[Dịch]Con Yêu Nghiệt Này Ta Nhận - Sưu tầm

Chương 45 : nửa đêm mộng cái gì?

Người đăng: 

.
Ha ha Ta quả nhiên là ngu ngốc mà! Làm chuyện vô cùng lỗ vốn! Tần Hoài Hoài che chặt vai phải, dựa vào cánh cửa, mất đi hơi sức mà trượt xuống, mang trên mặt cay đắng bất đắc dĩ, nhìn cánh cửa phía sau lưng. Khổ sở cười một tiếng, tối nay thật đúng là xui xẻo TMD! Cuối cùng, kế hoạch của nàng vẫn không thể vượt qua biến hóa của ông trời! Ánh sáng trước mắt đột nhiên tăng lên rất nhiều, đưa mắt nhìn lên, thấy mặt mang theo tức giận xuất hiện ở trước mặt. “Ai, quản gia đại nhân, chúng ta lại gặp mặt!” Tần Hoài Hoài nhìn thấy kinh ngạc chợt lóe lên trong mắt ông ta, lập tức biết ông ta đã nhận ra mình. “Cô! Lại là cô!” Quản gia chỉa về phía nàng, hung hăng nói, “Người phụ nữ xảo quyệt, cô lại còn dám đến chỗ này quấy rối!” “Này, trước tiên là nói cho rõ ràng, ta vẫn còn là hoàng hoa khuê nữ, lúc nào thì là thành phụ nữ! Đừng ăn nói bừa bãi, hủy danh dự của tôi, nếu không, tôi sẽ đi kiện ông phỉ báng!” Tần Hoài Hoài cười nói, nhưng lời nói lại chưa đủ sức mạnh, nơi bả vai truyền tới đau đớn làm cho nàng lực bất tòng tâm. Cảnh vật trước mắt có chút mơ hồ không rõ, mồ hôi hột ở trên trán dường như lớn chừng hạt đậu, từ mi mắt chảy xuống, tất cả mơ hồ. “Cô, cô! Nha đầu chết tiệt miệng lưỡi của cô đựơc đấy!” Quản gia giận đến độ nói cũng nói không rõ, chỉ thẳng vào Tần Hoài Hoài dậm chân, sau đó không cam lòng mà đá vài cước vào bả vai của nàng, “Tôi xem cô còn có thể mạnh miệng tới mức độ nào!” A —————— Tần Hoài Hoài cơ hồ đau muốn ngất đi, từng ngụm từng ngụm mà thở hổn hển, bật ra cười lạnh, “Ha ha, ha ha. . . . . .Ông chính là đang ngược đãi tù binh, cẩn thận tôi ở trước mặt vương gia kiện ông!” A a, ngươi đúng là đồ đàn ông chết tiệt, xuống tay thật đúng là ác độc TMD! “Hừ, cô vẫn là nên quan tâm cô một chút đi, phóng hỏa đốt Phủ Vương Gia là tội lớn, cô cứ chờ đi! Tôi xem cô còn có thể phách lối bao lâu!” “Ha ha, kia, quản gia đại nhân cần phải khoẻ mạnh để ‘ mỏi mắt mong chờ ’ rồi !” Nói xong câu này, cuối cùng Tần Hoài Hoài cũng nhịn không được, trước mặt bỗng tối sầm, liền mất đi tri giác. “Hừ, kéo cô ta đến phòng chứa củi đi, trông kỹ cho ta, có gì sơ xuất, là hỏi tội các ngươi đó!” Quản gia ra lệnh xong thì xoay người muốn đi, chân lại đá phải một vật, cúi đầu mà xem xét, đáy mắt xẹt qua một tia lạnh lùng. Đau , thật là đau mà ———————— Ở bên trong mơ hồ, Tần Hoài Hoài chỉ cảm thấy quanh thân giống như là bị xe hung hăng cán qua vậy, không có chỗ nào không đau, nhất là nơi bả vai truyền tới đau đớn, càng giống như là bị người ta dùng đao khoét ra một miếng thịt lớn, đau đến độ nàng chỉ muốn cắn cái gì đó, để giảm nhẹ đau đớn. “Cắn cái này. . . . . .” Bên tai truyền tới thanh âm êm ái, sau đó một nút gỗ mềm nhét vào trong miệng. Tần Hoài Hoài vẫn như cũ nhắm hai mắt, chẳng qua là theo bản năng cắn nút gỗ mềm. “Kiên nhẫn một chút, rất nhanh là được rồi. . . . . .” Thanh âm êm ái kia lại truyền tới, Tần Hoài Hoài muốn mở mắt ra, để thấy người tới, nhưng cuối cùng lại không còn hơi sức. Đau ! Nàng không nhịn được mà kêu lên, lại vô lực như bông vải đàn hồi, tựa hồ hơi sức quanh thân đều bị người rút sạch vậy. Vết thương ở bả vai và trên cánh tay giống như là đi qua đốt cháy, sau mát lạnh giống như đá, cảm giác thật thoải mái. Tần Hoài Hoài giãn chân mày khóa chặt ra, cúi đầu ‘ ừ a ’ một tiếng, thân thể liền rơi vào trong một lồng ngực nở nang. Mùi vị thật dễ chịu. . . . . . Trong lồng ngực đó thật ấm áp, rất thoải mái, làm cho người ta an tâm, tựa hồ nằm ở nơi đó, chính là một cái cảng an toàn, sẽ không bao giờ bị bất kỳ sóng gió nào nữa. “Ngoan, tới uống thuốc nào. . . . . .” Thanh âm kia lại dịu dàng.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang