[Dịch]Cuộc Phiêu Lưu Của 12 Cung - Sưu tầm
Chương 13 : Hội Ngộ (Tt)
.
Phía bên ngoài, tại phủ Đại tướng quân có chút náo nhiệt hơn mọi ngày. Thiên Yết sau khi từ Hoàng cung đi về, từ ngoài sân Yết đã có thể nghe thấy tiếng cười nói, huyên thuyên bên trong chân mày rậm khẽ nhíu lại nghi hoặc, bước chân có chút nhanh vào bên trong hơn. Đến khi vào tới nơi phát ra những tiếng nói cười kia, Yết có chút ngẩng người một chút, bên trong dường như cũng phát hiện có người đi vào tất cả liền quay đâu nhìn, ngạc nhiên tốt lên:
" Thiên Yết??? "
" Thật bất ngờ mà"
Thiên Yết nhướn mày khẽ lẩm bẩm, rồi cũng bước nhanh tới đó. Cúi chào phụ mẫu của mình, Yết liền ngồi xuống trước mặt 8 người đang đủ nét mặt, nhàn nhạt lên tiếng:
" Tôi còn nghĩ phải vài ngày nữa mới có thể tìm ra mọi người, không ngờ hầu hết lại ở đây"
" Thật bọn này cũng không ngờ tới nữa là.... "
Bảo Bình cười cười nhìn Thiên Yết, cha mẹ Yết cũng ngở ngàng vì đến cả con trai mình cũng biết họ. Cha Yết khẽ ngờ vực lên tiếng:
" Thiên Yết con cũng nhận thức họ sao? "
" Vâng"
Thiên Yết khẽ đáp, cha mẹ Yết có chút ngốc trệ rồi nhanh chóng cười nhẹ, hàn huyên một chút nữa rồi rời đi để cho các người trẻ tuổi bọn họ hàn huyên. Ba người Thiên Bình khẽ cười nhìn Thiên Yết:
" Không ngờ Thiên Yết đây lại là thân đại ca của bọn này đấy"
" Cũng có chút bất ngờ"
Thiên Yết nhàn nhạt nói, Yết cũng có chút bất ngờ khi mình lại có thêm ba thân muội muội là Thiên Bình, Xữ Nữ cùng Bạch Dương thế này, trong khi đó thân muội muội ruột lại là một nữ hiệp thật là đau đầu mà.
" Giờ có lẽ chúng ta chỉ còn thiếu hai người là Sư Tử và Song Ngư thui nhỉ?"
" Như lời Kim Ngưu vừa nói, vậy thì chúng ta cũng mau đi tìm thôi"
Kim ngưu khẽ mở lời, liền sau Song tử cũng lên ý kiến của mình, mọi người khẽ nhìn nhau, Thiên yết lại nhàn nhạt nói:
" Không cần tìm tôi biết họ ở đâu rồi"
" Ở đâu vậy? "
Mọi người đưa ánh mắt mong chờ câu trả lời về phía Thiên Yết, Yết chỉ khẽ dựa người vào ghế chậm rãi nói:
" Ở trong hoàng cung"
" Hoàng cung?!?!"
Mọi người nghi hoặc nhìn Thiên Yết, và một cỗ tò mò nổi lên bên trong đầu hộ, Nhân Mã nghe tới hai từ hoàng cung cũng có chút hứng thú mới lên tiếng:
" Nếu vậy mai chúng ta vào trong Cung gặp họ thôi"
" Cái tên tiểu tử đầu óc như bã đậu kia có biết Hoàng cung là cái địa phương gì không, mà muốn đi vào liền đi vào hả? "
Xử Nữ nhẹ nhàng tặng cho Mã nhi ta một cái cốc thật đau, khi nghe được lời của Mã nói, Mã nhi ôm đầu ủy khuất phản bác:
" Ta có nói sai gì đâu chứ, hai người bọn họ ở trong Cung thì ta phải vào đó gặp họ thôi, có gì phải cốc đầu ta chứ"
" Không hiểu biết thì dựa cột mà nghe nhá, ở đó mà cãi chày cãi có với bổn tiểu thư.... bla....bla.... "
Thế là Mã nhi xui xẻo bị nghe một tràng giáo huấn do giáo mẫu Xữ nữ giảng giải, mọi người cũng chỉ biết thở dài, đưa ánh mắt thương hại nhìn Mã nhi, vì ai chẳng biết một khi mụ Xữ Nữ lên cơn thuyết giáo thì đừng cãi hay nói lý với mụ, nếu không mún bị ung thư tai, cho nên mọi người rất muốn giúp Mã nhi nhưng lực bất tòng tâm rồi, đành để Mã nhi chịu khổ một chút thui.
Quay lại chủ đề chính, mọi người cùng nhau suy nghĩ xem cách nào tiến vài cung sẽ thuận lợi nhất, tuy Thiên Yết là đại tướng quân nhưng đâu thể nào tùy tiện cho người lạ tiến vào cung được. Suy nghĩ được một lúc Ma Kết bỗng lên tiếng:
" Yết Ca, hay là vậy đi cho mọi người giả là quân lính của Ca đi, vì trong lúc tình cờ muội nghe được là Hoàng Cung hai ngày tới sẽ mở tiệc rượn mời rất nhiều người, nên ta sẽ rất dễ trà trộn nha"
" Hai ngày tới sao? "
Yết khẽ vỡ lẽ, đúng thật hai ngày tới trong Cung có thật mở tiệc rượn mừng vị đệ đệ ruột của Hoàng thượng thắng trận trở về, khi vào Cung gặp Sư Tử, Sư Tử cũng nói qua không ngờ mình lại quê, Yết khẽ cười trừ, Bảo bình xoa cằm cười không ý kiến, Cự Giải cười nhẹ:
" Vậy hai ngày tới gặp lai ở trong Cung, mọi người cải trang thật tốt, lần này phiền cậu rồi"
" Ừ! nếu tất cả không có ý kiến vậy tới lúc đó hội ngộ"
Mọi người cười cười, chào cha mẹ Yết rồi nhanh chóng rời khỏi phủ Đại tướng quân.
Trong Hoàng Cung, không khí căng thẳng cùng sợ sệt nồng đậm tỏa khắp nơi, vì Hoàng Thượng của bọn họ đang nổi giận cực độ, mà công chúa Song Ngư thì không rõ thương thế ra sao mà khi ngất đi vẫn chưa tỉnh làm tình hình trong Cung càng căng thẳng âm trầm hơn.
Ả Hoàng phi do là nữ nhi của Tể tướng vì vậy Hoàng thượng không thể làm gì, nhưng mụ Hồng ma ma bị một chưởng của Hoàng thượng đánh tới mà chết tại chỗ, ả Hoàng phi nhìn mụ chét mà mặt trắng bệch đưa mắt nhìn Hoàng thượng, nhưng Hoàng thượng chẳng nhìn ả mà nhanh chóng bồng Song Ngư tìm đại phu.
Tại trước giường của Song Ngư, Sư tử lòng như lửa đốt nhìn khuôn mặt tái nhợt kia, sự tức giận của Sư càng đậm, thái y đứng gần đó mồ hôi lạnh đổ ròng ròng, khẽ nói tình hình của Song Ngư cho Sư nghe:
" Hoàng Thượng không cần quá lo ngại, bị thương tuy khá nặng nhưng không nguy hiểm tới tính mạng, chỉ cần thoa thuốc và nghĩ ngơi điều độ thì công chúa sẽ khỏe thôi"
"...... "
" Đây là thuốc trị thương của công chúa, Hoàng thượng thần có thể lui chưa ạ"
" Được ngươi lui đi"
" Vâng"
Thái y vừa được Sư cho lui liền thở phào vội rời đi, Sư ở cạnh Ngư một lúc rời đi không quên dặn người trông Ngư, rùi hướng tẩm cung của ả Hoàng phi đi tới. Ở đó ả Hoàng Phi nắm chặt khăn, đưa mắt nhìn ra cửa liền nhìn thấy một thân ảnh vặt trên người long bào trắng bước vào, ả sợ hãi cúi người, miệng lên tiếng nhỏ xíu:
" Thần thiếp bái kiến hoàng thượng, hoàng thượng người.... "
" Tại sao lại đả thương muội ấy, ta muốn nghe rõ ràng từ miệng ngươi"
Tuy khuôn mặt chỉ là lạnh nhạt, không quan tâm sự đời nhưng trong ánh mắt là sát ý nồng đậm nhìn nhưng không nhìn về phía ả Hoàng Phi, làm ả run cầm cập môi cắn chặt, không thấy được câu trả lời lòng kiêm nhẫn của Sư bị hao mòn, vỗ mạnh tay trên bàn:
" Có nói hay không? "
" Thần thiếp... cũng do cái công chúa hỗn xược đó xúc phạm thần thiếp trước nếu không... nếu không... "
" Nếu không thì sao? "
" Thì công chúa sẽ không bị như thế, đó cũng do nàng tự làm tự chịu thôi"
" Tự làm tự chịu sao, Tuyết Linh nói công chúa đã làm gì? "
Tuyết Linh trong đám người rụt rè đi ra quỳ xuống cạnh ả Hoàng phi kể hết mọi chuyện, mọi người nghe câu chuyện ai nấy cũng không khỏi tức giận thay Ngư, chỉ vì bông hoa thui có gì to tát đến vậy đâu chứ. Ả Hoàng phi nghe lời trỉ trích thì tức giận:
" Các ngươi không có quyền trỉ trích ta, đừng quên ta là Hoàng phi ở đây"
Mọi người nghe tiếng quát của thì giật bắn người im lặng, nhưng trong lòng thì ngập tràn sự khinh bỉ. Ả hoàng phi còn đang đắc ý thì một cỗ băng hàn làm ả mặt đanh lại.
" Hoàng Phi? từ nay ngươi bị tước quyền hạn trong cung, và trong ba tháng không được ra ngoài"
" Hoàng thượng người không thể làm thế với thần thiếp được"
" Vậy sao?... các ngươi nghe rõ và trong ba tháng đó không ai được tới thăm nàng ta"
Sư không đợi ả nói thêm gì, liền phắt áo rời đi, ả Hoàng phi như ngất lịm đi sau đó. Chỉ trong một ngày thôi mà hai người phụ nữ uy quyền nhất chốn hậu cung khi chọc vào công chúa Song Ngư, thì nhanh chóng bị mất hết tất cả nên từ hôm đó ai trong cung cũng kiêng kị đối với nàng công chúa này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện