[Dịch]Cuộc Sống Thú Vị Của Nữ Phụ - Sưu tầm

Chương 7 : Chương 7

Người đăng: 

.
Tối đến, không gian yên tĩnh bao trùm mọi thứ Buổi tiệc cuối cùng cũng kết thúc, cô , đang nằm trong phòng , sau các hình thức hỏi thăm người đi xa mới về , thì bây h cũng được nghĩ ngơi, haiz mẫn lạc thở dài, chuyện hôn ước phải giải quyết sao đây, không thể nói từ hôn một tiếng là coi như phủi bỏ trách nhiệm được, chắc chắn 2 nhà sẽ không đồng ý chuyện này còn liên quan đến lợi ích kinh tế của 2 tập đoàn. -" trời ơi, cái đầu của tôi, hoạt động dùm cái được không?"- cô như muốn xé tan căn phòng này cho đỡ bức bối. - không sao, để từ từ nghĩ v , không nên hành hạ bản thân. vả lại cô cũng muốn dạy cho tên kia một bài học. rõ ràng cô chưa đụng vào hắn mà hắn làm ra bộ dáng không đội trời chung còn muốn ăn tươi nuốt sống cô nữa, xem thường cô quá rồi . đợi đó đi Cô dần chìm vào giấc ngủ bằng nhưng suy nghĩ gian tà. Tại biệt thự H: Dịch phong nồng nặc muồi rượu bước vào nhưng trông mặt cậu có vẻ không say lắm. -"an bình mau hầu hạ thiếu gia"- quản gia lên tiếng -"dạ"- AB vội chạy theo DP lên phòng cậu -" thiếu gia a không phải đi hẹn hò sao, ngày nào cũng uống rượu v , chắc anh là sâu rượu rồi"- anh bình vừa lau mặt vừa trách móc - "liên quan gì đến cô"- anh chụp tay cô lại nhìn thẳng vào mắt cô -" á , đau buông tôi ra, a sinh ra tốt số vậy còn không biết quý trọng" - đôi mắt long lanh như muốn khóc không ngừng dãy dụa. -" cô , đi ra ngoài, không phải mai cô nhập học sao, chuẩn bị tốt đi ?'- DP buông an bình ra hờ hững nói. - cô cắn môi," vậy cậu nghĩ ngơi đi"- cô nói khẽ nhìn bóng lưng AB đi ra cửa anh suy nghĩ về điều cô vừa nói, đúng cuộc sống anh thật sự quá tốt, nhưng ai biết được rằng từ nhỏ anh phải sống theo ý ba anh, kể cả chuyện hôn ước lần này tất cả đều làm anh hận , làm anh chán ghét tột cùng. Ánh nắng bình minh chiếu rọi vào phòng công chúa đang ngủ. ML xinh đẹp nằm tại chiếc giường lớn , làm mọi thứ trở nên thật lung linh. người hầu vì vậy cũng chỉ dám đứng yên đó không dám phá vỡ khung cảnh này . đến khi cô có dấu hiệu thức -" tiểu thư, lão gia gọi người xuống ạ." - uhm, tôi chuẩn bị sẽ xuống ngay- cô mơ màng đáp cô xuống dưới lầu thấy ba, mẹ ngồi đó, cô thức hơi trễ chắc 2 anh đi làm rồi - ba , mẹ chào buổi sáng- cô vừa nói vứa ngồi xuống - lạc nhi ba muốn con tiếp tục hoc lên tiến sĩ ở trường thánh anh, con thấy sao? - dạ , tùy ba sắp xếp ạ- dù sao cô cũng chưa có dự định gì , học cũng là ý không tệ, vì gia đình giàu có nên bằng cấp càng được ngta chú ý.không thể dạng ngồi ăn bát vàng sẽ bị lên án nha. - "vậy , lạc nhi con đi ăn sáng đi, đáng lẽ hôm nay là ngày khai trường, nhưng mai con lên lớp vẫn được, ba đã sắp xếp hết rồi" - lạc nhi , đi con ăn với mẹ , mẹ đợi con ăn cùng , lâu lắm mẹ con mình mới có dịp cùng nhau, nếu sau này con đi lấy chồng mẹ sẽ rất cô đơn- mẹ cô kể lể -mẹ , thì con tình nguyện ở cùng mẹ tới già được chưa a.- cô đùa nói - không nói bậy , con mẹ xinh đẹp vậy phải lấy một người thật xứng đáng. thôi cô chịu thua rồi nói sao cũng không lại mẹ cô. trường thánh anh đây là ngôi trường nổi tiếng thế giới về bồi dưỡng ra các thế hệ tinh anh của con nhà có gia thế từ xưa đến nay , ngôi trường là tài sản của tập đoàn tề thị, đây là tập đoàn hầu như thâu tóm toàn bộ kinh tế thế giới, còn chưa tính tới thế lực hắc đạo làm người ta khiếp sợ. tề thị có trụ sở chính ở pháp . chính vì thế hầu như các cô chiêu cậu ấm vào đây học hành tử tế vì bản thân nhà họ tuy giàu có , nhưng không có chút ảnh hưởng nào tới ngôi trường này được. tuy nhiên trường học này vẫn phân giai cấp khá rõ ràng , người có tiền thì có quyền hơn. cái nào cũng có góc tối của nó, không ai quản nhiêu v? - AB bước chân vào cổng trường mọi thứ làm cô ngạc nhiên đến khó tin , thật lớn, cổng thôi đã làm người ta choáng ngộp rồi, cô được đi hoc ở đây tất cả là nhờ thiếu gia , không biết sao tự nhiên câu lại kêu cô đi học, còn nói là cô là ng hầu khi nào cần phải có mặt cho chủ sai bảo, nhưng cô rất quý trọng cơ hội lần này, giấc mơ đại học của cô, thiếu gia cũng học ở đây cậu ấy học tiến sĩ kinh tế , nghe rất oai nha, tuy phá của nhưng không biết sao cậu ta thông minh v? tiếng chuông điện thoai reo: alo, cậu chủ -" cô đến trường chưa ? nhanh tìm lớp học đi.đồ heo đần" - dạ tôi biết rồi- cô đáp- tút tút -sao lại dập máy vô duyên thật, mà cậu ấy quan tâm mình sao? AB Cố lên sinh viên năm nhất nghành kinh doanh thương mại, phải phấn chấn để học thật tốt. bên kia DP mình nghĩ gì vậy , tự nhiên lo lắng cho con heo rừng đó làm gì đáng chết, cô ta chỉ biết nói nhảm và phá hoại thôi đồ vô dụng. anh bước nhanh vào lớp bỏ đống hỗn tạp trong lòng cậu lại phía sau.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang