[Dịch]Con Đường Dị Giới Xinh Đẹp - Sưu tầm
Chương 324 : Phản bội? Mùi hương mê người
.
"Không biết Phỉ Lệ có biện pháp gì tìm được tung tích của Thủy Yêu không?" Tạp Môn ranh mãnh nhìn Phỉ Lệ thần thần bí bí, Phỉ Lệ đã quyết định đối mặt rồi ư? Như vậy ta cũng chuẩn bị sẵn sàng rồi, sư phụ từng nói, không tới thời khắc cuối cùng, tuyệt đối sẽ không nhúng tay. Mà sự tàn nhẫn của Thủy Yêu không giống với Yêu tộc, Phỉ Lệ, ngươi có thể vượt qua được tình kiếp hay không đây?
"Tạp Môn biết đúng không? Ngươi nói cho ta biết là được rồi, không cho ra vẻ như không biết, ta biết rõ ngươi nhất định biết tung tích của Thủy Yêu." Phỉ Lệ nghiêm túc nhìn Tạp Môn, nàng phải mau chóng tìm được Thủy Yêu, Cửu Ngân vẫn còn ở trên tay Thủy Yêu, nếu như Thủy Yêu vội vàng ra tay muốn mạnh mẽ đánh thức Hậu Khanh, như vậy Cửu Ngân sẽ nguy hiểm, dù sao linh hồn của Cửu Ngân cũng không trọn vẹn, nếu như Thủy Yêu tùy tiện động thủ, rất có thể đẩy Cửu Ngân vào địa ngục, đến lúc đó dù là nàng cũng không thể tìm được hồn phách của Cửu Ngân. Đây là điều Phỉ Lệ không muốn xảy ra nhất, mặc dù pháp trận Địa Tâm Chi Thạch đã mở ra, nhưng nếu như năm đó nàng có thể đi vào, như vậy nhất định Thủy Yêu cũng sẽ có biện pháp đi vào.
"Nếu như ngươi đã quyết định, ta sẽ dẫn ngươi đến nơi Thủy Yêu ẩn thân." Tạp Môn sáng tỏ gật đầu, nàng biết Phỉ Lệ nhất định sẽ đi, bởi vì Hậu Khanh ở đó, Cửu Ngân cũng ở đó, nàng không thể nào không đi.
Khi bọn họ đang nói chuyện, một mùi hương mê người từ bốn phương tám hướng truyền tới, hương vị ngọt ngào này khiến đến ngay cả linh hồn cũng bị hấp dẫn. Lúc ngửi được mùi hương này, Phỉ Lệ cùng Tạp Môn nhìn lần nhau, đều cảm thấy có chút kỳ quái, địa phương như thế làm sao có thể có mùi thơm như vậy, quá kỳ lạ rồi. Nhưng mà lại là không nghĩ ra đến tột cùng là mùi hương gì, cho nên không chú ý nữa.
Mà Ô Nhĩ Lệ Tạp đứng bên cạnh, khi ngửi được mùi thơm này, khóe miệng chợt nâng lên một nụ cười kỳ quái, thật thoả mãn giống như sau khi gian kế được như ý, lại giống như thật bất đắc dĩ, khổ sở, nhưng mà ai cũng không chú ý đến. Lúc này Phỉ Lệ cùng Tạp Môn ở chung một chỗ thảo luận nơi ẩn nấp của Thủy Yêu, mà Lạp Mạc Nhĩ là yên lặng nhìn chăm chú vào Hoắc Đức Hoa cùng với Ái Lệ Ti, Kỳ Dương thì lại tò mò quan sát Tử Vong Liêm Đao trong tay Kẻ Chết Chóc, về phần Á Sắt và Lộ Ti Đinh, bởi vì đứng ở vị trí che khuất, cho nên cũng không nhìn thấy Ô Nhĩ Lệ Tạp mỉm cười quỷ dị.
"Á Sắt, hay là huynh và Lộ Ti Đinh rời Long Vực trước đi, mặc dù đại lục Phi Long có đám người Vân Phong, nhưng mà trí tuệ của Á Sắt không nên dùng ở chỗ này, chiến trường Đại lục Phi Long càng cần huynh, Lộ Ti Đinh, hãy bảo vệ Á Sắt cho tốt, sau khi ta kết thúc chuyến đi Long Vực lần này, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi giải trừ phiền toái cuối cùng của Lê tộc." Đoàn người Phỉ Lệ đứng ở cửa của gia tộc Lan Tư Tháp Phu, nhìn về phía Đông trắng bệch kia, Thủy Yêu đang ở phía Đông đúng không? Nơi đó không phải là chỗ Địa Tâm Chi Thạch, vốn nàng cho rằng Thủy Yêu sẽ không có khả năng không chút kiêng kỵ gì mà ở ngay chỗ của Địa Tâm Chi Thạch, dù sao Địa Tâm Chi Thạch cũng có chính khí của đất trời, không phải người bình thường nào cũng có thể thừa nhận được.
"Nhưng. . . . . ." Á Sắt quật cường còn muốn nói thêm điều gì đó, không biết vì sao hắn lại có cảm giác có một loại suy nghĩ không tốt quanh quẩn đầu hắn, chuyện lần này, có lẽ sẽ không dễ giải quyết như vậy. Hắn sợ Phỉ Lệ sẽ xảy ra chuyện!
"Không nhưng nhị gì hết, mục đích chủ yếu lần này của huynh chính là tìm được Lộ Ti Đinh, hiện tại Lộ Ti Đinh đã ở bên cạnh huynh rồi, như vậy chuyến đi Long Vực này của huynh cũng đã coi như hoàn thành, hành trình tiếp theo, huynh không thích hợp để tham gia, thực lực của huynh, chỉ làm liên lụy chúng ta. Biểu ca Cát Nhĩ cần huynh hơn muội, không phải là huynh rất muốn lấy được sự thừa nhận của hai gia tộc Đức Cổ lạp và Khải Kỳ hay sao? Lần này chính là một cơ hội tốt." Phỉ Lệ chăm chú nhìn Á Sắt, nàng không hy vọng có quá nhiều người vì nàng mà mạo hiểm, hơn nữa có đám người Lạp Mạc Nhĩ đã đủ rồi, nàng không cho là Thủy Yêu sẽ cho quá nhiều người xuất hiện tại Long Vực, đó là điều không thể nào, trước không nói đến cấm chế của Long Vực kinh khủng đến cỡ nào, mà chỉ với chính khí của trời đất chung quanh Địa Tâm Chi thôi thì cũng đủ để không phải ai cũng có thể thừa nhận.
Nói không chừng, hiện tại, đám người Đức Cố Trại cũng sớm đã rời khỏi Long Vực, phải biết rằng, mới vừa rồi, mấy người Vân Hỏa đã nói cho Phỉ Lệ biết, ở Đại lục Phi Long, chiến tranh đã bộc phát toàn diện, mặc dù vẫn chưa có những chủng tộc khác tham chiến, nhưng đã có phần lớn tung tích các chủng tộc, tộc Thi Cốt làm sát thủ cuối cùng trong trận chiến, làm sao có thể có sẽ khoanh tay đứng nhìn. Đức Cố Trại là Hoàng đế của tộc Thi Cốt, là người duy nhất có thể chỉ huy tộc Thi Cốt, hắn tự nhiên sẽ xuất hiện ở nơi tộc Thi Cốt sinh sống, lần này nàng để Đinh Địch và Bố La Đức Hách Tư Đặc đều ở lại trong gia tộc Đức Cổ Lạp, hi vọng đến lúc quan trọng có thể có tác dụng, Đinh Địch là một trong mười đại hung thú đứng đầu từ thời thượng cổ, tự nhiên có chỗ đặc biệt của nó, mà Bố La Đức Hách Tư Đặc cũng là rồng trong hoàng tộc. Sự hiện hữu của nó, lúc cần thiết, thậm chí có thể đưa tới nhiều Long tộc tham chiến hơn nữa.
"Được, ta hiểu rõ rồi." Cuối cùng Á Sắt vẫn đồng ý, hắn không có biện pháp cự tuyệt Phỉ Lệ, cho nên chỉ có thể đồng ý.
"Ô Nhĩ Lệ Tạp, ngươi đưa bọn họ rời đi Long Vực, sau đó chúng ta lên đường đi tìm Thủy Yêu." Ấn ký trong linh hồn của Cửu Ngân càng ngày càng nóng rực, Cửu Ngân tuyệt đối đã xảy ra chuyện, Thủy Yêu đáng chết, vậy mà vội vã ra tay với Cửu Ngân. Nàng phải lập tức đuổi tới mới kịp, sắc mặt Phỉ Lệ càng ngày càng kém, đến nỗi sắp biến thành lửa giận thực sự.
"Xảy ra chuyện gì vậy?" Cuối cùng, vẫn là Tạp Môn nhịn không được mở miệng hỏi thăm. Lạp Mạc Nhĩ còn đang đứng bên kia nói gì đó với Hoắc Đức Hoa, cho nên không chú ý tới Phỉ Lệ khác thường, về phần Kỳ Dương thì nhìn chằm chằm Ô Nhĩ Lệ Tạp, không biết vì sao, lúc ở cấm địa, mặc dù hắn không cố ý nhìn Ô Nhĩ Lệ Tạp, nhưng mà chuông báo động trong đầu, vẫn nói cho hắn biết, phải chú ý Ô Nhĩ Lệ Tạp.
"Cửu Ngân đã xảy ra chuyện, Thủy Yêu đáng chết, thậm chí ngay cả chút thời gian như vậy cũng không chờ được. Chúng ta phải đuổi nhanh tới thì mới kịp." Trong Long Vực có cấm chế đặc biệt, bọn họ căn bản không thể sử dụng không gian cự ly đài để vượt qua, chỉ có thể di động trong phạm vi nhỏ, điều này cũng tạo nên sự bất tiện không nhỏ cho Phỉ Lệ.
"Vậy chúng ta phải nhanh một chút." Chuyện này có liên quan đến tình kiếp của Phỉ Lệ, Tạp Môn tất nhiên hi vọng không nên xuất hiện bất kỳ chuyện không may nào, còn có Hậu Khanh, tuyệt đối không thể xảy ra chuyện, nếu như Thủy Yêu tùy tiện dung hợp linh hồn Cửu Ngân vào trong thân thể Hậu Khanh, như vậy, Hậu Khanh vĩnh viễn cũng không về được, mà Cửu Ngân cũng sẽ mất đi thần trí, biến thành người ngu dại. Thật ra thì toàn bộ trí nhớ của Phỉ Lệ đều ở trong đầu Tây Môn, trí nhớ của Phỉ Lệ chỉ là một loại chấp niệm, nhưng mà cho dù đấy chỉ là chấp niệm, Phỉ Lệ vẫn như cũ không muốn buông tha Hậu Khanh, có thể thấy được Hậu Khanh có bao nhiêu lực ảnh hưởng đối với nàng ấy, có lẽ chính là bởi vì như vậy, sư phụ mới không thể không tách mình từ trong trí nhớ của Phỉ Lệ ra, vì chính là để Phỉ Lệ độ kiếp tốt hơn.
"Ừ!" Phỉ Lệ không ngờ Tạp Môn lại phản ứng mãnh liệt như vậy, bởi vì trước kia, trừ chuyện có liên quan tới mình ra, Tạp Môn luôn có bộ dạng lạnh lùng, đối với bất cứ chuyện gì cũng không có bao nhiêu nhiệt tình, đó chính là sự lạnh lùng phát ra từ sâu trong con người.
"Chúng ta nên đi nhanh." Phỉ Lệ không nói thêm gì, chỉ là quét một vòng qua mọi người, Hoắc Đức Hoa mang Ái Lệ Ti rời khỏi Long Vực, chắc là trở lại Ma giới, Hoắc Đức Hoa nói là đã tìm được cách để thức tỉnh Ái Lệ Ti, nhưng mà chỉ có Phỉ Lệ biết, muốn thức tỉnh Ái Lệ Ti, chỉ có nàng mới làm được, nhưng tình huống bây giờ như thế, nàng sẽ không nói ra, đối với nàng mà nói, Cửu Ngân quan trọng hơn Ái Lệ Ti nhiều, Ái Lệ Ti nhiều nhất chỉ là ngủ lâu một chút, nhưng mà Cửu Ngân thì không thể chờ được nữa rồi.
"Nơi này không có gì cả? Tạp Môn ngươi chắc chắn Thủy Yêu ở chỗ này?" Phỉ Lệ không tin nhìn Tạp Môn, chung quanh đều là cỏ dại hoang vu, trừ mấy tảng đá xốc xếch ra, cái gì cũng không có. Chẳng qua ở trước mắt mọi người là một ngọn núi cao vút ở trong mây, người bình thường thấy tuyệt đối sẽ không cho rằng có cái gì kỳ quái cả, chỉ là một ngọn núi bình thường, không phải sao?
Thật ra thì không phải vậy, đó không phải là một ngọn núi đơn giản, mà là một Ma Pháp Trận khổng lồ, Long Vực chính là thông qua ngọn núi này để rút năng lượng từ Địa Tâm Chi Thạch ra. Lúc đầu, khi Phỉ Lệ mới biết, vẫn còn kinh ngạc thật lâu, đây không phải là điều mà sức người có khả năng làm được, có lẽ dù là Thần lực cũng không làm được. Cũng chính là khi đó Phỉ Lệ mới bắt đầu hoài nghi có lẽ thế giới này không hề đơn giản giống như vẻ bề ngoài của nó, nhất định còn cất dấu một người nào đó lợi hại hơn, chẳng lẽ chính là Thần Sáng Thế trong miệng bọn họ?
"Ngươi đừng quên bản thể của Thủy Yêu là cái gì? Yêu Tộc am hiểu nhất chính là thủ thuật che mắt, điểm này ngươi đã quên." Tạp Môn tùy ý di chuyển mấy tảng đá trên đất, trước mắt mọi người trở nên sáng ngời, một hang động khổng lồ lập tức xuất hiện ở trước mắt mọi người, hiển nhiên cái động này nối cùng một chỗ với Địa Tâm Chi Thạch, không ngờ Thủy Yêu đã tìm được Địa Tâm Chi Thạch, hơn nữa còn định động thủ. Chung quanh tràn ra năng lượng cũng không khó để biết đến tột cùng Thuỷ Yên đang làm gì.
"Đây chính là nơi chôn Địa Tâm Chi Thạch, Lạp Mạc Nhĩ, Kỳ Dương, lát nữa tuyệt đối không được rời khỏi ta quá năm thước." Phỉ Lệ và Tạp Môn nhìn nhau, đồng thời gật đầu một cái, cất bước đi vào, bởi vì Ô Nhĩ Lệ Tạp đi ở phía sau cùng, cho nên Phỉ Lệ lại một lần nữa bỏ lỡ vẻ mặt muốn nói lại thôi của Ô Nhĩ Lệ Tạp.
Càng đi vào trong, năng lượng bên trong lại càng dịu hơn, rất khác biệt với năng lượng cuồng bạo phía ngoài, năng lượng bên trong hết sức ôn hòa. Phỉ Lệ cảnh giác nhìn kỹ bốn hướng, Thủy Yêu lại không phái người chặn nàng lại, điểm này khiến Phỉ Lệ càng thêm cảnh giác, bởi vì nàng biêt Thủy Yêu tuyệt đối sẽ không an tĩnh mặc cho mình đi vào như thế, rốt cuộc trong hồ lô của Thủy Yêu đang bán thuốc gì?
Một đợt mùi hương tương tự với mùi trong cấm địa Lan Tư Tháp Phu, lại một lần nữa tràn đầy trong mũi mọi người.
"Tạp Môn, đây là mùi hương gì vậy?" Phỉ Lệ nhanh chóng bày ra một kết giới, ngăn cách mùi hương kia ở bên ngoài, biểu tình trên mặt nghiêm túc trước nay chưa từng thấy qua, quá yên tĩnh, yên tĩnh làm cho người ta có chút không chịu nổi.
"Rất quen thuộc, nhưng mà không nghĩ ra." Tạp Môn cũng nghiêm túc quan sát nhất cử nhất động chung quanh, nàng và Phỉ Lệ có cùng nỗi lo lắng, nàng có nhiều trí nhớ hơn nàng ấy, thậm chí còn hiểu rõ tính tình cố chấp của Thủy Yêu hơn Phỉ Lệ, lấy cá tính của Thủy Yêu, không thể nào cái gì cũng không làm mà đã để cho bọn họ tìm được. Đây tột cùng là chuyện gì đang xảy ra, Tạp Môn bất ngờ thấy được biểu tình quái dị của Ô Nhĩ Lệ Tạp, giống như giãy giụa, giống như trả thù, trong nháy mắt Tạp Môn nhớ lại cỗ mùi hương này là cái gì, sắc mặt bỗng chốc trở nên tái nhợt, hai tay lập tức chế trụ Ô Nhĩ Lệ Tạp, nàng biết Thuỷ Yêu sẽ không đời nào bắn tên mà không có đích, nhìn bộ dạng của Ô Nhĩ Lệ Tạp, chắc chắn là đã động tay chân vào cái gì đó.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện