[Dịch]Chủ Nhà Của Tôi Là Mỹ Nữ- Sưu tầm
Chương 68 : Đó không phải con tôi!
.
- Cậu nói xem cậu làm trai cái kiểu gì vậy? Tình trạng đã như vậy rồi còn làm phẫu thuật phá thai? Có biết là nguy hiểm tới tính mạng không hả? Người trẻ tuổi bây giờ, thật sự là không biết tốt xấu!
Trước khi bác sĩ tiến phòng giải phẫu còn không phải quên răn dạy Lăng Phong vài tiếng.
Lăng Phong chỉ đành phải yên lặng ngồi ở đó gật đầu!
Vi Hàm luôn đứng ở phía xa rất xa chờ đợi, thấy Lăng Phong như vậy, rốt cục không nhịn được đi tới. Hiện tại, cô vẫn không tin được Lăng Phong là người như vậy. Cô muốn nghe đáp án từ chính miệng hắn!
- Làm sao vậy? Tâm tình không vui sao?
Vi Hàm cố gắng nặn ra một nụ cười nói.
- Cô cũng đến khinh bỉ tôi sao? Tốt, nào, cho dù cô phỉ nhổ tôi, tôi cũng chịu!
Lăng Phong ngẩng đầu nhìn cô một cái, tiếp tục cúi đầu, buồn bã ỉu xìu nói.
Cuối cùng, Ngô Lệ cũng qua cơn nguy kịch, được đẩy từ trong phòng phẫu thuật ra. Thấy sắc mặt Ngô Lệ tái nhợt như tờ giấy, không ngờ người bạn trai tên Lăng Phong kia vẫn không tỉnh ngộ, ngây người ngồi một chỗ!
- Cậu có phải là đàn ông không vậy? Sao vẫn còn ngồi ở đây?
Rốt cục, cô y tá đẩy Ngô Lệ ra thấy không vừa mắt, lớn tiếng dạy bảo. Người đàn ông như vậy quả thực đáng lôi ra ngoài xử bắn.
Lăng Phong sửng sốt, đứng lên, đi tới một cách không tự nhiên. Trong lòng hắn vô cùng rối loạn. Tôi đến đó để làm gì? Nắm tay cô ta sao? Sắc mặt hắn lộ vẻ áy náy, rơi nước mắt nói:
- Rất xin lỗi, cô đã phải vất vả rồi!
Chết tiệt, đó không phải con tôi!
Ngô Lệ tuy rất yếu nhưng cũng nhận ra vẻ bất đắc dĩ của Lăng Phong. Cô thở rất yếu, khẽ mở miệng, nghẹn ngào nói:
- Cám ơn anh!
Cám ơn anh?
Câu này khiến mọi người ở đây nghe xong đều thấy không thể hiểu nổi! Đây là chuyện gì? Loại đàn ông thay lòng đổi dạ, vô trách nhiệm này nên lôi ra ngoài xử bắn mới đúng! Có phải người phụ nữ này vì thân thể quá suy yếu nên đã nói mê sảng không?
- Anh ta không phải bạn trai của tôi, chỉ là một đồng nghiệp có lòng tốt, đến giúp đỡ tôi thôi!
Ngô Lệ nói xong, liền hôn mê bất tỉnh.
- Người bệnh thân thể suy yếu, nhanh đưa về phòng bệnh!
Lúc này, bác sĩ vội vàng nói.
Không nói một lời, mấy y tá vội vàng đẩy giường, đưa Ngô Lệ vào phòng bệnh!
Để lại một Lăng Phong càng khổ sở, bực bội trong lòng .
- Chị hai, chị không thể nói lớn một chút sao? Tôi sợ bọn họ không nghe thấy đâu!
- Phụt!
Vi Hàm lại bị vẻ đáng yêu của Lăng Phong làm cho phì cười.
- Tôi nghe thấy rồi! Anh thật đáng yêu!
***************************************
Lúc này, tin tức thú vị nhất về Ngô Lệ còn chưa kịp truyền bá ra ngoài! Y tá trưởng đã bắt đầu buôn chuyện với các y tá khác! Nói đàn bà miệng rộng quả không sai, chuyện gì tới miệng đàn bà, lập tức biến thành một chuyện khác!
- Các cô biết không? Người thanh niên vừa rồi dẫn theo bạn gái đã có thai sáu tháng tới phá thai!
- Biết rồi! Toàn bộ bệnh viện có ai là không biết tên này chứ? Đúng là kẻ không ra gì, nếu tôi nhìn thấy, nhất định phải nhổ vào mặt hắn mới được!
- Đúng vậy, quả thực đúng là một tên súc sinh!
- Các cô có biết người thanh niên này là ai không?
Y tá trưởng rất thần bí nói.
- Là ai? Nếu tôi biết hắn là ai, tôi nhất định sẽ chạy đến tận cửa nhà hắn để nhổ vào mặt hắn!
Một y tá nói.
- Chẳng lẽ y tá trưởng biết?
- Không phải! Nhưng tôi đã từng gặp hắn vài lần trong bệnh viện của chúng ta! Lần nào cũng thấy hắn đến tìm Vi Hàm!
Y tá trưởng nói.
- Bạn trai Vi Hàm sao?
- Chắc không phải là thật chứ?
- Đương nhiên, hơn nữa tôi còn biết, hắn mới theo đuổi Vi Hàm không lâu! Bây giờ các cô đã hiểu rõ chưa?
Y tá trưởng tiếp tục buôn chuyện.
- A! Tôi biết rồi. Y tá trưởng muốn nói, chuyện này có liên quan đến Vi Hàm đúng không?
Một y tá đã nhanh chóng hiểu ý của y tá trưởng.
- Tôi không nói thế, đấy là do các cô tự đoán đấy chứ!
Y tá trưởng cười thần bí.
- Ái chà, sao mình lại không nhận ra chứ? Vi Hàm nhìn qua là một cô gái hiền lành như vậy, tại sao lòng dạ lại nhẫn tâm đến thế? Không chỉ cướp bạn trai của người ta, còn buộc bạn gái của người ta đã có bầu sáu tháng phải đi phá thai!
- Đúng vậy, sao lòng dạ cô ta lại tàn nhẫn như vậy chứ? Loại đàn bà như vậy, chẳng khác gì gã thanh niên kia, khiến người ta phải căm hận!
- Đúng vậy, còn không phải sao? Các cô xem, Vi Hàm ngoài mặt nhìn có vẻ hiền lành, ngoan ngoãn khéo léo, nhưng lòng dạ vừa thâm độc lại vừa tàn nhẫn!
Y tá trưởng tiếp tục đổ vấy mọi tội lỗi lên đầu Vi Hàm.
- Các cô biết không, Vi Hàm là do Phó viện trưởng Vương đích thân dẫn tới đấy!
- Phó viện trưởng Vương, chính là lão quỷ già háo sắc Phó viện trưởng Vương ở bệnh viện chúng ta sao?
- Còn không phải sao! Ai chẳng biết Phó viện trưởng Vương ở bệnh viện chúng ta có bao nhiêu quy tắc bí mật với các y tá thực tập chứ!
Y tá trưởng tiếp tục nói.
- Nhất định là Vi Hàm nịnh bợ Phó viện trưởng Vương, cho nên mới được Phó viện trưởng Vương đưa vào từ cửa sau! Các cô không biết ư? Phó viện trưởng Vương đã đích thân dẫn cô ta giao tận tay tôi, bảo tôi chăm sóc cẩn thận!
- Ái chà, loại đàn bà này đúng là không biết xấu hổ mà!
- Đúng vậy, thật vô liêm sỉ!
Nhìn các y tá đang đứng đây đều giận dữ mắng Vi Hàm không biết xấu hổ, trong lòng y tá trưởng vui vẻ biết bao, thoải mái biết bao!
Rất nhanh chóng, những tin tức mới nhất đã lan truyền trong bệnh viện thay thế cho những tin tức cũ! Một y tá của bệnh viện là kẻ thứ ba chen chân vào, buộc người thanh niên phải dẫn bạn gái có bầu sáu tháng tới bệnh viện phá thai!
Hiện giờ chuyện này đã đến mức Vi Hàm và Lăng Phong đã cùng bị mọi người trong bệnh viện khinh bỉ!
Vi Hàm cùng Lăng Phong ra ngoài mua thứ gì đó cho Ngô Lệ bồi bổ thân thể, khi cô trở lại bệnh viện, đột nhiên phát hiện, ánh mắt mọi người nhìn cô đã không giống bình thường! Ngay cả các đồng nghiệp cũng tránh xa cô!
- Hả? Mới đi cùng tôi có một chút mà cô cũng bị người ta khinh bỉ sao?
Lăng Phong cười khổ. Hắn còn chưa nghe thấy tin đồn mới này.
Đúng lúc này, chị Lý với vẻ mặt nghiêm túc chạy tới, không nói gì đã kéo Vi Hàm đi!
- Chị Lý, chị làm gì vậy?
Vi Hàm rất hoang mang.
Tới phòng nghỉ của y tá, chị Lý vẻ mặt nghiêm túc nhìn Vi Hàm:
- Vi Hàm, nói cho chị biết, chuyện này có phải sự thật không?
- Gì ạ? Chị Lý, chuyện gì cơ?
Vi Hàm vẫn không hiểu chuyện gì.
- Tin đồn trong bệnh viện ấy!
- Tin đồn? Chị Lý, không phải chị kéo em đi xem ư? Em biết cũng đâu có hơn chị!
Vi Hàm không giải thích giúp Lăng Phong, cô cho rằng không cần thiết... Ngô Lệ đã giải thích, chuyện này sẽ nhanh chóng được làm rõ.
- Không phải chuyện đó, là tin đồn mới từ trưa nay cơ!
Chị Lý vẫn rất nghiêm túc.
- Mới ư? Tin đồn gì vậy?
Hiển nhiên Vi Hàm cũng không biết chuyện gì.
- Em thật sự không biết ư?
- Chuyện gì vậy? Chị Lý, chị làm sao thế?
Vi Hàm bất đắc dĩ cười nói.
- Được, chị sẽ nói cho em biết....
Nghe chị Lý nói xong, Vi Hàm tức giận đến nỗi đỏ bừng mặt, dồn dập nói:
- Chị, mọi người,mọi người nói bừa!
- Vi Hàm, em nói thật cho chị biết đi, rốt cuộc đây có phải sự thật không?
Trong bệnh viện, chị Lý cũng là một người khá hiểu Vi Hàm là người thế nào, cho nên cũng không tin, muốn tìm chính Vi Hàm để hỏi rõ.
- Chị Lý, chị còn không biết em sao? Chị nghĩ rằng em sẽ làm chuyện như vậy sao? Ai đã đồn đại như vậy? Em đi tìm cô ta nói cho rõ!
Vi Hàm tức giận nói.
- Được rồi, chị Lý tin tưởng em! Tuy nhiên chuyện này là do y tá trưởng đồn đại! Chị biết cô ta không hài lòng với em, cho nên những lời nói của cô ta, người khác có lẽ không biết rõ, nhưng chị Lý vẫn tin tưởng em! Cho nên, lúc nãy chị mới tìm em để hỏi rõ!
- Y tá trưởng, tại sao cô ta lại không thích em? Em cũng không đụng chạm gì đến cô ta, sao cô ta cứ thích nhắm vào em vậy?
Vi Hàm rất ấm ức nói.
- Em này, cô ta chỉ ghen tức vì em xinh đẹp hơn cô ta thôi! Được rồi, đừng so đo với hạng người như vậy. Đến lúc đó chị Lý sẽ giúp em giải thích! Đúng rồi, em nên giữ khoảng cách với người thanh niên đó. Nếu không thật sự sẽ rất khó giải thích!
Vừa định xoay người rời khỏi, chị Lý còn không quên nhắc nhở một y tá chưa hiểu chuyện đời như Vi Hàm.
- Chị Lý, chuyện này cũng không phải như chị nghĩ đâu!
Vi Hàm vội vã kêu lên.
- Thôi nào, Vi Hàm! Đây là người đàn ông tuyệt đối không thể chọc vào! Ai chọc vào hắn sẽ xong đời! Người phụ nữ phá thai kia chính là một ví dụ điển hình!
Chị Lý rất trịnh trọng cảnh cáo.
- Chị Lý!!!!
Nhưng chị Lý không cho Vi Hàm cơ hội giải thích, xoay người đi thẳng!
....
Trong phòng bệnh, Lăng Phong vẫn ngồi bên cạnh giường, chăm sóc Ngô Lệ. Tống Thiên ngồi trên xe lăn, được y tá đẩy qua. Khi đi ngang qua cửa, nhìn Lăng Phong, anh ta cười:
- Ha ha, thật sự không thể ngờ được! Đại ca Lăng Phong của chúng ta thì ra lại là người như vậy!
Lăng Phong tức giận nói:
- Tôi khinh. Ngay cả anh cũng đến cười nhạo tôi à? Sớm biết như vậy ngày đó tôi đã không đưa anh đến bệnh viện, tự tay lấy viên đạn ra, nhìn anh tắt thở, sau đó tìm một cái xe ba bánh tống anh ra bãi tha ma cho xong!
- Ha ha, nhưng hiện giờ tôi sống rất thoải mái đó! Cậu xem, sắc mặt tôi hồng hào như vậy, bệnh viện chính là nơi bồi bổ cho con người đó!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện