[Dịch] Dã Man Vương Tọa
Chương 64 : Tuyệt sắc giai nhân
.
Aier cũng không trả lời vấn đề này, mà đôi mắt khẽ híp lại như hai mảnh trăng khuyết, cười nói:
- Xin hỏi, ngươi có biết nơi nào có đạo sư Shaman có thể trị liệu tổn thương linh hồn hay không?
Người con gái này cười rộ lên như một người đẹp trong tranh, hồn nhiên không nhiễm bụi trần. Trái tim Trương Đức Bưu không khỏi nhảy lên kịch liệt, vội vàng xua tan tâm tình khác thường trong lòng, nói:
- Ta chỉ biết được đại Shaman Delaney, thực lực của hắn có thể trị liệu tổn thương tinh thần lực, đối với tổn thương linh hồn chỉ sợ cũng bất lực.
Shaman trên thảo nguyên cũng giống như mục sư tại trung nguyên, đồng dạng được gọi là Thần Chức giả, bất quá bọn họ có điểm khác mục sư là trị thương tinh thần lực là chủ yếu, trị thương thân thể là phụ. Đồng thời, Shaman còn có thể chiến đấu, Lang Kỵ cấm quân năm đó có không ít Shaman phục vụ trong quân đội, bọn họ có thể thi triển những ma pháp Thị Huyết thuật hoặc Linh Hồn Cuồng Bạo v.v, làm cho quân đội trở nên mạnh mẽ không gì phá được.
Shaman cũng có thể trị liệu linh hồn thể, bất quá cấp bậc phải rất cao, phải là Shaman hơn thập ngũ cấp mới có thể làm được, đại Shaman Delaney ở thành Cự Mang chỉ là đạo sư Shaman thập tứ cấp, hắn không có được thực lực này.
- Vậy à… - Aier có vẻ có chút thất vọng, cặp lông mày khẽ nhíu lại, lời nói cử chỉ của nàng cho dù là nhăn mày hay cười nói đều có thể làm người khác bồi hồi, tựa hồ như có một loại mị hoặc trời sinh.
Trương Đức Bưu lại có một loại cảm giác tim đập nhanh thình thịch, vội vàng ngưng tụ tinh thần lực, mạnh mẽ đè nén loại tâm tình này, cười nói:
- Ngươi tìm đạo sư Shaman có việc gì?
- Ta có một người thân là linh hồn thể, mới vừa rồi đi qua phiến sa mạc kỳ quái này, nhất thời không cẩn thận, bị thần uy nơi này làm trọng thương.
Sắc mặt Aier buồn bã, nhìn hắn một cách đáng thương, cầu khẩn nói:
- Ngươi có thể dắt ta đi tìm một đạo sư Shaman có thể trị liệu linh hồn không?
- Được, được!
Trương Đức Bưu vừa mới mở miệng liền cảm thấy hối hận, trước mặt cô gái này hắn thật bó tay bó chân, như thế nào mà lại không hề suy nghĩ đã đáp ứng nàng rồi?
“Yên nữ này nếu không phải có mị lực trời sinh thì khẳng định cũng là do tu luyện tâm pháp đấu khí ‘tà ma ngoại đạo’ trong Tà Linh thánh điển, có thể mị hoặc thần trí người khác!”
Aier nghe hắn đáp ứng liền mặt mày hớn hở, nói:
- Ngươi tên là gì?
Trương Đức Bưu âm thầm cảnh giác trong lòng, định đem cái tên Bane Claren ra báo danh, nghĩ vậy nhưng trong miệng lại biến thành:
- Ta tên là Đức Bưu Man Chuy, nhũ danh A Man, nhà ở Nam Cương, trong Lạc Nhật sâm lâm, trong nhà có chút sản nghiệp, đến nay vẫn chưa kết hôn…
Dưới sự mị hoặc của nàng, Trương Đức Bưu càng nói càng nhiều, thiếu chút nữa lão cha mình tên gì cũng khai ra. Hắn liền vội vàng ngưng tụ tinh thần lực, dùng phương thức tinh thần phong bạo đột nhiên bộc phát, thần trí nhất thời trở nên thanh tỉnh, thoát ra khỏi mị hoặc, sắc mặt tái nhợt, trên trán mồ hôi lăn xuống từng hạt như hạt đậu.
Tinh thần lực của hắn đạt tới chuẩn thập cấp ma pháp sư, sau khi phóng thích tinh thần phong bạo liền hao tổn hết sức nghiêm trọng, cũng may mấy ngày nay nhờ thần uy tai hồ nước trong hoang mạc Thần Vẫn rèn luyện làm cho tinh thần lực cứng cỏi vô cùng.
Aier khẽ ‘oh’ một tiếng, ánh mắt lộ ra một tia thần sắc kinh ngạc, cười nói:
- A Man ca ca, chúng ta đi đâu tìm đạo sư Shaman?
“A Man ca ca?” Sắc mặt Trương Đức Bưu cổ quái, khẽ nói trong lòng: “Nói không chừng tuổi thực của ngươi đủ để làm bà nội ta rồi!”
Mặc dù nghĩ vậy nhưng man tử cũng không dám nói ra, cười nói:
- Bái Chiêm vương đình là bộ lạc lớn nhất thảo nguyên, nơi đó hẳn có đạo sư Shaman.
Trương Đức Bưu cũng chỉ nghe nói qua bộ lạc Vương Đình, cũng chỉ biết phương hướng đại khái, cũng không biết vị trí chính xác. Hai người kết bạn đồng hành, dọc theo đường đi, Trương Đức Bưu nói bóng nói gió, Aier mặc dù thông minh lanh lợi, nhưng dù sao cũng chỉ mới từ vực sâu đi ra không bao lâu, sao biết được ‘lòng người hiểm ác’, trong lời nói hay để lộ ra không ít thông tin bí mật Trương Đức Bưu muốn biết.
Aier là Thánh nữ của Tà Linh thần miếu, cũng không có huyết thống vực sâu mà là một đứa trẻ mồ côi do trưởng lão Thần miếu nhặt được ở vực sâu, chắc là do người đi lịch lãm mạo hiểm ở vực sâu bỏ lại, bởi vậy nàng mới có thể tự do ra vào vực sâu.
Bởi vì không có huyết thống của Ma tộc vực sâu, nàng không có cách nào cảm ứng được vị trí cụ thể của kẻ trộm sách, cho nên Đại tế ti Mike Hughes của Thần miếu mới hủy bỏ thân thể, dùng ma pháp hắc ám, lấy trạng thái linh hồn bám vào ngọc bội trên cổ nàng.
Đại tế ti Mike Hughes trên đường truy lùng kẻ trộm sách liền đi vào thảo nguyên, khi tiến vào hoang mạc Thần Vẫn, bản thân thần uy có tác dụng khắc chế đối với linh hồn thể, vừa lại ‘thủy hỏa bất dung’ đối với ma pháp hắc ám, nhất thời làm cho Đại tế ti bị thương nặng, trốn ở trong linh hồn ngọc bội, lâm vào tình trạng ngủ say, Thánh nữ Aier cũng không thể làm hắn thức tỉnh, lại mất dấu kẻ trộm sách một lần nữa.
Cho nên nàng không thể làm gì khác hơn là đi tìm đạo sư Shaman có thể trị liệu linh hồn thể, trị hết thương thế cho Đại tế ti Mike Hughes mới có thể hoàn thành nhiệm vụ Tà Linh thần miếu giao cho nàng.
Trong lòng Trương Đức Bưu âm thầm rầu rĩ: “Nếu như tiểu yêu nữ biết kẻ trộm sách đang đứng trước mặt nàng, chắc chắn nàng sẽ không do dự giết chết ta. Mà sau khi linh hồn Đại tế ti Mike Hughes trị hết, lập tức có thể phát hiện ra ta, sau đó tiểu yêu nữ cũng sẽ không chút do dự giết chết ta…”
Đằng nào cũng chết, Trương Đức Bưu tàn nhẫn quyết định, dù sao tiểu yêu nữ này cũng không biết đường, cứ đem nàng đưa đến Lạc Nhật sâm lâm tại Nam Cương, tìm một hang cự long, dụ cho Tà Linh thánh nữ này chui vào, làm bữa sáng cho cự long.
Trong Lạc Nhật sâm lâm có mất con cự long, cho dù Thánh nữ Aier rất lợi hại, những chẳng lẽ có thể lợi hại hơn cự long được?
Nghĩ tới đây, Trương Đức Bưu đột nhiên dừng chân, cầm Bích Tỳ đao trong tay, quay đầu nhìn lại.
Aier hiếu kỳ, nói:
- Sao vậy?
Lời nói còn chưa dứt, nàng đã biết vì sao Trương Đức Bưu dừng bước.
Chỉ thấy phía sau bọn họ, năm mạo hiểm giả xuất hiện trong sa mạc, cưỡi các loại ma thú khác nhau, trong đó có một thiếu niên cưỡi một con Ô Chuy thú, trên người mọc lân giáp đen bóng như thép, khi chạy vang lên tiếng lân giáp cọ sát nào nhau, vang lên âm thanh ‘kèn kẹt’.
Ô Chuy thú là một loại Vương cấp ma thú có hình dáng giống như một con thằn lằn thật lớn, tứ chi vừa lùn vừa thô, kéo theo một cái đuôi dài hai thước, cả người vô cùng cứng rắn, trên đầu mọc hai cái sừng bén nhọn, miệng rất lớn, hiện ra ba tầng hàm răng, thẳng tắp giống như cương đinh, sắc bén lạnh người.
Những người này đều là người Man tộc thảo nguyên, tuổi cũng không lớn nhưng thực lực lại không kém, Trương Đức Bưu chứng kiến bọn họ, không ngờ toàn bộ đều là chức nghiệp giả đẳng cấp tương đương Ma đạo sư, có Kiếm đấu sĩ, có Ma đạo sư, thậm chí trong đội ngũ còn có một nữ Shaman không tới hai mươi tuổi.
Nhóm người nọ hiển nhiên thường xuyên ra ngoài lịch lãm mạo hiểm, chứng kiến hai người Trương Đức Bưu cùng Aier xa xa liền bắt đầu đề phòng. Ma đạo sư thi triển ma pháp hộ thuẫn cho mình, sau đó mặc niệm khẩu quyết ma pháp, chuẩn bị thật tốt đề phòng bất trắc. Shaman thì lấy ra trụ Totem, mà hai Kiếm đấu sĩ bảo hộ bên người Ma đạo sư cùng Shaman, về phần thiếu niên cưỡi Ô Chuy thú thì lao ra khỏi đội ngũ, đi tới trước mặt Trương Đức Bưu khoảng một trăm thước, cao giọng hỏi:
- Usak, Boer xi? [tiếng thảo nguyên]
Aier vô cùng tò mò, thấp giọng hỏi:
- Hắn đang nói gì vậy?
Trương Đức Bưu cao giọng nói ‘Boer xi’, quay đầu nhìn Aier cười nói:
- Hắn đang nói ngôn ngữ thảo nguyên, ‘usak’ có nghĩa là ‘địch nhân’, ‘boer xi’ có nghĩa là ‘bằng hữu’. Hắn đang hỏi chúng ta là địch hay là bạn.
Đi tới thảo nguyên cũng được một khoảng thời gian, Trương Đức Bưu ở cùng đám người Đồ La, cũng đã biết chút ngôn ngữ phổ thông nơi này.
Thiếu niên nọ nghe nói thế liền quay đầu hướng đồng bạn hô to vài câu, bốn người nọ lúc này mới thúc thú cưỡi chậm rãi đi tới, như trước vẫn không buông lỏng cảnh giác.
- Chúng ta là những mạo hiểm giả đến từ Bái Chiêm vương đình, mới từ hoang mạc Thần Vẫn trở về, không có ác ý!
Năm người đến bên cạnh hai người Trương Đức Bưu, thiếu niên nọ liền nhảy xuống Ô Chuy thú, khi nhìn thấy Aier không khỏi có chút ngẩn ngơ, ánh mắt không thể nào rời đi được.
Bốn người khác cũng chú ý đến dung mạo Aier, hai tròng mắt như muốn rớt ra ngoài, thậm chí ngay cả nữ Shaman cũng lộ ra thần sắc si mê.
“Aier quả thật có mị lực trời sinh, thật sự là ‘nam nữ thông sát’!”
Trương Đức Bưu ho khan một tiếng nhắc nhở, lúc này năm người mới tỉnh lại, chỉ cảm thấy khó có thể tin được: “Trên đời lại có một tuyệt sắc giai nhân động lòng người như vậy sao?”
Sau đó lại nhìn sang A Man, chứng kiến thân hình bưu hãn cùng khuôn mặt của hắn bỗng sinh ra cảm giác hắn là một ‘bãi *** trâu’.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện