[Dịch]Có Phải Là... - Sưu tầm
Chương 14 : Chương 14
.
Sáng hôm sau, một bóng người vụt chạy đến Tĩnh Dạ tiểu viện, nơi Trúc Nhã đang nghỉ ngơi, hôm qua vừa được Hướng Linh giải thích xong. Bản thân Trúc Nhã bổng dưng hoang mang rất nhiều… chuyện của sư tỷ rốt cuộc có nên trả thù hay không, Hướng Linh là muội muội nàng vốn rất yêu quý, làm sao nàng có thể ra tay được đây
_Nhị tỷ…- Thiên Dực thở thật gấp mở cửa phòng Trúc Nhã thật mạnh
_Ân… tiểu Dực, có chuyện gì a- Trúc Nhã xoa xoa hai thái dương nhìn Thiên Dực
_Muội muốn trốn, tỷ có biết nơi nào có thể giúp muội thoát được tên Minh Hạo đó hay không- Thiên Dực tiếp tục nói, không để ý đến ánh mắt Trúc Nhã đang săm soi nhìn
_Tối qua muội và hắn đã làm gì – Trúc Nhã nhìn Thiên Dực, môi bị sưng, gương mặt đỏ hồng, trên cổ còn có rất nhiều dấu hôn, không cần hỏi cũng biết chuyện tối qua hai người đã làm gì
_Muội… muội…. – Thiên Dực mặt đỏ lựng nhìn Trúc Nhã
_Gái lớn quả là khó giữ trong nhà- Trúc Nhã thở dài, thầm oán than vì sao tiểu Dực nhà mình lại phải lòng một tên dâm hồ hư vậy chứ – muội có muốn chạy cũng chạy không thoát, Hướng Linh tuy chỉ mới là ngũ vĩ hồ mà đã tìm ra tung tích muội chứ đừng nói chi tên đó
_Muội….- Thiên Dực khẽ thở dài ngồi xuống- hắn rất hoa tâm…, muội sợ….
_Sau này hắn sẽ không yêu muội nữa-Trúc Nhã chen ngang – nói vậy là muội đã yêu hắn rồi sao
_Không thể nào -Thiên Dực bật dậy, lòng thầm hoảng hốt, nàng là muốn quyến rũ hắn, chứ không hề muốn hắn quyến rũ nàng như vầy a
_Ngồi xuống đã nào – Trúc Nhã thở hắt ra-muội sợ điều gì, hãy nói với hắn điều đó, như vậy nếu hắn yêu muội, hắn sẽ giải bỏ tất cả lo lắng của muội, còn không… tỷ sẽ giúp muội trốn
_Thật sao nhị tỷ – Thiên Dực có cảm giác thật khó khăn, tần ngần đi về biệt viện của mình, khi vừa mở cửa phòng… Thiên Dực đã thấy một tờ giấy đặt trên bàn… đại loại là Minh Hạo bảo rằng hắn có chuyện cần về gia tộc, bảo nàng cứ ở đây một thời gian. Nàng cầm tờ giấy đưa trở lại cho Trúc Nhã xem .
_Hô…. thanh âm hôm qua thực nhỏ- Phi Vũ khoác vai nàng, Phi Phi cùng Thiên Kỳ từ phía sau đi tới cũng tủm tỉm cười, ba người này biết lý do Minh Hạo quay về gia tộc, đơn giản là muốn từ chức tộc trưởng để mà quay về đây phụng bồi ngũ muội… tuy nhiên là… để chuyện này bí mật thì không phải hơn sao.
_Mọi người đừng nhắc đến nữa, là bản thân muội ngốc nghếch – Thiên Dực bực bội quay người đi, nàng quyết định một chuyện… chính là… xuống tóc đi tu… cho đầu óc thanh tịnh một chút
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện