[Dịch] Chiến Thần Biến

Chương 25 : Bát đại gia tộc Thanh Bình phủ

Người đăng: 

Vương gia cũng chả thèm để ý đến làm như thế người khác có thể sẽ nghĩ Ngũ công tử Vương gia là một kẻ vô năng, làm mất thể diện Vương gia. Vì dù sao giờ hắn cũng đã bị phế bỏ rồi, sau này còn tiền đồ gì nữa nên cũng chẳng ai thèm quan tâm đến hắn làm gì. Đây chính là sự tàn khốc trong một đại gia tộc, dù hắn có là con trai của gia chủ nhưng khi không còn giá trị lợi dụng thì cũng sẽ nhanh chóng bị vứt bỏ thôi. Nếu như vận khí tốt… sau này Ngũ công tử có thể làm một phú ông nhàn nhã, tận hưởng vinh hoa phú quý cả đời, nếu không thì sẽ không còn ai để mắt tới. Ai bảo hắn bị một phế vật đánh cho trọng thương, chẳng phải là đến cả phế vật cũng không bằng sao? Không biết Vương ngũ công tử cao ngạo ngày đó, sau này nếu suy nghĩ lại không biết có hối hận với xúc động ngày đó hay không. Buổi chiều trước hôm ước đấu một ngày, tất cả người của Vương gia đều đã đến Đằng gia trấn, cũng không ở lại Thác Bạt gia, mà bao trọn một khách sạn tốt nhất ở đó. Bên trong còn có người của thất đại gia tộc khác của Thanh Bình Phủ, tất cả phí tổn lần này đều là do Vương gia bỏ ra. Thanh niên cường giả Vương gia đi tới Đằng gia trấn chính là Vương đại công tử Vương Duy Dương, hắn tự tin nói trận chiến ngày mai chỉ cần ba hiệp là có thể giải quyết được tên tiểu phế vật Đằng gia! Vương đại công tử Vương Duy Dương mới mười sáu tuổi, năm thứ hai tại Chân Vũ học viện đã bộc lộ ra thực lực của mình đúng là Tam giai Nhất cấp. Cùng ngang bằng với thiếu nữ thiên tài của Đằng gia, chẳng qua là lớn hơn Đằng Vũ một tuổi. Nhưng ở cái tuổi này có thực lực như thế, xét trên cả Thanh Nguyên Châu cũng xem như là đứng đầu rồi, những người đồng trang lứa được bao người vượt xa hắn. Nói đến đây, cũng nhắc lại chuyện ngày xưa, trước đây Vương gia đại công tử Vương Duy Dương cũng có một chút qua lại với Đằng gia. Vương gia từng có ý định muốn kết thông gia cùng Đằng gia, muốn cưới Đằng Vũ về làm vợ Vương Duy Dương. Nhưng không ngờ lại bị phía Đằng gia cự tuyệt, cũng vì chuyện này mà khiến cho hai nhà phát sinh mâu thuẫn, Vương gia lúc ấy mặc dù không nói gì, nhưng trong lòng ôm hận, cũng không phải là do hânk không cưới được Đằng Vũ mà chủ yếu là mặt mũi thôi. Vương Duy Dương bị đả kích này mới liều mạng tu luyện, vốn hắn không bằng Đằng Vũ, nhưng qua hai năm liều mạng tu luyện, đến nay thậm chí còn có lời đồn rằng hiện tại Vương Duy Dương đã đột phá Tam giai Cửu cấp, đạt đến Tam giai Thập cấp, một chân đã sắp bước vào hàng ngũ Đại Đấu Sư! Lời đồn đãi này khiến cho nhiều người kinh ngạc, nhưng hơn hết, càng làm cho nhiều người cảm thấy lo lắng cho Đằng Phi, một người trẻ tuổi như Đằng Phi có thể địch nổi sao? Nhất là vừa rồi khi Vương Duy Dương vừa đến Đằng gia trấn, ở trước mặt thanh niên trẻ tuổi của thất đại gia tộc đã tuyên bố như thế. Những người từng quen biết Vương Duy Dương đều biết vị Đại công tử của Vương gia này tính tình hoàn toàn bất đồng với Ngũ công tử, ở đế đô có thể nói chhân chính là ngươi khiêm tốn hữu lễ, không chút hống hách ngang ngược. Hắn nói ra câu nói kia, vẻ mặt bình tĩnh cùng lời nói hết sức đơn giản, hoàn toàn không giống cái dạng con nhà thế gia ngang tàng hống hách không để ai vào mắt. Lúc này, những thanh niên trong thất đại gia tộc thậm chí còn mở cá cược, tỉ lệ đặt cược Vương đại công tử là mua ba đền một, mà tỉ lệ của Đằng Phi lại là mua một đền mười! Bởi vậy có thể thấy được những người này không phải là không có lòng tin với Đằng Phi mà căn bản không chút để tâm đến Đằng Phi! Vương gia đại công tử còn hăng hái nói ra bên ngoài, hắn cũng rất có hứng thú đối với Đằng Vũ, hy vọng sau khi giả quyết Đằng Phi lại có thể cùng Đằng Vũ đánh một trận! Còn những người biết được sự kiện mấy năm trước kia trong lòng cũng muốn cười một tiếng, bọn hắn thừa biết Đại công tử Vương gia muốn thông qua phương thức này rửa sạch sỉ nhục chuyện cầu hôn năm đó. Chẳng biết tại sao, đối mặt với khiêu chiến của Vương Duy Dương, Đằng Vũ cũng không có hành động đáp lại nào, nhưng theo những người biết rõ việc này tiết lộ, lúc Đằng Vũ nghe được chuyện này đã nói một câu rằng: - Muốn đánh với ta sao? Trước hết hãy qua ải của đệ đệ ta rồi nói sau! Lúc Vương Duy Dương nghe thấy câu này cũng là đang cùng với mười mấy cao thủ trẻ tuổi Thanh BÌnh phủ nói chuyện phiếm, hắn nghe xong chỉ bình tĩnh nhàn nhạt nói một câu: - Tốt, vậy thì cứ theo lời nàng ấy đi! Khí độ của Vương đại công tử đã thuyết phục được khá nhiều người, những thanh niên trong thất đại gia tộc của Thanh Bình Phủ cũng hiện ra vẻ kính nể đối với hành động vừa rồi của Vương Duy Dương. Trước khi nói chuyện ấy, cũng nên nhắc đến một người, đó chính là Tứ tiểu thư Tôn gia Thanh Bình phủ Tôn Thiến Thiến, Tôn Thiến Thiến năm nay mới chỉ mười sáu tuổi nhưng cũng đã đạt đến cảnh giới Tam giai Nhị cấp Đấu Sư…., nàng cũng là học viên năm hai của Thuỷ Tiên Đâu Vũ Học Viên, một học viện danh giá của Chân Vũ Hoàng Triều giống như thiếu nữ thiên tài Đằng Vũ của Đằng gia. Chẳng qua vị Tứ tiểu thư Tôn gia này lại có chút bất hoà với Đằng Vũ, nguyên nhân đơn giản là nàng thích vị Đại thiếu gia Vương gia này. - Duy Dương, ngươi lúc nào cũng nhân nhượng nàng, khí độ của ngươi thật là ít người có thể sánh kịp, đáng tiếc người khác không nghĩ vậy còn tưởng là ngươi sợ nàng. Tôn Thiến Thiến lớn lên rất đẹp, đôi mắt thoạt nhìn hết sức quyến rũ, còn nhỏ tuổi nhưng trên người trổ mã thành thục, nơi nên lồi thì lồi, nơi nên vểnh thì vểnh, một đôi chân thon dài thẳng tắp, nàng đứng nơi đó, một cỗ sức sống thanh xuân vỗ vào mặt. Bất quá Vương Duy Dương tựa hồ không hề để ý đến, hắn hờ hững nhìn qua Tôn Thiến Thiến nói: - Người khác nghĩ sao ta không quan tâm, con người ta đối với hư danh không chút để ý. Đúng là, ở cái loại địa phương như Chân Vũ Học Viện, mỗi ngày nhìn thấy đại nhân vật quả thật quá nhiều, ngươi là một nhân vật ở Thanh Bình phủ, nhưng đến đế đô ngươi cũng chẳng là cái gì! Nói về thân phân, nơi này tụ hội rất nhiều quý tộc, các quý tộc trẻ tuổi ở hoàng triều cơ hồ cũng tập trung trong nơi đó, bàn về thực lực thì có vô số các loại thiên tài, cường giả như mây! Thật không có nhiều người chú ý đến người trẻ tuổi như Vương Duy Dương mặc dù hắn đã rất ưu tú. Tôn Thiến Thiến bởi vì là mỹ nữ, cộng thêm tính cách nên ở Thủy Tiên Đấu Vũ Học Viện cũng rất được hoan nghênh, cho nên Vương Duy Dương đối với nàng cho dù không thích cũng không nhiều lời. Dù sao nguyện vọng duy nhất bây giờ của hắn chính là phát triển, bất kể kết quả trận chiến thế nào chắc chắn vết nứt giữa Đằng gia và Vương gia càng lúc càng lớn. Vương Duy Dương và Đằng Vũ càng không thể nào có kết quả! Cho nên nàng cũng không vội vàng thể hiện trước mặt Vương Duy Dương, nam tử ưu tú ở Thủy Tiên Đấu Vũ Học Viện rất nhiều, hơn nữa trong đó hơn phân nửa đều có thân phân quý tộc, đối mặt với những người đó theo đuổi, Tôn Thiến Thiến cũng khôngbiết nàng có thể vì Vương Duy Dương kiên nhẫn bao lâu. Có lẽ Vương Duy Dương cũng không nhận lời của nàng, nàng sẽ đáp ứng công tử Nam Tước kia sao? Lúc này một người khác cười nói: - Duy Dương hiền đệ quả nhiên phong độ bất phàm, nhìn khắp Thanh Nguyên Châu cũng không mấy người có thể bì kịp a! Một thời gian sau hẳn là ngươi có thể toả sáng, đến lúc đó trên chiến trường lập nhiều công lao, một thân phận quý tộc đối với hiền đệ cũng không phải là quá khó! Người mở lời chính là Thôi Văn, Thôi đại công tử, một trong bát đại gia tộc, Thôi Văn năm nay mười bảy tuổi, là học viên năm hai của Chân Vũ Học Viện ở đế đô, thực lực cũng đạt đến Tam giai Ngũ cấp Đấu Sư. Thôi Văn mày thanh mục tú, nhìn tựa như là thư sinh yếu ớt, nhưng người quen hắn mới biết người này đã luyện trung cấp đấu kỹ của Thôi gia, Đường Lang Quyền đến mức hết sức thành thục, thực tế đây chính là một thanh niên hết sức đáng sợ. Xét về thực lực, quả thật trong lớp trẻ hắn chỉ có thể xem là ưu tú, không thể nói là cường đại nhất, nhưng người này vô cùng thông minh, ở Chân Vũ Học Viện đế đô cũng có chút danh tiếng! Bất luận là Chân Vũ Học Viện hay Thuỷ Tiên Đấu Vũ Học Viện, nơi nào cũng là Học Viện danh giá của Chân Vũ hoàng triều nên số cường giả, thiên tài tụ hội rất nhiều, muốn có chút danh khí ở những này nơi cũng không phải là chuyện dễ dàng. Những người muốn vào được hai học viện này tuyệt đối không phải chỉ có tiền là được, cuộc khảo hạch nhập học cũng hết sức nghiêm khắc, hơn nữa mỗi năm còn có những cuộc thi riêng nữa, nếu không đủ tiêu chuẩn thì sẽ bị ghi chép lại. Liên tục trong ba năm không vượt qua kỳ kiểm tra sẽ trực tiếp bị đuổi khỏi Học Viện! Hơn nữa không được gia nhập lại lần nữa! Nhờ quy định nghiêm khắc này mà cho đến nay bất cứ học viên nào tốt nghiệp từ hai Học viện danh giá này đều cực kỳ có tiền đồ. Nhất là những người khi còn đi học có chút danh tiếng nổi trội thì tiền đồ càng rạng rỡ hơn. - Thôi huynh khách khí rồi, lúc lên chiến trường còn phải hi vọng Thôi huynh giúp ta một tay a! Vương Duy Dương ôn hòa cười nói. Thôi Văn cười nói: - Đâu có đâu có! Ta và huynh là đồng hương, lại là thâm giao, đến lúc đó không giúp người mình thì còn có thể giúp ai đây? Lúc này Nhị Công tử Triệu Long của Triệu gia, một trong Bát đại gia tộc khẽ thở dài một tiếng nói: - Hoàng Thượng còn chưa từ bỏ ý định chinh chiến Tây Thùy, xem ra chiến tranh còn có thể xảy ra a! Nhị Công tử Triệu gia này cũng là đệ tử của Chân Vũ học viện, tuy nhiên hắn đã là năm thứ ba, năm nay mười chín tuổi Tam giai Bát cấp Đấu Sư. Bát đại gia tộc Thanh Bình Phủ đều có quan hệ mật thiết với nhau, cho nên quan hệ giữa đệ tử bát đại gia tộc cũng không tệ, ít nhất ngoài mặt rất tốt. Vương Duy Dương sau đó cũng đem chuyện của Đằng Phi ném ra ngoài, tiếp tục hàn huyên. Hoặc có thể nói, đối với Vương Đại công tử mà nói, từ trước đến nay hắn chưa từng để tâm đến Đằng Phi, chỉ là một tên phế vật không thể sử dụng đấu khí thôi mà, có cái gì đáng lo cơ chứ? Thêm nữa, Ngũ đệ hắn đúng là không nên thân, đường đường là Nhất giai Tam cấp Đấu sư vậy mà bị người ta phế đi cho được. Vương Duy Dương mặt dù thường ngày không hợp mắt với Ngũ đệ hắn, nhưng dù sao cũng là thân huynh đệ, bắt buộc phải báo thù. Cho nên hắn mới đến đây, nếu không gia tộc hắn quyết định việc gì hắn cũng lười tham gia, hắn chỉ cần lo cho tốt tương lai của mình là được rồi! Tương lai hi vọng của Vương gia chính là nằm trên vai của hắn! - Haha, nói đến Tây Thùy ta vẫn còn rất bội phục Tam gia Đằng gia năm đó, cũng chính là phụ thân của tiểu tử mà Duy Dương hiền đệ muốn giải quyết cho xong kia, người Tây Thùy ở bên đó đối với chứng ta cừu hận như thế, chiến hỏa thiêu đốt hơn trăm năm, Tam gia Đằng gia lại có thể ở bên kia làm ăn, thành công cắm rễ ở bên đó, đây thật là một người có bản lãnh. Người nói chuyện chính là Nhị công tử Quy gia trong bát đại gia tộc, năm nay hai mươi mốt tuổi, đệ tử năm thứ tư của Chân Vũ học viện, Tam giai Thập cấp Đấu sư. Người này trước nay thái độ làm người vô cùng trầm ổn, có thể bởi vì so với mọi người lớn tuổi hơn một chút, lời nói cũng tương đối có sức thuyết phục hơn. Nên không ai bởi vì hắn tán dương Đằng Vân Chí mà tỏ ra không vui. Dù sao những người tuổi trẻ này cũng đều nghe được cố sự Tam gia Đằng gia truyền kỳ kia, đối với vị Tam gia Đằng gia này cũng vô cùng sùng bái. Đừng nói là bọn hắn, có biết bao nhiêu người trẻ tuổi Thanh Nguyên Châu sùng bái Tam gia Đằng gia truyền kỳ này?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
www.tangthuvien.vn
 
Trở lên đầu trang