua, gần đây có 1 cái tiệm bán xuân dược khá là lợi hại, nhưng mà thì sao chứ hả, ta bây giờ lại cùng với tên bán thuốc cương dương ngồi cùng 1 chổ à, thì còn cái gì là thân phận danh sĩ của ta”.
mập mạp nói xong làm cho nổi lên 1 tràng cuồng tiếu tất cả nam nhân đều dùng ánh mắt khinh bỉ nhìn Dương Hạo làm cho hắn nghĩ bán xuân dược làm cho cất đầu ko nổi.
Lăng Tử Yên thấy Dương Hạo hơi xấu hổ liền nói:”các vị ta cam đoan 3 tháng sau Dương Hạo lão bản sẽ là Lôi Mông Tinh tân quí nhân, ko tin các vị cứ từ từ mà coi.”
“Hé hé, con mụ này lợi hại thật.” Hỗn Nguyên Tử chẳng biết tỉnh lại lúc nào:”Ngươi bây giờ là vô danh tiểu tốt mà đã chú ý, thật là có mắt nhìn xa.”
Dương Hạo hai mắt tròn xoe nhìn mĩ nhân Lăng Tử Yên , thấy tuyệt sắc mĩ nhân như vậy khích lệ mình Dương Hạo tất nhiên là cảm động vô cùng, ngay cả lời đâm xuồng bể của Hỗn Nguyên Tử cũng ko nghe thấy.
Lăng Tử Yên để Dương Hạo ngồi xuống giữa cái ghế rồi ngồi bên trái hắn :”Dương Hạo lão bản hôm nay các vị lão bản đều đấu giá mĩ nhân, chỉ cần ai ra giá cao đều có thể có mỹ nhân bồi tiếp 1 đêm ngươi cũng tham gia 1 phần chứ.”
Dương Hạo đã bị Lăng Tử Yên làm cho 7 điên 8 đảo, làm gì có cơ phản đối, tiếp nhận cái vật kia.Tên mập mạp lại cười khả ố, nhiều chuyện chen vào:”Xuân dược lão bản ngươi có tiền để tiêu hay ko, đấu bài tiểu thư ko phải như ngoài kia, đừng có ra giá thấp quà mà thành trò cười nha”. Ngữ khí cho rằng Dương Hạo làm quái gì có tiền, làm khỉ gì có tư cách tham gia chỗ này.
“Cùng viết viết số tiền người muốn đầu tiên.” Lăng Tử Yên ngôn ngữ mông lung.
Dương Hạo nóng máu nghĩ cũng ko nghĩ viết ngay 20 vạn đế quốc tệ, Dương Hạo thật vốn là 1 tên cùng đinh làm sao hiểu giá trị của tiền, hắn có 20 vạn là nhờ mấy ngày này bán buốc cực kì tốt, chứ khái niệm về tiền là hắn mù, hắn chỉ nghĩ là ở đây toàn là đại gia ai cũng giàu gắp hắn vài chục vạn lần, người khác ra giá chắc chắn sẽ cao hơn hắn, nên xuất toàn gia tài, chỉ cần ko trúng là ko cần trả, nhưng có thể giữ chút mặt mũi.
Lăng Tử yên tiếp lấy tờ giấy giao cho kẻ dưới rồi mị mị cười:”Hôm nay Dương Hạo lão bản xem ra ko chỉ là đơn giản là muốn nhất độ xuân phong.”
Mùi trên người Lăng Tử Yên làm Dương Hạo say, hắn mơ mơ hồ hồ nhìn mĩ nhân trước mắt ngay cả nói cũng không biết nói cái gì.
“Khốn kiếp! Mụ này trên người có xuân dược, xuân dược tu tiên phái đệ tử bị xuân dược làm mê còn cái thể thống gì, tỉnh cho sư phụ”.
Những lời này làm Dương Hạo tỉnh thần, hắn cũng thấy mùi của Lăng Tử Yên vô cùng đậm đặc làm nam nhân say mê, xem ra là 1 loại xuân dược tuyệt diệu.
Dương Hạo nhanh chóng hấp 1 ngụm chân khí sau 1 chu thiên lập tức trấn tĩnh, chính là nhờ mỗi ngáy hắn đều ăn xuân dược nên có lực chống cự với loại dược vật này, thật là hay không bằng hên.
Lăng Tử Yên cũng hết hồn, rõ ràng hắn vừa trúng độc con mắt bị che phủ bởi làn sương vậy mà chỉ giây lát là thanh tỉnh, xem ra tên Dương Hạo này ko chỉ như bề ngoài mà thực lực cao siêu hơn nhiều.
Lăng Tử Yên dụng xuân dược là Tử hàn Mị ko phải là loại hạng hai do Lý ba chế tạo mà là từ đế quốc các vị trưởng lão truyền lại 1 chút, nghe nói là dược vật từ viễn cổ truyền lại chỉ còn có 1 ít, dược tính mạnh vô cùng, nữ nhân mà dùng thì trong vòng 1 thước có thể phát ra dược tính, làm nam nhân mất hồn, ko biết mình làm gì.
Tại Lôi Mông Tinh này mấy năm nay nam nhân mà Lăng Tử Yên câu dẫn là vô số dù hoàng tộc cũng có, vậy mà tên tiểu tử này nháy mắt đã giải được độc làm Lăng Tử Yên hết sức kinh hãi.
Nhưng hắn sao biết Hỗn Nguyên Tử lại càng chần động lớn gấp vạn lần, lão gia hỏa này 1 bên hô to:”Tử Hàn mị, đúng là Tử hàn Mị!”
“Tử hàn Mị?” Dương Hạo ngạc nhiên nói rra tiếng
“Tử hàn Mị là 1 trong các đặc chế của phái ta, luyện chế để cấp cho các nữ đệ tử phóng thân, người khác ko có khả năng học được.”
“Ồ thế à?” Dương Hạo cũng ngạc nhiên xem ra Lăng Tử Yên trước mắt còn có nhiều điểm đặc biệt.
“Nhất định cái tên hại chết sư phụ ngươi ta năm đó còn sống. Lúc hắn tấn công chúng ta thì chúng ta vừa luyện xong 1 đợt hàn mị, chỉ có hắn mới lấy được tử hàn mị” Hỗn Nguyên Tử thanh âm càng lúc càng kích động, hắn tiềm phục như vậy chính là mong có ngày vì bổn môn báo thù, bây giờ có dấu hiệu của cừu nhân, tất nhiên kích động vô cùng,”Quai đồ đệ chú ý con mụ này, hẳn ko phải thứ tốt lành gì đâu.”
Dương Hạo lắc đầu, hắn đời nào tin tưởng người đẹp vậy mà lại là gian ác, hơn nữa nhìn Lăng Tử Yên cũng ko có âm mưu gì hơn nữa lúc nãy nàng vừa mới giúp hắn, phải là thiện nữ mới đúng.
Nhưng khi Dương Hạo ngẩng đầu thì thấy Lăng tử Yên đang nhìn hắn như nhìn quỉ: ”Ngươi … ngươi biết Tử Hàn Mị?”
Những lời này làm cho nhận định vừa rồi trong lòng Dương Hạo chìm theo bọt nước,vừa mới lỡ miệng nói tên Hàn Mị thử, ai ngờ y chóc, vậy nếu nói dược vật đặc thù này có thể làm cho lộ bí mật đang chứa tên Hỗn Nguyên Tử trong bụng thì sao.
Dương Hạo trên trán rịn mồ hôi lạnh cũng ko biết phải trả lời như thế nào, Hỗn Nguyên Tử và Lăng Tử Yên đều có tư tâm, trong phút chốc đều im lặng cả ba trở nên phi thường trầm mặc.
Mà bên cạnh họ bọn giàu có kia cũng hưng phấn vô cùng rồi, thì ra toản thạch phòng đã đến lúc cao trào, bởi vì đệ nhất hồng bài danh hoa Sư Sư sắp xuất hiện a.
Nói đến Sư Sư có thể nói nàng rất rất là nổi tiếng, nàng xuất thân từ nơi sản xuất nhiều mỹ nữ nhất là Thiên Sử Tinh, 3 tuổi đã có mỹ danh là Thiên Sử Tinh đệ nhất mỹ lệ, 6 tuổi nhan sắc đã nổi danh khắp tinh hệ, đến khi 12 tuổi đã được chính quyền trung ương đưa tới trung tâm, cứ bị cho là sẽ được dâng cho hoàng đế đế quốc hay là 1 vị nguyên lão viện nào đó thụ dụng.
Nhưng gần 1 năm sau Sư Sư lại bị đưa đến làm Lăng Phi tinh thần hải Kỹ nữ, dù vậy nàng tuổi càng cao thì lại càng xinh đẹp mặn mà, đi tới Lăng Phi tinh thần hải chổ nào đều trở thành đệ nhất hồng bài,chỉ cần ló mặt một chút thôi là đủ làm vô số nam nhân điên đảo thần hồn, rất nhiều rất nhiều người vì nàng mà tán gia bại sản, sẵn sàng bán tất cả chỉ để gặp nàng mà thôi.
Nhưng dù thế nào Sư Sư cũng thê thảm bị Lăng Phi tinh thần hải đưa tới Lôi Mông Tinh xa xôi này.
Tất nhiên ko phải là vì phương diện chính trị, mà là do mỹ nhân thiên sử tinh sản xuất đều mang trên mình 1 loại thể chất đặc thù, cả thiên sử tinh đều do vật chất hàm chứa điện mà tạo thành, trong đó hàm chứa tĩnh điện phải nói là nhiều vô cùng, vật chất này có thể làm cho thiếu nữ trắng nõn thon dài nhưng mà cũng làm các nàng có đặc thù điện năng trong người, loại điện này chỉ có tăng ko giảm, mà bạo phát khi các nàng tức giận hay phòng ngự, điện năng đều có khả năng đánh lui kẻ thù.
Nhưng mà chết người nhất là khi mà cùng nam nhân trên giường là người mà các nàng ko thích thì điện phun càng mạnh, vậy nếu muốn xyz các nàng 1 cách an toàn thì tốt nhất chỉ có thể là người mà các nàng yêu thương, vậy mới chắc là bình an. Cho nên nói nữ nhân ở Thiên Sử tinh đúng là hảo hạng nhưng mà muốn họ bồi nam nhân trước tiên cần phải qua xử lý, tức là phải làm cho khả năng phóng điện của các nàng mất tác dụng mới được.
Nhưng mà Sư Sư lại có sự bất đồng rất lớn, vì nàng ko biết bao người đã mang tiền ném qua cửa sổ, dược vật hảo hạng của đế quốc công hãn nàng căn bản là đã nếm qua tất tần tật, nhưng chả có cái nào làm tê liệt ý chí của Sư Danh Ái cũng ko có cái nào có thể làm tiêu trừ dòng điện trên người nàng, cho nên dù Sư Sư có mĩ mạo nhưng mà ko thể “ăn” được , khó trách nàng cho tới bây giờ làm hồng bài đệ nhất của kỹ viện lâu như thế mà cũng còn giữ được tấm thân xữ nữ.
Tại cái toản thạch phòng này đều là dân chơi thứ dữ tất nhiên là hiểu rõ việc sư danh ái là nữ hồng bài chi nhìn được, ngày thường khi mà thấy nàng đấu giá họ chỉ la hét là chính, hôm nay bọn chúng ra cái giá cực thấp chỉ là muốn nhìn cái tên hỗn đàn tiểu tử kia nhục nhã bại lui thế nào mà còn hao tiền tốn của thế nào nữa.
,
Khi mà Sư Sư xuất hiện thì nam nhân la hét điên cuồng ai mà lại nghĩ giới cách thấp đâu,Vóc người cao thon của nàng được che dưới chiếc sa quần, đột nhiên lại hiện nên nét của chiếc hung y vây chặc tiểu yêu của nàng, tuy là nàng giấu mặt dưới chiếc sa màu đỏ, nhan sắc làm kẻ khác hít thở ko thông ko hiện ra nhưng nàng có thứ làm cho nam nhân ngây ngất mà ko kỹ nữ nào mang lại được đó là mùi u hương dưới chiếc sa, ko biết đó là việc nàng nên coi là vui hay xem là buồn..
Không khí náo nhiệt trong phòng đã làm Lăng tử Yên hồi tỉnh, nàng lập tức thay đổi bộ mặt làm ra vẻ như ko có gì:” Tử Hàn Mị thì có gì chứ, Dương lão bản ngài là người kinh doanh xuân dược thì làm sao mà ko biết”.
“đúng đúng là vậy” dương Hạo khó hạ đài tất nhiên là cười ha hả tiếp lời:”Lăng lão bản hôm nay ta đến là để thình giảo người vài chuyện”.
“Thỉnh giáo ta” Lăng Tử Yên làm ra bộ dáng đồng lòng người.
Dương Hạo chấn đồng trong tâm phải dồn khí lên đan điền mới có thể chống cự” Chuyện hồi ban ngày lăng lão bản biết chứ hả”.
“Lí lão bản có tới, chuyện hai người tranh nhau hắn có đề cập với ta.”Lăng Tử Yên hàm tiếu mị nhãn nói.
“Lúc này chú đổ của bọn ta rất lớn nêu như ta thua thì cả cơ hội làm lại cũng ko thể có a. Nhưng mà….”.Dương hạo lo lắng vô cùng.
“Nhưng Dương lão bản lại có chuyện quan trọng ko thể bỏ qua cái sinh ý này’. Lăng Tử yên đúng là kẻ có thể nhìn xuyên qua tâm tư người khác.
“Đúng” Dương hạo thừa nhận.
“Cho nên ngài hôm nay tới đây là thám thính chút tin tức cho trận đấu vài ngày sau, để sớm mà chuẩn bị”. Lăng Tử Yên như cười lại như ko, khuôn mặt đỏ hồng khẻ rung thật là đẹp đến mức làm cho người ta phải nóng cả lên.
Kế hoạch của Dương hạo bị lăng tử Yên chỉ ra cả hắn chỉ có thể cười khổ:”Lăng lão bản cũng biết cả, xem ra ngài cũng ko thể giúp ta, Lí ba hắn là người thế mạnh lực mạnh 1 lời của hắn cũng hơn ta nói vạn câu”.
“Thế lực của Lý ba thực sự là ko nhỏ , hơn nữa chúng ta đều từ trung ương đề quốc mà đến có thể coi là lão bằng hữu nói ta giúp hắn cũng ko thể tính là ko có”.
“Ồ thế à?” sắc mặt dương Hạo xấu hổ vô cùng dù đã biết trước kết quả nhưng bị người ta từ chối thẳng thừng cũng là vấn đề mất mặt vô cùng.
Nhưng mà Lăng Tử yên lại nở nụ cười như đóa hàm tếu:”Đối với Dương lão bản thì lần này hay lần sau ta đều sẽ giúp ngươi”.
“Giúp ta?” Dương Hạo lấy làm kinh hãi vô cùng.
“Ko sai, là giúp ngươi” Nhãn tình của Lăng Tử Yên trở nên kiều mị “Lí ba hắn có tiền có thế lại đi bức hiếp ngươi, thật là có chút quá đáng mà, lần này giúp ngươi thắng gã, cũng ko tính là cái gì.”
“Đừng tin con mụ đàn bà này”. Hỗn Nguyên Tử ác liệt hô to, khi mà ngửi thấy Mị hàn thì hắn từ lão đầu khẩn trương hóa ra bạo nộ.
Dương Hạo căn bản là quá vui mừng mà ko thèm nghe lấy lời khuyên của Hỗn Nguyên Tử” thật là tốt quá mà, kỳ thật chỉ cần lăng lão bản nói cho ta nội dung của trận đấu”.
“Còn gọi người ta là lão bản”. Lăng Tử yên khẻ nghiêng đầu tựa như là tựa cả đầu vào bờ vay Dương Hạo.”Gọi Tử yên nha.”
“Tử …Tử yên … ”Dương hạo ko dám tin , hắn nào ngờ mình có diễm phúc này.
Lăng Tử yên nói:”Nội dung trận đấu là đơn giản lắm, nhưng mà dù có nói cho huynh biết trước cũng ko được gì, chỉ có thể trông vào vận khí của huynh thôi.”
“Dựa theo Lý ba nói thì tất cả phương thức đấu đều tùy nàng mà.” Dương hạo làm như ko thể đợi nói nhanh:”Đã vậy Tử yên tất có biện pháp giúp ta thắng mà.”
“Kỳ thật nội dung chỉ có 1, đó là phải làm sao cho người đàn bà trên đài, đầu bài Sư Sư của chúng ta, người mà chúng ta ko cách nào giải trừ điện lực, chỉ cần ai làm được như thế tính là thắng, tất cả trận đấu tính ra cũng chỉ có trận này mà thôi.” Lăng Tử yên cười cười.
“Chính là việc này?” Dương hạo nhìn lên đài, nữ tử phong tư xước xước thật là tuyệt. Hôm nay coi như Dương Hạo đã thưởng thức ra các loại tư vị mĩ nhân, nhìn Lăng Tử yên bên cạnh là loại mê hoặc vào tận xương tủy a, cả cơ thể vóc người nhan sắc đều phát triển đến mức hoàn mĩ. Còn Sư Sư thì là loại vị đạo khác. Ko cần xét khuôn mặt, nhìn nàng làm cho người ta cảm thấy vừa thương cảm vừa áy náy, nàng thì chỉ lạnh nhạt nhìn đám nam nhân bên dưới reo hò la hét giễu cợt, lại càng làm cho người ta cảm thấy đau thương cho nàng mà cũng khâm phục nàng thật quá kiên cường.
“Thật là khó mà tin” Dương hạo dột nhiên nói. Hắn ngày đó tại trường vì là bình dân nên khi gặp quí tộc ánh mắt của chúng ko là giễu cợt thì là lạnh băng khinh bỉ, nhưng chưa bao giờ hắn lấy qua loại ánh mắt băng giá lạnh nhạt này mà đối mặt, hắn làm ko được.
“Có cái gì hay chứ.” Lăng Tử Yên cười lạnh:”Người này căn bản là ko biết người ta giễu cợt nàng thế nào, nàng cũng chỉ như khối băng ko thèm lý đến”.
“Chẳng lẽ ko phản ứng sao, dù người ta chọc thế nào giễu phá thế nào nàng cũng ko tức giận ko khó chịu, ko có chút gì là phản ứng, thật lợi hại mà” Dương Hạo nhìn Sư Sư nói.
“Lợi hại thì sao?” Lăng Tử Yên song nhãn lưu chuyển, song trong giọng nói còn có tia khinh thường”Chỉ tiếc nàng cũng chẳng thể coi là một nữ nhân chân chính, có biến nàng ta thành đàn bà hay ko thì để tối nay coi Dương lão bản ngài như thế nào?”
“Trông vào ta” Hắn hôm nay chỉ muốn tầm tin tức, bây giờ có rồi thì hắn cũng ko có ý qua đêm.
“Tới chổ này của ta ai ai cũng là tầm hoan mà tới, các vị lão bản cũng vậy nên ai lại muốc chỉ mua một mĩ nhân để nhìn, ngày thường Sư Sư chỉ là để hâm nóng ko khí mỗi vị lão bản đều dùng giá thấp nhất mà đầu tiêu, ai ngờ, hôm nay Dương Lão bản ngài trả ngay 20 vạn, tất nhiên là thắng rồi.” Lăng Tử yên cười mỉm nhưng lại mang thâm ý dài đến vạn dặm.
Lúc này Dương hạo mới tỉnh:”Ngươi nói ta hôm nay đấu thắng Sư Sư.”
“Không sai hôm nay đại mĩ nhân sẽ cùng ngài vui vẻ 1 đêm.” Lăng tử yên chỉ còn thiếu chút nữa là cười nhạo Dương Hạo.
‘Vậy 20 vạn …” đó là toàn gia sản của hắn hắn làm việc điên khùng mới có được bao nhiêu đó vậy mà chả lẽ lại dùng hết chỉ để ngắm 1 nữ nhân cả đêm hay sao?
“Rất cảm ơn ngài, Dương lão bản ko phải ngài nói nàng rất tuyệt sao.” Lăng Tử yên chuyển thân đứng lên.
Tất cả người hâm mộ cùng lão bản đều phiêu thân lên đài mà đi mất.
Chỉ còn đám nam nhân ở lại cười tên Dương Hạo to đầu mà dại.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện