[Dịch]Dám Câu Nương Ta Cút Ngay - Sưu tầm
Chương 15 : Phụ tử nói chuyện
                                            .
                                    
             Vũ  Duyệt bởi vì đụng phải Lạc Minh Hiên trong lòng có chút sốt ruột, nàng  không muốn cùng hắn trở về, cho nên nàng liền tùy ý lấy cớ rời đi.
Nếu  không phải vì con mình đã cấp cho hắn ánh mắt kia, Lạc Minh Hiên không  thể nào khinh địch cho phép Vũ Duyệt rời đi như vậy đâu !
Cho nên Vũ Duyệt rời đi cũng thật dễ dàng.
“Bảo  bối, ngươi nói xem chuyện tình hôm nay có phải rất bất thường không?”  Bằng không nàng làm sao có thể thoát thân dễ dàng như vậy?
“Duyệt  Duyệt, ngươi suy nghĩ quá nhiều rồi, chúng ta vẫn nên đi về trước, vừa  rồi vì muốn tìm ngươi, ta hiện tại đã có chút đói bụng, ngươi dẫn ta trở  về ăn chút gì đó đi!” Vũ Kiệt cúi khuôn mặt nhỏ nhắn xuống dưới. Hiện  tại hắn đã hoàn toàn đem công phu giả bộ đáng thương của tiểu hài tử vận  dụng vô cùng nhuần nhuyễn, đến trình độ lô hỏa thuần thanh .
“Bảo  bối, kỳ thật ta thấy ngươi gọi ta là mẹ rất có cảm giác đặc biệt nha,  bằng không về sau ngươi luôn gọi vậy đi?” Vũ Duyệt đột nhiên nói một câu  như vậy, cảm giác kia thật là sung sướng!
“…” Không mang theo như vậy nói sang chuyện khác , nhưng lại là hắn không nghĩ đàm cập đến gì đó.
“Chúng ta vẫn nên đi về trước đi!” Vấn đề này còn phải xem tâm tình của hắn như thế nào đã .
“…” Bảo bối thật là không đáng yêu nha! Vũ Duyệt không thú vị nghĩ.
Trở  lại tửu lâu cũ nát kia, Vũ Duyệt có chút mỏi mệt , liền tìm một chỗ đi  nghỉ ngơi một chút, dù sao bảo bối nhà nàng cũng phải đi luyện tập,  không thể làm tiểu gối đầu mềm mại cho nàng được, địa phương nào nàng  nghỉ ngơi cũng đều giống nhau .
Lạc Minh Hiên sau khi Vũ Duyệt đi rồi, liền theo sát phía sau bọn họ, cũng tìm được địa phương hiện tại bọn họ đang ở lại.
Nhìn  tửu lâu rách mướp kia, Lạc Minh Hiên nhịn không được nhíu mày, bọn họ  hai người mẫu tử sao có thể ở tại địa phương như thế này được ? Không  được, xem ra hắn phải hành động thật nhanh mới được, nếu không không  biết hai mẫu tử này còn muốn ở bên ngoài chịu khổ bao nhiêu nữa!
Mà  người thủy chung từ đầu đến không được ai để ý đến kia, vẫn như cũ bị  mọi người bỏ quên ở một góc .  ( Cá : Hiền Nhân ca chứ ai )
Màn  đêm buông xuống, Vũ Kiệt sau một ngày luyện tập trạng thái vẫn rất tốt,  hắn lặng lẽ chạy tới một nơi , nếu hắn cái kia phụ thân không phải thái  bổn trong lời nói, hẳn là có thể xem biết hắn ánh mắt đi? Vũ Kiệt có  chút không xác định nghĩ.
“Con ?” Lạc Minh Hiên thanh âm run rẩy  truyền đến từ dưới tàng cây. Nói thật, khi biết mình đã có một hài tử,  nếu nói hắn không kích động thì khẳng định là giả.  Ban ngày bởi vì  không có cơ hội làm cho hắn cảm nhận được phụ tử chi tình, hiện tại hắn  đang mặt đối mặt với con trai của bản thân, cư nhiên lại có chút khiếp  đảm nho nhỏ, là lo lắng hắn sẽ không nhận mình sao ?
“Ngươi là  phụ thân của ta sao?” Tuy rằng trong lòng đã xác định được, nhưng Vũ  Kiệt vẫn thủy chung muốn diễn kịch, chân diện mục của hắn, chỉ có thể  triển lộ ra trước mặt Duyệt Duyệt. Nhiều người biết, chỉ làm thêm mối  họa mà thôi!
“Ngươi nguyện ý nhận thức ta sao?” Lạc Minh Hiên  trong thanh âm có đôi chút kích động, hắn nghĩ đến… Đồng thời hắn trong  lời nói liền tỏ vẻ hắn cam chịu —— hắn đương nhiên là phụ thân của hắn!
“Ngươi thật tâm yêu mẹ của ta sao?” Vũ Kiệt không có trả lời vấn đề của Lạc Minh Hiên, trực tiếp vào chủ đề chính.
“Ta  đương nhiên yêu nàng, nhưng trong mắt nàng ta thủy chung không có tồn  tại…” Thanh âm đột nhiên trầm thấp, đối với tình cảm này, trước kia hắn  tuyệt đối không cho rằng sẽ phát sinh trên người mình !
Hiện tại  mới phát hiện, thì ra, con người sống ở trên đời này, thật là không có  định luận , hôm nay có lẽ không có khả năng, nhưng ngày mai mọi chuyện  đã hoàn toàn đảo luận.
“Nói thật, ta thực thưởng thức ngươi, cho  nên ta cũng quyết định cho ngươi một cái đề điểm. Đương nhiên nguyên  nhân không phải là vì ngươi là phụ thân của ta,  hơn nữa ta cảm thấy  ngươi có lẽ sẽ có thể làm cho mẹ ta hạnh phúc.” Vũ Kiệt một phen nói,  hoàn toàn không phải giọng điệu của tiểu hài tử, ngược lại còn có một  chút ý tứ dặn dò
Đương nhiên , Lạc Minh Hiên một lòng muốn có được tin tức cũng không có chú ý tới điểm này.
“Ngươi  nói đi, ta sẽ cho ngươi nhìn thấy quyết tâm của ta! Hơn nữa, ngươi là  con của ta, trên người ngươi đang chảy dòng máu của ta, cho nên ngươi  hẳn là có thể hiểu được tâm của ta !” Lạc Minh Hiên lời thề son sắt nhìn  Vũ Kiệt.
“Kỳ thật ta mẹ cũng không phải mâu thuẫn ngươi !” Vũ  Kiệt khuôn mặt nhỏ nhắn hiện lên một chút bất đắc dĩ, nữ nhân xuyên  không đến thế giới cổ đại, đều có một chút mâu thẫn đi ? Nhất là đối với  chế độ hôn nhân ở nơi này.
Đương nhiên , nếu là nam nhân mà nói,  đây tuyệt đối chính là tuyệt đại ban ân . Mỹ nữ tùy tay vơ vét, nhưng  lại không cần lo lắng vi phạm luật pháp, đúng là điều nam nhân hằng mơ  tưởng.
“Không phải mâu thuẫn ta ?” Lạc Minh Hiên không hiểu , nhưng nếu là như vậy, nàng vì sao luôn tránh né hắn nhiều năm như thế ?
“Hẳn  là ngay từ lúc mới bắt đầu, ngươi đã phát hiện mẹ ta cùng nữ tử khác có  đôi chút bất đồng đi ?” Hành vi cùng ý tưởng, tuyệt đối sẽ không giống  nhau !
“Ân.” Lạc Minh Hiên gật gật đầu, lúc trước là vì trong lúc  lơ đãng nhìn thấy nàng không giống người thường, hắn mới nổi lên hứng  thú với nàng, thế cho nên đến cuối cùng mới chìm sâu thế này. .
“Ngươi  đã biết mẹ ta cùng người khác không giống nhau, cho nên cũng nên biết  suy nghĩ của nàng có đôi khi gây kinh thế hãi tục một chút!” Vũ Kiệt còn  thực hình tượng áp ngón tay cái vào ngón tay út, chừa ra một khe hở nhỏ  xíu.
“Ngươi rốt cuộc muốn nói gì ?” Lạc Minh Hiên bị Vũ Kiệt quay vòng vòng như vậy, hắn cảm tượng đầu mình sắp hiện sao rồi.
“Con,  ngươi vẫn nên nói thẳng vào vấn đề chính đi, ngươi không cần lo lắng ta  không chịu nổi !” Quanh co lòng vòng như vậy hắn còn chịu được. Chẳng  lẽ hắn có thể không chịu nổi ?
“Được rồi, ngươi đã nói như vậy , ta đây liền nói thẳng nga!” Vũ Kiệt thật đúng là lo lắng lão cha này không tiếp thu được.
“Điều  mẹ ta muốn là ý trung nhân của nàng phải ở bên cạnh mình nàng cả đời !”  Nhìn Lạc Minh hiên, Vũ Kiệt thở dài một hơi thật mạnh, hắn nhịn không  được hai tay nâng cằm mình, vẻ mặt u oán nhìn Lạc Minh hiên, hi vọng hắn  sẽ không bị dọa chạy đi.
“Cho nên ?” Lạc Minh Hiên nhíu mày.
“Cho  nên, nàng sẽ không cho phép trượng phu của mình có ba vợ bốn nàng hầu  !” Hắn nói như vậy chẳng lẽ còn không rõ ràng ? Nhưng phụ thân này của  hắn không giống loại người một điểm cũng mờ mịt a ?
“…” Lạc Minh  Hiên đột nhiên cảm thấy chính mình thực oan uổng, hắn vốn dĩ  không hề  có ý định lấy ba vợ bốn nàng hầu, nữ nhân hắn yêu nhất chỉ có một là đủ  rồi, muốn nhiều như vậy làm cái gì a ? Để các nàng trong phủ rồi xem các  nàng tranh đấu, chờ nội bộ mâu thuẫn, lấy đó làm điều giải trí cho mình  ? Trời ạ, hắn tuyệt đối không có cái loại sở thích biến thái này đâu !
“Làm  sao vậy? Ngươi cảm thấy bản thân không làm được?” Bộ dáng rối rắm của  Lạc Minh Hiên làm cho Vũ Kiệt rất là hờn giận, thật không ngờ, nam nhân  này cư nhiên cũng không thể làm được, chẳng lẽ Duyệt Duyệt của hắn thật  sự phải độc thân cả đời sao ? Tuy rằng hắn không ngại ở cùng nàng cả  đời, nhưng đây vẫn là hai chuyện khác nhau a.
“Không phải… Ta làm sao có thể…” Không làm được? Lạc Minh Hiên sốt ruột muốn giải thích.
“Thì  ra ngươi nghĩ rằng bản thân sẽ làm không được  Một khi đã như vậy,  chúng ta liền…” Coi như hết, hừ, hắn không sợ không tìm thấy nam nhân  khiến hắn vừa ý ! 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện