[Dịch]Đặc Công Cuồng Phi: Tà Vương Phúc Hắc Ta Không Lấy - Sưu tầm

Chương 46 : Biến cố trước khi trèo xuống

Người đăng: 

.
Hàn Dật Phong co rút khóe miệng. Nữ nhân này, hắn bị nàng làm cho tức giận đến thiếu chút nữa phải hộc máu. Nàng dám nói không quen với hắn, cũng chỉ là quen biết sơ sơ với hắn, thật sự là nói dối còn trợn mắt. “Vân cô nương, cũng không sớm nữa, chúng ta nên chuẩn bị đi” Lãnh Vô Tà dịch dung thành Tề Lạc khẽ nhíu mày. Nhìn thấy những ánh mắt không rõ kia cứ nhìn chằm chằm vào người Vân Khinh Tiếu, đáy mắt của hắn thoáng qua vài đường lạnh lùng sắc nhọn. Nghe thấy lời nói Lãnh Vô Tà, Vân Khinh Tiếu quay mặt cười ra tiếng: “Được, Tề đại ca. Lãnh đại ca nhờ ta chăm sóc ngươi thật tốt, lúc trèo xuống dưới ngươi phải theo sát sau lưng ta đó” Tà vương nhờ nàng chăm sóc hắn? Ánh mắt của mọi người nhất thời nhìn về phía Kinh Phong đang dịch dung thành Lãnh Vô Tà. Nữ tữ này rốt cuộc là ai? Vân Khinh Tiếu? Trong chốn giang hồ chưa bao giờ nghe qua tên của nàng. Còn có, Tề đại ca này là ai? Tại sao lúc này lại nhảy ra hai gã không có danh tiếng gì đến hái Thiên Thánh quả? Không để ý đến suy nghĩ sâu xa của mọi người, ngước mắt nhìn mấy người đang tụ chung lại một chỗ chuẩn bị đi xuống bao gồm Võ Lâm minh chủ Khúc Khải Thiên đang liếc nhìn bọn Vân Khinh Tiếu, trầm giọng nói: “Lần này đi xuống hái Thiên Thánh quả nguy hiểm cực kỳ, tin rằng chư vị đã sớm có chuẩn bị. Khúc mỗ lúc này cũng không cần nói gì thêm, mọi người nhớ cẩn thận làm việc. Cùng nhau đi xuống, hi vọng mọi người có thể giúp đỡ lẫn nhau” Mọi người gật đầu một cái, Khúc Khải Thiên đi tới vách đá, nhìn xuống, sắc mặt nặng nề “Vách đá núi Ngọc Long cao gần vạn trượng, các vị muốn đi xuống phải suy nghĩ cho kỹ lưỡng” “Tướng công, thiếp thân không để cho chàng đi xuống, tướng công…” Lúc mọi người lúc chuẩn bị đi xuống, cách đó không xa truyền tới tiếng kêu gào của một phu nhân. Vân Khinh Tiếu quay đầu lại vừa nhìn, chỉ thấy một phu nhân đang rơi lệ đầy mặt lảo đảo đã chạy tới, đi theo phía sau của nàng còn hai đứa bé tuổi chừng mười hai mười ba tuổi, phía sau bọn họ còn mấy người đi theo “Phụ thân, đừng xuống đó, chúng ta không cần trái cây kia, chúng ta chỉ cần phụ thân” “Tú nhi, Gia Thành, Gia Lương” Minh Thiên Chiến tiến lên đi về phía hai đứa bé kia cùng phu nhân lớn tuổi, giọng điệu cũng có chút kích động. “Tướng công, nhà chúng ta đã rất tốt rồi, không cần cái Thiên Thánh quả gì kia. Tại sao chàng nhất định không nghe lời nói của thiếp? Nếu như chàng có chuyện gì ngoài ý muốn, chàng nói xem Gia Thành cùng Gia Lương phải làm cái gì đây?” “Phụ thân, nhi tử không cần Thiên Thánh quả kia, chúng con chỉ cần phụ thân thôi” “Tú nhi, Gia Thành, Gia Lương…” Minh Thiên Chiến nhìn vợ con trước mắt, hốc mắt ướt át. “Tướng công, nếu chàng nhất quyết phải đi hái Thiên Thánh quả kia, thiếp liền mang theo Gia Thành cùng Gia Lương nhảy xuống cùng với chàng” “Minh chủ…” Lực chú ý mọi người đang bị một nhà trước mặt hấp dẫn, Khúc Khải Thiên đứng ở bên cạnh mọi người lại đột nhiên quỵ người xuống. “Khúc Khải, ngươi…” Nhìn nam tử đứng bên cạnh, mọi người liền hiểu Khúc Khải Thiên gặp phải ám toán. “Minh chủ, người không thể đi xuống, cho dù người muốn mạng của Khúc Nhạc, Khúc Nhạc cũng không thể trơ mắt nhìn Minh chủ đi xuống đó. Thiên Thánh quả đương nhiên trân quý, tuy nhiên nó không bù được tánh mạng quan trọng của Minh chủ” Nhìn một màn trước mắt, Vân Khinh Tiếu híp mắt. Xem ra ngày hôm nay chỉ có năm người đi xuống thôi, cũng có thể chỉ có bốn người. Cái nữ nhân gọi là Tần Phi Nhi đó hình như cũng đang muốn nghĩ biện pháp không để cho Hoa Lạc Tình đi xuống, ngược lại đám ngươi bên cạnh Lam Táp Ảnh không dám ngăn cản hắn, mà Hàn Dật Phong lại là một người cô đơn, hắn chắc sẽ không xảy ra chuyện gì.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang