[Dịch]Cơn Gió Lạnh- Sưu tầm
Chương 25 : Không say không về
.
- LÀ AI?
Tôi quay đầu lại nói lớn.
Không có ai.
Cảm giác lâng lâng đó cũng không còn. Nó biến mất nhanh y như khi nó xuất hiện vậy.
……………………………..
Trận chiến trên không vẫn tiếp tục, dường như ba cao thủ biết bay này không hề để ý đến xung quanh.
Việc chẳng ai phát hiện ra họ đúng là không thể giải thích nổi.
Tôi tiếp tục quan sát, tay vẫn cầm điện thoại để quay lại. Hiện tại có thể không phát hiện được điều gì nhưng chắc chắn sẽ phải tìm ra được một điểm đáng ngờ nào đó.
Từ đầu tới giờ ba người bọn họ đánh nhau bằng tay không, không cầm vũ khí. Nhưng nhìn động tác của họ tôi lại nghĩ đến hình ảnh người đàn ông vó biệt hiệu Hỏa Khí Thần Côn trong giấc mơ. Khi đánh nhau với hai tên áo trắng muốn giết tôi, ông ta cũng hình thành thế tấn công mà trên tay như đang cầm vũ khí vô hình chứ không phải đồ thật. Tuy nhiên tôi có thể chắc chắn rằng mỗi khi xuất chiêu thì có một luồng áp lực cực mạnh xuất ra.
Hiển nhiên đó không phải là trò đùa rồi.
Bỗng nhiên một thân ảnh mặc áo đen khác phóng từ dưới lên cùng tham gia vào trận chiến. Có vẻ như người mới đến này cùng phe với nữ hiệp đồ đen kia.
Người này không dùng tay không mà hắn cầm một thanh kiếm dài sáng choang nhìn rất đáng sợ. Từng chiêu thức hắn xuất ra đều như muốn lấy mạng hai tên áo trắng.
Hai tên áo trắng cũng không đứng im chịu chết. Chúng né rất nhanh. Điều khó hiểu là dù thất thế nhưng chúng lại không chịu rút lui.
Chỉ trong có mấy ngày ngắn ngủi mà tôi gặp bao nhiêu chuyện quái dị. Cao thủ võ lâm nhiều như vậy sao? Sao trước giờ tôi không thấy?
Một tên áo trắng do né không kịp nên dính một chiêu của cao thủ cầm kiếm. Máu chảy ra nhuộm đỏ bộ đồ trắng hắn đang mặc.
Tên còn lại hô lớn một câu, nhưng tôi không nghe rõ hắn nói gì. Đồng thời hắn đỡ tên đồng đội bị thương, nhanh như cắt nhảy lên nóc một nhà chung cư cao tầng gần đấy.
Hai người áo đen cũng không tiếp tục truy kích mà cùng nhau phi xuống một khoảnh đất trống rồi biến mất tăm.
Dường như hai phe này không phải cừu nhân gặp nhau để giải quyết ân oán.
Bầu trời hôm nay thật xanh. Nhưng chẳng ai biết bao giờ giông tố sẽ tới.
Tôi thở dài nhìn về phía xa.
………………………………
Làng Dư Xá Thượng thuộc xã Hòa Nam, huyện Ứng Hòa, Hà Tây cũ nay đã thành HN, từ Hà Đông đi về phía thị trấn Vân Đình rồi đi dọc theo sông Đáy là tới. Quãng đường dài gần tương đương đi thành phố HD nếu cùng xuất phát từ trung tâm.
Giống như những vùng ngoại thành khác của HN, nơi đây vẫn mang dáng dấp của nông thôn, người dân sống chủ yếu dựa vào nông nghiệp. Mặc dù cũng có thấy một vài ngôi nhà lầu hoành tráng hay xe tay ga đắt tiền đi trên đường nhưng tôi vẫn đánh giá đây là một vùng còn nghèo.
Tôi cũng nhiều lần về những làng quê như thế này để tìm cảm hứng. Thanh bình và yên ả chính là cảm giác mà tôi tìm được.
Nhưng chuyến đi này của tôi gần như công cốc. Đúng là có một người tự nhận là võ sư truyền tông của Thiên Môn Đạo sống ở đây. Đáng tiếc là ông ấy chưa từng nghe qua những nghệ danh Đoạt Hồn Đao Khách hay Hỏa Khí Thần Côn, thậm chí Nguyễn Khắc Cường cũng là một cái tên xa lạ.
Tôi không định từ bỏ mục đích dễ dàng như vậy nên đã liên hệ với những chưởng môn khác cũng dạy Thiên Môn Đạo.
Câu trả lời tôi nghe được nhiều nhất là không biết. Dòng họ Nguyễn Khắc có chi, có nhánh ở rất nhiều địa phương. Tuy Thiên Môn Đạo hiện nay là một môn võ khá nổi tiếng nhưng không có chiêu thức nào có thể giúp người ta bay hay tạo ra áp lực khí như tôi đã thấy.
Mang theo sự thất vọng đi về, tôi nghĩ việc tìm kiếm này không thể làm trong một sớm một chiều được.
Không phải tôi quen rất nhiều người làm ở báo sao? Tìm tin tức đúng là chuyên môn của họ. Nhưng phải tìm được một người đáng tin cậy để chia sẻ. Chuyện này không hề đơn giản, có thể người ta sẽ nghĩ tôi bị thần kinh mất. Bằng chứng thuyết phục nhất của tôi chỉ là những bức ảnh đã qua xử lý và một đoạn video quay bầu trời. Ai mà tin được chứ.
Cũng không thể nói đến cái chuyện tôi có thể cử động được sau nửa năm nằm liệt giường chỉ nhờ một người thần bí đả thông huyệt đạo. Việc này mà lan tới tai người không nên biết thì sẽ rất phức tạp. Mà ngay cả tôi đến tận bây giờ vẫn không thể tin được là tôi có thể hoạt động lại bình thường nhanh đến như vậy. Không qua bất kỳ một giai đoạn hồi phục hay trung gian nào.
Khi tôi về đến nhà thì cũng đã quá giờ ăn tối, có điều bố mẹ vẫn ngồi chờ tôi về cùng ăn.
Tôi ăn tận năm bát cơm đầy. Một phần là do hôm nay mẹ tôi nấu hai món là sườn xào chua ngọt và canh chua thịt. Đây là hai món khoái khẩu của tôi.
Ăn ngon thì sướng thật đấy, nhất là ăn ngon lại được ăn no. Nhưng sau ăn no lại là đầy bụng, khó chịu.
Cuộc đời là thế đấy. Nó chỉ cho bạn hai lựa chọn, khổ trước sướng sau hoặc ngược lại. Hãy chọn đi!
Ăn xong tôi lại bị đuổi vào phòng như một lẽ tất nhiên.
- Bố mẹ chiều con như vậy làm con sinh hư đấy!
- Hư mà béo lên được thì bố mẹ cho phép hư thoải mái.
Mẹ tôi làu bàu. Bà rất thương tôi.
Bật máy ngồi lướt internet nhưng trong đầu tôi lại nghĩ về việc tìm kiếm ban sáng.
……………………………….
Dép tông đen: BUZZ
Dép tông đen: có đó không?
Thiên thần sa đọa: A ha
Thiên thần sa đọa: chuyện này lạ à nha ;))
Thiên thần sa đọa: lần đầu tiên thấy ông bu zẹt zẹt tui trước đó
Thiên thần sa đọa: có chuyện j hử?
Dép tông đen: ừ, có chuyện cần nhờ ông giúp
Thiên thần sa đọa: chuyện j mà cần nhờ tui giúp? :-/
Dép tông đen: tìm giúp tôi thông tin về Thiên Môn Đạo
Dép tông đen: xem những cái tên như Đoạt Hồn Đao Khách, Hỏa Khí Thần Côn, Bàn Sơn Ích Kiếm có liên quan gì …
Thiên thần sa đọa: khoan, chờ chút
Thiên thần sa đọa: ông đang nói cái j zdậy? @.@
Thiên thần sa đọa: ông nhờ tôi kiếm phim chưởng hử? (! _ _)
Dép tông đen: không. đó là một môn võ
Dép tông đen: hãy tìm các thông tin liên quan đến nó
Dép tông đen: à, ngoài ra
Dép tông đen: tìm giúp tôi luôn thông tin chi tiết
Dép tông đen: về hai chiếc xe ô tô biển 30V-8888 và 29K-099.99
Thiên thần sa đọa: a a a , xe gì biển đẹp dữ zdậy?
Dép tông đen: Lamborghini Gallardo màu vàng và một con S600 phiên bản đặc biệt
Thiên thần sa đọa: ông đắc tội phải núi thái sơn phương nào mà ghê zdậy? >.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện