[Dịch]Chuyên Tâm Độc Sủng, Mùa Xuân Của Hạ Đường Thê - Sưu tầm
Chương 26 : Minh thương cùng ám tiễn.
.
* Minh thương dễ tránh,ám tiễn khó phòng: (đâm một cách) minh bạch dễ tránh né, mũi tên (bắn) lén lút khó phòng bị.
Tần Mục Ca làm xong chuyện này, toàn thân thoải mái không nói lên lời, từ khi tỉnh lại vẫn cực kỳ bị động, cái danh hồng hạnh vượt tường khiến nàng như bị tảng đá nặng đè ép, thậm chí có cảm giác bị cô lập hoàn toàn!
May mà toàn bộ đều đã đi qua, danh dự của mình được khôi phục, mọi thứ cỏ thể bắt đầu lần nữa! Bây giờ ai cũng đừng nghĩ chiếm tiện nghi của mình!
Nàng và Thất công chúa bào chế thật tốt phương thuốc, giao cho cung nữ giã nát, đã đến chính ngọ ( giữa trưa 12h), vội vàng dùng bữa trưa, Tần Mục Ca bắt đầu xem các cung nữ sắc thuốc ra nước, đem nước thuốc đã sắc đặt ở chỗn thoáng mát mát lạnh.
Mãi đến sắc trời không còn sớm, Tần Mục Ca mới về Tần phủ.
Phủ Cầm cũng thuận lợi hoàn thành đi kiểm kê đồ ở tướng quân phủ, thuận tiện mang về chút tin tức, Ý phu nhân đã bị Hiên Viên Triệt hưu trục xuất về nhà mẹ đẻ, Như phu nhân bị phạt giam cầm một tháng, tự cảnh tỉnh tại viện của mình. namyên -
"Cái này kêu là nâng cục đá đập chân mình, nếu không phải các nàng có ý định hãm hại ta, cũng không đến mức rơi vào tình cảnh như vậy, chỉ là tiện nghi Như phu nhân kia, nếu như còn dám chọc ta, ta tuyệt đối làm cho nàng sống không được dễ chịu!" Tần Mục Ca tràn đầy tự tin, lộ ra nụ cười mị hoặc.
Phủ Cầm nhân cơ hội nói: "Tiểu thư, người nói Đại tướng quân oan uổng người, có thể mời người quay lại tướng quân phủ hay không?"
"Đúng vậy, chúng ta đã chứng minh là bị hãm hại, không có lý do gì mà Đại tướng quân không nói gì cả." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Nghênh Xuân cũng thoáng biểu lộ khẳng định nói tiếp.
Tần Mục Ca cười một tiếng, mĩ nhân hướng lên sạp nằm thẳng ra, chậm rãi nói: "Các ngươi theo ta lâu như vậy, thế nào mà vẫn nhìn không ra? Ta và Hiên Viên Triệt khoảng thời gian đó vướng mắc không chỉ là cái nón xanh hồng hạnh này, hắn chính thức căm thù ta do ta trù tính thay đổi vị trí của nữ tử trong lòng hắn, khiến đối phương gả cho Vương gia lạm tình kia, ta gả cho hắn -- điều tất nhiên, hiện tại ta ngẫm lại thật sự không đáng giá, không biết lúc trước sao lại cố chấp như vậy.."
Nghênh Xuân thở dài, ngồi một bên lấy cây quạt nhỏ quạt cho Tần Mục Ca, khẽ nói: "Lúc ấy không phải là người không biết quan hệ của đối phương sao? Mãi đến ngày xuất giá Đại tướng quân không có bái đường, mà là suốt đêm đuổi theo Triệu Hiểu Uyển kia ly khai kinh thành mới biết được sao? Chỉ là lúc ấy đã muộn, kỳ thật việc này căn bản không thể trách chúng ta, ai kêu hắn lén lút qua lại với nữ tử kia, không thể gặp người sao? Lúc trước nhìn Đại tướng quân kia còn cừa mắt, không nghĩ tới hắn so ra vậy mà còn kém Thanh Dương Dương, sớm biết...
"
Nghênh Xuân lo lắng chạm đến chuyện thương tâm của Tần Mục Ca, vì thế ngừng lại không nói nữa.
"Sở dĩ, hắn vô cùng căm hận ta, sự kiện hãm hại hồng hạnh vượt tường này cẩn thận cân nhắc một chút, lấy tài trí của hắn cũng không khó giải quyết. Nhưng nội tâm hắn đã sớm muốn quét ta ra khỏi cửa, cho nên căn bản chẳng muốn đi xác minh, thậm chí hắn còn hi vọng không tra được chuyện như vậy!" Tần Mục Ca miễn cưỡng cười, phân tích lập luận sắc sảo, "Bất quá liền như ngươi nói, trước đó ta không biết chuyện, mà sự kiện lần này dường như đã bức ta đến tuyệt cảnh, cũng coi như huề nhau, từ nay về sau chúng ta nước sông không phạm nước giếng, từng người sống tốt cuộc sống của mình."
Phủ Cầm chớp thời cơ nói: "Dựa vào tài mạo tiểu thư, nhất định sẽ gả cho lang quân như ý!"
"Tất nhiên, tiểu thư chúng ta thông minh lại cơ trí, chắc chắn câu được kim quy tế ( rùa vàng- câu được chồng giàu)! Ngữ khí Nghênh Xuân càng thêm khẳng định.
Tần Mục Ca đối mặt hai nữ hài thân thiết này, chỉ cười ha ha, cũng không nói thêm cái gì, chính mình nhất định phải cảnh giác cao độ tìm kiếm bạn đời phải chân chính thích hợp mới được!
---Đường phân cách---
Bên phòng chủ viện Tần phủ.
Tần Vũ Phỉ thở hồng hộc vứt quạt tròn ở trên giường, hét lên với Tần phu nhân: "Mẫu thân, nàng dễ dàng liền thoát khỏi thị phi như vậy, Tam điện hạ đối với nàng thêm vài phần kính trọng, hôm nay ta liền biết, nếu nàng vẫn đi theo Tam điện hạ, sử dụng thủ đoạn quyến rũ mê hoặc hắn, nên làm thế nào mới được? !"
Tần phu nhân lấy tay gảy móng tay sơn đỏ chót, nghe được tênTần Mục Ca này, hai tròng mắt liền lộ ra kinh thường, bà dừng một chút, lắc đầu nói: "Cho dù nó may mắn rửa sạch thì như thế nào? Nó đã từng có trượng phu, Tam điện hạ làm sao có thể yêu một nữ nhân mất đi trinh tiết? Cùng lắm là thưởng thức thôi, ngươi không cần lo ngại, phụ thân ngươi tự có tính toán."
Tần Vũ Phỉ trải qua mẫu thân giảng giải, trong lòng thoáng hòa hoãn, lập tức nói tiếp: "Mẫu thân, đồ cưới kia của Tần Mục Ca hình như cũng mang về, làm sao bây giờ?"
"Tài vật nhiều như vậy, dĩ nhiên là muốn lấy lại rồi, như thế nào cũng phải khiến nàng không thể nắm giữ!"
Tần phu nhân mắt phượng lạnh lùng, Tần Mục Ca này bộ dáng nàng lớn lên giống tiện nhân kia, mình càng nhìn càng không vừa mắt, sao có thể tha thứ để nàng sống tự tại được đây? !
Hiện tại, tiểu tiện nhân này đã không có phu gia, lại về Tần phủ, mình nhất định phải vạch kế hoạch cho nàng một "Phu gia tốt" thật tốt! Hiên Viên Triệt tuy đối với nàng không tốt, nhưng tối thiểu ăn mặc nàng không ít đi, lúc này chính mình nhất định tìm một nam nhân "không phụ lòng" nàng, tới quản giáo nàng thật tốt!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện