[Dịch]Con Yêu Nghiệt Này Ta Nhận - Sưu tầm

Chương 5 : hồ ly a hồ ly

Người đăng: 

.
Ngẩng đầu lên nhìn thân hình cường tráng của hắn, cái loại tư thế vênh váo hung hăng đó, về mặt khí thế Tần Hoài Hoài thấp hơn hắn một mảng lớn. Đừng sợ, đừng sợ hắn! Tần Hoài Hoài, không phải là ngựa đực tứ chi phát triển sao! Ở đáy lòng Tần Hoài Hoài âm thầm động viên mình. Vì vậy, nàng ngẩng đầu lên lần nữa, chỉ vào mũi của hắn mắng, “Ngươi đó nha, phong thư hưu thê này bản tiểu thư trả lại cho ngươi, bản tiểu thư chính thức nói cho ngươi biết, ngươi, đã bị ta hưu phu rồi !” Hai tay của Tần Hoài Hoài chống nạnh, hất cằm lên, hếch chân mày lên, giống như là gà trống có ý chí chiến đấu mà ngẩng cao đầu. “Tiểu thư. . . . . .” Hạnh Nhi không biết lúc nào mà đã đi đến bên người nàng, liều mạng lôi kéo ống tay áo của nàng, thấp giọng nói, “Tiểu thư, người đó. . . . . .” “Xuỵt, đừng lên tiếng, không thấy tiểu thư nhà ngươi, đang sẵng giọng mà, có chuyện gì một lát nói!” Mặt của anh chàng tà mị vốn là đang u ám, thế mà sau khi nghe lời đó của nàng, lát sau chuyển thành kinh ngạc, sau đó chuyển thành khiếp sợ, cuối cùng thì gương mặt trở nên mờ mịt. “Cô mới vừa nói đây là cái gì? !” Hắn chỉ vào lá thư này, có mấy phần thực sự buồn cười mà hỏi. “Hưu thư !” Tần Hoài Hoài nhấn mạnh lần nữa, “Đây vốn là hưu thư bản tiểu thư đưa cho ngươi, nói cách khác, Lục vương gia, ngươi bị ta hưu phu rồi !” “Cho. . . . . . Ta. . . . . . hưu thư ? !” Hắn càng kinh ngạc hơn, rồi nhìn nàng một chút, sau lại quay đầu, nhìn chàng trai phía sau đang ngồi ở phía trước cửa sổ. Chàng trai vẫn trầm tĩnh đột nhiên quay mặt lại, cũng kinh ngạc mà nhìn Tần Hoài Hoài. Trên mặt của hắn không có nhiều vẻ mặt nhưng anh chàng tà mị, mà chỉ là một kinh ngạc trong nháy mắt, sau đó thì gương mặt lạnh nhạt, lần nữa chuyển thành thái độ việc không liên quan đến mình, lạnh lùng nhìn Tần Hoài Hoài. Tất cả mọi người hô hấp cẩn thận, nhìn ba người ở trước mắt. “Cô là Yến Phi Tuyết?” Ngay sau đó anh chàng tà mị nhìn nàng, trong mắt ý kinh ngạc càng đậm. “Không phải!” Tần Hoài Hoài không chút nghĩ ngợi mà bật thốt lên. “Cái gì?” Anh chàng rất kinh ngạc, “Cô không phải?” Éc. . . . . . Tần Hoài Hoài vừa mới nói ra khỏi miệng, thì hối hận, âm thầm than thở, ai, nàng vẫn không thể nào thích ứng với thân phận mới này. “Cái đó, khụ, ngươi hỏi có trình độ một chút, có được hay không! Ta không phải là Yến Phi Tuyết, thì có thể là ai!” Tần Hoài Hoài lập tức phản ứng kịp, ngay sau đó liếc hắn một cái. “Trình độ. . . . . .” Trên trán một tên con trai bay ra N đường hắc tuyến, từ kỳ quái nha! Tin đồn Yến Phi Tuyết là vị cô nương nhã nhặn lịch sự như hoa, dịu dàng như nước, mặc dù có hơi cố chấp, nhưng mà tốt hơn vị tiểu thư ngang tàng ở trước mắt, nhưng lúc này xem ra thì tin đồn có sai lầm. Anh chàng tà mị nhìn nàng trước mắt, nụ cười ở trong hai tròng mắt càng đậm, thú vị, rất thú vị rồi! “Ngươi cười cái gì!” Nhìn thấy mặt hắn cười quỷ dị, Tần Hoài Hoài vô cùng tức giận. “Cô vẫn nên nói một chút, vì sao phải hưu. . . . . . ừ, ta?” Hắn không tức giận, ngược lại hứng thú mà hỏi nguyên nhân nàng muốn hưu phu. “Ngươi hỏi hay thật! Ngươi đã hỏi, vậy hôm nay bản tiểu thư sẽ tính toán cùng với ngươi!” Vốn là nàng chỉ muốn ra oai phủ đầu hắn, cho dù hắn hưu thê trước, nhưng nàng cũng không thể thua khí thế, để lại một phong hưu thư, rồi hai người bọn họ kết thúc, ai ngờ hắn lại không biết lý do. Đã như vậy, cũng đừng trách Tần Hoài Hoài nàng không để ý đến mặt mũi của hắn, cùng lắm thì mọi người cùng nhau mất mặt, cũng không thể để một mình nàng bị người ta chê cười! Vì vậy nàng sắn tay áo lên, định tiến một bước đứng ở trước mặt người con trai, chống lại đôi mắt thâm thúy như ngọc lưu ly kia.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang