[Việt Nam] Đại Việt Tu Tiên Truyện

Chương 6 : Kỳ hạn hai năm (2)

Người đăng: 

.
Lúc này đã bước sang tháng thứ sáu của kì hạn hai năm . Thiên Việt luyện Kim Ngưu quyền đã đến thức thứ mười . Tiến triển so với Hoàng lão ngày xưa phải nhanh đến gấp mười lần . Có lẽ ánh sáng màu xanh thần bí cũng giúp khai thông trí tuệ, nên Thiên Việt học đâu nhớ đó , thấu hiểu mọi ưu nhược điểm trong từng đường quyền . Nếu Thiên Việt biết ngàn vạn chỗ tốt trên người mình đều xuất phát từ ánh sáng màu xanh ấy thì chắc cậu sẽ thắp nhang lạy tạ trời đất vì đã ban cho mình phúc tinh này mất thôi . Kim Ngưu quyền là một môn ngoại công võ thuật , nên song song với luyện quyền thì Thiên Việt còn phải rèn luyện cơ thể trở nên rắn chắc , đến độ có thể dùng tay không đối chọi với ngoại vật . Những bài tập rèn giũa cơ thể này phải nói là trăm khổ , ngàn khổ . khiến da thịt vượt qua cực hạn đau đớn , dần dần quen với những cơn đau thể xác , rồi cuối cùng bỏ qua nó . Để luyện thành mười thức đầu này , Thiên Việt hằng ngày phải dùng hai bàn tay xúc vào cát nóng , rồi chặt ván gỗ .. Dùng đủ mọi phương pháp để biến hai bàn tay và cùi chỏ của mình trở thành một thứ vũ khí lợi hại . Đến hôm nay hai bàn tay cậu trở nên chai sạm , cứng như đá . Có thể dùng nó chặt vỡ mười miếng ván gỗ xếp chồng lên nhau . Hai cùi chỏ cũng không kém cạnh , khi húc vào thân cây to cũng để lại một lõm sâu hoắm . Thể lực cậu lúc này đã vượt xa xa bọn trẻ đồng trang lứa , có thể chạy mười vòng quanh bìa rừng , nâng được tảng đá nặng trăm cân . Thân thể cũng được rèn luyện không kém , cơ bắp rắn chắc như đá , sức chịu đòn vật lý được cải thiện đáng kể ooo Trời bắt đầu về , chiều mặt trời cũng ngả dần về phía tây báo hiệu một ngày tập luyện khắc khổ của cậu kết thúc . Thiên Việt rảo bước nhanh trở về Nhật Nam thành . Vừa đi vừa nghĩ đến những món ngon mà mẹ và Thu Cúc đã chuẩn bị sẵn ở nhà , mới mường tượng đến thôi mà bụng cậu đã giương cờ reo trống kêu ồn ột . Đang đi ngang qua đường lớn dẫn về nhà thì cậu lại bị thu hút bởi âm thanh cãi vã xuất phát ở gần Phạm phủ thuộc gia tộc nhà họ Phạm . Chủ nhân gia tộc nhà họ Phạm cũng là thành chủ Nhật Nam thành và tộc trưởng Nhật Nam bộ lạc : " Phạm Minh " Trong đám người đang đứng đấu võ mồm trước phủ , Thiên Việt nhận ra hai nhân vật chính là Hương Như Hoa và Phạm Tài . Hai người này thì chẳng xa lạ gì với cậu . Hương Như Hoa là con gái nuôi của Trần lão gia - gia trưởng gia tộc nhà họ Trần . Nàng nhỏ hơn Thiên Việt một tuổi , là thanh mai trúc mã với cậu từ bé . Còn cái tên mặt ngựa, lỗ mũi trâu Phạm Tài kia thì nổi hình , nổi tiếng trong bộ lạc quá rồi . Đi khắp Nhật Nam thành mà hỏi , không ai không biết Phạm Tài nhị thiếu gia của gia tộc nhà họ Phạm là một phá gia chi tử đích thực . Hắn và Phạm Quang cha hắn là một cặp ác bá chuyên ức hiếp , bóc lột người nghèo chia cho kẻ giàu trong gia đình . Nhắc đến hai cha con Quang - Tài , bá tánh trong tộc chỉ biết lắc đầu rồi phun một bãi nước bọt khinh bỉ mà thôi. Phạm Tài năm nay mười một tuổi , thân hình hơi béo nhờ thịt gà và thuốc bổ mà cha hắn cho ăn mỗi ngày . Nghe đâu bốn tháng trước , cha hắn nhờ đại ca mình là Phạm Minh tộc trưởng , có giao lưu rộng với giới giang hồ võ lâm , đã mời về một tên đại sư võ học tên là Lý Lộc nào đó về truyền dạy cho hai anh em nhà hắn với hy vọng giành được cơ hội tu tiên làm rạng danh gia tộc . Phạm Tài trừng mắt , lớn tiếng quát : " Như Hoa , nàng đừng ngoan cố . Gia tộc nhà nàng chỉ là một gia tộc nhỏ nhoi , sao sánh được với nhất đại gia tộc nhà họ Phạm của ta ! Nàng ngoan ngoãn về làm a đầu hầu hạ nhị thiếu gia ta đây . Ta đảm bảo cả đời còn lại của nàng không phải lo cái ăn, cái mặc nữa " Như hoa nhíu hai hàng chân mày thanh thoát của mình , gương mặt vẫn lạnh như băng , hờ hững đáp : " Nhị thiếu gia , không biết nhà người có giường ngủ tốt không " Phạm tài lấy làm lạ với câu hỏi không liên quan gì đến chuyện mà hắn đang nói , nhưng vẫn đáp " Tất nhiên là có , giường ngủ nhà ta toàn bộ đều làm từ loại gỗ hạng nhất . Nhưng nàng hỏi để làm gì ? " " Tốt , vậy người mau mau vào nhà, leo lên giường ngủ rồi nằm mơ đi . Vì ta sẽ không bao giờ hầu hạ cho kẻ hống hách như ngươi đâu ! " Như Hoa cười hí hí đáp một cách đầy châm biếm . Phạm Tài bị câu nói ấy làm mất hết mặt mũi , giận đỏ mặt tía tai ra lệnh " Được lắm , hôm nay bổn thiếu gia ta phải dạy dỗ con a đầu hỗn láo này Người đâu ! Bắt nó lại đem về phủ cho ta . " Năm sáu tên tay sai hùng hổ lao vào chỉ để bắt lấy một cô bé tám tuổi . Đúng vào lúc một tên đang vươn tay chuẩn bị tóm lấy nàng thì .. "Bốp .. Bốp .. Bốp " Thiên Việt chẳng biết từ lúc nào, lao vào nhanh như cắt , tung ra ba quyền vào đầu , ngực , bụng của ba tên lao vào đầu tiên , khiến chúng bay trở ngược ra sau như diều đứt dây . Sức lực Thiên Việt lúc này đã chẳng kém là mấy so với người khoẻ nhất trong bộ lạc , lại được rèn luyện cơ thể với các bài tập khắc nghiệt nhất . Mấy tên gia đinh tay sai xoàng xĩnh này xa xa mới là đối thủ của cậu Phạm Tài thấy có kẻ nhiều chuyện dám xen vào việc của mình thì đùng đùng nổi giận " Hừ ... Hừ .. Cái tên chó chết mồ côi cha này lại dám xen vào việc của gia tộc nhà ta sao . Lạc Thiên Việt ! Hôm nay nhị thiếu gia ta mà không dạy dỗ được tên không cha nhà ngươi thì ta không phải họ Phạm ! " Nói rồi hắn lao lên tung một cú đấm về phía Thiên Việt . Một quyền này tên là " Thôi Sơn quyền " thức thứ nhất trong bộ quyền pháp " Nộ quyền " mười hai thức. Phạm tài quyết tâm phải cho tên nhiều chuyện Lạc Thiên Việt này " Một đấm chết luôn ! " Mấy tháng nay , hắn theo Lý Lộc đại sư luyện tập quyền cước , được truyền dạy cho một bộ nội công quyền pháp tên là " Nộ quyền " . Luyện môn võ này thứ nhất cần tu tập nội công , tích luỹ nội lực trong cơ thể . Thứ hai là cần luyện tập nộ khí , phải ra quyền trong trạng thái tức giận nhất mới phát huy được hết sức mạnh . Người luyện môn này , tính tình nóng nảy , háo thắng rất thích hợp cho Phạm Tài . Trở lại với trận đấu , nhìn thấy phạm tài hùng hổ lao tới . Thiên Việt chẳng những không né tránh mà còn lựa chọn đối cứng với hắn . Cậu cũng tung ra một quyền toàn lực không dụng đến kỹ xảo võ công để đối chọi với Phạm Tài . Kết quả là Thiên Việt bị đánh văng ra nằm ngửa trên mặt đất , còn Phạm Tài thì phải lùi lại mấy bước , cánh tay ra quyền lúc nãy tê rần từ bàn tay lan đến tận bả vai . Thiên Việt nhanh chóng đứng dậy , cậu chỉ bị nội thương nhẹ mà thôi . Thật chất cậu cố tình đối cứng hứng một đòn của tên lỗ mũi trâu Phạm Tài mục đích là để kiểm tra xem sức chịu đựng của bản thân đến mức nào . Xem ra cậu đã có thể chịu một đòn chính diện của một đối thủ nội công tầng thứ ba như Phạm Tài mà không hề hấn gì . Thiên Việt thầm hài lòng với thành quả bao ngày khổ luyện của mình . Như Hoa vội vàng chạy lại thăm hỏi, đưa tay áo lên lau mồ hôi và đất cát trên mặt Thiên Việt , nét mặt lo lắng , hoảng sợ đến suýt nữa thì phát khóc " Thiên Việt đại ca , huynh có sao không , hay là thôi đi , cùng lắm để muội làm theo lời hắn . " Thiên Việt mĩm cười , có một cảm giác gì đó rất khó hĩu đang len lỏi trong lòng hắn . " Ta không sao . Muội không cần phải sợ hắn , ta nhất định sẽ bảo vệ cho muội " Phạm Tài lúc này vừa sợ vừa giận . Hắn không ngờ tên nhóc ốm yếu vẫn thường bị hắn coi khinh, ức hiếp ngày nào , giờ đây bỗng nhiên lợi hại như vậy . " Tên con không cha kia , coi như ngươi may mắn đỡ được một quyền tuỳ tiện của ta . Bổn thiếu gia ta cũng không phải không biết lý lẽ , chỉ cần ngươi chống được ba chiêu của ta thì ta để cho đôi nam thô nữ xấu các người đi ! Thế nào ? Ngươi có dám không ? Hay lại rút cổ co giò như người cha vô dụng đã tử trận của ngươi .. Hắc .. Hắc " Thiên Việt mặt mũi đỏ bừng vì tức giận . Bình sinh hắn căm nhất là người nào đụng chạm đến danh dự cha hắn . Âm thầm vận " Tĩnh Tâm Quyết " mà Trần sư phụ vẫn thường bắt cậu tập luyện mỗi ngày . Cậu luôn ghi nhớ những điều ghi trong sách mà cha để lại . " Nóng giận là kẻ thù lớn nhất của người tập võ , giận quá thì mất khôn , kẻ thù sẽ dễ dàng nhìn thấy nhược điểm của ta khi ta không giữ được bình tĩnh " Thiên Viêt giữ cho đầu óc tỉnh táo trở lại . Khuôn mặt lạnh như tiền đáp " Bốc phét vừa thôi ! Vừa nãy tính là một chiêu , ngươi còn hai chiêu nữa . Ra tay đi . " Phạm Tài hạ thấp người xuống, âm thầm vận nội công , lao đến tung một cú đấm móc lên , nhằm đan điền của Thiên Việt nhắm đến . " Được lắm , xem chiêu đây ! Thức thứ hai : Phá Không quyền " Thiên Việt bình tĩnh , hít sâu một hơi , vận toàn bộ sức mạnh cơ bắp vươn tay ra trước đan điền , hai tay hoá song chưởng tiếp đón một quyền này . Quyền chưởng giao nhau phát ra ầm một tiếng , Thiên Việt lại bị đánh lùi ra sau mười mấy bước ,nhưng so ra đã đỡ thảm hại hơn lần đầu . Phạm Tài cũng lùi về sau mấy bước , cánh tay ra quyền lúc nãy đã trở nên vô lực không thể nhấc lên được nữa . Hắn âm thầm khiếp sợ Thiên Việt , trong lòng thầm nghĩ " Tên khốn này sao đột nhiên lợi hại như vậy ? Không ổn rồi , ta phải về nói cha nghĩ cách loại trừ hắn càng sớm càng tốt mới được ! " Ánh mắt Phạm Tài trở nên hung ác , hắn đã động ác tâm với Thiên Việt . Đúng lúc này có một bàn tay vỗ nhẹ lên vai hắn . Quay đầu lại thì hắn mừng rỡ reo lên " Lý sư phụ ! " Hắn nở một nụ cười nham hiểm , tự nói với mình " Đúng là trời cũng giúp ta , có Lý sư phụ ở đây thì hắn chết chắc rồi ! " Phạm Tài quay phắt lại chỉ vào mặt Thiên Việt , lớn tiếng nói : " Lý sư phụ , tên này chẳng biết từ đâu chui ra xen vào chuyện gia tộc nhà ta , lại còn ngang nhiên đả thương con . Người mau giúp đệ tử đòi lại công bằng đi ! " Lý sư phụ năm nay bốn mươi tuổi , là một cao thủ nội công tầng thứ mười , thân hình cao một thước bảy , lưng hùm vai gấu . Lý Lộc lăn lộn trên giang hồ từ năm mười tám tuổi , đã tu luyện nội công gia truyền của nhà mình đến tầng thứ bảy , bằng vào thủ đoạn hung ác và tư chất hơn người , hắn tạo dựng nên hung danh trên giang hồ , đến năm ba mươi tuổi tu thành nội công tầng thứ mười . cuối cùng đầu quân làm chức vị trưởng lão cho một bang hội có tiếng trong giang hồ . Lý Lộc ra vẻ trịch thượng của người bề trên nhìn Thiên Việt với ánh mắt như một cọng rơm , cọng rác . " Ta không cần biết hai ngươi xảy ra chuyện gì , nhưng đả thương đệ tử của ta thì không thể bỏ qua . Chiêu thứ ba sẽ do ta thay mặt đệ tử ra chiêu . Nếu ngươi tiếp được thì chuyện hôm nay bỏ qua không truy cứu . " Thiên Việt ngửa đầu lên cười một cách đầy mỉa mai . " Hay cho ngươi , một cao thủ có danh có tiếng trong giới võ lâm lại ở đây thiên vị đệ tử , không phân biệt phải - trái, đúng – sai , lại còn ra vẻ cao cao tại thượng . Đại sư võ học gì chứ . Lạc Thiên Việt ta khinh ! Ngươi ra tay đi , đến một quyền thì ta tiếp một quyền" Một đứa trẻ tám tuổi dám lớn tiếng thách thức một Đại sư võ học - cao thủ nội công tầng thứ mười . Đây là khí phách cỡ nào ? Là nông cạn đến tội nghiệp hay dũng cảm đến tột đỉnh ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang