[Dịch]Cửu Vực Tà Hoàng- Sưu tầm
Chương 45 : Thiên Đao Cửu Chuyển
.
Cổ Liệt đánh chính diện, Trầm Tuyết Y hiệp trợ đánh bên cạnh, hai người phối hợp ăn ý, lập tức khóa chặt Ma lang.
Gầm thét một tiếng, toàn thân Ma lang nổi lên quang ô, huy vũ móng vuốt như sói, phối hợp với tốc độ cực nhanh của nó, dễ dàng xé rách quang lưới của Trầm Tuyết Y, móng vuốt trực tiếp đánh bay chiến kỳ Cổ Liệt, thực lực cực kỳ cường đại.
“Chiến Thần vô cương!”
Tiếng rống to vang tận trời xanh, hỏa diễm vờn quanh thân Cổ Liệt, tựa như chiến thần vậy, một quyền hướng Ma lang đập tới.
“Ngọc Kiếm Đồ Long!”
Trầm Tuyết Y xoay người bay lên, ngọc kiếm chỉa lên trời, mũi chân đứng trên chuôi kiếm, giữa không trung xoay tròn một vòng, sau đó xẹt ra như điện, hóa thành một đạo lưu quang, thời gian giống như ngưng hẳn.
Ma lang căm tức Cổ Liệt, một quyền kia khiến nó cảm giác được uy hiếp đến nó.
Gầm thét một tiếng, hắc quang toàn thân Ma lang lóng lánh thêm, hắc quang giống như vũ bão hướng Cổ Liệt phóng đi.
Quang hoa đỏ ngầu hội tụ lại trên nắm tay Cổ Liệt, khí phách không úy kỵ, vô kiên bất tồi, hung hăng đánh Ma lang đang vọt tới.
Một khắc kia, Ma lang há mồm nhe răng nanh, phụp một tiếng cắt đức bàn tay Cổ Liệt, nhưng lại bị lực lượng vô cương của chiến thần bắn ngược trở về.
Thân thể Ma lang chắc chắn, mặc dù bị trúng một quyền của Cổ Liệt, nhưng cũng không tổn thương gì.
Lúc này, công kích Trầm Tuyết Y chợt lóe rồi biến mất, tựa như thiên ngoại phi tiên, trong nháy mắt xuyên thủng thân thể Ma lang.
"Ngao. . . A. . ."
Ma lang phát ra một tiếng rống giận thảm thiết, thân thể cường hãn bị kiếm khí xâm nhập, khiến nó bị thương nặng.
Cổ Liệt nổi giận gầm lên một tiếng, tay phải tràn đầy máu tươi, nơi cổ tay bị đứt huyết nhục ngọa nguậy, đang nhanh nhóng khép lại.
Đây là cao thủ tu luyện tới cảnh giới Tạo Hóa, mới có lực hồi phục đứt tay đứt chân.
Tần Thiên vừa lúc nhìn thấy một màn này, trên mặt thanh tú tuấn lãng lộ vẻ khiếp sợ, tu luyện đã mang đến cho hắn quá nhiều lực hấp dẫn.
*****
“Long Lân nghịch trảm”
Vừa sải bước ra, quanh thân Tây Môn Vũ khí phách tung bay, ánh mắt sáng như đao, vững vàng khóa chặt Vong Hồn Huyết Ô, phất tay phóng ra một đao.
Chiêu Long Lân nghịch trảm này chính là Hồi Toàn đao pháp, làm cho người ta khó lòng phòng bị, là tuyệt chiêu của Thiên Đao môn.
Long Mạc Nhất bay lên trời, quanh thân nguyệt hoa bao phủ, nhanh chóng ngưng tụ thành Luân nguyệt minh, bắn ra quang mang nhu hòa.
Ánh trăng treo trên cao, bầu trời hắc ám xuất hiện một chút biến hóa, một loại từ trường nguyệt hoa được sinh ra, từ từ kiềm chế Vong Hồn Huyết Ô.
Trong hư không, một quang ba trong suốt như nước, từ từ nhô lên, hướng Vong Hồn Huyết Ô dũng mãnh lao tới.
Kêu lên một tiếng, từ trong miệng Vong Hồn Huyết Ô phát ra thiên âm chấn trời cao, trong nháy mắt xé rách quang ba trong suốt kia.
Đồng thời, Vong Hồn Huyết Ô mở ra hai cánh, bay lên cao, hóa thành một ô quang, đạo cương đao quay trở về rất nhanh.
“Thiên Đao vạn tượng!”
Tây Môn Vũ hồng quang quấn toàn thân, cương đao vụt bay hóa thành những đoán mây tía, nhanh chóng trải rộng khắp bầu trời đêm, đến mức màn đêm biến mất, đao mang gét thào.
Vong Hồn Huyết Ô hú lên một tiếng quái dị, thân thể co lại thành một cục, sau đó đột nhiên bung ra, vô tận hắc ám bộc phát ra, lông chim bay đầy trời, thiên địa ô trọc, quang mang hủ hóa, hắc ám dâng cao.
Thân thể Tây Môn Vũ thoáng một cái, nhưng sau đó ngửa mặt lên trời huýt sáo một tiếng, quanh người hắn vô số hỏa diễm hừng hực thiêu đốt, bắn ra vạn đạo quang mang.
Hai tay mở ra, Tây Môn Vũ thôi động hỏa diễm bên ngoài thân lan tỏa ra khắp nơi, chuẩn bị thi triển ra Không gian lĩnh vực, phát hiện hỏa diễm khuếch tán đến trình độ nhất định mới dừng lại, Không gian lĩnh vực căn bản là không thi triển được.
“Cẩn thận, không gian nơi này đã bị phong tỏa, không cách nào thi triển công kích Không gian lĩnh vực”
Long Mạc Nhất nói: “Cái này ta cảm ứng được, để ta thử nhìn một chút xem có thể phá vỡ không gian hạn chế hay không”
Hai tay để trước ngực kết một ấn, Long Mạc Nhất thúc giục Luân Minh Nguyệt chậm rãi nâng lên, cố gắng phá tan hắc ám.
Minh nguyệt bắn ra vạn đạo quang mang, va chạm lên hắc ám, mỗi lần tiến một tấc, cũng nặng như Thái Sơn, áp Long Mạc Nhất cơ hồ thở không nổi.
“Đừng hy vọng nữa, tối nay các ngươi ai cũng đều khó thoát”
Vong Hồn Huyết Ô đột nhiên mở miệng, mùi vị tràn đầy âm trầm cùng tà ác.
Tây Môn Vũ cả giận nói: “Cuồng vọng, nhìn một đao ta bổ ngươi như thế nào đây, Liệt Thiên Đao!”
Lăng không vừa chuyển, hỏa diễm quanh thân Tây Môn Vũ nhanh chóng hội tụ, trong nháy mắt hóa thành một quang đao cực to, dài khoảng trăm trượng, nhắm ngay cái đầu Vong Hồn Huyết Ô mà đánh xuống.
Bên ngoài quang đao cực đại này xuất hiện sóng gợn kỳ dị, đó là một loại đao văn đặc thù, có hiệu quả tăng phúc, đủ để chém hết mọi vật, có uy thế liệt thiên.
Vong Hồn Huyết Ô huy vũ hai cánh, trong nháy mắt biến thân, hóa thành một nam tử vận hắc y, trong miệng phát ra tiếng cuống tiếu chói tai.
“Vong Hồn tiếu, Tiên Phật đào, Huyết Nhiễm càn khôn ân oán!”
Tiếng cười kinh khủng vang trong bóng đêm biến thành từng đạo quang phù âm ba, tựa như từng con quạ đen, tràn đầy mùi vị tử vong.
Những quang phù âm ba này có uy lực khổng lồ, nhanh chóng hội tụ thành một đạo thiểm điện đỏ sậm, đón nhận Liệt Thiên Đao kia của Tây Môn Vũ!
Cường quang chợt lóe, sét đánh hiện ra.
Liệt Thiên Đao bổ lên trên thiểm điện đỏ sậm kia, trong nháy mắt dẫn phát nổ tung, nhất nhất đem Tây Môn Vũ đánh bay ra xa.
Hắc y nam tử kêu lên một tiếng đau đớn, thoáng chốc khôi phục lại chân thân, nhìn dáng dấp cũng bị thương không nhẹ.
Long Mạc Nhất thôi động Minh Nguyệt từ từ bay lên, cố gắng phá vỡ không gian hạn chế, đáng tiếc lực bất tòng tâm.
Trong bóng đêm, Minh Nguyệt vẫn tỏa sáng lóng lánh, từ từ xuất hiện dấu hiệu vỡ vụn.
Long Mạc Nhất ngửa mặt rống giận một tiếng, kết quả không cải biến được gì, sau cùng Minh Nguyệt bể tan tành, Long Mạc Nhất mất trọng tâm, trực tiếp rơi xuống từ không trung, được cao thủ Ngạo Nguyệt môn tiếp lấy.
Tây Môn Vũ thấy thế, không kịp chữa thương, một bước lao ra, khóa chặt Vong Hồn Huyết Ô đã bị thương, trong miệng phát ra cuồng tiếu rung trời.
Một khắc kia, trong bóng đêm dâng lên một cổ khí thế dũng cảm cùng bi tráng, dũng cảm tiến tới tràn ngập toàn trường.
Lôi Đình sóng mắt khẽ nhúc nhích, ánh mắt Tần Thiên lộ ra cổ ưu thương nhàn nhạt.
Kim quang toàn thân Tây Môn Vũ dâng lên vạn trượng, tựa như Phượng Hoàng dục hỏa trùng sinh, tản mát ra một cổ đại khí cơ, một cổ khí phách làm cho người ta lâng lâng.
“Sư huynh, không nên a!”
Hai vị cao thủ khác của Thiên Đao môn kinh tâm thét lên chói tai, giọng nói tràn đầy bất an cùng kinh hoảng, hiển nhiên là ý thức được cái gì đó.
Tây Môn Vũ cuồng thanh cười to, tựa như Tây Sở bá vương, khí đắp sơn hà, không người nào có thể ngăn chặn.
“Thiên Đao cửu chuyển, Ngã Huyết phi dương!”
“Không!... Không nên!”
Nghe thấy tên Thiên Đao cửu chuyển, hai vị cao thủ khác của Thiên Đao môn phát ra tiếng thét tê tâm liệt phế.
Cao thủ năm phái còn lại, tất cả đều sợ hãi kêu lên, hô to là không nên.
Tây Môn Vũ nhường như không nghe thấy, quanh thân quang hoa nở rộ sáng ngời, thật giống như muốn thiêu đốt cả không gian hắc ám.
Vong Hồn Huyết Ô cảm giác được nguy hiểm, lạnh lùng nói: “Vong Hồn khấp huyết, Tà Dương tịch chiếu, Tiên Phật mạt lộ, Anh Hùng nan đào!”
Ô quang chợt lóe, Vong Hồn Huyết Ô tốc độ xoay tròn nhanh hơn, hóa thành một đạo ma vân màu đen, thời khắc biến chuyển hình thái, từ từ ngưng tụ thành một đạo quang tiễn màu đen, nhắm ngay trái tim Tây Môn Vũ mà bắn.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện