[Dịch] Cửu U Long Giới
Chương 54 : Liệt Diễm Hổ
.
Liệt Diễm Hổ sống trong chỗ sâu nhất của Hoành Đoạn sơn mạch, là một trong số ít tứ cấp ma thú, không có ma pháp mạnh mẽ như trong truyền thuyết, nhưng lại có sức kinh người, đồng thời toàn thân bùng cháy hỏa diễm rất đáng sợ, tốc độ như gió, kinh khủng không gì sánh bằng, chiếm lấy một ngọn núi trong Hoành Đoạn sơn mạch này xưng vương xưng bá, cực khó đối phó.
Còn mục tiêu của Bạch Khởi và Khiếu Thiên chính là Liệt Diễm Hổ, toàn bộ Hoành Đoạn sơn mạch này có mười con tứ cấp ma thú, nhưng mỗi con đều hung mãnh dị thường, không dễ đối phó, Bạch Khởi sống ở Hoành Đoạn sơn mạch đã hai tháng, đối với cả khu núi này cũng có chút chút am hiểu, Liệt Diễm Hổ tuy hung mãnh, nhưng lại là con yếu nhất trong thập đại tứ cấp ma thú, cũng chỉ nó mới khiến Bạch Khởi hy vọng chiến thắng, thứ khác, cho dù là hắn vơi Khiếu Thiên liên hợp cũng khó thắng được đối phương.
Dù sao tứ cấp ma thú cũng tương đương với cao thủ cấp đấu linh của nhân loại, thậm chí còn mạnh hơn vài phần….. Muốn giết chết bọn chúng quả thực không đơn giản, nhưng lại không thể không đánh cho nên suy đi tính lại Bạch Khởi vẫn lựa chọn Liệt Diễm Hổ..
Bạch Khởi và Khiếu Thiên sau khi cứu Độc Cô Chiến Thiên, vẫn đi về phía tây, đi trong ba ngày mới đến gần khu rừng mà Liệt Diễm Hổ khống chế, trước đó Bạch Khởi cũng đến qua nơi này nhưng không vào sâu, lần này là lần đầu tiên hắn đặt chân đến đây.
“Khiếu Thiên, cẩn thận, nó ở trong khu rừng này, ngươi hãy đề cao phòng bị đi, nó có thể tấn công chúng ta bất cứ lúc nào.” Khi bước vào khu rừng này Bạch Khởi đã thấp giọng nói, nét mặt nghiêm túc, ma thú đều có địa bàn riêng của nó, Liệt Diễm Hổ thân là một bá chủ của mấy nghàn dặm Hoành Đoạn sơn mạch này, hơn mười dặm rừng rậm nguyên thủy này là lãnh địa của nó, ở đây không cho phép những ma thú khác đặt chân đến nửa bước, bất luận là ai, chỉ cần đặt chân đến, chắc chắn sẽ nhận lấy công kích như vũ bão của Liệt Diễm Hổ, đến khi bị đối phương giết chết thì mới buông tha…
“Gâu gâu....” Khiếu Thiên nghe xong những lời này liền thấp giọng gầm rú lên hai tiếng, thân chưa cao tới một mét mà lại rất uy phong lẫm liệt, trong con ngươi mắt màu vàng bỗng lóe lên một tia sáng, chú tâm đi sát bên Bạch Khởi, theo Bạch Khởi tiến về phía khu rừng đó, nó cũng biết rằng, bản thân mình và chủ nhân sẽ đối đầu với một đối thủ kinh khủng, không thể có chút sơ suất, nếu khônng sẽ mang họa sát thân..
Một người một thú yểm trợ nhau tiến về khu rừng rậm phía trước, bỗng nhiên một tiếng rống to từ mấy chục mét truyền đến, một con hổ to với chiều dài vượt quá bốn mét, thân cao một mét, toàn thân bùng cháy hừng hực liệt hỏa từ phía xa lao ra, đứng ở nơi xa trong khu rừng rậm đó, ánh mắt lộ rõ vẻ hung ác nhìn thẳng vể phía Bạch Khởi và Khiếu Thiên rồi phát ra một tiếng tê hống, ánh mắt lộ rõ hung quang, sau đó trong nháy mắt vọt về phía Bạch Khởi và Khiếu Thiên, tốc độ nhanh khiến người khác kinh hãi, chân sau dùng lực , bỗng nhiên nhảy lên đánh về phía Bạch Khởi và Khiếu Thiên, toàn thân hỏa diễm cuộn trào mãnh liệt, thiêu đốt cây cối xung quanh, lửa cháy rực trời.
“Rống....” Một tiếng rống to nhanh như chớp điện truyền đến bên Bạch Khởi, cơ thể lao đến như một lưỡi dao sắc bén tấn công về phía trước ngực Bạch Khởi.
“Đinh Đinh” Âm thanh kim thiết giao tranh vang lên, Bạch Khởi không dám có chút chậm trễ, trong nháy mắt toàn thân phát ra đấu khí màu vàng, đem trường kiếm sắc nhọn xuất ra, đấu khí màu vàng bao bọc lấy trường kiếm trong tay Bạch Khởi tương giao với móng vuốt sắc nhọn của Liệt Diễm Hổ.
“Ầm ầm…” Tuy rằng chống đỡ được công kích của Liệt Diễm Hổ, nhưng Bạch Khởi cũng không chống đỡ lại được sức mạnh của đối phương, dĩ nhiên trong nháy mắt giao đấu thì đã bị Liệt Diễm Hổ đánh ra xa mấy chục mét, rơi xuống mặt đất, toàn thân đau nhức, hơn nữa, da trên người cũng bị lửa cháy xung quanh Liệt Diễm Hổ thiêu đốt cháy đen thui, toàn thân xem ra vô cùng thê thảm….
Liệt Diễm Hổ không chịu buông tha cơ hội này mà vẫn tiếp tục tấn công về phía Bạch Khởi, như một tiếng trống làm tinh thần hăng hái để giết chết Bạch Khởi, Khiếu Thiên bên cạnh nhìn thấy vậy liền nhe răng nhếch mép, lộ vẻ hung ác, ..liền xông đến, đánh về phía Liệt Diễm Hổ, móng vuốt sắc bén không chút nương đánh trúng lưng Liệt Diễm Hổ.…
“Bình……” Liệt Diễm Hổ bất ngờ không đề phòng, nên bị móng vuốt sắc nhọn của Khiếu Thiên xuyên thấu thân thể, làm mất đi một tầng da thịt, lửa cháy toàn thân nó đối với Khiếu Thiên mà nói không hề có tác dụng, Khiếu Thiên mặc dù tiếp xúc với Liệt Hỏa nhưng bộ lông toàn thân không hề bị tổn thương chút nào…
Từ đó có thể thấy sự bất phàm của Khiếu Thiên, nhưng dù sao Khiếu Thiên vẫn còn quá nhỏ, bốn tháng trước nó cũng chỉ thấp hơn chân của Bạch Khởi, bây giừ mặc dù đã cao hơn không ít nhưng xem ra Khiếu Thiên bây giờ vẫn còn rất nhỏ, so sánh vơi Liệt Diễm Hổ thân thể cường tráng, thì thực sự quá yếu nhược, cho dù có thiên phú dị bẩm nhưng lại không quá mức hữu hiệu, mặc dù nói gây tổn hại không nhỏ cho Liệt Diễm Hổ, nhưng cũng đã kích nộ Liệt Diễm Hổ…
“Rống....” Một tiếng hổ gầm vang vọng khắp rừng sâu, Liệt Diễm Hổ quay người lại, trong nháy mắt bỏ qua bạch Khởi, sau đó bỗng nhiên đánh về phía Khiếu Thiên, ý định muốn giết chết tên ghê tởm này dám cả gan đánh lén mình, xem ra Khiếu Thiên ra tay với hắn, đó là một sự khiêu khích… Điều này khiến nó vốn nhằm vào Bạch Khởi, trong nháy mắt lại chuyển sang tấn công Khiếu Thiên.
Liệt Diễm Hổ đánh về phía Khiếu Thiên, hai thú cùng nhau tranh đấu, nhưng rõ ràng, Khiếu Thiên ở thế hạ phong, nó dù sao vẫn còn quá nhỏ tuổi, nhưng lửa cháy quanh người Liệt Diễm Hổ không hề ảnh hưởng gì tới Khiếu Thiên, điều này khiến Khiếu Thiên khá hơn vài phần, nhanh chóng tránh né sự truy sát của đối phương, nhưng tuy nói như vậy, nhưng chỉ chốc lát, Khiếu Thiên trên người đã bị vài vết thương.
Đúng lúc này Bạch khởi đã lại đứng dậy, không nói gì, Bất bại kiếm quyết trong tay Bạch Khởi vận chuyển, nhanh chóng tiến về phía Liệt Diễm Hổ đang truy sát Khiếu Thiên, trên bầu trời một đạo kiếm quang hiện lên, trường kiếm trong tay bạch khởi lao thẳng tới Liệt Diễm Hổ
“Phụt” Trường kiếm trong tay Bạch khởi dưới tác dụng của đấu khí trở nên sắc bén vô cùng, đâm vào phía sau lưng Liệt Diễm Hổ, Liệt Diễm Hổ kêu lên thảm thiết, máu tươi chảy ra, nhưng không thể khiến Liệt Diễm Hổ mất đi năng lực chiến đấu, ngược lại khiến nó càng điên hơn, toàn thân rực lửa, Bạch khởi chợt biến sắc, vội vàng buông tay, lại phát hiện thanh trường kiếm trong tay đã bị nóng chảy, còn tay của mình cũng bị thiểu đỏ lên, nếu không phải bản thân phản ứng nhanh, sợ rằng một cánh tay đã bị phế rồi, mặc dù như vậy, tay nắm của Bạch Khởi lúc này giống như thịt kho tàu vậy, nhìn vô cùng thê thảm.
“Gầm......” Liệt Diễm Hổ phát ra một tiếng gầm dài, ánh mắt hung ác lại xuất hiện, nhìn vào trong mắt Bạch Khởi tràn đầy giá lạnh, ánh mắt đó phảng phất nói với Bạch Khởi rằng: “Ta muốn giết chết ngươi…” Quả thật khiến người người khác kinh sợ.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện