[Dịch] Chung Cực Thần Đạo

Chương 53 : Lần Đầu Tiên Giao Phong - Toàn Thắng.

Người đăng: 

.
Cổ Qua nhìn về đằng xa trong chốc lát, nội tâm không nhịn được mà cảm thấy có chút may mắn: “Một chi quân đội tinh nhuệ như vậy nếu đi đánh lén lương thảo của quân mình thì đội hộ tống cũng không ngăn cản được, tổn thất sẽ vô phương tưởng tượng nổi, có lẽ bọn chúng muốn hướng đến trận doanh của ta, nhưng cho dù là bộ binh tinh nhuệ cũng không thể chống lại ưu thế hơn người được! Cho dù hắn muốn chạy, thì có thể nhanh hơn được kỵ binh sao?” Trong lòng đã có kế hoạch, Cổ Qua liền nhanh chóng mang theo nhân mã quay về, chỉ vào hai ngàn người của Duy Khắc Lai Ân mà hạ lệnh: “Phân ra hai ngàn kỵ binh, cần phải chém tận giết tuyệt, nhất quyết không được bỏ qua người nào!” Chứng kiến hai ngàn kỵ binh đang từ từ chạy tới địch nhân, Cổ Qua lại quay trở lại chỉ huy trận chiến phía trước. Theo hắn thấy hai ngàn bộ binh đối với hơn hai ngàn kỵ binh tuyệt đối giống như con gà mà gặp phải mãnh hổ vậy, một lần xung phong tập thể là có thể tiêu diệt khoảng bảy tám phần rồi, ngay cả nhét cũng không nhét đủ kẻ răng! Hơn nữa mới vừa rồi hắn chú ý thấy, đối phương dĩ nhiên ngay cả cung tiễn thủ cũng không có, quả thực là dâng tặng “một món ăn nóng hổi” cho kỵ binh của hắn diễn luyện mà! Thấy chủ tướng đối phương đến đây để thăm dò trận địa, khóe miệng Duy Khắc Lai Ân lại mỉm cười, lúc đối phương đang tăng tốc chạy đến liền quay về phía sau hạ lệnh: “Toàn quân chú ý, từ từ tiến tới!” Hai ngàn người đối mặt với hơn mười vạn đại quân(DG : ý nói hơn mười vạn đại quân của Cổ Tư Mông đế quốc), nếu là bình thường thì những binh lính này chỉ sợ nghĩ đến cũng đã cảm giác thấy chân tay muốn nhũn ra. Nhưng có tác dụng của Vũ Hầu Lôi Binh đại trận, mỗi người đều được kích phát sĩ khí lên trạng thái đỉnh điểm, hơn nữa vừa mới thu được năng lực giống như ma kiếm sĩ, nên tất cả mọi người đều không nhịn được mà muốn thử nghiệm năng lực thần kỳ này một phen, bởi vậy trong lòng mỗi người không có một chút sợ hãi, ngược lại vô cùng chờ mong trận chiến đấu sắp tới. Hai ngàn kỵ binh đầu tiên là chậm rãi đi tới, từ từ phân thành ba hàng, mỗi một hàng khoảng hơn bảy trăm người. Kỵ binh hàng đầu tiên tiếp cận với bộ binh của Duy Khắc Lai Ân ước chừng ba trăm thước, đột nhiên bất ngờ gia tốc, đồng thời rút vũ khí mà la hét tiến đến phía bên Duy Khắc Lai Ân công kích. Kỵ binh hàng thứ hai và hàng thứ ba ở phía sau cũng ở khoảng cách như vậy mà triển khai tấn công, ba đợt công kích trước sau như thế trên cơ bản là một lần đã có thể đem số lượng bộ binh giết mất bảy tám thành, rồi cứ thế quay lại một lần nữa là coi như hoàn thành nhiệm vụ. Chứng kiến kỵ binh đối phương phát động tấn công, Duy Khắc Lai Ân đột nhiên hạ lệnh: “Tất cả mọi người, toàn bộ tăng tốc, tùy thời chú ý lệnh kỳ của ta mà biến hóa trận hình!” Vừa nói xong liền đem hóa tinh kỳ phiên chỉ về phía trước, quát một tiếng đầy sung mãn: “Sát!!!!!!” “Sát!!!!!!” Hai ngàn binh lính đồng thời quát lên một tiếng, sĩ khí trong nháy mắt tăng vọt lên đỉnh điểm theo cấp lũy thừa, giống như một dòng nước lũ hướng phía kỵ binh đối phương phóng đi. Điều này đã vượt ra ngoài dự liệu của đối phương, không nghĩ tới đối mặt với kỵ binh đang phát động công kích mà bọn họ lại dám phản công, thật sự là không biết từ chết viết như thế nào mà! “Sát!!!!!!” cùng lúc đó, đoàn kỵ binh cũng không cam lòng yếu thế mà hét lớn một tiếng, mãnh liệt thúc chân vào bụng ngựa, cầm binh khí hướng về đoàn bộ binh đang xông lên với tư thế chuẩn bị chém xuống. Khoảng cách hai trăm thước đối với đợt phát động công kích của kỵ binh mà nói cũng chỉ mất vài giây đồng hồ mà thôi. “Hoa khai biến địa!”(Hoa nở khắp nơi) Trong nháy mắt khi kỵ binh huy vũ binh khí, hóa tinh kỳ phiên trong tay Duy Khắc Lai Ân tức thời liên tục huy động vài cái, linh khí dưới sự khống chế của hắn mà biến hóa cấp tốc. Hai ngàn binh lính này là do Duy Khắc Lai Ân tự thân huấn luyện, vừa nghe được mệnh lệnh lập tức đã biết ứng biến như thế nào, hơn nữa khi bọn họ cảm giác được khí tức chung quanh làm thân thể bọn họ tràn ngập lực lượng thì hành động của bọn họ cũng đồng thời phát sinh biến hóa. Giờ khắc này tất cả mọi người đều cảm giác được, chỉ cần một động tác hít thở, bọn họ đã có thể di động vào vị trí tương ứng. Lúc này binh khí của đoàn kỵ binh đầu tiên đã công kích đến trước mặt mục tiêu, nhưng khi binh khí vừa hạ xuống lại phát hiện địch nhân trước mắt giống như môt đóa hoa tươi đang nở rộ, tất cả đều thoát ra khỏi phạm vi công kích của mình! Xoát! một tiếng, đoàn kỵ binh đầu tiên đã chạy vào bên trong Lôi Binh đại trận, nhưng không một ai phát hiện ra địch nhân của mình. Hoặc có thể nói, đợt công kích này của bọn họ giống như ra sức đánh một quyền vào khoảng không, thật làm cho trong lòng mỗi người cực kỳ khó chịu! Chứng kiến kỵ binh lạc vào trong trận, Duy Khắc Lai Ân vội vàng huy động hóa tinh kỳ phiên, đồng thời mở miệng quát: “Hoa đoàn cẩm thốc!”(Sắc màu rực rỡ!T_____T. Tên nghe kỳ kỳ!) Tức thời hóa tinh kỳ phiên lôi kéo linh khí biến hóa, thanh âm Duy Khắc Lai Ân còn chưa nói hết, binh lính đã cảm ứng được linh khí chung quanh dần dần thay đổi, liền đồng thời làm ra phản ứng chính xác. Sau khi bọn họ biến trận, bên tai mới nghe được thanh âm của Duy Khắc Lai Ân, biết được cảm giác của bản thân cũng không tệ chút nào, việc biến hóa của khí tức này chính là biến hóa của binh trận! Một chút khác biệt nho nhỏ này tất nhiên không thể qua được cảm ứng của Duy Khắc Lai Ân, trong lòng của hắn lập tức vui mừng: “Ngộ tính của những binh lính này đúng là không tệ, đây mới là lần đầu tiên sử dụng Vũ Hầu Lôi Binh đại trận, thế mà đã biết phối hợp với biến hóa của khí tức, xem ra thành quả của trận chiến này so với dự tính của ta còn muốn cao hơn!” Nội tâm của Duy Khắc Lai Ân không khỏi mừng thầm, trận pháp cũng đã như đóa hoa nở rộ tầng tầng trọng điệp chung một chỗ, tức thời tán phát ra. Binh lính trong trận rốt cục cũng đợi được cơ hội, liền nhất tề huy động binh khí lên, phương hướng huy động binh khí không phải dựa vào phán đoán của hai mắt mà dựa vào nhận xét của khí tức xung quanh thân thể. Chỉ thấy một mảnh lôi quang màu lam nhạt nhấp nhoáng trong trận, người ngựa của gần bảy trăm kỵ binh đoàn thứ nhất chỉ kịp phát ra một tiếng gầm hí, thì trên người đã hiện ra một vết thương. Công kích này không biết làm cho bao nhiêu người ngựa phải tử vong, nhưng những người còn sống cũng đều bị vây trong trạng thái mê hoặc. Ngay sau đó lần công kích thứ hai cũng liền phát động, chúng tướng sĩ không quản mục tiêu sống hay chết, trực tiếp bổ vào chỗ hiểm một nhát, sau đó lại khinh linh tránh ra. “Vụ lý phi hoa!” Duy Khắc Lai Ân một lần nữa huy động hóa tinh kỳ phiên trong tay, trận thế tiếp tục phát sinh biến hóa, mọi người không còn quan tâm đến đoàn kỵ binh thứ nhất nữa, biến hóa lần này vừa lúc để né tránh đợt công kích của đoàn kỵ binh thứ hai. Trong lúc hóa tinh kỳ phiên được huy động, một luồng khí lưu màu đỏ như có như không, tựa như trăm sông đổ về một bể, chen nhau vượt lên phía trước, ký hiệu trên mặt phiên cũng bắt đầu khẽ lóe lên hồng quang. Đoàn kỵ binh thứ hai này cũng không thể thoát được vận rủi của mình, chạy ào vào trận pháp phía sau, mới chỉ đối mặt, toàn quân liền bị diệt, không một tên may mắn thoát khỏi. Đoàn kỵ binh cuối cùng lúc này cũng đã vọt tới trước mắt, tức thời bọn họ phát hiện hai nhóm công kích đầu tiên đều không thể làm rối loạn trận hình đối phương, sự kinh ngạc trong lòng càng không cần phải nói. Bọn họ vốn tính toán chờ hai đoàn công kích đầu tiên làm rối loạn trận hình, bọn họ liền căn cứ tình huống mà điều chỉnh một phen, rồi ra sức chém giết những địch nhân may mắn thoát khỏi nguy hiểm, mà tình hình lúc này lại đi quá xa so với dự liệu của bọn họ, thậm chí có người cũng đã quên luôn việc huy động binh khí. Đương nhiên, Duy Khắc Lai Ân sẽ không vì bọn họ kinh ngạc mà mắc sai lầm, cho nên bọn họ có huy động binh khí hay không đối với Duy Khắc Lai Ân mà nói cũng không khác biệt gì. Trong trận lại hiện lên một hồi điện quang, đoàn kỵ binh cuối cùng cũng bỏ mình toàn bộ. Lần đầu tiên giao phong, hai ngàn kỵ binh đối chiến với hai ngàn bộ binh, bộ binh toàn thắng không một ai thương vong!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang