[Dịch]Cô Dâu Của Ma Cà Rồng - Sưu tầm
Chương 13 : 9.1 : Tái ngộ sau 12 năm
.
Từ giây phút chạm mặt với Yuki và Uee, chàng Vampire đào hoa, lãng tử với mái tóc vàng tên Daniel dường như có những biểu hiện rất khác lạ đến độ bề tôi trung thành là Chris cũng phải suy nghĩ nhiều. Daniel thường đứng cạnh cửa sổ lâu đài, ngẩn ngơ phóng ánh mắt về nơi xa xăm, thẩn thờ, mất hồn như người thất tình, miệng lẩm bẩm một mình gọi tên một ai đó.
- Quái, cậu chủ Daniel bị gì thế này ??? Không giống với cậu ấy ngày thường.... - Chris gãi đầu suy nghĩ, đánh liều lại gần hỏi Daniel - ...Cậu chủ...
- H...hả...hả...?? - Daniel giật bắn mình khi nghe tiếng Chris gọi.
- Cậu có ốm chỗ nào không ?
- Không.
- Cậu ổn chứ ?
- Ổn. Mà ngươi bị làm sao vậy Chris ? Hỏi ta những chuyện gì đâu.
- Chỉ là thuộc hạ thấy cậu có vẻ gì là lạ....
- Ta...kì lạ lắm hả ? - mặt Daniel hết sức ngây thơ như bò đeo nơ.
- Vâng, khoảng thời gian từ sau khi cậu giao đấu với anh em nhà Wilson, thuộc hạ thấy cậu thay đổi nhiều lắm.
- ... .... - Daniel lại nghĩ về khoảnh khắc ấy, đôi mắt tím tử tinh ấy, khuôn mặt thiên thần ấy, mái tóc bạch kim ấy, cái tên ấy dường như cậu đã gặp từ rất lâu rồi, quen lắm nhưng nhớ không ra.
- Cậu chủ ? Cậu chủ ? - thấy Daniel đứng ngây ra như trời trồng, Chris mới lay người cậu.
Daniel vẫn mặc nhiên như thế. Tâm trí cậu dường như đang xuôi về miền kí ức xa xăm....
Flashback 12 years ago~
Daniel Johnson là một Vampire dòng dõi quý tộc, sở hữu một gương mặt thanh tú, mái tóc vàng như nắng ban mai, đôi mắt xanh lục lấp lánh xoáy sâu vào tâm hồn người nhìn, nói chung là một vẻ đẹp trai đến mê hoặc. Nhưng điều đặc biệt là ADN của gia tộc Vampire này vì lí do nào đó mà đột biến hơn so với các Vampire khác cho nên sự bất tử xảy đến chậm hơn đối với họ. Tất cả Vampire đều bất tử và tồn tại qua hàng ngàn thế kỉ. Còn gia tộc Johnson thì cứ 1 năm của người thường là tuổi của họ lại tăng thêm 300 năm và vào thời điểm đúng 9000 năm tuổi (tức là 30 tuổi á) thì khoảnh khắc bất tử sẽ đến với họ (con bé chém hơi lố, nhẹ tay với con bé nha :3 ).
- Danny...con nghe mẹ nói nè. Mẹ biết con khó lòng chấp nhận nhưng mọi thành viên trong gia đình chúng ta đều là Vampire. Cả con cũng không ngoại lệ - bà Lucy Johnson cố an ủi cậu con trai 8 tuổi mít ướt của mình.
- Híc....nhưng con không muốn. Con muốn là một người bình thường. Huhu.... - bé Daniel vì nhất thời không thể chấp nhận cú sốc rằng cậu là một Vampire, một con quỷ hút máu nên đã bỏ chạy ra khỏi lâu đài mặc cho mẹ cậu có gọi đến khan cả cổ.
Cậu bé cắm đầu cắm cổ chạy thụt mạng, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Đến con đường mòn cũng cách khá xa lâu đài thì....
- Ây da, đau quá, huhu.... - cô bé 6 tuổi hồn nhiên với mái tóc bạch kim và đôi mắt tím tử tinh (đoán xem ai nhỉ ? ) khóc oà vì bị cậu nhóc Daniel tông phải.
- Đi đứng sao không nhìn đường ? - tông trúng người ta không thèm xin lỗi mà còn chóng nạnh bắt lỗi cô bé nữa chứ
- Híc...là anh tông em mà...huhu...
- Ờ... - gãi đầu - .....xin lỗi. Nín đi. Khóc xấu lắm.
- Huhuhu..... - cô bé khóc thét lên.
- Đau lắm à ?! Chảy máu rồi - Daniel nhìn thấy đầu gối cô bé chảy máu thì cảm thấy vô cùng hối lỗi, loay hoay, loay hoay 1p30s - Nè, tặng em, nín đi.
- Ơ, con châu chấu ?! - cầm "món quà xin lỗi bằng lá" của Daniel trên tay, cô bé không khóc nữa, cảm thấy vô cùng thích thú.
- Tặng em đó. Anh mới học xếp nó hôm qua nên.....hơi xấu.
- Đâu có, đẹp lắm. Cảm ơn anh - cô bé nở nụ cười xinh như thiên sứ khiến Daniel vô cùng bối rối, cứ gãi đầu miết.
- Em tên gì ? Ở đâu ? Sao lại một mình ở đây ? Ba mẹ em đâu ? - hỏi tới tấp, hỏi dồn dập như chạy marathon.
- Em tên...Uee. Em ở mái ấm Para....d...di... - bé Uee ấp úng đánh vần.
- Paradise ?
- ...ừ, là Paradise. Em ở với các sơ và mấy bạn khác nữa.
- Thế em không ở với ba mẹ à ?
- Sơ Mariah nói ba mẹ em ở một nơi xaaaaa lắm, mai mốt em lớn em sẽ đi tìm họ - lại cười, có người lại bối rối.
- Ừm. Anh tên Daniel. Mình làm bạn nha - chìa bàn tay ra.
- ..... - Uee gật gật, Daniel chủ động bắt tay cô bé.
Và cứ như thế, đôi ba hôm chúng nó lại hẹn gặp nhau trước cổng mái ấm, nắm tay nhau tung tăng đi chơi, mỗi lần như vậy là mỗi con châu chấu bằng lá được Daniel xếp tỉ mỉ dành tặng cho Uee. Tình cảm chúng nó ngày càng khắng khít hơn...
- Uee nè....
- Dạ ?!
- Lớn lên....em làm cô dâu nhỏ của anh nha ?! - dễ thương chưa kìa, mới 8 tuổi đã biết tán gái rồi.
- Cô dâu nhỏ....là gì anh ? - Uee mặt ngây thơ, hai mắt chớp chớp.
- Là em sẽ khoác tay anh như vầy, tay kia cầm bó hoa, rồi anh và em sẽ cùng đi vào nhà thờ....
- Thích quá. Được. Em sẽ là cô dâu nhỏ của anh.
- Nghoéo tay đi.
Cho đến một hôm bà Lucy biết được con trai cưng của mình trở nên thân thiện với con người, bà không hài lòng chút nào nên quyết định chuyển sang vùng đất khác sinh sống, một nơi mà con trai bà sẽ trở thành một Vampire mạnh mẽ chứ không uỷ mị, sướt mướt, hiền lành, tử tế như bây giờ. Quyết định này liệu có phải là điều bé Daniel mong muốn ?
- Không. Con không đi đâu hết. Con muốn ở lại đây - Daniel nhảy dựng lên khi nghe mẹ nói muốn chuyển nhà.
- Danny à, nơi đây không thích hợp cho hai mẹ con ta sống. Mẹ con ta sẽ sống ở một vùng đất tuyệt vời hơn, con nhé - bà dỗ dành con.
- Híc...con không muốn. Con chỉ muốn ở đây cơ....
Daniel khóc đến mệt lả, ngủ thiếp đi. Nhân lúc đó bà bế con trai, vương đôi cánh đen to bự của mình mà bay đến vùng đất Grymland để sinh sống. Và kể từ đó Daniel không còn gặp được Uee, cô dâu nhỏ của cậu nữa...
End flashback~
- Uee...là em....là em có phải không ?? - Daniel thì thầm, vẻ mặt đăm chiêu suy tư.
- Cậu chủ đang nhớ tới cô em nào à ?? - Chris thấy Daniel lẩm nhẩm tên một ai đó, nghĩ chắc là một nàng Vampire kiêu sa quyến rũ nào đó hay một cô em người thường vừa tán được chỉ chực đợi ngày cắm hai chiếc răng nanh nhọn hoắt vào hút máu.
- Ừm...một cô bé đã lâu rồi ta không gặp...mà....cũng có lẽ là...tình yêu đầu của ta...
- ... ... - Chris cảm thấy có một sự đơ, một sự sốc nhẹ.
- Chris này...
- Thưa cậu chủ, cậu có việc cần thuộc hạ giúp ?
- Người hãy sử dụng năng lực Dò tìm xuyên không gian của ngươi giúp ta tìm một người...
- Nhưng thưa cậu chủ, người đó thuộc hạ phải thấy mặt ít nhất là một lần mới có thể truy ra.
- Cô bé đó ta và ngươi đã gặp rồi...
- Ý cậu là... ???
- Là Uee, cô bé có mái tóc bạch kim và đôi mắt tím tử tinh, đi cùng hai tên nhà Wilson đó.
- Thuộc hạ tìm ngay - Chris nghĩ thầm - "Thì ra cậu chủ Daniel đã trúng sét....với cô gái ấy".
Nói rồi, Chris nhắm nghiền hai mắt, để trí não bắt đầu làm việc hết công suất. Không gian xung quanh bỗng nhuộm một màu tối đen như mực. Trong màn đêm ấy hiện ra những chấm sáng nho nhỏ như những vì sao và ngày càng có nhiều chấm sáng hơn xuất hiện tạo thành một mạng lưới dày đặc. Mỗi một chấm sáng ấy thực chất là một sinh thể đang tồn tại trên Trái Đất này. Chỉ khi nào một chấm đỏ xuất hiện thì ấy là mục tiêu mà Chris muốn định vị. Nhưng tìm hoài tìm mãi mà chẳng định vị được Uee bé nhỏ (sao mà định vị được khi mà Uee đang ở trong lâu đài Wilson được che chắn bởi lá chắn ảo ảnh, đây là điểm đặc biệt của nơi này nhằm lẩn tránh sự truy đuổi của kẻ thù). Và điều này làm Daniel cảm thấy không vui. Anh chàng cảm thấy như có lửa rạo rực trong người.
- Chết tiệt, sao lại như thế được ?! - Daniel tặng cho bức tường vô tội vạ cạnh đó một nắm đấm trời giáng.
- Thuộc hạ nghĩ khi nào cô ấy còn ở chung với hai tên kia thì chúng ta sẽ không bao giờ tìm ra cô ấy.
- Phải có cách nào khác chứ.... - Daniel không nói không rằng tung đôi cánh đen của mình bay xuyên qua khung cửa sổ, bỏ lại Chris cùng những mảnh vỡ thuỷ tinh văng ra từ cánh cửa sổ kia.
Tại lâu đài Wilson......
- Cái gì ?? Em muốn một mình về thăm mái ấm hả ??
- Đi mà Yuki, em năn nỉ đó - Uee nũng nịu làm mặt cún con.
- Không. Nhất định là không. Không an toàn một chút nào hết. Lỡ như... - Uee đặt bàn tay lên cái miệng lo lắng của Yuki.
- Không sao đâu. Em sẽ ổn mà - Uee cố gắng thuyết phục anh người yêu cứng đầu.
- Nhưng anh sợ mất em... - Uee lại sử dụng chiêu nhưng lần này Yuki gạt phăng ra - ....em để anh nói. Anh đã suýt mất em một lần rồi. Anh sợ mất em...
Chưa để Yuki kịp nói hết câu, Uee vội đặt một nụ hôn ngọt ngào lên môi anh chàng khiến chàng Vampire vốn cứng đầu cũng phải mềm lòng trước sự quá là dễ thương của nàng.
- Em yêu anh. Em những tưởng sẽ mất anh không chỉ một mà nhiều lần rồi. Nhưng hãy tin em một lần nha anh. Em hứa là sẽ bình an vô sự mà - Uee nở nụ cười như thiên thần.
- Được rồi, cô bé ngốc của anh - Yuki xoa đầu Uee, nắm lấy đôi bàn tay nàng - Tự chăm sóc mình cẩn thẩn đó. Anh và Reiden sẽ cố gắng thu xếp công việc, về trong ngày. Nhớ là phải có mặt ở nhà trước anh nghe chưa.
- Em biết rồi. Tạm biệt anh.
- Ừm, tạm biệt em.
Uee trở về phòng sửa soạn quần áo. Cô chọn cho mình áo phông trắng cộc tay in hình trái tim màu đỏ đi với chiếc quần đen lưng cao và xăng đan thắt dây, đeo túi quai chéo. Makeup nhẹ. Toan có hứng tạo kiểu cho mái tóc thì Uee bỗng mất hứng vì đuôi tóc vàng chanh chẳng hiểu lí do vì sao. Uee cầm kéo cắt, cắt, cắt và cắt nhưng nó vẫn mọc lại như ban đầu. Uee thất vọng.
- Thôi thì đã không xoã tóc, không thắt bím được, búi lên cao vậy.
Uee túm tóc, búi củ tỏi lệch bên phải, đính lên đó một chiếc nơ đỏ strawberry mà Yuki tặng hôm trước. Ngoại hình coi như đã ổn. Uee lên đường. Miệng lẩm nhẩm câu chú dịch chuyển ra khỏi toà lâu đài mà Reiden đã dạy. Bùm. Làn khói xanh tím quấn lấy Uee. Chốc lát Uee đã đứng ngay con đường dẫn đến mái ấm Paradise. Một con đường với hai hàng phong trút lá đỏ, lá vàng trông thật nên thơ, thi vị.
Cùng lúc ấy, có lẽ là tình cờ hay vô ý mà Daniel lại hạ cánh trước cổng mái ấm Paradise khi chính anh chàng cũng chẳng hiểu nổi mình.
- Nơi này.... ?? Chẳng phải là nơi mình hay hẹn gặp em ấy hồi bé ư ?
Chợt Daniel phát giác có tiếng bước chân cách đó vài trăm mét, anh chàng vội bay lên cành cây cao gần đấy mà quan sát. Thì ra tiếng bước chân ấy của Uee. Daniel mừng ra mặt, toan nhảy xuông nhưng sợ Uee sẽ nhớ lại chuyện hôm trước, chuyện Daniel chặn đường trêu ghẹo Uee, lại còn đòi uống cạn máu nữa. Uee sẽ khó lòng tha thứ và chấp nhận cho dù Daniel có phải là cậu bé 12 năm trước hay không.
- Làm thế nào đây ta ?? - Daniel gãi đầu, chợt, một ý nghĩ loé lên trong đầu anh chàng - Suýt thì quên mất năng lực tiềm ẩn của mình Thay đổi diện mạo (skill này chuyên dùng để sát gái á).
Nói rồi Daniel thi triển năng lực, thay đổi vẻ ngoài playboy của mình thành công tử lịch thiệp. Mái tóc undercut nửa đầu được thay đổi thành tóc vàng mái xéo đổ. Áo sơ mi trắng phanh ngực và quần jean rách cũng được thay đổi thành áo thun trắng khoác áo khoác da đen, quần lửng khoá đen năng động cùng đôi Nike cá tính màu đen trắng. Tai đeo bông tai đen, dây chuyền bạc, đeo kính cận bản vuông. Nói chung là perfect và trá hình
- Đã lâu rồi không gặp em.... - Daniel đứng tựa vào thân cây anh đào, hai tay cho vào túi quần.
- Hỡ ?? - Uee ngạc nhiên - Anh là.... ???
- Sau ngần ấy năm, có lẽ em đã không còn nhớ đến anh nữa rồi.... - Daniel ngập ngừng.
- Xin lỗi, tôi...tôi không thể nào nhớ ra anh là ai. Mình đã từng quen biết nhau à ?? - trong đầu Uee như dấy lên hàng loạt chuỗi câu nghi vấn về chàng trai bí ẩn này.
- Cô dâu nhỏ của anh đã...quên anh mất rồi... - giọng Daniel thoáng buồn.
- ... ...... ... - Uee nín lặng.
Gió bắt đầu thổi, lá cây rơi xào xạc, bầu trời kéo mây và mưa từng hạt rơi....hai con người vẫn trầm ngâm lặng nhìn nhau như đã chiêm nghiệm ra được điều gì.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện