[Dịch] Chung Cực Thần Đạo

Chương 12 :  Sơ Chiến (thượng).

Người đăng: 

.
Giọng nói Á Lịch Khắc Tư tràn đầy hưng phấn, xoa xoa tay, cười trộm: “Chờ sau này ca ca trở thành Đại Ma Pháp Sư, đệ trở thành Đại Kiếm Sư nhất định sẽ làm cho bệ hạ kinh hãi! Đúng rồi, đệ còn chưa từng thấy qua ma pháp, ca ca mau thi triển cho đệ mở rộng tầm mắt một chút, bình thường gia gia không cho đệ đi quấy rầy Lô Bản Đạt pháp sư.” Ở trước mặt người khác thì làm ra vẻ già dặn, nhưng thật ra Á Lịch Khắc Tư vẫn còn là một đứa trẻ hăng hái, Duy Khắc Lai Ân cười cười vỗ vai hắn: “Huynh đệ ta có cái gì mà có thể hay không, không phải chỉ là ma pháp thôi à.” Vừa nói, Duy Khắc Lai Ân vung tay lên, trước mặt liền xuất hiện bảy hỏa cầu to bằng quả bóng bàn. Trong đó sáu quả vây quanh một quả khác tạo thành vòng tròn, sáu tiểu hỏa cầu ở bên ngoài không ngừng xoay tròn. Chẳng qua là trong nháy mắt, sáu tiểu hỏa cầu bên ngoài uốn éo một trận, hóa thành hình dáng hỏa điểu, một bên vỗ cánh bay múa, một bên ngẩng cổ hót vang ----- dĩ nhiên chỉ làm ra được bộ dạng chứ không hề phát ra âm thanh gì. Á Lịch Khắc Tư căng mắt ra nhìn, lẩm bẩm nói: “Đây chính là ma pháp sao, thật thần kỳ a!” Vừa nói, liền đưa tay ra muốn sờ mấy tiểu hỏa điểu. Duy Khắc Lai Ân vội vàng kéo tay của hắn lại: “Đừng, đây là ma pháp hỏa cầu thuật, đệ đụng vào sẽ nổ tung đấy!” Nói xong liền vội vã tiêu tán toàn bộ hỏa cầu đi. “Thì ra ma pháp thú vị như vậy a, sớm biết thì đệ cũng đã học ma pháp rồi!” Á Lịch Khắc Tư vẫn chưa xem đã, quệt mũi ảo não nói. “Đệ cho rằng ma pháp là món đồ chơi à, chơi vui lắm sao. Đúng rồi, gia gia đâu rồi, huynh tìm người có chút việc.” Duy Khắc Lai Ân hỏi. “Gia gia đang ở phòng ăn, người bảo đệ đi gọi huynh đến ăn cơm, may mà đúng lúc huynh đi ra. Nhanh lên nào, chúng ta đừng để gia gia đợi lâu.” Khi hai người tới phòng ăn, bên trong chỉ có Mã Đặc Sâm cùng Tác Luân, không có bất kỳ thị nữ nào phục vụ bữa ăn như mọi ngày, nhìn dáng dấp lão gia tử chắc là có chuyện cần nói. “Gia gia, cháu vừa được xem ca ca thi triển ma pháp, thoáng cái đã tạo ra sáu tiểu hỏa điểu, nhìn rất lợi hại a!” Á Lịch Khắc Tư vẫn mang tâm tính trẻ con, vừa vào phòng ăn đã đem khoe với Mã Đặc Sâm, giống như người phát ra ma pháp là hắn vậy. “Ca ca cháu là ma pháp sư đầu tiên trong gia tộc Bố Lai Ni Khắc chúng ta, hơn nữa hắn chắc chắn sẽ trở thành một ma pháp sư vĩ đại.” Mã Đặc Sâm cười a a, kéo Á Lịch Khắc Tư ngồi xuống bên cạnh, nói với hắn: “Cháu cũng phải nỗ lực tu luyện, nếu không tương lai kém xa ca ca cháu thì sẽ bị người ta chê cười.” “Cháu sẽ không để người ta chê cười đâu, tương lai cháu nhất định sẽ giống gia gia là một Đại Kiếm Sư cường đại! Không, cháu muốn trở thành Kiếm Tông, Kiếm Tông mạnh mẽ nhất trong lịch sử gia tộc! Đến lúc đó cháu sẽ làm kỵ sỹ hỗ trợ cho ca ca, không người nào có thể làm tổn thương đến huynh ấy!” Á Lịch Khắc Tư ngẩng mặt lên, cao giọng hô. “Tốt, gia gia sẽ chờ đến ngày cháu làm kỵ sỹ hỗ trợ cho ca ca cháu!” Thấy bộ dáng Á Lịch Khắc Tư, Mã Đặc Sâm cũng cao hứng mà cười lên ha hả. Duy Khắc Lai Ân ở một bên nghe thấy vậy nhịn không được cười thành tiếng, trong lòng lại càng thêm vài phần cảm động. Sau khi trêu đùa nhau một trận, bốn người ngồi xuống bắt đầu dùng bữa tối. Mới ăn được vài miếng, Mã Đặc Sâm nhẹ nhàng hỏi: “Ngày mai là sinh nhật mười bảy tuồi của cháu, đến lúc đó sẽ có rất nhiều quý tộc được mời đến dự, cháu đã chuẩn bị xong tất cả chưa?” “Gia gia người yên tâm đi, mặc dù đây là lần đầu tiên cháu tham dự một yến hội, nhưng những thứ nghi lễ quý tộc kia cháu đã học xong từ nhỏ rồi, sẽ không mắc phải sai lầm gì đâu.” Duy Khắc Lai Ân cười trả lời. “Ân, cháu từ nhỏ đã không khiến ta phải lo lắng gì, những thứ này cũng không làm gia gia phải lo nghĩ. Có điều ngày mai người đến tham dự tương đối đông, người càng nhiều sẽ có những lời không hợp, đến lúc đó cháu cũng không cần để ý quá mức.” Mã Đặc Sâm chỉ đặc biệt nhấn mạnh việc này. “Vâng ạ, gia gia cứ việc yên tâm, cháu biết chừng mực mà, sẽ không bôi nhọ danh dự của gia tộc đâu.” Âm thanh Duy Khắc Lai Ân vẫn bình thản trước sau như một, giống như biểu hiện gần hai chục năm nay của hắn. Duy Khắc Lai Ân đột nhiên ngẩng đầu nói: “Đúng rồi, không phải hai ngày trước gia gia còn nói muốn luận bàn một chút sao, hay là chúng ta ra ngoài thành tìm một chỗ thử sức? Hai ngày nay cháu nghiên cứu ma pháp có điều tâm đắc, nhưng mà chưa từng trải qua thực chiến, cháu nghĩ muốn xem thử ma pháp rút cục có bao nhiêu uy lực, trong lòng cũng có tính toán trước.” “Cháu cũng muốn, cháu cũng phải luận bàn với ca ca!” Á Lịch Khắc Tư đang ngậm một miếng đồ ăn ở trong miệng, chưa kịp nuốt đã mở cái miệng dính đầy mỡ nói. Mã Đặc Sâm lấy tay gõ đầu Á Lịch Khắc Tư, cười mắng: “Nói với cháu bao nhiêu lần rồi, nuốt đồ ăn trong miệng xuống hãy nói! Để người ta nhìn thấy, cái gì gọi là phong độ quý tộc cũng bị cháu đánh mất hết.” Á Lịch Khắc Tư vội vàng nuốt thức ăn đầy trong miệng xuống, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng lên: “Đây không phải là trong nhà mình, không có người ngoài a.” “Ha ha, Á Lịch Khắc Tư, lấy thực lực cháu bây giờ, sợ rằng một tiểu hỏa cầu cũng không đỡ được, thúc thúc thấy cháu hay là thôi đi, đến lúc đó ở một bên nhìn là được rồi.” Tác Luân không bỏ qua cơ hội đả kích. “Thúc thúc đừng xem thường, cháu đã là tam cấp kiếm sư rồi! Chờ gia gia cùng Cổ Tư Mông công quốc khai chiến, cháu trải qua trận chiến này là có thể trở thành Đại Kiếm Sư rồi!” Á Lịch Khắc Tư lập tức không phục mà bác bỏ. “Tốt, tốt, tốt, Đại Kiếm Sư tương lai! Nếu cháu muốn thử xem uy lực ma pháp thì nhanh ăn cơm đi, ăn xong thì cùng chúng ta ra ngoài thành.” Trên mặt Tác Luân cũng đầy mong đợi: “Nhắc mới nhớ, từ lần chiến tranh trước kết thúc tới nay ta đã lâu không có giao thủ với ma pháp sư rồi, thật có chút hoài niệm loại cảm giác này a!” Trong lúc nhất thời tất cả mọi người đều ăn như lang thôn hổ yết, ngay cả Mã Đặc Sâm gần bảy mươi tuổi cũng không ngoại lệ. Vị trí địa lý của Tạp Lai quốc có chút đặc thù, nằm ở tây bộ chếch về phía nam của Á Đặc Tây đại lục, trên một bán đảo, phía tây cùng phía bắc là Lạc Nhật hải, phía đông nam là dãy núi Mễ Ni Á dài đến vạn dặm. Dãy núi Mễ Ni Á từ Lạc Nhật hải trải dài hàng vạn dặm về phía đông, đâm sâu vào cảnh nội Liễu Lạc Luân Tác đế quốc. Trong vạn dặm núi non Mễ Ni Á là thiên đường của ma thú, không biết có bao nhiêu ma thú sinh sống trong đó. Bất quá Tạp Lai quốc đã là nơi tận cùng của dãy núi, có rất ít ma thú lui tới. Dãy núi Mễ Ni Á chiếm cứ phần lớn diện tích bán đảo, hơn nữa chỉ có Tây Bắc Bộ có một khu vực đồng bằng tương đối bằng phẳng, thích hợp cho con người di chuyển, đó chính là chỗ giao giới của Tạp Lai quốc và Cổ Tư Mông công quốc. Cũng bởi vì…vị trí địa lý đặc thù như vậy, Tạp Lai quốc mới chỉ có một nước láng giềng là Cổ Tư Mông công quốc. Căn cứ theo Duy Khắc Lai Ân biết, người trên Á Đặc Tây đại lục hình như đối với hàng hải không hề có hứng thú. Thời tiết trên biển thay đổi thất thường, sóng thần có uy lực không thua ma pháp cấm chú, cũng là lý do khiến cho mọi người không muốn giao thiệp với loại lĩnh vực này. Cho nên đường biển phía tây và phía bắc Tạp Lai quốc gần như không cần bố trí phòng ngự. Đô thành Áo Khắc Lan của Tạp Lai quốc được xây dựng gần dãy núi Mễ Ni Á, càng ở gần núi, hải triều càng không thể dâng tới được. Dưới sự hướng dẫn của Mã Đặc Sâm, bốn thành viên trực hệ còn sót lại trong gia tộc Bố Lai Ni Khắc dựa vào màn đêm che chở, len lén xâm nhập vào dãy Mễ Ni Á, dừng lại ở một sơn cốc u tĩnh. Lúc này ánh trăng sáng chiếu rọi giữa không trung, vì vậy bên trong sơn cốc cũng không cảm thấy hắc ám. “Ở nơi này được rồi, nơi này cách thành Áo Khắc Lan khá xa, chỉ cần ta và Tác Luân thúc thúc của các cháu không toàn lực xuất thủ, thì không ai có thể phát hiện được động tĩnh gì cả.” Mã Đặc Sâm xoay đầu lại, ánh mắt nhìn Duy Khắc Lai Ân tràn đầy nụ cười: “Gia gia chỉ cần sử dụng lực lượng cấp bậc Kiếm Sư, ma pháp mà cháu thi triển cũng không đả thương được ta.” “Phụ thân, người xấu lắm, chúng ta phải quyết định lại xem ai sẽ là người lên trước, người trực tiếp động thủ với Duy Khắc Lai Ân, đối với con không phải quá không công bình sao!” Vừa nghe Mã Đặc Sâm nói,…Tác Luân lập tức bất mãn. Mã Đặc Sâm cười híp mắt trả lời: “Có gì mà không công bằng, để cho ta tỉ thí xong rồi con lại lên, không phải giống nhau cả sao.” “Làm sao mà giống nhau được, hiện giờ tinh thần lực của Duy Khắc Lai Ân đầy đủ, cùng người tỉ thí xong rồi thì tinh thần lực tiêu hao chưa khôi phục lại, đánh nhau còn có ý tứ gì nữa chứ!” Tác Luân ra vẻ ta đây cũng không ngốc. “Chỉ là luận bàn một chút, nào có nghiêm trọng như con nói.” Mã Đặc Sâm không để ý đến sự bực tức của Tác Luân, quay đầu nói với Duy Khắc Lai Ân: “Không cần để ý đến hắn, cháu có thể bắt đầu được rồi.” Duy Khắc Lai Ân cười một tiếng, sau đó cùng Mã Đặc Sâm giãn ra tạo thành khoảng cách thích hợp, chuẩn bị thi triển ma pháp. Bên kia Tác Luân đang oán than với Á Lịch Khắc Tư: “Ai, làm nhi tử của lão nhân gia thật là không có quyền lựa chọn a, cái gì cũng muốn ta nhường cho người, biết vậy ta đã sớm kết hôn, sinh cho ta nhi tử để khi dễ.” Âm tiết ma pháp chú ngữ kỳ dị vang lên trong sơn cốc, Tác Luân vội vàng ngưng lải nhải, tập trung chú ý vào hai người chuẩn bị bắt đầu.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang