[Việt Nam] Đại Việt Tu Tiên Truyện
Chương 12 : Thiên tài chiến thiên tài !
.
Hoàng lão lao ra khỏi Xuân Các Lầu , thi triển một loại khinh công thượng thừa , cả người nhẹ nhàng như một cơn gió , thoáng một khắc đã bay đến bên võ đài .
Mọi người bên dưới chỉ kịp thấy Hoàng lão xuất hiện xen giữa Thiên Việt và Phạm tài như một bóng ma . Một tay chộp cánh tay Phạm Tài , tay kia nắm tay áo của hắn xé "Rẹt" một cái. Cánh tay hắn lúc này thấy rõ đang đeo một thứ gì đó, nhìn tương tự như một cơ quan phóng ám tiễn của các sát thủ trong giới võ lâm thường sử dụng để đánh lén người khác .
" Sử dụng ám tiễn hòng đoạt mạng người khác . Đây rõ ràng đã phạm luật thi đấu đã quy định từ lâu . Xin Lý thành chủ cho Hoàng lão ta một câu nói công bằng ! "
Đám người bên dưới la ó, hò hét đồng tình với Hoàng lão. Không còn cách nào , Lý thành chủ đành đứng dậy lên tiếng : " Phạm Tài vi phạm quy tắc , sử dụng ám khí đánh lén . Huỷ bỏ tư cách tham gia cuộc thi . Trận này Lạc Thiên Việt thắng ! "
Sắc mặt Phạm lão gia lúc này chẳng khác nào người bị táo bón lâu năm , quả thật rất khó coi . Ngoài miệng thì lão không ngừng quở mắng Phạm Tài thật không phải , dám sử dụng ám khí , hỗn xược thế này thế kia , nhưng trong bụng thì thầm than xui xẻo , không hiểu sao tên Thiên Việt kia lại không hề hấn gì . Nếu Thiên Việt bị loại thì chắc chắn tránh được cho Xuân Trường, đứa cháu yêu quý của lão một trận khổ chiến nếu gặp nhau trên võ đài . Chưa nói đến việc "Nhị Vĩ Linh Hầu " yêu quý của lão giờ cũng thuộc về Lạc Trung Hà . Thật phải nói là lòng đau như cắt , nước mắt đầm đìa trong bụng .
Bốn cặp còn lại cũng đấu nhau đến long trời lở đất , cuối cùng còn lại bốn người là : Phạm Xuân Trường , Lý Giang , Trần Phương , Lạc Bảo Phi .
Bốn người này tính luôn cả Thiên Việt là năm , sẽ bốc thăm chọn ra hai cặp đấu , trong đó sẽ có một lá thăm may mắn được đặc cách vào vòng cuối cùng mà không cần đấu .
Sau khi bốc thăm thì kết quả là Thiên Việt đấu với Trần Phương , Lý Giang đấu với Lạc Bảo Phi . Phạm Xuân Trường vận khí không tệ, bốc được lá thăm may mắn , đặc cách vào vòng cuối cùng .
Noi gương Trần Đạt , Trần Phương của Trần gia tộc cũng tự biết mình không phải đối thủ của Thiên Việt nên tự nhận thua .
Lạc Bảo Phi của Lạc gia tộc cũng may mắn thắng khó trước Lý Giang . Một trận chiến khá cân sức với kết quả tưởng chừng như hoà , nhưng nhờ ý chí mạnh mẽ , Lạc Bảo Phi đã đứng lên trước đối thủ và giành chiến thắng .
Trận chiến tiếp theo giữa Thiên Việt và Lạc Bảo Phi cũng không diễn ra vì theo như lời hắn nói thì cả hai đều là người nhà , không cần đánh nhau sứt đầu mẻ trán , tổn hao hoà khí . Vả lại chỉ có Thiên Việt mới có khả năng chống chọi lại được với Xuân Trường thiên tài số một Nhật Nam bộ lạc .
Vậy là trận cuối cùng sẽ là trận đối đầu của hai gia tộc lớn Lạc - Phạm .
Xuân Trường lúc này đang đứng cạnh sư phụ hắn Lý Lộc, để nghe lão chỉ bảo gì đó , nhìn mặt Lý Lộc lúc này lộ vẻ hiểm độc và cay cú , Thiên Việt đánh bại học trò lão thì khác gì sỉ nhục vào danh tiếng bao năm trong võ lâm mà lão gầy dựng . Nếu không ngại Hoàng lão có mặt ở đây , sợ rằng hắn đã sớm xuất thủ, tặng Thiên Việt vài cân muối để đi bán dưới âm phủ rồi .
Hoàng lão cũng ở một bên trấn an Thiên Việt : " Con không cần lo gì cả , cứ thi đấu cho tốt . Có Hoàng lão ta ở đây , trời có sập xuống cũng còn ta chống cho con . Không phải sợ ai cả , biết chưa ? " .
Thiên Việt khẽ gật đầu , rồi định thần tĩnh tâm . Trong một trận đấu , ngoài những kĩ năng như tốc độ - sức lực - võ học, thì để quyết định chiến thắng cuối cùng cũng cần phải có một tâm lý vũng vàng , luôn bình tĩnh trong mọi tình huống . Hiểu rõ điều đó nên Thiên Việt luôn giữ cho tâm mình phẳng lặng như nước , vững vàng trầm ổn như núi .
Sau tiếng chiêng báo hiệu , cả hai tiến lên đài , đứng ở hai bên bất động lườm nhau . Không khí lúc này căng như dây đàn , xung quanh mọi người đều nín thở theo dõi .
Bắt đầu rồi !
Thiên Việt lao tới tung quyền, thăm dò đối thủ . Xuân Trường ra tay đỡ đòn rất chuẩn xác , không một động tác thừa , tư thế phòng thủ kín kẽ , một giọt nước cũng không lọt vào được. Thiên tài không hổ là thiên tài , ứng chiêu rất nhanh , khiến Thiên Việt gặp khó không ít .
Cảm thấy thăm dò tiếp nữa cũng không ép được đối phương hở ra điểm yếu , Thiên Việt tức khắc đổi đấu pháp , chuyển sang tốc chiến , lấy tốc độ làm chủ công . Nhẹ nhàng chuyển người , Thiên Việt thi triển " Phong Vân Tung " bộ pháp do Hoàng lão truyền dạy .
Đến vô tung tích , đi vô tàn ảnh như gió . Phiêu phiêu bất định , muôn hình vạn trạng như mây . Thiên Việt thoắt trái - thoắt phải , lúc trên - lúc dưới với một tốc độ khó nói thành lời , chẳng khác nào một bóng ma ẩn hiện trên võ đài .
Xuân Trường vẫn đứng đó , chỉ thấy hắn khẽ nhếch miệng " Có chút thực lực ! Không uổng ta xem trọng ngươi . Muốn đọ thân pháp với ta sao ? Để ta chơi với ngươi ! "
Hắn khẽ động thân người rồi di chuyển cực nhanh vòng quanh võ đài. Đây là một loại thân pháp do Lý Lộc tự nghĩ ra sau bao năm lăn lộn trên giang hồ, nó có tên là " Bách Ảnh Bộ " . Mặc dù tốc độ không nhanh bằng " Phong Vân Bộ " của Thiên Việt nhưng nó lợi hại ở chỗ sử dụng xảo thuật di chuyển kết hợp với ánh sáng và góc khuất của tầm mắt người , từ đó tạo ra vô số dư ảnh trên võ đài. Khiến Thiên Việt dù di chuyển nhanh nhưng không thể tấn công được Xuân Trường vì chẳng thể phân biệt được bản thể và dư ảnh .
Cuộc ganh đua tốc độ cuối cùng cũng tạm dừng vì không thể phân định thắng thua . Thiên Việt thoáng suy nghĩ rồi quyết định phân thắng bại bằng uy lực và thể lực . Lao về phía Xuân Trường như một mũi tên đã giương hết lực , một loạt cú đòn được tung ra liên tiếp : Liệt Địa Đồ Thành - Kim Ngưu Chiếu Giác - Hạn Quyển Song Quyền - Tung Thiên Lập Trụ .
Xuân Trường nào có phải tay vừa ,vội vận dụng " Bất Động Minh Chung Quyết " cường ép nội công tăng cao , hình thành một tầng nội công hộ thể bên ngoài cơ thể , khiến cơ thể trong chốc lát cứng rắn như minh chung cổ tự , có bị công kích thế nào cũng bất động kiên cố . Rồi lại vận nộ khí tăng thêm ba thành , xuất kích đáp trả : Thôi Sơn Quyền - Giáng Thiên Quyền - Vũ Phong Quyền - Xuyên Sơn Quyền .
Cả hai như hai con thú lao vào nhau ăn thua đủ . Một quyền tiếp một quyền , chỉ công mà không thủ . Độ khốc liệt của trận đấu đã được lên một tầng cao mới , giờ phút này nắm đấm ai có uy lực lớn hơn , ai chịu đòn tốt hơn sẽ là người còn đứng lại cuối cùng . Đây không còn là một trận đấu vì phần thưởng tầm thường nữa , nó đã trở thành một trận đấu vì "Danh dự " , vì danh dự cá nhân và cả danh dự toàn gia tộc . Mà xưa nay,một khi đã đấu vì danh dự thì con người ta thường đấu đến sống chết cũng chẳng màng , rất tàn khốc .
Bốn vị đại lão gia trên khán đài cũng bật dậy đứng xem trận đấu . Phạm lão gia mặt lấm tấm mồ hôi vì căng thẳng , lão chỉ sợ vạn nhất mà Thiên Việt chiến thắng thì danh dự nhà họ Phạm sẽ bị bôi tro trét trấu thêm lần nữa , chưa kể địa vị trong tứ đại gia tộc cũng theo đó mà lung lay không ít , Phạm gia tộc sẽ bị người ta chê cười đến thối mũi . Sự việc mà ra như thế thì sau này lão còn mặt mũi nào mà nhìn tổ tiên lúc đoàn tụ dưới suối vàng ấm cúng kia chứ .
Bất phân thắng bại !
Một tình huống giằng co vô cùng hấp dẫn . Người xem bên dưới mắt tròn mắt dẹt trước màn biễu diễn của hai người . Có người còn không dám tin mình đang xem một trận đấu của hai thiếu niên , với những tuyệt kĩ được tung ra chẳng khác nào cao thủ thật sự trong võ lâm.
Sau một hồi đọ sức , cả hai tạm lui về một góc lấy hơi . Chịu đòn của một đối thủ nội công tầng sáu như Xuân Trường thật không dễ chịu chút nào . Nội lực theo chiêu thức đánh vào trong cơ thể rồi mới bộc phát , khiến lục phủ ngũ tạng đau đớn đến cực hạn chịu đựng của cơ thể . Nếu không tu luyện "Chân Long Loạn Không Quyết " sợ rằng Thiên Việt đã thụ nội thương nghiêm trọng, ngã xuống từ lâu rồi .
Phía bên kia góc võ đài , Xuân Trường cũng âm thầm kêu khổ . Mỗi một quyền của Thiên Việt tưởng như nặng tựa ngàn cân , chống đỡ khó khăn không kể xiết . Cả người hắn lúc này ê ẩm vô cùng , xương cốt rã rốt , cái nỗi khó chịu này khiến người ta chỉ muốn chết đi cho xong . Cũng may có " Bất Động Minh Chung Quyết " cản lại phần lớn sát thương , nhưng đồng thời cũng tiêu hao quá nhiều nội lực trong cơ thể .Đúng là "Lợi" lúc nào cũng đi kèm "Hại" , sợ rằng hắn không còn cầm cự được tình trạng này bao lâu nữa .
Cả hai lúc này nhìn nhau chằm chằm , mắt đấu mắt . Hai cặp mắt ngập tràn chiến ý đối diện nhau , dường như nói lên chung một ý nghĩ của cả hai lúc này : " Một chiêu phân thắng bại ! "
Phải ! Dùng một chiêu toàn lực cuối cùng để quyết định ai là người mạnh hơn . Đây là cách nhanh nhất và đơn giản nhất thường được lựa chọn khi hai đối thủ gần như cân bằng về thực lực, khó định thắng thua . Sau một chiêu này , nếu không phải ngươi ngã thì là ta thua . Không cho phép nhân nhượng trong tình huống đòi hỏi phải dốc toàn lực không bảo lưu này . Lúc này đây , nương tay với kẻ địch chính là tàn nhẫn với bản thân .
Xuân Trường hai mắt nhắm lại , hắn đang âm thầm vận công, xuất ra tuyệt chiêu mạnh nhất trong Nộ Quyền mười hai thức : " Tâm Ma Nộ Quyền " .
Một chiêu bá đạo, không kém phần nguy hiểm . Người thi triển phải đẩy nộ khí lên đến đỉnh điểm, để nộ tâm xâm chiếm hoàn toàn tâm trí. Tự đưa mình vào trạng thái tẩu hoả nhập ma tạm thời, khi ở trạng thái này có thể huy động sức lực gấp ba lần cực hạn cơ thể. Không còn cảm giác đau đớn, chỉ thấy toàn thân hưng phấn, sức mạnh căng đầy trong từng thớ thịt trên cơ thể . Một cảm giác khiến con người ta khó mà từ chối được.
Nhưng cái gì có được càng dễ dàng thì cái giá phải trả càng lớn . Đổi lấy sức mạnh ấy là nhân tính và bản năng con người sẽ tạm thời bị tâm ma chiếm lĩnh, thân xác này sẽ chỉ còn lại một bản năng duy nhất vào lúc này : " Giết Chóc !" .
Nếu không may , người ra chiêu sẽ tự đưa mình tới con đường không có lối về . Vĩnh viễn mất đi nhân tính , làm một con thú hoang đội lốt người , chỉ biết giết chóc mà sống . Một con dao hai lưỡi đã được Xuân Trường lựa chọn : Được ăn cả , ngã về không !
Hắn lao vào Thiên Việt với một tốc độ khó tin . Uy lực mỗi quyền của Xuân Trường lúc này phải mạnh ngang với cao thủ nội công tầng thứ chín , khiến Thiên Việt lâm vào thế chống đỡ bị động vì bất ngờ .
Bị ép vào trong góc võ đài , Thiên Việt chịu đòn đau không kể xiết . Trả đòn thế nào Xuân Trường cũng không lui một bước , hắn bây giờ chẳng biết đau đớn hay sợ hãi. Thiên Việt chỉ còn biết tạm thời chống đỡ, suy nghĩ đấu pháp. Khổ chiến như thế một lúc , thầm biết không ổn nếu để tình hình này kéo dài , Thiên Việt chợt nghĩ đến con át chủ bài của mình đã khổ luyện từ lâu, xem ra phải đem ra xài thôi .
Nhảy lên cột gỗ ở góc võ đài , lấy đà bật lên cao ba thước trên không . Thiên Việt hai tay giơ ngang, một chân co lên, hình thể cả người như chim hạc giang cánh, xoay mấy vòng trên cao .
Lý Lộc bên dưới bất ngờ, hoảng đến líu lưỡi thốt lên : "Đây .. Đây chẳng phải là Bạch Hạc Tầm Giang ,một trong hai chiêu thức thành danh của Kim Ngưu Hoàng Tà hữu trưởng lão sao ? Hắn .. Hắn.. như nào có thể trong thời gian ngắn luyện thành được !!! "
Phải ! Người khác không thể , nhưng Thiên Việt có thể . Không những được Hoàng lão đích thân truyền dạy, mà còn có Long lão dùng pháp thuật liên tục cải thiện thể chất giúp Thiên Việt đột phá được cực hạn cơ thể như cơm bữa . Mặc dù đến nay chỉ coi là tạm thi triển được một chút da lông bên ngoài, nhưng nhiêu đó cũng đủ để đối phó Xuân Trường rồi.
Thiên Việt vận toàn bộ sức lực dồn xuống chân , xoay người mấy vòng xuất một cước nặng tựa ngàn cân nhằm vào huyệt bách hội trên đỉnh đầu Xuân Trường giáng xuống .
Tốc độ cực nhanh kết hợp với trọng lực cơ thể ở vị trí cao, và kỹ xảo nén lực toàn bộ cơ thể vào một bộ phân là “chân”, chính là những yếu tố khiến "Bạch Hạc Tầm Giang " trở nên lợi hại và uy lực khôn cùng , khiến Xuân Trường đang trong trạng thái thần trí không thông tuệ, chẳng kịp phản ứng , lãnh trọn một đòn này .
Một cước này mang theo chính khí thuần khiết phát xuất từ nội tâm Thiên Việt , kích phá huyệt bách hội,đã vô tình đẩy lùi tâm ma của Xuân Trường, phá tan tình trạng tẩu hoả nhập ma tạm thời của "Tâm Ma Nộ Quyền" .
Xuân Trường khuỵ gối , gục xuống tại chỗ . Thiên Việt cũng loạng choạng ngã xuống , cậu đã trút hết toàn bộ sức lực vào chiêu cuối cùng này . Cả người giờ đây như diều đứt dây , động một ngón tay cũng khó .
Cả quảng trường rộng lớn lúc này như nín thở chờ đợi kết quả . Ai đứng dậy trước lúc này sẽ là người thắng cuộc .
" Không ! Ta không được ngã . Bên dưới còn có mẹ , có Hoàng lão, có cả gia tộc đang chờ ta đứng lên . Thiên Việt ! Ngươi phải đứng dậy !!! " - Thiên Việt hai tay chống xuống ,cố gắng gượng người đứng lên .
Ngã ! Cả người lại rơi phịch xuống . Cố gắng lần nữa , quyết không từ bỏ .Hai hàm răng cắn chặt vào môi đến bật máu , hít một hơi dài , gồng mình từ từ đứng dậy trên võ đài trước sự chứng kiến của hàng trăm người ở quảng trường . Ý chí phi thường đã chiến thắng giới hạn chịu đựng cơ thể .
Như Hồng lúc này không kìm được nổi niềm xúc động, vui sướng xen lẫn tự hào , hai dòng nước mắt nóng hổi lăn dài trên má , chạm vào nụ cười hạnh phúc nơi khoé môi .
Hàng trăm người lúc này hò reo vang dội , cái tên Lạc Thiên Việt giờ đây sẽ trở thành một kỳ tích mới . Một thiếu niên yếu đuối bất ngờ vươn lên giành chiến thắng trước thiên tài số một Nhật Nam thành . Chắc chắn nhiều năm sau câu chuyện này sẽ vẫn được nhắc lại trong lịch sử bộ lạc .
Đón xem chương 13: Phế phẩm tư chất
Từ chương này trở đi sẽ cố gắng post với tiến độ một tuần hai chương để kịp tốc độ sáng tác :025:
link góp ý - ném đá truyện : http://tangthuvie/forum/showthread.php?p=17221598#post17221598
P/s: Nút "Cảm ơn" dùng để khích lệ tinh thần, và tăng cao tốc độ sáng tác của tác giả :062:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện