[Dịch]Cô Nàng Xuyên Không Tinh Nghịch - Sưu tầm

Chương 20 : Đại náo âm giới 4: Cuộc chạm trán

Người đăng: 

Ngày đăng: 19:08 09-12-2017

.
Nhỏ liền đuổi sủng vật, bọn sủng vật chạy láo loạn ở trước cổng Diêm La Điện. Bọn sủng vật thấy nhỏ đuổi dai quá, liền nhảy tường, nhỏ thấy vậy cũng nhảy vào luôn. Nhỏ rút giày phi, nhỏ gọi là phi rất tài, phi 1 chiếc trúng đầu tất cả sủng vật còn chiếc còn lại phi trúng vào mặt 1 tên mĩ nam khi hắn đang mở cửa phòng để ra sân. Nhỏ lượm lại chiếc giày và thiếu 1 chiếc, nhỏ nhìn sủng vật và nói: - Các ngươi có thấy 1 chiếc giày của ta nữa không, ko biết tên nào ăn ở ko có phúc nó trôm mất em nó rồi. Lúc này, mặt tên mĩ nam ăn trọn luôn cả chiếc giày, hắn liền cầm đôi giày ra khỏi mặt và tức tối nói: - Tên nào dám cả gan phi giày vào mặt.....à nhầm đánh nén ta, giỏi mau ra đây ta gặp mặt rồi chúng ta quyết chiến với nhau. Nhỏ nghe thấy liền ngoảnh lại thấy hắn đang cầm chiếc giày của mình, nhỏ liền chạy đến giơ tay xin ý kiến: - Đây rồi em nó đây rồi tìm thấy rồi.....à, em chào đại ca, đại ca cho em xin lại chiếc giày , em thực sự ko cố ý phi trúng vào mặt đại ca đâu nhưng có một sự thật ko thể tưởng nồi là em có cố tình phi trúng. - Đậu, nha đầu đáng ghét, dám đánh nén ta làm hủy cả khuôn mặt thanh tú của ta, chết...chết tội này khó sống. Nhỏ cười và nói: - Ta ra ngoài đường, gặp con trai người ta đẹp như minh tinh showbiz.Về đây gặp ngươi làm ta lại tưởng tinh tinh rạp xiếc, người đúng là nước rửa hồ tiêu còn tưởng mình là sunsiik bồ kết nên bớt ảo tưởng sức mạnh đi.....thế tóm lại chú có trả anh giày ko, trả nhanh lên không anh táng cho vỡ mặt bây giờ. Sủng vật nghe xong liền bàn nhau: - Nếu phải xóa sổ loài động vật trên thế giới. Thì chúng ta phải xóa sổ con đầu tiên đó phải là Con nhà người ta....với cả chủ nhân người ta thì dịu dàng như Bạch Tuyết, chủ nhân chúng ta thì dữ dằng như Bạch Cốt Tinh. Thế là nhỏ và hắn lườm nhau bằng đôi mắt đáng sợ, nhanh như cắt, nhỏ tóm được phần đầu của chiếc giày, 2 bên giành kéo nhau mãi mà ko phân được tháng bại. Bất ngờ nhỏ bỏ chiếc giày ra làm cho hắn mất đà ngã sấp mặt. Nhỏ liền đến chỗ hắn và lấy chiếc giày đi vào và nói: - Ui! anh đã giải cứu được em rồi, chúng ta đừng xa nhau nữa nhé... Bỗng nhỏ nhớ ra, ở trong âm giới làm gì có hắn, nên nhỏ tưởng hắn là mẹ của diêm vương vì trước giờ nhỏ chưa bao giờ gặp mẹ của nhỏ diêm vương. ( vì hắn để tóc dài nên nhỏ nhận nhầm thành con gái. Có thể nói là, ở thế giới cổ đại con trai đều để tóc dài nên nhỏ nhận nhầm hết là con gái). Nhỏ liền cười tươi và dùng sức vỗ vai hắn và noí: - Ây za! Cháu chào bác, bác là mẹ của nhỏ diêm vương đúng ko, cháu nghe nhỏ diêm vương ca tụng về vẻ đẹp của bác nhiều lắm, giờ cháu mới gặp bác, người ta nói 1 nụ cười bằng mười thang thuốc bổ, cháu nhìn mặt bác có thể cứu cả thế giới lắm đấy. Hắn nghe xong liền sặc và nói: - Liên thiên, nhìn ta men chính hiệu thế này mà dám bảo ta là con gái á. Nhỏ liền nghĩ ngay hắn là trộm liền nói với hắn: - Từ từ chú đừng nói nữa ko thì anh mất bình tĩnh....chờ anh 5 phút, rồi anh sẽ quay lại đóng phim với chú tiếp. Nhỏ kéo sủng vật ra một góc và nói: - Chết mịa rồi các ngươi ơi, nhà nhỏ diêm vương có trộm, trộm là hắn đấy. Người ta có câu cứu một mạng người còn hơn xây 7 tòa tháp. Mà trong nhà nhỏ diêm vương có rất nhiều người, nên ta bắt thằng trộm này trước rồi bắt nhỏ diêm vương đền ta tòa tháp sau. ......................Chương sau viết tiếp.................................
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang