[Việt Nam] Đại Việt Tu Tiên Truyện

Chương 11 : Nhất chiêu hạ thiên tài !

Người đăng: 

.
" Keng ".. _ "Trận thứ ba : Lạc Thiên Việt - Lý Văn . Mời lên đài ! " - giọng người gõ chiêng xướng lên , báo hiệu trận thứ ba bắt đầu . Thiên Việt lúc này mặt lạnh như băng , bước lên đài từ tốn trước ánh mắt dò xét của hàng trăm người xung quanh . Phía dưới có vài tiếng bàn tán lao xao . _ Này , đó là tên nhóc Thiên Việt con của Lạc Chiến tướng quân năm nào phải không . Trông bộ dạng vô dụng thế kia thì làm nên cơm cháo gì , bị người ta sỉ nhục còn không dám phản kháng một câu . Thật làm mất mặt Lạc tướng quân ở suối vàng mà ! _ Thì bởi vậy , đã thế hắn còn xui xẻo đụng phải Lý Văn , thiên tài số hai của chúng ta , chỉ xếp sau Phạm Xuân Trường thiếu gia mà thôi , chưa kể Lý Văn còn là đứa cháu bảo bối của Lý thành chủ . Phen này hắn thê thảm rồi ! _ Này ! Hà Lão , ta cược hai lạng bạc trắng cho Lý Văn thắng . Dòng người đã náo nhiệt lại càng sôi nổi hơn , mọi người dường biết trước kết quả trận đấu này nên ai nấy đều vung túi tiền đặt cược thật lớn cho Lý Văn . Khiến tay ghi cược là Hà lão bận rộn một phen chân tay . Ở trên tầng một của Tửu Xuân lầu đối diện võ đài, Hoàng lão và Như Hồng phu nhân đang ngồi ở bàn cạnh cửa sổ . Trên bàn chỉ có một ấm trà và vài đĩa thịt, cá vẫn còn y nguyên chưa ai động đũa . Như Hồng nét mặt lo lắng , hai tay cứ xoa xoa nắm chặt vào nhau . Đôi mắt ánh lên một nổi sợ hãi vô hình nào đó khiến khuôn mặt xinh đẹp của bà hằn lên vài vết chân chim nơi khoé mắt . _ Phu nhân ! Bà đừng quá lo , Thiên Việt sẽ không sao đâu . Hai năm qua , lão đã chứng kiến thiếu gia khắc khổ tập luyện từng bước như thế nào . Thiếu gia nhất định sẽ giành được cơ hội tu tiên thôi . Ông trời sẽ không phụ người hiền đâu ! Như Hồng quay lại cầm một chén trà nóng trên tay , ánh mắt lại dời đi hướng về võ đài một hồi , rồi bỗng mở lời : Tu tiên ! Nghịch lộ không thể tránh Bất tử trường sinh , thật dễ thành ? Hài nhi hạnh phúc bình an Mẹ cha mãn nguyện , tiên nhân chẳng cầu ! _ Hoàng lão ! Ta không mong Thiên Việt chiến thắng , cũng chẳng cần nó trở thành cái gì tiên nhân . Chỉ cầu mong nó bình yên trở về là tốt rồi. Ta chỉ có mỗi nó là con , nếu nó có chuyện gì .. Thật sự ta không sống nổi ! _ "Hài nhi hạnh phúc bình an - tiên nhân chẳng cầu " . Hay cho tấm lòng một người mẹ . Hoàng Trung Hải ta lấy trà thay rượu , xin kính bà một ly ! Hai người vừa cạn chén trà thì nghe bên dưới lầu , đám đông bắt đầu xôn xao . Lúc này Thiên Việt và Lý Văn trên đài đang đứng lườm nhau , hai bên đều cẩn thận quan sát đối phương . _ Thiên Việt ! Ta khuyên ngươi bỏ cuộc đi , vô dụng như ngươi thật không có lấy một phần trăm cơ hội kháng cự lại được với ta đâu ! Lý Văn giọng điệu khinh người nhưng lại vô cùng tự tin, dõng dạc nói . Đám người bên dưới nghe vậy càng phát cuồng hơn , lao nhao thét lên : " Phải đó , bỏ cuộc đi tên vô dụng ! Bỏ cuộc đi ! " Trên khán đài cao , Lý thành chủ đắc ý quay sang nói với Lạc lão gia : " Lạc huynh ! Ván này chúng ta cược chứ . Phúc Mai Hoa ngọc bội của ta cược với Vô Ảnh kiếm của huynh ! " Lạc Trung Hà sắc mặt khó coi , quay sang gượng gạo nói : " Lý huynh thật biết đùa , Thiên Việt của gia tộc ta từ nhỏ đã yếu ớt , làm sao so kè được với Lý Văn thiên tài của Lý gia tộc kia chứ . Chi bằng để ta đem Vô Ảnh kiếm tặng quách cho huynh vậy , cược làm gì cho mệt người ! " Nghe thế Lý Đông càng đắc chí cười khanh khách : " Lạc huynh cần gì tức giận vậy , trận đấu còn chưa ngã ngũ mà ! " Trên đài lúc này ,khí thế phát ra từ Lý Văn ngày một dâng cao , hoà vào đại thế của dòng người bên dưới ủng hộ ,hình thành một cổ áp lực vô hình to lớn ép về phía Thiên Việt .Có thể nói về mặt này Lý Văn đã thắng áp đảo Thiên Việt , khiến cậu lâm vào tình thế một người chống lại tất cả . Thiên Việt biết cậu phải làm gì đó để đập tan cái khí thế này . Nhưng nãy giờ vẫn chưa quyết định xem .... nên thắng thế nào cho phải phép . Vừa bộc lộ ít thực lực nhất , lại vừa bảo toàn thể lực cho các trận đấu sau . Chứ cái tên vênh vang Lý Văn này thì bỏ bèn gì , thực lực thật sự của cậu đã xa xa vượt mặt hắn tám ngàn dặm , Thiên Việt thầm nghĩ . Đột nhiên lúc này Long lão lên tiếng bên trong tâm thức : " Phì ! Hoá ra nãy giờ ngươi đắn đo xem thắng sao cho đẹp à ! Làm ta đây cứ lo , lại tưởng ngươi đang sợ đến vãi rắm trong quần chứ . Đúng là phí sức rồng ta mà , thôi ta đi ngủ đây , không thèm lo cho ngươi nữa , trận này cược một trăm ăn một là ngươi thắng ta cũng cược ! " Thiên Việt nhoẻn miệng cười vì câu nói của Long lão , nhưng đó lại là một nụ cười bí hiểm đến khó hiểu với những người đang quan sát trận đấu bên dưới , khi mà Thiên Việt đang lâm vào thế chết chắc theo như hiểu biết của họ . Bỗng không khí xung quanh võ đài chợt im lặng và chùn xuống chưa từng có , mọi cử động của đám đông dường như đóng băng lại khi trên võ đài lại xảy ra một việc không thể tin được . Thiên Việt giơ một ngón tay lên hướng về phía Lý Văn , tay kia chắp sau lưng , mặt lạnh như băng quay về phía đám đông nở một nụ cười như ngạo thị nhân gian . " Một chiêu ! ... Ta nhường hắn một chiêu , và hạ hắn trong một chiêu ! Các người tin không ? " Đám đông vài trăm người há mồm , trợn mắt , ngỡ ngàng với lời tuyên bố của một kẻ mà họ đang cho là người điên . Thiên Việt mà trụ lại được quá một hiệp đã là phép màu rồi , huống chi hắn còn tuyên bố hạ Lý Văn thiên tài trong một chiêu ! ....Không phải kẻ điên thì là gì ? Trên đài , Lý Văn đang nóng tiết bừng bừng , mặt đỏ tía tai vì tức giận . Lời nói của Thiên Việt khác gì đang lấy phân mà trét lên mặt hắn sỉ nhục . Đường đường là thiên tài luyện võ số hai trong bộ lạc , niềm tự hào của gia tộc , mà giờ phút này bị một tên kém cỏi coi thường như vậy . Lý Văn nghiến răng kèn kẹt hận không thể ăn tươi nuốt sống hắn , gặm đến cái xương cũng chẳng chừa ngay bây giờ ! _ Hừ .. Ngươi sợ quá đến hoá rồ rồi sao ! Ngươi dựa vào cái gì mà dám tuyên bố như vậy ? Hôm nay Lý Văn ta phải đánh cho ngươi một trận thừa sống thiếu chết mới thôi ! " Xem Chiêu ! " Hét lớn một tiếng , Lý Văn hùng hổ lao vào Thiên Việt , thề ăn thua đủ . Trong một khắc thời gian , hắn nhanh chóng áp sát Thiên Việt , tung ra một chưởng mạnh mẽ nhằm vào nơi chí mạng trên người Thiên Việt . Thiên Việt tỏ ra nhàn nhã , bình tĩnh vô cùng . Từng cái xoay chân , giơ tay của đối thủ hắn đều nhìn rõ mồn một . Hỏi làm sao mà không nhàn nhã cho được . Đại thành tầng một sơ cấp " Chân Long Loạn Không Quyết " khiến cho các giác quan minh mẫn lạ thường .Thị giác được cải thiện tột độ , không những nhìn cực xa mà còn bắt chuyển động ngoại vật xung quang khá tốt . Một con ruồi bay ngang, Thiên Việt còn kịp xem là đực hay cái nữa là , cỡ muỗi mòng như Lý Văn thì nhằm nhò gì ! Thi triển một loại thân pháp căn bản là ngay lập tức thoát khỏi một chưởng này của Lý Văn . Thiên Việt lạnh lùng nói : " Đã nhường ngươi một chiêu , giờ mời nhận lại của ta một chiêu ! " Thoắt xoay người một cái đã thấy Thiên Việt bay người lên cao hai trượng, tung một đòn về phía Lý Văn . Hai cùi chỏ đưa ra trước , hơi chúi xuống tạo hình một cặp sừng trâu hừng hực khí thế giáng xuống đầu đối thủ. Đây chẳng phải thức thứ mười một " Hạ Địa Tầm Châu " của Kim Ngưu Quyền hay sao ? Một đòn này chưa đến , khí thế đã bức người , khác nào dồn người ta vào chỗ chết . Lý Văn trợn mắt nhìn chiêu , mà tâm thì đã hoảng loạn . Một tên kém cỏi thuộc hàng nhất nhì cái thành này lại có thể thi triển một chiêu thức lợi hại như vậy sao ? Là ai , là ai chỉ bảo cho hắn ? Biết chẳng thể tránh né , Lý Văn dồn hết sức lực tung ra song chưởng đón đỡ . Một chưởng này có tên là " Song Tên Xạ Nhật " , cũng là một bộ chưởng pháp rất lợi hại trong võ lâm mà hắn đã dày công khổ luyện bấy lâu . Nhưng lợi hại mấy đi nữa cũng vô phương tiếp một đòn này . Cơ thể Thiên Việt lúc này đã đao thương bất nhập , giơ tay một cái tuỳ tiện đã nâng được năm trăm cân , người bình thường há có thể sánh được sao ..?..... ..Đùa ! Khỏi phải nói cũng biết Lý Văn tiếp một đòn này sung sướng thế nào . Hai tay ra chưởng xương khớp đều lệch khỏi vị trí , cả người bị lực tàn dư đẩy bắn ngược về sau như diều dứt dây , mồm thổ huyết một ngụm to rồi ngã vật ra đất mê man bất tỉnh . Chuyện không thể tin nhất đã xảy ra ! Lý Văn - thiên tài thiếu niên số hai Nhật Nam thành bị Lạc Thiên Việt hạ đo ván chỉ trong một chiêu . " Nhất chiêu hạ thiên tài !!! " Đây chắc chắn sẽ là đề tài được bàn tán nhiều nhất khắp thành sau cuộc thi này . Ở khán đài phía trên , gương mặt Lý thành chủ càng khó coi hơn cả , đang đơ ra như một cái cây chết khô . Mặt mũi lão hôm nay bị Thiên Việt làm cho mất sạch , đứa cháu yêu quý thị bị đánh cho trọng thương chưa biết nặng nhẹ ra sao , cả bảo bối yêu quý là ngọc bội Phúc Mai Hoa giờ cũng thua cuợc . Thật là khiến lão tức chết mà . Còn Lạc lão gia thì đang vui như lấy được thêm thê thiếp . Thiên Việt hôm nay bỗng dưng trở thành phúc tinh từ trên trời rơi xuống , khiến Lạc gia tộc nở mày nở mặt . Chưa kể là bây giờ lão có thể vênh mặt , vỗ ngực xưng tên, hãnh diện mà tuyên bố với ba lão già kia : Lạc gia tộc có một thiên tài mới nổi ! Như Hoa cũng đồng dạng vui mừng , Thiên Việt chiến thắng mà không một vết thương là kết quả mà nàng mong muốn nhất . Nhưng người vui mừng nhất phải nói đến là Như Hồng và Hoàng lão . Hai người đến giờ này mới thở phào một cái nhẹ nhõm , vì mới một khắc trước thôi họ còn không dám tin vào kết quả hiển hiện trước mắt mình kia . Đứa con bé bỏng yếu ớt của mình ngày nào , giờ đây lại có khí chất và thực lực bất phàm như vậy , mọi chuyện thật như trong mơ . " Keng ..! Trận thứ ba - Lạc Thiên Việt của Lạc gia tộc thắng ! ". Lời tuyên bố của người gõ chiêng như đánh thức cả hội trường . Mọi người bắt đầu nhìn Thiên Việt với một con mắt và thái độ khác hoàn toàn . Thiên Việt xuống đài lại tìm một chỗ ngồi tĩnh tâm dưỡng sức , mặc kệ hàng trăm ánh mắt hâm mộ lẫn đố kị đang đổ về mình . Chỉ duy nhất một người nhìn cậu với ánh mắt thách thức lẫn tôn trọng : Phạm Xuân Trường . Hắn đã bắt đầu xem cậu là một đối thủ thực sự trong cuộc thi này . Tiếp sau đó các trận đấu đều diễn ra khá nhanh và hấp dẫn nhưng lại không có gì quá bất ngờ như trận của Thiên Việt . Cuối cùng còn lại hai mươi người đủ tư cách tiếp tục thi đấu , trong đó người của ba đại gia tộc còn lại đều đủ cả vì chưa phải chạm mặt nhau . Lần này Thiên Việt bốc được thăm số một nên phải đấu trận đầu tiên . " Keng..!" Trận đầu tiên của vòng thứ hai . Lạc Thiên Việt đấu với Trần Đạt ! . Tiếng chiêng vang lên báo hiệu trận đấu bắt đầu . Thiên Việt lúc này đang đứng ung dung trên đài mặt đối mặt với Trần Đạt . Bên dưới , đám đông bắt đầu đổi thái độ sang ủng hộ Thiên Việt . Tỉ lệ cược cho Thiên Việt trận này đã là cược mười ăn một , vậy mà cả đám người vẫn đổ tiền đặt cho cửa Thiên Việt thắng . Trên đài bỗng phát ra một tiếng nói : " Ta bỏ cuộc ! " Lại một bất ngờ xảy ra ở trận đấu của Thiên Việt . Trần Đạt xin thua không cần đấu . Đám đông bên dưới tuy có hơi ngạc nhiên nhưng vẫn hò reo vang dội vì " Bất chiến tự nhiên thành " , không phải đau tin theo dõi mà tiền vẫn chạy vào túi . Trần lão gia phía trên kia không chút động thái , hay biểu cảm gì về hành động này của Trần Đạt , vì chính lão đã bảo hắn làm thế . Ba lão già kia cũng không ý kiến gì , nếu là họ thì họ cũng làm vậy ! Và lẽ dĩ nhiên lão cũng phải để một bảo vật của mình là " Phỉ thuý bạch ngọc " ra đi không hẹn ngày trở lại , từ đây trú thân nơi bảo khố của Lạc gia tộc . Thật ra hành động này vô cùng khôn ngoan , ông bà ta có câu " Biết người biết ta , trăm trận trăm thắng " . Biết mình thực lực không bằng người , chi bằng nhận thua bảo toàn tính mạng chẳng phải tốt hơn là cố gắng chiến đấu , chịu đấm ăn xôi vì chút sĩ diện hảo hay sao ! Đến chập choạng tối thì cuộc thi cuối cùng cũng ngã ngũ với mười người cuối cùng trụ lại đủ tư cách tham gia " Tu Tiên Chiêu Sinh Hội " do Việt Đạo phái tổ chức . Mười người đủ tư cách tham gia là : Lạc Thiên Việt - Lạc Bảo Phi - Phạm Xuân Trường - Phạm Tài - Trần Phương - Trần Long - Lý Minh Thiện - Lý Giang - Hoàng Hải Tây - Nguyễn Bính . Như vậy thì tứ đại gia tộc , mỗi nhà đều có hai thành viên chiến thắng . Cũng xem là có thu hoạch lớn , hai người đồng nghĩa với việc có đến hai cơ hội được gia nhập Việt Đạo phái . Chỉ cần một người được nhận thôi đã là vinh quang lớn cho gia tộc rồi . Tiếp theo , mười người sẽ đấu với nhau để chọn ra người giỏi nhất , ai còn trụ lại cuối cùng sẽ nhận được giải thưởng do Lý thành chủ ban cho . Người chiến thắng sẽ nhận được danh hiệu " Đệ nhất thiên tài " và được miễn thuế cho chi tộc người đó năm năm . Sau khi bốc thăm thì năm cặp đấu được xác định là : Lạc Thiên Việt - Phạm Tài Phạm Xuân Trường - Nguyễn Bính Trần Phương - Lý Minh Thiện Trần Long - Lý Giang Hoàng Hải Tây - Lạc Bảo Phi Trận đầu tiên Thiên Việt đấu với tên lỗ mũi trâu Phạm Tài . Ông trời thật khéo sắp xếp trận này để cậu có cơ hội trả lại cả vốn lẫn lãi cho tên ác nhân nhi đồng này . " Thiên Việt ! Ngươi đừng tưởng thắng được vài trận đã tưởng mình giỏi lắm . Ngày hôm nay ta sẽ thay Lý sư phụ trả lại cho ngươi món nợ hôm trước . " Đứng trên đài , tên lỗ mũi trâu Phạm Tài khiêu khích Thiên Việt với giọng điệu đao to búa lớn như mọi khi . Thiên Việt cười nhạt đáp : " Ta chỉ sợ ngươi thay mặt sư phụ vay thêm một món nợ mới từ ta nữa thôi ! " Bên dưới , người xem dường như đã hết kiên nhẫn , luôn miệng hò hét thúc giục " Đánh ! Đánh đi ! Đánh đi ! " Tỉ lệ cược cho trận này đã lên đến đỉnh điểm là đặt một ăn sáu cho cửa Thiên Việt thắng . Một con số khá cao , nhưng vẫn không cao bằng ván cược cuả Lạc Trung Hà và Phạm Lão gia phía trên . " Phạm huynh ! Trận này ta lấy Vô Ảnh kiếm ra cược cho Thiên Việt , không biết huynh có hứng thú hay không . Hắc ... Hắc .. " - Lạc lão gia cười đắc thắng nói . " Cược ! Phải cược cho cháu trai ta chứ . Ta sẽ lấy con thú quý " Nhị Vĩ Linh Hầu " được bắt từ bên Hoa Ngữ quốc mang về . Tính tình tinh nghịch , cực kì thông minh , hiểu được tiếng người . Nếu Phạm Tài thua thì nó thuộc về huynh ! " - Phạm Minh thẳng thắn đặt cược . " Tốt lắm ! Trận này hấp dẫn rồi đây . Khà .. Khà.. " Trên đài lúc này chỉ thấy quyền cước của Phạm Tài thi triển liên tục như mưa , tới tấp và hiểm hóc , hòng dồn Thiên Việt vào thế bị động . Trông thì có vẻ như Phạm Tài chiếm ưu thế và có vẻ lợi hại lắm , nhưng người tinh ý một chút sẽ nhận ra là không một quyền nào chạm được vào người Thiên Việt , dù chỉ là cái vạt áo . Thiên Việt thi triển bộ pháp " Phong Vân Tung " một trong tuyệt kỹ danh bất hư truyền của Hoàng lão . Di chuyển lúc đông , lúc tây , vô tung vô ảnh như một làn gió , phiêu phiêu bất định như mây trên trời , khó mà nắm bắt được . Phạm Tài đánh một hồi bở hơi tai , biết là không ổn nên quyết định đổi đấu pháp . " Thiên Việt ! Ngươi có giỏi thì tiếp của ta ba chiêu trực diện , phân định thắng thua như một hảo hán . Đừng có lẩn trốn né tránh hèn nhát như con chuột nhắt vậy . Chẳng lẽ Lạc gia nhà ngươi chỉ giỏi chạy trốn chứ không giỏi chiến đấu như người ta nói à ! " Thiên Việt trong lòng thoáng tức giận nhưng vẫn giữ mặt không đổi sắc nói : " Tự biết theo không kịp ta nên chuyển sang khích tướng sao ! Danh dự của Lạc gia không phải là thứ ngươi muốn đem ra nói xằng lúc nào thì nói . Ba chiêu phải không ? Được ta cược với ngươi , nếu ta né tránh không đỡ được ba chiêu thì ta nhận thua , tự huỷ tư cách tham gia " Tu Tiên Chiêu Sinh Hội " . Nhưng nếu cái tên lỗ mũi Trâu ngươi thua thì sáng sớm ngày mai phải mặc đồ nữ nhi ra đây đứng và đeo một tấm biển trước ngực , ghi là : Phạm Thị Tài cô nương đã thua Lạc Thiên Việt thiếu gia ! " _ Thế nào ? Dám cược không ? _ Được, Phạm thiếu gia ta sợ ngươi sao ! Cược thì cược ! Trên Xuân Các Lầu , Như Hồng sốt ruột mắng " Trời ơi cái đứa con ngốc này, vì dang dự của Lạc gia mà khôn màng sống chết nhận của người ta ba chiêu sao . Nếu không may trọng thương thì phải làm sao chứ ! " Hoàng lão lại lặng im không nói , vì lão hiểu rõ tính Thiên Việt , danh dự của Lạc gia cũng là danh dự của cha cậu , cậu không cho phép ai nhục mạ điều mà cậu tôn thờ ấy . Lạc Trung Hà lúc này thì thấp thỏm đau tim trên khán đài cao, thầm mắng trong lòng : "cái tên Thiên Việt ngốc nghếch này , sao tự dưng lại đi cho người ta đánh ba cái chứ , lỡ ma xui quỷ khiến thế nào lại lăn ra thua thì chẳng phải hại ta mất đi Vô Ảnh kiếm yêu quý hay sao ! " Phạm Minh cũng lo lắng chẳng kém , thầm nhủ trận này mà thua thì " Gia Pháp Chi Roi " ở nhà sẽ chào đón Phạm Tài trở về một cách tưng bừng nhất có thể . Chẳng đợi mọi người thấp thỏm đợi chờ lâu , Phạm tài vận công tung ra " Vũ Phong Quyền " thức thứ ba trong Nộ Quyền . Một quyền xé gió lao tới như vũ bão với năm thành công lực , Thiên Việt âm thầm vận khí toàn thân lưu chuyển đến tay phải rồi tung một quyền đón đỡ , dùng cứng đối cứng , trực diện chống trả . Hai quyền chạm nhau phát ra một tiếng động lớn , Thiên Việt đứng yên tại chỗ , một bước không dời . Còn Phạm Tài phải lùi lại hai bước để hoá giải dư lực . " Khá lắm ! Tiếp của ta một quyền thứ hai này . " Thức thứ tư của Nộ Quyền - Xuyên Sơn Quyền . Lần này Phạm tài dụng đến bảy thành công lực , nhắm yết hầu Thiên Việt mà đánh tới . Quyền đầu xoáy mạnh như một mũi thương lao đến , buộc Thiên Việt dùng hai tay khoá quyền , lùi về sau ba bước hoá giải lực xoáy , rồi nhẹ nhàng vĩ nhu chế cương hất một quyền này sang bên . Tiếp được hai chiêu mà Thiên Việt vẫn bình an vô sự ,không một thương tích , khỏi phải nói đám đông bên dưới hò hét hưng phấn cỡ nào . Phạm Tài vừa giận vừa sợ , còn một chiêu cuối cùng này mà không hạ được hắn thì coi như mất cả chì lẫn chài . Len lén nhìn xuống bên dưới võ đài nơi Lý Lộc sư phụ hắn đang đứng . Nhận được cái gật đầu của Lý sư phụ , hắn đột nhiên lấy lại tinh thần , mặt nở một nụ cười nham hiểm thầm nghĩ " Quyền cước dễ tránh , ám tiễn khó phòng . Xem ngươi làm sao tránh được Bách Độc Ám Tiễn của ta " Phạm Tài lấy lại được tinh thần , nhìn Thiên Việt hét lớn : " Tiếp một chiêu cuối cùng này của ta . Thức thứ tám - Thiên Hoả Quyền " Nói rồi hắn vận mười thành công lực , lao người lên không như tên bắn , nội lực hộ thân trên hai nắm tay va chạm với không khí , khiến quyền đầu bốc lửa . Lửa cháy hừng hừng ,một quyền rồi lại một quyền giáng xuống Thiên Việt , chẳng khác nào Thiên Hoả từ trên trời giáng xuống , khiến người xem kinh tâm động phách . Thầm khen chiêu thức lợi hại , biến hoá khôn lường , Thiên Việt lui về hai bước , hai tay hoá song quyền , tung ra thức thứ mười lăm trong Kim Ngưu quyền " Tung Hoành Ngũ Lộ " nghênh tiếp . Song quyền thay nhau tung ra với tốc độ cực nhanh , khiến xung quang bốn phương chỉ thấy toàn là quyền ảnh , tạo thành một tấm quyền thuẫn trên đầu Thiên Việt hất tung mọi đòn tấn công của Phạm Tài . Ngay lúc này ngón tay út Phạm Tài khẽ giựt , kéo cọng cước trong suốt gần như vô hình được nối liền với cánh tay . Ba cây phi châm cực nhỏ được phóng ra với tốc độ rất nhanh nhằm vào Thiên Việt . Lý Lộc bên dưới nỡ một nụ cười đắc thắng , định bụng Thiên Việt phải chết không nghi ngờ gì . Nhưng ! ... Nhưng có một điều hắn không biết là Thiên Việt tu luyện Chân Long Loạn Không quyết đã đến đại thành tầng một sơ cấp . Đã gần như đao thương bất nhập - thuỷ hoả bất xâm . " Đinh ..Đinh .. Đinh .. "Ba cây phi châm chạm vào ngươi Thiên Việt rồi bật ngược trở ra như chạm vào tường đồng vách sắt . Hoàng lão trên lầu cũng phát hiện ra trò tiểu nhân hèn hạ này , khi xưa ở chốn giang hồ lão đã thấy trò này quá nhiều đủ để căm ghét nó thấu xương . Đập tay xuống bàn , Hoàng lão gằn giọng nói " Quân khốn kiếp , dám giở trò đánh lén hèn mạt ấy trước mặt Hoàng lão ta , xem ta làm sao vạch mặt chó ngươi ra ! " Chương tiếp theo " Thiên tài chiến Thiên tài " . _ Lạc Thiên Việt đọ sức với Phạm Xuân Trường . _ "Bạch Hạc Tầm Giang " so kè cùng " Tâm Ma Nộ Quyền " _Thiên Việt luyện được thân thể đao thương bất nhập . Phạm Xuân Trường cũng có tuyệt kỹ " Bất Động Minh Chung quyết " hộ thể . Hứa hẹn một trận đấu hấp dẫn từ đấu đến cuối Đón đọc chương tiếp theo để biết ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng . P/s : đã bổ sung lời giới thiệu mở đầu truyện ở chương 1 + thay đổi một số chi tiết và số liệu nhỏ ở các chương 1-2-3-4 . Chúc các bạn đọc truyện vui !!!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang