[Dịch] Chung Cực Thần Đạo
Chương 61 : Nhóm Nhân Viên Thần Chức Đầu Tiên.
.
Binh bại như núi đổ, đến lúc này Duy Khắc Lai Ân mới thật sự cảm nhận rõ ràng ý tứ của những lời này.
Hiện giờ Cổ Tư Mông công quốc thất bại thảm hại, mặc dù có binh lực gấp mười lần Tạp Lai quốc nhưng mà không có người chỉ huy, dưới uy thế truy kích của hơn một vạn người, tùy thời cũng có thể thấy từng mảng binh lính bỏ vũ khí xuống đầu hàng.
Một ngàn hai trăm binh lính tinh nhuệ của Duy Khắc Lai Ân lúc này đã trở thành kỵ binh, một đường truy quét địch nhân, chỉ cần nơi nào có người dám chống cự, bọn họ sẽ xuất hiện ở đó để trấn áp. Kể từ đó, những tướng lĩnh vọng tưởng có thể tập kết đội ngũ chống cự thấy tình thế không ổn cũng không muốn hy sinh vô ích, quyết đoán dẫn theo thủ hạ mau chóng bỏ chạy.
Một canh giờ sau, trước thành Khoa Mỗ Lạc đã không còn bất kỳ người nào của Cổ Tư Mông công quốc, những binh sĩ đầu hàng dã bị trói chặt bằng dây thừng rồi đưa vào trong thành, ngay cả những người bị thương cũng được Duy Khắc Lai Ân phân phó thủ hạ mang tất cả vào thành trị liệu.
Ở chỗ ngoài thành hơn hai mươi km, nơi này vốn là doanh địa của Cổ Tư Mông công quốc, lúc binh bại chạy tán loạn thì không có kẻ nào còn để tâm đến chỗ này nữa, cũng để lại cho thành Khoa Mỗ Lạc không ít lương thảo cùng vật liệu, toàn bộ đều bị Tác Luân cười không ngớt phái người ra thu thập rồi.
Lần này đánh một trận, ban đầu binh lực thành Khoa Mỗ Lạc có hơn ba vạn hai ngàn người, diệt hơn mười vạn quân địch, bắt giữ tù bình hơn năm vạn người, có thể nói là trận đại thắng huy hoàng nhất trong lịch sử Tạp Lai quốc từ trước tới nay!
Mã Đặc Sâm nghe được tin tức kia lại càng cao hứng không ngừng cười to, lập tức ra lệnh cho Tạp Lai nhật báo ra số đặc biệt, kể lại diễn biến và kết quả cuộc chiến đấu này, hơn nữa còn cho người đi cả đêm phân phát đến tất cả mọi nơi trong nước.
Việc bố trí tù binh cùng những sự tình sau cuộc chiến hết thảy đều có đại hành gia như Tác Luân chịu trách nhiệm, Duy Khắc Lai Ân chẳng qua chỉ cường điệu rồi phán một câu: “Chiến công nhất định phải phân phối công bằng!” Sau đó liền trở lại thành Áo Khắc Lan.
Trải qua chiến dịch lần này, tin rằng Cổ Tư Mông công quốc tuyệt đối không dám dễ dàng dấy binh xâm phạm nữa.
“Được Huyền Tiêu Thiên Tôn che chở, không nghĩ tới trận chiến này lại đạt được thắng lợi dễ dàng như vậy, chờ mấy ngày nữa ta nhất định phải cử hành nghi thức chúc mừng long trọng, để cho cả nước cảm tạ ân điển của Huyền Tiêu Thiên Tôn!” Vừa thấy Duy Khắc Lai Ân, Mã Đặc Sâm đã mở miệng nói.
Duy Khắc Lai Ân không khỏi cười khổ một cái, xem ra Mã Đặc Sâm thật sự có thiên phú làm thần côn, lúc này mới có vài ngày đã tìm được cảm giác đi làm giáo tôn rồi.
“Gia gia, chuyện này đối với Huyền Tiêu Thiên Tôn mà nói thì chỉ là việc rất nhỏ. Hiện tại dân cư Tạp Lai quốc còn rất nghèo khổ, lần chúc mừng này làm đơn giản thì tốt hơn. Dù sao Huyền Tiêu Thiên Tôn cũng là một vị thần linh vô cùng trân trọng con dân của mình, nếu như ngài biết vì làm lễ chúc mừng cho mình mà hại dân chúng phải chịu đói khổ, nói không chừng còn tức giận nữa chứ!” Duy Khắc Lai Ân vội cười nói, nghi thức khánh thần thì mỗi một tông giáo nào cũng đều có cả, vì vậy hắn cũng không có ý định ngăn cản.
“Thế cũng tốt, tất cả đều dựa theo ý chỉ của Huyền Tiêu Thiên Tôn, lần này tổ chức đơn giản thôi. Đợi đến khi Tạp Lai quốc chúng ta giàu mạnh rồi, chúng ta nhất định phải tìm một vị trí thật tốt, kiến tạo một tòa thần điện to lớn cho Huyền Tiêu Thiên Tôn, hơn nữa còn phải cử hành nghi thức long trọng!” Lúc này vẻ mặt của Mã Đặc Sâm vô cùng nghiêm trang, trong lòng âm thầm xem những lời nói này làm mục tiêu cố gắng của đời mình.
Cũng không trách Mã Đặc Sâm tỏ ra trịnh trọng như thế, ở Á Đặc Tây đại lục, bất kỳ quốc gia nào có thần linh che chở thì người dân đều vô cùng tôn kính thần linh của mình. Trận chiến vừa rồi Mã Đặc Sâm không có tự mình ra chiến trường, chẳng qua quân tình ở tiền tuyến lại truyền đến tay hắn đầu tiên, vị vậy đối với tác dụng của trận pháp của “Huyền Tiêu Thiên Tôn” trong chiến đấu, hắn đều nắm rõ. Chính bởi vì thế, sâu trong lòng Mã Đặc Sâm đã cảm thấy sự cường đại của Huyền Tiêu Thiên Tôn, cho nên tín ngưỡng đối với vị “Thần linh” này lập tức thăng lên đển đỉnh.
“Có thể thấy tín đồ của mình giàu có, hẳn là chuyện khiến cho Huyền Tiêu Thiên Tôn vui vẻ nhất, đến lúc đó cử hành nghi thức khánh thần, chắc chắn Huyền Tiêu Thiên Tôn sẽ cực kỳ cao hứng!” Duy Khắc Lai Ân cười khẽ, sau đó chuyển đề tài: “Đúng rồi, lần trước ở nghi thức hoàn thành thần điện, không phải là cháu đã chọn lựa ra mười ba người sao? Không biết bối cảnh, xuất thân cùng tính tình cá nhân những người này đã điều tra rõ chưa ạ?”
“Cũng đã điều tra xong cả rồi, tất cả tin tức cũng được ghi lại ở trong này rồi.” Vừa nói, Mã Đặc Sâm liền lấy ra một chồng giấy.
Duy Khắc Lai Ân cảm thấy hơi kinh ngạc, trong lòng thầm nghĩ: “Chẳng lẽ trong những người này còn có biến cố gì sao, làm sao lại cần nhiều tài liệu như vậy chứ?”
Khi hắn nhận lấy những tờ giấy kia xem thử thì không khỏi bật cười, thì ra là Mã Đặc Sâm đem ghi lại tất cả tổ tông tám đời của những người này, thậm chí những thứ này còn bao gồm tính cách của những người đã chết cách đây không biết bao nhiêu năm, yêu thích cái gì, bằng hữu có những ai, đều ghi lại cặn kẽ. Về phần mười ba người kia, lại càng liệt kê chi tiết những việc thường ngày của họ từ khi mới ra đời đến hiện tại, những thứ cần thiết đều có ghi lại.
“Cách điều tra này cũng quá cẩn thận rồi!” Duy Khắc Lai Ân nhanh chóng liếc qua từng tờ một, tinh thần lực của hắn vốn cường đại, những thứ này cũng không phải là văn tự cao thâm gì, cho nên hắn đọc nhanh như gió để mau mau xem cho xong toàn bộ.
Tạp Lai quốc vị trí hẻo lánh, chỉ có mỗi Cổ Tư Mông công quốc là nước láng giềng, quan hệ hai nước lại hết sức khẩn trương, vì vậy căn bản không tồn tại vấn đề nhân khẩu lưu động, tất cả mọi người đều là lão dân của Tạp Lai quốc. Hơn nữa trong mười ba người này có chín người xuất thân bình dân, bốn người có gốc gác quý tộc sâu xa, cũng không có người nào có thiếu sót về tính cách.
Duy Khắc Lai Ân hài lòng gật đầu: “Ân, không tệ, những người này chính là nhóm nhân viên thần chức đầu tiên của thần điện chúng ta rồi!”
Mã Đặc Sâm nghe vậy liền vội vàng hỏi: “Ý của cháu là…những người này sẽ trở thành nhân viên thần chức của Huyền Tiêu thần điện? Không biết những nhân viên thần chức này cần phải có những yêu cầu gì, chúng ta nên tìm thêm vài người, mười ba người có phải ít quá hay không?”
“Ha ha, thể chất của nhân viên thần chức tự nhiên là phải phù hợp để tu luyện công pháp Huyền Tiêu Thiên Tôn truyền thụ mới được, chẳng qua thể chất như vậy trong vạn người mới có một, không phải muốn tìm là tìm được. Tạm thời cứ lưu mười ba người này lại, sau này sẽ từ từ tìm kiếm bổ sung sau.”
“Thì ra là như vậy, không biết là thể chất như thế nào mới có thể tu luyện công pháp Huyền Tiêu Thiên Tôn vậy?” Mã Đặc Sâm vội vàng hỏi.
Lời giải thích này Mã Đặc Sâm đã nghe hai lần rồi, lần trước là Duy Khắc Lai Ân nói rằng gia tộc Bố Lai Ni Khắc không có ai có thể chất này, điều này đã làm cho đám người Mã Đặc Sâm phải thổn thức một phen.
“Cái này thì có hai loại phương pháp, một là tu luyện công pháp Huyền Tiêu Thiên Tôn truyền xuống tới trình độ nhất định là có thể thông qua ma pháp để phân biệt, hai là làm một loại ma pháp đạo cụ, có thể dùng ma pháp đạo cụ để nhận biết. Chẳng qua thực lực hiện tại của cháu còn chưa đủ để chế tạo loại đạo cụ này. Hơn nữa bất kể loại phương pháp nào cũng cần để cho người ta đến thử nghiệm mới được.” Duy Khắc Lai Ân giải thích.
“A, thì ra là thế.” Nghe được đáp án này, tự nhiên Mã Đặc Sâm có chút thất vọng, cũng chỉ có thể đón nhân sự thật này.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện