[Dịch]Có Phải Là... - Sưu tầm
Chương 9 : Chương 9
.
_Huynh yêu đại tỷ, vì sao lại không muốn cưới đại tỷ kia chứ – nàng nghẹn ngào hỏi
_Thứ nhất, huynh không yêu đại tỷ, thứ hai đại tỷ đã chết rồi, chuyện này song lão cũng đã biết, thứ ba Ngọc Khốc hiện tại chính là thập vĩ hồ thứ hai, chắc muội cũng biết là ai , thứ tư cũng là điều quan trọng nhất, ngươi huynh yêu là muội, ngốc à – hắn cốc đầu nàng một cái rõ đau
_Huynh có biết bản thân mình nói gì không vậy- nàng giật mình, mắt mở to nhìn hắn đầy vẻ ngạc nhiên
_Sao lại không, huynh biết muội đã tự dày vò bản thân mình như thế nào, có lẽ trước đây nếu biết muội yêu ta, ta sẵn sàng một kiếm giết muội nhưng hiện tại không thể được – hắn khẽ vuốt mái tóc nàng – hiện tại huynh biết con tim mình đã có muội, làm sao huynh ra tay được đây
_Ơ….- nàng ngơ ngác, sự thật này nàng thật sự không tiếp thu nổi
_Ngốc nữ….- huynh đã nói là hôm trước không phải do dược mà huynh làm vậy với muội, lúc đầu đến gặp là để xin muội giải dược, nhưng sau lại là… động tình với muội mất rồi – hắn khẽ cười – mà muội rất mê người a
_Thật sao….- nước mắt nàng không tự chủ mà trào ra… lòng nàng đang nhẹ nhàng đi rất nhiều, hạnh phúc ập đến thật bất ngờ bất ngờ đến độ nàng muốn hét thật lớn lên a
_Từ nay về sau cầm muội tự ti về bản thân như vậy a – hắn ôm nàng vào lòng, thở phào nhẹ nhõm, cũng may mà Ngọc Khốc nói rõ cho hắn biết vấn đề của nàng, nếu không hắn cũng không thể nào nắm bắt tâm tư của nàng nhanh đến vậy.
_Xì…. tâm sự xong rồi chưa – Bạch Lang đang bị Ngọc Khốc ôm trong lòng mà lên tiếng, nàng lúc này càng bối rối cùng xấu hổ đỏ bừng cả mặt, chắc chắn hai người đang đứng trước mặt nàng đã biết chuyện nàng và hắn vừa làm
_Ngươi là….- nàng nhìn Ngọc Khốc
_Phi Phi…. than thân trách phận với ta bấy lâu… còn không biết ta là ai hay sao – Ngọc Khốc mỉm cười – hân hạnh được gặp nàng, thập vĩ thứ hai toàn tam giới và toàn không gian.
_Hân hạnh được gặp ngài – nàng mỉm cười – và cảm tạ những lời hôm trước ngài đã nói cùng ta
_Song lão vốn là Nam Tào Bắc Đẩu, bọn họ cũng quay về thiên đình, ta xuống đây muốn nói cho nàng một số việc… là thật ra… nàng , Hàn Thiên Kỳ cùng Dạ Lang đều thuộc Hồ Giới chứ không phải thuộc không gian này- Ngọc Khốc vào vấn đề chính- nơi đó lại sắp có một Tử Cửu Vĩ Hồ sắp tu luyện thành thập hồ nhưng vì hoàn cảnh khó khăn mà chưa luyện thành, nàng ta cần nàng đến trợ giúp.
_Ta hiểu – nàng gật gật đầu quay lại nhìn hắn – nhị ca… huynh đi với muội chứ
_Dĩ nhiên là muội ở đâu thì ta sẽ ở đó – hắn ôm chặt nàng vào lòng
_Đến Hồ giới rồi… mong nàng mau giúp đỡ vị muội muội này, ta cũng sẽ nói cho nàng tình hình ở Hồ giới một chút- Ngọc Khốc gật gật đầu nói tiếp – muội ấy tên Trúc Nhã ( hắc hắc… ta lên sàn a) khi nàng đến đó sẽ gặp muội ấy ngay, Hồ giới hiện giờ đang rối loạn vì Hồ vương mới lên ngôi vẫn chưa ổn định được lòng người, tiếp đó là… hắc hắc…. y thuật của nàng hiện tại mà đến nơi đó cũng chỉ được xếp trong dạng bình thường mà thôi
_Ân… không sao, ta tin vào năng lực của mình – nàng gật gật đầu- khoan đã, hồ ly tím…, ta là hồ ly đen, huynh là bạch hồ ly… vậy có thể là có phải mỗi loại hồ ly chỉ có duy nhất một thập vĩ hồ
_Nàng nói không sai – Ngọc Khốc gật gật đầu- còn tiểu tử này ta phải đem về thiên đình để giáo huấn lại, hy vọng phu thê hai người sẽ có một chuyến du ngoạn thật vui vẻ- nói xong Ngọc Khốc chắp tay nhắm mắt bắt đầu đọc thần chú, hàng ngàn bông hoa bao vây lấy nàng cùng Hàn Thiên Kỳ . Dạ Lang nhìn thấy các cánh hoa dần rớt xuống đất còn hai người đã không thấy đâu nữa
_Biểu ca… đệ muốn đến thiên đình chơi a- Dạ Lang mỉm cười ôm lấy tay của Ngọc Khốc
_Hảo… hậu cung của ta đang chờ đệ về làm chủ nhân- Ngọc Khốc cũng mỉm cười gật đầu ôm Dạ Lang mà biến mất. Lại một chuyến du hành mới cùng một câu chuyện mới lại được bắt đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện