[Dịch] Chung Cực Thần Đạo
Chương 20 : Huyền Tiêu Thiên Tôn.
.
“Tác Luân thúc thúc, người hiểu nhầm ý cháu rồi, biện pháp của cháu là dưới tình huống không phát động xung đột trên quy mô lớn, giải quyết vấn đề vương vị, chúng ta đương nhiên cũng không cần phải đi đầu nhập vào Cổ Tư Mông quốc .” Duy Khắc Lai Ân tiếp lời nói.
“Cho dù cháu có thể không dùng đến binh đao nắm giữ được vương cung, đến lúc đó cháu giải thích như thế nào về chuyện này, nếu như dân chúng cùng các vị quý tộc không chấp nhận, vậy sẽ không thể tránh được phát sinh bạo loạn, tạo cơ hội cho Cổ Tư Mông công quốc tiến công.” Mã Đặc Sâm suy tính rất sâu xa.
Duy Khắc Lai Ân mỉm cười, trả lời: “Cháu có thể tạo ra một lý do, để cho vô luận là quý tộc hay là bình dân đều hoàn toàn tin tưởng vào chúng ta, mà sẽ không sẽ dẫn đến bất kì náo động nào ở thời điểm tiếp nhận ngôi vị quốc vương.”
"Cháu thực sự có cách?" Mã Đặc Sâm đứng lên, tỏ vẻ kinh ngạc, nhìn chăm chằm vào Duy Khắc Lai Ân một hồi lâu, mới tiếp tục hỏi: "Cháu có biện pháp gì? Phải biết rằng, những quan viên cùng với quí tộc kia, có không ít người ủng hộ quốc vương bệ hạ hiện tại. Nếu không có lý do hoàn hảo, thì không có cách nào làm cho bọn họ khuất phục!”
“Nếu như cháu nói, chúng ta có thần linh hỗ trợ thì sao? Duy Khắc Lai Ân chậm rãi nói.”
“Thần linh?”
Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân nhìn nhau một cái, đều nhìn thấy thần sắc không thể tin nổi trong mắt đối phương.
“Duy Khắc Lai Ân, cháu phải biết rằng, thần linh cũng không phải có thể đem ra để tùy tiện nói đùa. Chúng ta lén lút bêu rếu chính là đã khinh nhờn thần linh, chứ đừng nói tới việc dùng danh hiệu của thần linh để làm việc, nếu như bị những tín đồ kia biết, chúng ta không thể nào có thể trốn khỏi cái họa diệt tộc.” Thần sắc Mã Đặc Sâm cực kì nghiêm túc, trong giọng nói có ý cảnh cáo: “Nếu chúng ta thực sự không cách nào để đối phó với cục diện hiện tại, còn có thể rời bỏ Tạp Lai quốc, ngàn vạn lần không nên có ý tưởng này.”
Tác Luân nghiêm túc gật đầu, mặc dù có những lúc hẵn cũng không tuân theo quy củ, nhưng đối mặt với loại vấn đề liên quan đến thần linh, thực sự không dám có chút bất kính.
"Gia gia, cháu từ nhỏ đã hoàn toàn không giống những đứa trẻ khác, cụ thể ra sao chắc không cần cháu nói nữa a? Bởi vì gia gia coi cháu như là con của mình, cho nên cũng không có suy nghĩ nhiều. Với những người không hiểu biết cặn kẽ, còn tưởng rằng bình thường người dạy dỗ tốt, vì vậy cũng không ai quá mức hoài nghi biểu hiện của cháu. Hiện tại, cháu muốn nhân cơ hội này, nói cho mọi người biết một bí mật, thật ra thì cháu mang theo sứ mạng của thần linh phủ xuống Tạp Lai quốc." Duy Khắc Lai Ân rốt cục cũng nói ra quyết định của chính mình.
Căn cứ hiểu biết của Duy Khắc Lai Ân, trên thế giới này, mọi người vô cùng kính sợ đối với thần linh, quả thật có nhiều nơi có không ít thần tích phủ xuống, nghe nói là được ban thưởng cho một chút kỹ năng đặc thù. Về phần những nơi này thực sự có thần linh tồn tại, hay là những người có tu vị cao thâm giả thần giả quỷ, Duy Khắc Lai Ân cũng không rõ, nhưng mà hắn biết, dùng hình tượng ‘Thần linh’ có hiệu quả phi thường cao.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của hắn, nghe được câu này, gương mặt của Mã Đặc Sâm lập tức lộ thần sắc bất khả tư nghị: “Cái gì, trên người của cháu mang theo sứ mạng thần linh?”
Thở dốc vài hơi thật sâu, Mã Đặc Sâm mời kìm chế sự kích động trong lòng, hạ thấp giọng chậm rãi hỏi: “Không biết giao sứ mạng cho cháu là vị thần linh nào, cháu mang sứ mạng gì vậy?”
Lai lịch của mình, dĩ nhiên Duy Khắc Lai Ân sẽ không nói, nhưng mà trên người lại có quá nhiều bí mật không thể nào giải thích, vì vậy hắn cần có một cái cớ hoàn chỉnh để giúp mình có thể che dấu những thứ này. Cho nên hắn liền nghĩ đến người được mọi người tôn kính ‘Thần Linh’, đây là một lý do vô cùng hoàn mỹ, có thể dùng để giải thích cho hầu hết các sự tình.
“Ha hả, thần linh giao sứ mạng cho cháu, gọi là ‘Huyền Tiêu thiên tôn’, bởi vì người ở nơi này chưa có tín đồ, mới để cho cháu giúp người thành lập tín ngưỡng.” Duy Khắc Lai Ân cười nói.
“Huyền Tiêu thiên tôn?” Mã Đặc Sâm cảm thấy cái tên này có vẻ là lạ, có điều hắn tự nhiên không dám có ý kiến gì, chẳng qua là cẩn thận hỏi lại: “Xem ra vị Huyền Tiêu thiên tôn lần đầu tiên đến Á Đặc Tây đại lục, chẳng qua không biết Huyền Tiêu thiên tôn có thần dụ gì đây?”
“Ha hả, ý tứ của Huyền Tiêu thiên tôn, chính là chúng ta giúp người tạo dựng một chút tín ngưỡng, có điều cũng không cần biết chúng ta phát triển được bao nhiêu tín đồ, chỉ cần làm cho mọi người trong số chúng ta biết đến sự tồn tại của người là được. Mấy năm nay, sở dĩ cháu không đem bí mật này nói ra, bởi vì thời cơ chưa chín muồi. Hiện tại quốc vương bệ hạ, muốn đối đầu với gia tộc chúng ta, điều này ảnh hưởng đến đại sự của Huyền Tiêu thiên tôn, thế nên chúng ta dứt khoát phải chiếm được vương cung, như vậy sẽ trợ giúp tốt hơn cho Huyền Tiêu thiên tôn thành lập tín ngưỡng.” Ở trong lòng hắn, cái được gọi Huyền Tiêu thiên tôn thật ra là kiếp trước của hắn, có điều điểm này hắn sẽ không nói cho bất kì kẻ nào.
“Vậy chúng ta có thể đem chuyện này nói cho quốc vương bệ hạ hay không, nếu như ngài biết chuyện này, nhất định sẽ không tiếp tục làm khó gia tộc chúng ta.” Dù sao trước giờ chưa từng nghĩ mình sẽ tạo phản, cho nên trong lòng Mã Đặc Sâm khó có thể tiếp nhận việc sẽ đánh chiếm hoàng cung.
Duy Khắc Lai Ân nói: “Trước đây cháu cũng có suy nghĩ như vậy, có điều hiện tại, quốc vương bệ hạ đã có tâm ý khác đối với chúng ta, nói không chừng nhiều năm sau nữa, cũng sẽ có kẻ xuất hiện tâm tư như vậy. Hơn nữa, Huyền Tiêu thiên tôn là một vị thần linh lương thiện, người hi vọng tất cả tín đồ của mình có thể đạt được cuộc sống hạnh phúc. Vì vậy, đến lúc đó sẽ đem quốc gia tiến hành một lần cải cách kinh thiên động địa, nhưng thật ra cháu sợ rằng quốc vương bệ hạ không có cách nào làm cho người vừa lòng. Cháu suy đi nghĩ lại, cảm thấy có thể mượn lần xuất thế này của Huyền Tiêu thiên tôn làm cơ hội để thay đổi vương vị, sau đó sẽ tiến hành cải cách lớn, từng bước đi đến mục đích cuối cùng.”
Thấy Mã Đặc Sâm dường như còn có chút chần chừ, Duy Khắc Lai Ân tiếp tục phân tích: “Gia gia, đây chính là một việc đại sự, nếu như làm không tốt khiến vị Huyền Tiêu thiên tôn kia xuống tới đây trách tội, vậy thì chúng ta sẽ gặp phải đại họa a!”
Thần sắc biến đổi vô chừng, Mã Đặc Sâm hỏi: “Cháu xác định lần này sẽ không xảy ra xung đội trên quy mô lớn sao, hơn nữa sẽ không làm cho Tạp Lai quốc lâm vào nguy hiểm?”
"Gia gia yên tâm, bản thân cháu được Huyền Tiêu thiên tôn truyền cho năng lực thần kỳ, với những điểm này, cháu tuyệt đối có thể bảo đảm." Duy Khắc Lai Ân vỗ vỗ bộ ngực nói.
"Được rồi, nếu như vậy gia gia nghe lời cháu lần này!" Mã Đặc Sâm mạnh mẽ cắn chặt răng: ”Đây không phải là chúng ta bất trung đối với bệ hạ, mà là bệ hạ không thể hoàn thành sứ mạng của thần linh, chúng ta chỉ là hảo hảo tiếp nhận ý chí của thần linh mà thôi.”
Duy Khắc Lai Ân lập tức vỗ tay nói: “Tốt, nếu gia gia đã đồng ý, vậy mọi chuyện đã dễ dàng hơn rồi. Có điều, mọi người phải chú ý, tin tức cháu mang sứ mạng của thần linh tuyệt đối không thể để lộ ra, chuyện này chỉ có bốn người chúng ta biết.”
Nhìn thấy mọi người đều gật đầu đáp ứng, Duy Khắc Lai Ân tiếp tục nói: “Hiện tại chúng ta tiếp tục xử lý phiền toái trước mắt, Á Lịch Khắc Tư, nhiệm vụ của đệ là lập tức đến đại sảnh trông nom bọn người hầu thu dọn đồ đạc, sau đó làm bộ như không cẩn thận, tiết lộ ra tin tức cho người hầu, đem việc Mục Thác bá tước vũ nhục gia tộc Bố Lai Ni Khắc chúng ta trong bữa tiệc tuyên bố ra ngoài, còn có chuyện huynh tức giận cùng với hắn làm rùm beng, hơn nữa, ba ngày sau sẽ quyết đấu cùng Tát Duy nữa.”
“Ca ca yên tâm, đệ nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ!” Nghe nói mình có nhiệm vụ, Á Lịch Khắc Tư lập tức phấn khởi hồi đáp.
“Đệ nên chú ý một chút, giả bộ ra vẻ vô cùng tức giận, giống như đệ bây giờ, nói ra người khác cũng không tin a!” Duy Khắc Lai Ân thuận miệng nói một câu, nhìn Mã Đặc Sâm nói: “Gia gia theo cháu đi gặp Lô Bản Đạt pháp sư, còn vài chuyện quan trọng cần hắn hỗ trợ.”
“Được, không thành vấn đề.” Mã Đặc Sâm lập tức trả lời.
“Về phần Tác Luân thúc thúc, nhiệm vụ của thúc cũng rất trọng yếu, hiện tại thúc lập tức đi dạo một chút trên đường cái, tốt nhất là nên mang theo một chút võ sĩ gia tộc lợi hại. Nhớ phải đặc biệt chú ý tới nhà của bá tước Mục Thác cùng với vùng phụ cận gia tộc Tái Nhân. Nhưng mà không cần phải gây chuyện, chỉ cần ở nơi đó đi dạo một chút là tốt rồi, ở bên ngoài mua ít đồ làm bữa tối, đợi đến đêm khuya rồi hãy trở về.” Duy Khắc Lai Ân nói thêm.
“Được, không thành vấn đề, chẳng qua là, ta chỉ cần đi dạo ở bên ngoài một chút thôi sao?” Tác Luân có chút mơ hồ hỏi.
“Đấy là đả thảo kinh xà, buổi tối là lúc chúng ta hành động, người chẳng qua là hù dọa bọn chúng một chút, tranh thủ thêm chút thời gian cho bước kế tiếp của chúng ta.” Duy Khắc Lai Ân giải thích.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện