[Dịch]Con Yêu Nghiệt Này Ta Nhận - Sưu tầm
Chương 27 : thế giới thứ hai khốn kiếp!
.
Éc. . . . . .
Thái dương của Tần Hoài Hoài nhỏ ra từng giọt mồ hôi, khóe miệng giật giật.
Này choáng nha, thật không cho người ta giữ thể diện!
“Dù sao cũng mạnh hơn so với ông!” Tần Hoài Hoài nhíu mày, và phản kích, “Tôi ít nhất là làm một cách công khai, kinh thiên động địa, tốt xấu gì cũng là một hành động vĩ đại, ai giống như ông, giống như một con chuột đồng, ban ngày mai phục ban đêm xuất hiện thì cũng thôi đi, ánh mắt còn cố tình không dùng được, mắt đã không dùng được thì cũng thôi đi, còn cố tình xoi mói người ta, kết quả thì sao, mặc trang phục lẩn tránh, ông nói xem bộ áo liền quần này của ông đến tột cùng là vì trang phục tàn khốc, hay là vì ngụy trang tâm linh yếu ớt chịu không được đả kích của mình nên mới bất đắc dĩ phải mặc đấy!”
“Chuột đồng?” Người mặt quỷ cảm giác khóe miệng mình đã không thể co rút nữa.
“Ừ, chính là một loại chuột, ban ngày mai phục ban đêm xuất hiện, diện mạo quái dị, khó có thể đập vào mắt!” Tần Hoài Hoài rất khẳng định mà gật gật đầu.
“Chuột! —— diện mạo quái dị! —— khó có thể đập vào mắt!” Cái miệng của gã thật sự không co rút nổi rồi, cô gái này, muốn ép gã điên sao!
“Đúng vậy, nếu không, tại sao ông không cho người ta thấy mặt thật của mình, cần gì phải mặc áo đen, rồi mang mặt nạ quỷ, lại nói, thật sự dáng dấp của ông khó coi như vậy sao?”
Tần Hoài Hoài lúc này đã nói đến cao hứng, sao còn nhớ được chuyện mới vừa rồi gã cho mình ăn độc dược.
“Giả trang tàn khốc! Tâm linh yếu ớt!” Gã chắc chắn là rất có sức chịu đựng, quyết định tiêu hóa xong lời nói của nàng, sẽ cùng nàng tính sổ.
“Chính là rất kém cỏi, cố tình giả bộ giống như lão đại!” Tần Hoài Hoài tiếp tục nói, “Nói phổ thông một chút, chính là giống như trên lỗ mũi cắm vào rễ hành, giả bộ!”
“Nói như vậy, giống như tôi chính xác là cái gì cũng sai!” Gã cắn răng nghiến lợi vừa nói chuyện, vừa nắm chặt quả đấm, gân xanh nổi lên ở trên trán.
Tại sao, lời của nàng luôn có thể ép gã đến điên!
Người mặt quỷ cảm giác mình đã ở vào bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, tùy thời cũng sẽ bộc phát!
“Đó cũng không phải!” Tần Hoài Hoài lắc đầu một cái.
“. . . . . .” Chẳng lẽ còn có người kém hơn gã!
Người nào đó hình như đã quên mất, mới vừa rồi gã còn lửa giận ngút trời!
“Trên đời này phải nói hắn là tên thứ hai khốn kiếp, mà ông chính là thứ ba!” Lúc này Tần Hoài Hoài nắm chặt thành nắm đấm, trong mắt phát ra ánh mắt thù hận.
“Ai?” Lúc này người mặt quỷ sớm đã quên mất Tần Hoài Hoài trước đó còn chửi mình, bây giờ ngược lại cảm thấy rất hứng thú đối với cái tên thứ hai khốn khiếp trong miệng nàng.
Bản thân gã ở dưới sự miêu tả của nàng đã hoàn toàn không có ưu điểm, không nghĩ tới, trên đời này còn có người có thể làm cho nàng căm hận hơn gã!
Điều này có thể bảo sao gã không cảm thấy hứng thú chứ? !
“Tam vương gia, Tư Mã Dật!” Tần Hoài Hoài oán hận mà nói ra tên của hắn, kể từ lúc nàng biết được tên của tên đàn ông ‘ lừa gạt ’ nụ hôn đầu của nàng ở trong miệng Hạnh nhi, thì sau đó nàng ngày ngày nguyền rủa hắn.
Cái đó chính là nụ hôn đầu của nàng nhá! Choáng, cứ dễ dàng như vậy mà bị tên khốn kia lừa!
Hắn không phải là thiên hạ đệ nhất, người đó còn dám tự xưng đệ nhất!
“A?” Vào lúc này hứng thú của người mặt quỷ là càng đậm, “Tại sao?”
“Ông hỏi nhiều thế làm gì! Mắc mớ gì tới ông!” Tần Hoài Hoài quay đầu, liếc gã một cái, “Còn có chuyện?”
“. . . . . .” Tại sao cô gái này luôn ở thời khắc quan trọng, mà hỏi cái vấn đề nhàm chán này.
“Không có chuyện thì đi đi, đi vào chỗ nào, thì đi ra chỗ đó, thứ cho không tiễn xa được!” Tần Hoài Hoài vung bàn tay nhỏ bé lên, trực tiếp làm tư thế ‘ tạm biệt ’.
“Cô thật sự không sợ tôi!” Người mặt quỷ đối với thần thái nhẹ nhàng như thế của nàng vào giờ phút này thì cảm thấy tò mò.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện