[Dịch]Cực Phẩm Thiên Kiêu- Sưu tầm
Chương 10 : Dương Hiểu Đồng đáp lễ
                                            .
                                    
             Lâm Tử Di nhìn Tiểu Mẫn nói, “Ta  cùng Dương Hiểu Đồng nói chuyện, ngươi xem vào làm gì? Không có việc gì  làm cũng không cần xem vào chuyện của người khác được không?” Dựa vào cái gì mọi người đều bênh Dương Hiểu Đồng? Cô có gì so ra kém Dương Hiểu Đồng?  
“Ta chính là thích xem vào việc của người khác thì như thế nào?”  Tiểu Mẫn bước về phía trước từng bước, tức giận nhìn cô ta, Lâm Tử Di  bây giờ lại còn ý muốn ganh đua với Dương Hiểu Đồng tới cùng. 
Hừ, vốn nhìn thấy Lâm Tử  Di dựa vào bề ngoài hơn người một chút thì tỏ ra mình xinh đẹp tài trí  hơn người, luôn thích sai bảo người khác, hiện tại ngay cả bạn trai của  bạn cũng cướp mất, TMD (đại khái là…em hèm…‘mẹ nó’), thật chưa tưng thấy  qua người nào vô sỉ như vậy.
Lâm Tử Di thật không ngờ Tiểu Mẫn thế nhưng dám nói chuyện với mình như  vậy, phải biết rằng cô tuy rằng quan hệ cùng Tiểu Mẫn không tốt, nhưng  Tiểu Mẫn chưa từng nói những lới như vậy.
“Ngươi…” nhất thời không biết dùng từ gì để nói lại
“Ngươi cái gì mà ngươi, không nói được thì đừng nói, ở đây không ai chào đón ngươi, sớm biến nhanh chút” Tiểu Mẫn hướng Lâm Tử Di khoát khoát tay, bộ dáng rất giống đang đuổi ruồi bọ.
Các sinh viên trong phòng học nhìn chăm chú một màn này, bọn họ vốn nghĩ  rằng Lâm Tử Di cùng Dương Hiểu Đồng sẽ phát sinh một hồi chiến, dù sao  Lâm Tử Di cũng cướp bạn trai của Dương Hiểu Đồng, không nghĩ tới người  cùng tranh cải lại là Tiểu Mẫn.
Đầu năm nay, người thích xem náo nhiệt chiếm đa số, cho nên đại bộ phận  đều ở lại xem, cũng không có ý khuyện can, bình ổn chiến hỏa kinh tinh  gì đó.
Lâm Tử Di giận quá không làm gì được đành đem mũi tên chĩa vào Dương  Hiểu Đồng, Dương Hiểu Đồng cho tới nay luôn là người ôn hòa, tốt tính,  cô nghĩ chắc sẽ không giống Tiểu Mẫn mà lập tức phản kích mình .
“Ngươi nói đi, hai ngày nay làm gì? Ngươi nghèo như vậy làm sao có  tiền mua đồ trang điểm? Ngươi cho là ngươi có thể đem Thiên Lỗi đoạt đi  sao? Bớt nằm mơ đi!” Nghĩ đến vừa rồi Thiên Lỗi nhìn cô ta mà cô  chịu không nỗi. (Sally: chưa thấy ai mặt dày như bà này, cướp của người  ta mà còn làm như của mình rồi sợ bị cướp)
“Ngươi cho là ai cũng đều giống như ngươi? Thích giành bạn trai của người khác?”  Nhược Nhược đứng bên cạnh nãy giờ cũng nhìn không được, không nghĩ tới  Lâm Tử Di lại nói chuyện khó nghe như vậy, làm tổn thương người khác mà  lại trơ trẽn như vậy.
Dương Hiểu Đồng cười tươi, nhìn Tiểu Mẫn cùng Nhược Nhược khoát tay, ý  bảo hai người không cần lo lắng, từ chỗ ngồi đứng dậy, nhìn thẳng vào  Lâm Tử Di, trong mắt không hề chứa một tia tình cảm nào. Lâm Tử Di nhìn  gương mặt tươi cười của Dương Hiểu Đồng, trong lòng thấy kích động khó  hiểu, đây là làm sao vậy? Vì sao mình lại kích động? Trước kia Dương  Hiểu Đồng không phải như vậy, hai ngày qua rốt cuộc đã phát sinh chuyện  gì?
Dương Hiểu Đồng đạm mạc cười, môi khẽ động, “Lâm Tử Di, ngươi thích  Trình Thiên Lỗi là chuyện của ngươi, cùng ta không quan hệ, không cần  nghĩ ai cũng giống như mình, ngươi đem hắn làm trân bảo nhưng trong mắt  của ta hắn cũng chỉ là cọng cỏ dại mà thôi, phiền ngươi thu hồi bộ dáng  của mình, bởi vì ngươi hiện tại trước mặt ta giống như đang làm hề vậy.” Câu cuối cùng Dương Hiểu Đồng nói nhấm mạnh từng chữ từng chữ một. (Sally: chị quá phúc hắc rồi…nhưng mà e thích…haha).
Cô từng xem Trình Thiên Lỗi là tất cả của mình, nhưng hiện tại không  phải, nam nhân này căn bản không đáng để cô làm vậy, thậm chí cô còn cảm  thấy mình trước kia thật ngu xuẩn và buồn cười không thể tả. Dương Hiểu  Đồng vừa nói xong, giống như một đạo thiên lôi đánh xuống nỗ tung, mọi  người đều không nghĩ Dương Hiểu Đồng sẽ nói ra những lời như vậy, rất  không phù hợp với tính cánh của cô, nhưng không thể nghi ngờ lờ này của  cô làm cho người nghe thật sướng tai, cô thật sự đã thay đổi.
Lâm Tử Di kinh ngạc nhìn Dương Hiểu Đồng, thật không hiểu tại sao Dương  Hiểu Đồng lại có thể nói như vậy, trước kia thời điểm còn là bạn tốt,  thời điểm nhắc tới Trình Thiên Lỗi, Dương Hiểu Đồng luôn lộ ra gương mặt  tươi cười hạnh phúc tuyệt không giả, dựa theo tính tình của cô ta vì  chịu đã kích của bọn họ đáng lẽ phải trốn tránh gặp mặt họ mới đúng, như  thế nào lại không giống như mình nghĩ?
“Dương Hiểu Đồng ngươi không cần mạnh miệng, trong lòng ngươi nghĩ gì ta không rõ ràng sao?”  Cô căn bản không tin một người có thể trong một thời gian ngắn vài ngày  như vậy có thể thay đổi lớn như vậy, nhất định là giả bộ trước mặt mọi  người.
Khóe miệng Dương Hiểu Đồng gợi lên nụ cười lanh lùng mà trong trẻo “Ngươi biết ta nghĩ gì? Lâm Tử Di không phải ngươi quá đề cao chính mình?”  Cô hoàn toàn nhìn thấu Lâm Tử Di, cho dù trước đây cô ngu xuẩn không  nhận ra, nhưng lần trước những lời Lâm Tử Di nói đã làm cho cô thức  tĩnh.
Lâm Tử Di nhìn biểu hiện của Dương Hiểu Đồng tuyệt không phải giả, giống  như những lời cô ta nói đều là thật, tại trước mặt mọi người không thể  nói làm Dương Hiểu Đồng mất mặt được, liền nhanh chóng vọt tới trước mặt  Dương Hiểu Đồng sờ soạng, “Ngươi cho ta xem, ngươi rốt cuộc trang điểm như thế nào?” Cô muốn kéo lớp trang điểm ngụy trang xuống, muốn nhìn thấy Dương Hiểu Đồng tầm thương kia (Sally: mụ này bị điên)
Tốc độ của Lâm Tử Di rất nhanh, nhất là thời điểm mọi người chưa kịp  phản ứng, tay đã chạm tới mặt Dương Hiểu Đồng, cảm xúc trong tay….Không  có một chút phấn son nào? Tại sao có thể như vậy?
Khi tay Lâm Tử Di chạm tới mặt mình, cô liền lấy tay Lâm Tử Di hất ra,  cho dù thời điểm Lâm Tử Di động cô cũng cảm nhận được, qua lần cải tạo  thân thể phản ứng của cô cũng mạnh hơn rất nhiều, về phần vì sao không  tránh né, vì cô muốn cho cô ta thấy được.
“Hiện tại xác định? Có thể đi rồi” Chuyện đã xong, Dương Hiểu  Đồng đột nhiên phát hiện, với những người này cô đã không còn bất kỳ cảm  xúc dao động nào nữa, Lâm Tử Di là người nộng cạn, cô hiện tại có Thiên  Hàng Bảo Điển với những chuyện như thế này, hết thảy cô đều không thèm  để ý.
“Không có khả năng, không có khả năng!” Lâm Tử Di phát điên hô,  cô rốt cuộc trang điểm như thế nào? Như thế nào lại biến hóa lớn như  vậy? Lâm Tử Di điên cuồng nhào vào Dương Hiểu Đồng, muốn xác định lại,  có lẽ vừa rồi nhìn không kĩ.
Tiễu Mẫn trực tiếp đem Lâm Tử Di hất ra “Ngươi điên ư? Ngươi muốn nháo nhưng chúng ta không muốn cùng ngươi nháo”  Tiểu Mẫn hung hăng nói, nhìn bộ dáng Lâm Tử Di thật lòng rất thỏa mãn,  cô ta vốn là người như vậy, bất quá hôm nay Dương Hiểu Đồng thật làm cho  cô giật mình, bất quá như vậy sẽ không bị người khác khi dễ làm thương  tổn như trước nữa. Nếu Lâm Tử Di nháo như vậy, cô cũng không khách khí.
Ngay lúc Lâm Tử Di không muốn bỏ qua, Trình Thiên Lỗi đã đi tới, ngăn  Lâm Tử Di lại, ý bảo an tĩnh một chút, lại nhìn gương mặt quen thuộc  kia, giờ khắc này nhìn mình xa lạ như vậy. 
“Hiểu Đồng chuyện này ta thay Tử Di xin lỗi, quên đi có thể chứ?” Hắn không biết Dương Hiểu Đồng sẽ phản ứng như thế nào.
Dương Hiểu Đồng nhìn hắn, đạm mạc nói “Ngươi đem cô ta đi đi, về sau không cầnđể chuyện này lại diễn ra”  Thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng, giống như nói chuyện với người xa  lạ. Xác thực, hiện tại Dương Hiểu Đồng coi hắn như người xa lạ, cô biết  trong lòng hắn hiện tại có chuyển biến, nhưng cô muốn hắn hiểu được, cô  cũng là một nữ nhân có tôn nghiêm, buông tay chính là buông tay, rõ ràng  dứt khoát!
Mặc dù đã có chuẩn bị, nhưng Trình Thiên Lỗi vẫn cảm thấy có chút khó  chấp nhận, chỉ hai ngày thời gian, cô lại biến hóa lớn như vậy, thời  điểm cô cùng Tử Di nói chuyện, bộ dáng so với trước kia đã thay đổi, có  lẽ là đối với chính hắn.
Lâm Tử Di vẫn không cam lòng, nhưng nhìn thấy Trính Thiên Lỗi tức giận cũng liền ngoan ngoãn theo hắn rời đi.
Phòng học lại khôi phục yên tĩnh như trước, chỉ là mọi chuyện có chút  thay đổi. Tin tức Dương Hiểu Đồng biến thành mỹ nhân lan rộng khắp  trường
 
                
                            
                                .
                            
            
                
Bình luận truyện