[Dịch] Đại Thời Đại 1958 - Tàng Thư Viện

Chương 67 : Người thắng trong cuộc sống

Người đăng: ngo_ngo

Ngày đăng: 23:02 20-09-2020

.
Lão già này cũng thật giỏi chịu, chẳng lẽ nhìn thấy đại sứ Liên Xô là tiêm thuốc kích thích? Một ngày này làm Serov khô cổ bỏng họng, nếu không phải đến cuối cùng lão già thật sự không gắng gượng nổi nữa thì có khả năng Serov còn thật không áp được nổi ông ta. Nói tóm lại, Serov tự đánh giá biểu hiện của mình ngày hôm nay coi như đạt yêu cầu, không khen cũng không chê, cho 6 điểm. Hiện tại Serov quyết định để lại một kết thúc hoàn mỹ, nhìn đoàn người chuẩn bị tản đi, hô lớn: “Những công nhân của Italia cùng rất nhiều quốc gia khác, mong mọi người nhớ lấy một diều, hoàn cảnh làm việc và tiền lương của các vị được cải thiện không phải vì nhà tư bản ở đó đột nhiên lương tâm trỗi dậy, nguyên nhân quan trọng nhất chính là, có sự tồn tại của Liên Xô chúng tôi cùng khối các nước xã hội chủ nghĩa. Nếu có một ngày Liên Xô không còn tồn tại nữa, những thứ mà mọi người gọi là đãi ngộ rất dễ đàng bị đẩy về lúc khởi đầu….” Serov không biết có bao nhiêu người nghe lọt những gì mình nói, chuyện cần làm hắn đã làm hết rồi. “Được rồi, chúng ta về thôi!” Thu lại bộ dạng trách trời thương dân, Serov một lần nữa khoác lên bộ mặt cương thi. Thời gian lòng tốt của hắn xuất hiện luôn cực kỳ ngắn ngủi, khi đến cạnh ô tô của Đại sứ quán Liên Xô, Serov rất tự nhiên đưa mắt nhìn sang phía bên đường, chính một cái nhìn này, hắn liền hối hận. Bên đường một cô gái trông cũng khá xinh xắn đang chơi trò hôn hít với một con chó berger, loại người yêu chó đến mức quên mình vốn là một con người này vậy mà lại xuất hiện sớm như thế? Thập niên 50 đã có trào lưu này rồi? Không cần phải nói nhiều, cầu cho kiếp sau ngươi được làm chó! “Đồng chí Serov, anh có vẻ không được thoải mái lắm? Có phải bị cảm rồi không?” Mendeleev không nhìn thấy cảnh tượng vừa rồi, chỉ là trông thấy Serov sắc mặt trắng bệch mới hỏi như vậy. “Không sao cả, tôi chỉ thấy hơi buồn nôn thôi! Không phải cảm sốt gì!” Serov nghiến răng đáp, con người trông thấy thứ không vừa mắt mình luôn có một cảm giác chán ghét như bị cưỡng ép mớm phân vậy, điều này rất bình thường. “Xin chào, vừa rồi anh phát biểu quá hay!” Serov từng gặp người này, là hậu duệ Bạch Nga lưu vong gặp khi đi mua đồ lót lần trước, tền là gì thì hắn quên mất rồi, khi ấy cũng không chú ý. “Tôi là Azanova, anh không nhận ra tôi nữa sao? Hôm trước chúng ta từng gặp nhau trong tiệm thời trang!” Azanova cười khúc khích nói, “Vừa rồi tôi ở quảng trường trông anh và người Mỹ tranh luận với nhau, không ngờ anh lại là đại sứ Liên Xô!” “Đó là công việc của tôi!” Serov bình thản đáp, “Về bản chất hoàn toàn không khác gì một công nhân chạy máy, một nông dân cày ruộng! Chỉ là công việc của tôi cần phải nói hơi nhiều mà thôi! Không ngờ chúng ta còn có thể gặp mặt….” “Đúng thế, tôi cũng không ngờ!” Azanova ánh mắt lúng liếng nhìn Serov, êm giọng hỏi: “Anh tên là Serov?” “Phải!” Serov không có biểu lộ gì, tên tài xế khốn kiếp đằng trước cũng không biết đường mà khởi động xe đi, làm hắn phải tiếp tục vòng vo, còn về chuyện Azanova liếc mắt đưa tình, Serov hoàn toàn không có cảm giác gì, anh là người đã có gia đình, phải chịu đựng được dụ dỗ, trừ phi cô cởi sạch nhẵn dạng chân ra, anh sẽ có thể cân nhắc… “Được rồi, không biết chừng chúng ta sau này sẽ còn gặp lại! Tôi phải về nhà rồi!” Azanova vẫy vẫy tay, biến mất trước mắt Serov. Bộ dạng đi đường cũng thật có sức quyến rũ, hình dáng bờ mông rất ổn! Serov trước tiên đánh giá một thoáng, tiếp đó quay sang phía Mendeleev nói, “Điều tra người phụ nữ đó!” “Sao vậy, đồng chí Serov?” Mendeleev hỏi. “Chưa tới một tháng, tôi tại nước ngoài đã gặp được một người gọi là nữ đồng bào hẳn hai lần, xác suất chuyện này quá thấp! Tôi cảm thấy có chút không bình thường!” Serov đáp. “Ý anh là, có khả năng là người được các đồng nghiệp của KGB phái tới?” Mendeleev nhếch miệng cười, “Như vậy thì cũng thú vị!” “Tôi không phải có ý đó, nếu là do kẻ địch phái tới thì tôi không thể không nói, đầu óc kẻ địch thật sự là đơn giản!” Serov lạnh lùng nói, “Con người tôi khá là kén chọn, muốn dùng mỹ nhân kế khiến tôi mắc câu, chỉ cần nữ điệp viên phái tới xinh đẹp hơn bà xã tôi là được!” Xe ô tô khởi động, Serov liền ngửa vật ra sau, hôm nay thật sự làm hắn mệt muốn chết, nhưng mà lúc này hắn vẫn còn rảnh rỗi quan tâm tới bạn đồng nghiệp người Mỹ, nói: “Không biết đồng chí Smith thế nào rồi, ngàn vạn lần đừng có chuyện gì. Chẳng may chết tại bệnh viện, đổi sang một đại sứ trẻ tuổi khác thì không phải ngang với gia tăng độ khó cho công việc của tôi sao?” “Hôm nay đi đâu vậy? Mệt mỏi đến thế này?” Valia đội mũ tắm nhỏ, kỳ lưng cho người đàn ông của mình, mong rằng có thể giúp Serov hòa hoãn sự mệt nhọc, làn da trắng như tuyết vương theo vài giọt nước khiến người phụ nữ có sức cuốn hút khó mà diễn tả được. Vườn hoa được cắt tỉa thành hình dạng gọn gàng chứng minh, những vất vả Serov bỏ ra ngày hôm trước không hề uổng phí. Đáng tiếc, Serov ngoài dưới đũng quân có phản ứng ra, những bộ phận khác của cơ thể thật sự là quá mệt mỏi, hôm nay muốn yêu thương bà xã đến nơi đến chốn có lẽ bắt buộc phải cưỡi ngựa rồi. “Hôm nay anh và các đồng nghiệp nước Mỹ đã có một cuộc hội đàm thân thiết hữu nghị, trao đổi với nhau rất nhiều ý kiến nhưng chẳng có được chút kết quả nào cả!” Serov lười nhác giang tay ra, ra hiệu cho người phụ nữ của mình dùng sức mạnh thêm một chút. Serov hưởng thụ đầy đủ đãi ngộ của kẻ thắng lợi trong cuộc sống, bị bà xã kích thích chỉ dám giận không dám nói, chẳng có cách nào, hôm nay đổ mồ hôi quá nhiều, cả người trống rỗng, thực sự không có hơi sức nữa. “Bà xã, tới đây sắp được một tháng rồi nhỉ? Em xin nghỉ bao nhiêu lâu vậy?” Đột nhiên, Serov nhớ ra có vẻ Valia đã tới Italia được gần một tháng, hình như đã vượt quá thời gian nghỉ phép. “Sao vậy? Muốn đuổi tôi đi? Tôi thấy không phải cơ thể mệt mòi, mà là đi làm thêm ở bên ngoài phải không?” Valia vụt trừng mắt, có chút hung thần ác sát nói, chỉ là căng mặt được hai giây rồi liền không nhịn được phì cười: “Em bây giờ đang tạm nghỉ không lương, anh ở Italia thời gian dài như vậy, thật sự yên tâm để một mình em ở trong nước, không sợ có người thèm muốn à?” “Sợ chứ!” Là đàn ông đều sợ chuyện đó, Serov có gì nói nấy, “Chính vì như thế mới để em vào Bộ Nội vụ, kẻ nào dám có ý đồ xấu với em, đám thuộc hạ cũ của anh rất sẵn lòng cho bọn chúng nếm thử thủ đoạn của Bộ Nội vụ!” “Cũng rất thành thật!” Valia giơ ngón tay chấm chấm lên mũi Serov, bắt đầu giúp hắn lau sạch thân thể. Thu dọn xong xuôi, hai người nằm trên giường, Serov lại bắt đầu rục rịch muốn động, quay sang Valia thì thà thì thầm. “Hứ! Đang cầu xin em đấy hả?” Trông thấy Serov gật đầu khao khát, Valia tiêu sái vứt áo ngủ sang bên, mặt đối mặt với Serov, từ từ ngồi xuống. Trong đàu hắn giờ chỉ có một câu, người thắng trong cuộc sống… Ngày thứ hai, đã nghỉ ngơi một ngày Serov một lần nữa tràn đầy sinh lực xuất hiện trước mặt mọi người, câu đầu tiên nhả ra buổi sáng là: “Đồng chí Smith của chúng ta không gặp vấn đề gì chứ, không biết có chuẩn bị đổi một nơi khác để diễn thuyết không?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang