[Dịch]Con Yêu Nghiệt Này Ta Nhận - Sưu tầm
Chương 54 : hắn đột nhiên dịu dàng
.
Đổ mồ hôi
Trán người mặt quỷ lần nữa nhỏ ra từng giọt mồ hôi hột lớn.
Nha đầu này tại sao lại không thể như người bình thường, mỗi lần gặp nhau, nàng ấy luôn muốn làm như vậy, trước kia là gặp nàng ấy ban đêm, nói rằng nằm mơ thì cũng thôi đi, hôm nay là gặp nàng ấy ban ngày, chẳng lẽ nàng ấy còn có thể nằm mộng ban ngày sao!
“Đừng cho rằng tôi thích nằm mộng ban ngày, thuần túy là vì hôm nay hành động của ông thật sự làm cho người rất, ừ, nói như thế nào đây, thật sự là quá làm cho tôi thụ sủng nhược kinh, cho nên, tôi còn tưởng rằng thật sự là đang nằm mộng ban ngày!” Tần Hoài Hoài trực tiếp nói ra nghi ngờ hắn ở trong lòng.
Đừng trách nàng quá kinh ngạc, thật sự là vì lúc trước hắn đối với mình hung ác như vậy, uy hiếp mình thì cũng thôi đi, lại còn cho mình uống độc dược, nhưng hôm nay nhìn lại hắn một chút, lại cầm dược cao bôi mặt cho mình, điều này có thể không bảo nàng kinh ngạc sao!
Cho dù Tần Hoài Hoài nàng định lực tốt, phải thay đổi thành người khác, cũng đã sớm kinh sợ quá độ, hai chân đạp một cái, trực tiếp thấy Diêm Vương đi, nào còn có tinh thần ở nơi này nói chuyện tào lao với hắn!
Người mặt quỷ nghe ra ý của nàng, lần nữa ấm ức, tay cũng vô lực mà buông xuống, đem bình thuốc đặt ở bên gối của nàng.
“Cô, đúng là không được đối tốt với cô, cần phải hung ác cô mới cam tâm!” Không biết có phải nói lẫy hay không, hắn nói ngược lại có mấy phần mùi vị tức giận, “Thuốc tôi đặt ở nơi này, tự mình bôi thuốc đi!”
Éc. . . . . .
Tần Hoài Hoài đột nhiên cảm thấy cực kỳ bất đắc dĩ, đại gia hắn còn phát lên tính khí, cũng không nghĩ là ai đã hại nàng thành ra như vậy đây!
Nếu không phải là hắn đút độc dược cho mình, ép mình đi cho tìm Ngọc Linh Lung gì đó cho hắn, nàng có thể gây tổn thương thành như vậy sao!
“Tôi tìm được Ngọc Linh Lung rồi, giải dược của tôi đâu?” Tần Hoài Hoài lấy Ngọc Linh Lung ra, nàng cảm thấy vẫn là cho sớm đi vào chủ đề chính thì tốt hơn.
Người mặt quỷ chỉ chỉ bình thuốc bôi bên gối đầu, “Giải dược tôi hoà ở trong dược tiêu sưng rồi, cô chỉ cần mỗi ngày đúng giờ bôi, thì sẽ giải độc!”
Nghe vậy, Tần Hoài Hoài không hiểu mà nhìn hắn, trừng mắt nhìn.
“Tôi nghĩ hôm nay nhất định là tôi bị thương quá nghiêm trọng, nếu không sao lại xuất hiện ảo giác!” Tần Hoài Hoài nói xong lắc đầu một cái, tiếp tục nằm xuống lại nghỉ ngơi.
“Còn đau không?” Người mặt quỷ rủ thấp hai tròng mắt xuống, hình như đang suy nghĩ gì đó, sau đó cúi đầu hỏi một câu như vậy.
“Không đau, ông để cho tôi đánh thử một cái tát đi!” Tần Hoài Hoài tức giận liếc hắn một cái, không đau mới là lạ, đau chết mới là thật đấy!
“Biết rõ Tư Mã Duệ không dễ chọc, cô còn đi trêu chọc hắn làm cái gì!”
Lại còn thả chuột vào mèo vào Vương Phủ, những mưu ma chước quỷ này trong óc của nha đầu này thật sự khiến cho hắn không dám khen tặng! Cực kỳ cổ quái!
“Tôi không đi trêu chọc hắn, thì vô sự sao!” Nha nha, còn không phải là vì tìm Ngọc Linh Lung à, nếu sớm biết nó ở trên người của tên đó, nàng cần gì phí sức lực như thế, khiến cho mình bị thương nặng như vậy mới đổi được một Ngọc Linh Lung thế thôi, không đáng giá!
“Cô nhận rồi, không phải cũng không có chuyện gì sao, cũng sẽ không vô ích mà chịu phải một cái tát!”
“Chuyện không làm qua, tôi tuyệt đối sẽ không thừa nhận!” Tần Hoài Hoài vào lúc này ngược lại rất là kiên định, “Sĩ khả sát bất khả nhục!”( kẻ sĩ thà chết chứ không thể chịu nhục)
Éc. . . . . .
“Thật ra thì cô rất có cốt khí đó!”
“Đúng vậy!” Tần Hoài Hoài lại kiêu ngạo mà hất cằm lên.
“Như vậy, đối với cô mà nói, đến tột cùng là cốt khí quan trọng hay là mạng quan trọng đây?” Hắn đột nhiên rất tò mò.
“Đương nhiên là mạng quan trọng!” Tần Hoài Hoài nghĩ cũng không nghĩ mà trả lời ngay.
“Vì sao?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện