[Dịch]Công Tử Điêu Ngoa Của Tôi - Sưu tầm

Chương 11 : Chương 11

Người đăng: 

.
Trong nhà duy nhất một cổ quan tài, lư hương thỳ bằng đất, trên đó vỏn vẹn có ba cây ngang. Công nhận người bá mẫu này của Phạm Tĩnh thật là quá thành công. Thắp nhang xong, vị biểu ca ốm yếu này loay hoay kiếm chỗ nghĩ ngơi cho mọi người mà thấy thương, chạy đông chạy tây, ta không đành lòng tiến lên giúp đỡ. " Biểu ca, có gì cần muội giúp không, dù sao muội cũng là con gái, sức lực tốt hơn biểu ca nhiều." Ta tươi cười nói. " Thật ra nhà ta đã không còn gì tốt cả, ủy khuất mọi người ngủ trên giường cứng. Biểu muội khách khí, trời cũng tối rối mọi người mau đi nghĩ ngơi. Ta phải canh từ đường cho nương." Phạm Tùy biểu ca ái ngại nói. " Muội cũng chưa buồn ngủ, cùng nhau canh được chứ biểu ca, coi như ta tỏ ít lòng thành với bá mẫu." Ta nói. Phạm Tùy còn muốn nói gì đó nhưng ta đã cất bước đi trước. Buồn cười có 2 cái phòng nhỏ, ta có chỗ ngủ mới là lạ, chả lẽ ta ngủ chung với Phạm Tĩnh, trừ phi ngại sống quá lâu. Hazz. " Biểu... biểu muội, từ đường bên này." Phạm Tùy ngại ngùng nói. Ách! Mãi lo nghĩ vẫn vơ mà đi hơi lố. Ta cười khan quay lại đi vô, hic (>.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang