[Dịch]Chí Tôn Hồn Sư: Phế Vật Nghịch Thiên - Sưu tầm

Chương 5 : Thiết Giáp Địa Băng Long 100 năm

Người đăng: 

.
Bất quá, nàng không từ bỏ mà từ từ chịu đựng từng cơn từng cơn đau đớn. Người bình thường dung hợp đệ nhất hồn hoàn cao nhất cũng chỉ đến một nghìn năm, nay nàng dung hợp là hồn hoàn 49 vạn năm, mặc dù có Xích Long phong ấn đi chín phần lực lượng của hồn hoàn nhưng nỗi đau đơn vẫn không tài nào giảm bớt. Một lần dùng hợp này nàng dùng đến bảy canh giờ, mãi đến khi cả người rã rời mới cảm thấy hồn hoàn hoàn toàn dung nhập vào thân thể nàng, biến trở thành một bộ phận của nàng. Mở mắt ra, nàng cảm thấy một luồng hồn lực xuyên suốt trong thân thể, cả người cũng tràn đầy sức sống, kinh ngạc nói : “ Ta tấn cấp ? Ta thế nhưng tấn cấp 12 hồn sư !” Thông thường hồn sư sau khi phụ hồn hoàn đều sẽ tấn từ 1 đến 2 cấp, tất nhiên cũng có người tấn đến 3 cấp nhưng đa số đều là dựa vào đan dược. Thanh âm thản nhiên của Xích Long vang lên : “ Đây là ích lợi của tiên thiên mãn hồn lực, sau này nó sẽ biểu hiện càng nhiều hơn trong quá trình tu luyện của ngươi.” Hắn dừng một chút : “ Bất quá ngươi là song sinh võ hồn, Băng Phách Ngân Long Thánh Vương võ hồn lại là cực trí lực lượng võ hồn, như vậy ít nhiều sẽ ảnh hưởng khiến tốc độ tu luyện của ngươi khiến nó chỉ ngang với mức người bình thường mà thôi.” Thanh âm hắn mang theo ý vị nghiền ngẫm. Nàng biết hắn là đang muốn nói gì, Băng Phách Ngân Long Thánh Vương là cực trí lực lượng võ hồn nay có thêm hồn hoàn của Dực Long Đế như hổ thêm cánh, Mạn Đà La Diệp võ hồn kia căn bản không cần tu luyện ! Phượng Khuynh Ca khẽ lắc đầu : “Ngươi không cần khuyên ta, ý ta đã quyết. Không phải ngươi nói không có phế võ hồn sao ? Ta muốn dùng nó khiến những kẻ đã từng nhục nhã ta phải trả giá đắt !” Xích Long biết không khuyên được nàng, chỉ đành nói : “ Quyết định của ngươi cũng là quyết định của ta. Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ tìm ra hồn hoàn thích hợp nhất cho Mạn Đà La Diệp võ hồn.” Phượng Khuynh Ca mỉm cười : “ Hảo, đa tạ ngươi.” Xích Long có chút ngượng ngùng, chợt nói : “ Phải rồi, ngươi phóng thích võ hồn cho ta xem.” Phượng Khuynh Ca “uh” một tiếng, chậm rãi lưu chuyển hồn lực sau đó xuất ra võ hồn. Tức thì không khí xung quanh liền căng thẳng, một cái hồn hoàn màu đỏ thẫm khắc năm đạo kim văn màu vàng xuất hiện phía sau nàng. Cánh tay phải nổi lên từng lớp long lân màu bạc lấp lánh, bàn tay cũng biến thành một cái long trảo sắc bén, thoạt nhìn giống như pha lê vô hại nhưng đứng gần mới thấy được lưỡi trảo rét lạnh. Sở dĩ Băng Phách Ngân Long Thánh Vương võ hồn gọi là cực trí lực lượng võ hồn bởi sức mạnh long trảo của nó khó ai địch nổi, chỉ cần một trảo cho dù thứ gì kiên cố rắn chắc đến mấy đều phải sụp đổ ! Xích Long cuối cùng cũng nói được một câu tốt lành : “ Không tệ, đợi đến khi ngươi trở thành Đại hồn sư phụ thể khả năng càng mạnh, võ hồn này uy lực sẽ tăng lên không ít.” Nàng gật đầu, có chút ngứa tay muốn thử. Vì vậy nàng bước tới bên xác của Băng Trảo Dực Long Đế, phóng thích hồn lực, “a” một tiếng vồ xuống. Băng Trảo Dực Long Đế tuy không phải là hồn thú phòng ngự cao nhưng đã là hồn thú 49 vạn năm cơ thể dĩ nhiên vô cùng chắc chắn. Vậy mà một trảo này, nàng tựa hồ cảm thấy như đánh vào bùn, mọi thứ mềm nhũn, long vuốt sắc bén cắt mạnh xuống, không hề bị cản trở. Bỗng Xích Long hô lên : “ Không được.” Phượng Khuynh Ca hơi khựng lại nhưng nơi nàng đánh vào là trảo của Dực Long Đế, một vồ này đã không thể thu lại thậm chí cắt xuống càng sâu. Nàng ngạc nhiên : “ Làm sao ?” Âm thanh Xích Long hơi ngưng trọng : “ Lẽ nào ngươi quên hồn thú trên một vạn năm đều có hồn cốt sao ?” Nàng giật mình, nàng thế nhưng lại quên Dực Long Đế là hồn thú 49 vạn năm, trong cơ thể nó chắc chắn có hồn cốt ! Hồn cốt là tụ tập hồn lực tinh hoa của hồn thú, chỉ khi hồn thú đạt đến một vạn năm tuổi mới xuất hiện. Hồn cốt của hồn thú đối với hồn sư là rất quan trọng, tuy không sánh bằng hồn hoàn nhưng nó có thể giúp thực lực của hồn sư tăng lên rất nhiều. Một hồn sư có thể phụ sáu cái hồn cốt tương tự là hồn cốt lâu ( đầu ), hồn cốt khung ( xương ngực ), tả hữu chưởng cốt ( tay trái phải ), tả hữu chi cốt ( chân trái phải ), mà mỗi hồn cốt tùy theo niên hạn liền cung cấp cho hồn sư một hoặc hai cốt hồn kỹ, đây là một trợ lực vô cùng lớn ! Nàng lập tức thu hồi võ hồn, đặt tay vào trong cơ thể Dực Long Đế lần theo tàn dư hồn lực bên trong nó tìm ra hồn cốt. Không nghĩ tới hồn cốt của nó lại nằm ở trảo phải tức hữu chưởng cốt, cũng là nơi nàng vừa cho một trảo xuống ! May mắn hồn cốt của hồn thú vô cùng rắn chắc, cho dù hồn thú xương tan thịt nát hồn cốt vẫn còn. “ Ngươi đúng là may mắn !” Xích Long không nhịn xuýt xoa. Phượng Khuynh Ca cầm lấy hồn cốt, chính là giống một khối thủy tinh hoa lệ hình long trảo, trong lòng không khỏi kinh hãi thật sau. Võ hồn Băng Phách Ngân Long Thánh Vương của nàng là cực trí lực lượng võ hồn, tương đương với cánh tay phải lực lượng nay có thêm hữu chưởng hồn cốt của Dực Long Đế, thực lực của nàng không phải sẽ tăng lên là gấp bội sao ? Quả thực là thu hoạch lớn ! Không đợi Xích Long nhắc nhở, nàng liền nhanh chóng ngồi xuống chuấn bị tinh thần hấp thu hồn cốt. Dung nhập hồn cốt so sánh với dung nhập hồn hoàn khó khăn và đau đớn hơn rất nhiều. Lại nói đây là hồn cốt của Dực Long Đế 49 vạn năm, bên trong chắc chắn chưa đựng linh hồn lực lượng của nó, chỉ cần nàng sơ xuất một chút sẽ bị nó cắn trả thê thảm ! Quả nhiên, thời điểm hồn cốt lóe sáng, Phượng Khuynh Ca như cảm thấy một cỗ lực lượng tựa như hồng hoang mãnh thú tấn công vào linh hồn nàng, cả thân thể giống như bị xé ra từng mảnh, đau đớn gấp mấy lần so với lần trước. Mà Xích Long bên trong tinh thần chi hải cũng rất căng thẳng. Một bước này chính là quyết định vận mệnh của nàng, hoặc là bị cắn nuốt vạn kiếp bất phục, hoặc là dẫm đạp tất thảy, quân lâm thiên hạ ! Trải qua bảy ngày, Phượng Khuynh Ca từ trong mệt mỏi tỉnh dậy, cuối cùng nàng cũng dung nhập thành công Cực Băng Trảo Dực Long Đế hữu chưởng cốt 49 vạn năm ! Nàng thế nhưng thành công ! Nàng thả lỏng cơ thể nằm xuống mặt băng lạnh lẽo, khóe môi nhếch lên một nụ cười so với trăm hoa nở rộ còn đẹp hơn. Sáng hôm sau, Phượng Khuynh Ca tỉnh dậy, nàng cảm thấy cơ thể tựa hồ như được cải biến, hồn lực lưu động cũng mạnh mẽ hơn. Đây chính là tác dụng thứ hai của hồn cốt, cải tạo cơ thể ! Sau khi dùng thịt của Tuyết Phá Lang làm một bữa ngon lành, nàng bắt đầu lên đường rời khỏi Cực Bắc Hoang Nguyên. Dù sao nơi này nguy hiểm, không phải là chỗ để một hồn sư nhỏ bé như nàng ở lại lâu. Một đường trở ra so với lúc đi vào nhanh hơn rất nhiều, vỏn vẹn tốn hơn năm ngày Phượng Khuynh Ca đã đến ngoại vi của Cực Bắc Hoang Nguyên, rời xa trung tâm đầy rẫy nguy hiểm. Nàng thở phào một hơi, vốn đang định tìm nơi thích hợp để nghỉ ngơi một chút, thuận tiện ăn uống bổ sung thể lực thì quay đầu lại đã trông thấy một con Thiết Giáp Địa Băng Long đang khóa chặt mắt vào người nàng. Thiết Giáp Địa Băng Long là địa long loại hồn thú không chuyên thuộc tính, tức là công – phòng – mẫn ( tấn công – phòng ngự – nhanh nhẹ ) đều ở mức khá, dưới tình huống chiến đấu một mình mà nói là cực kỳ khó chơi ! Tuổi tác của Thiết Giáp Địa Băng Long dựa vào độ dày long lân trên người nó, vì thế rất khó xác định. Phượng Khuynh Ca nhíu mày nhìn nó thật lâu mới mỉm cười nhẹ nhõm : “ May mắn là bách niên (100 năm) hồn thú !” Xích Long trong tinh thần chi hải không hài lòng : “ Là 649 năm, ngươi cẩn thẩn một chút.” Xích Long vừa dứt lời, Thiết Giáp Địa Băng Long đã xông tới, long trảo sắc bén cộng với thân hình cao hơn 3 thước của nó khiến người ta sinh ra cảm giác bị chèn ép. Nàng cũng không có né tránh, tức thì liền xuất ra võ hồn, hồn lực lưu chuyển. Đệ nhất hồn kỹ : Ngân Long Kim Thể ! Cánh tay nàng từng lớp long lân màu bạc lóe sáng nhanh chóng nổi lên, long trảo sắc bén xuất hiện, phụ thêm hồn kỹ khiến cả người nàng phát ra một lớp ánh sáng bàn bạc, khí tràng cực kỳ mạnh mẽ. Long trảo đụng phải long trảo, không cần nói cũng biết, Băng Phách Ngân Long Thánh Vương trảo thắng ! Phượng Khuynh Ca đưa long trảo lên đỡ, băng khí từ long trảo phát ra khiến Thiết Giáp Địa Băng Long không nhịn được mà lùi lại. Phượng Khuynh Ca cười nhạt một cái, đôi con ngươi bạc phát sáng, trầm ngâm phát ra một tiếng gầm, Thiết Giáp Địa Băng Long vốn là long loại hồn thú nên so với hồn thú bình thường bị chấn nhiếp càng sâu cả người run rẩy, bởi vì hồn hoàn của nàng là Dực Long Đế nên lúc này Thiết Giáp Địa Băng Long tựa hồ như nhìn thấy Cực Băng Trảo Dực Long Đế đứng phía sau Phượng Khuynh Ca, không nhịn được quay đầu bỏ chạy ! Nàng sẽ cho nó chạy sao ? Tất nhiên không ! Nàng nhún người lao theo nó, long trảo mang theo hàn khí bức người một đường vồ xuống đầu Thiết Giáp Địa Băng Long cũng không có dùng hồn kỹ hay hồn lực gì, đơn thuần một trảo. Bất quá uy lực của trảo kia ngoại trừ Thiết Giáp Địa Băng Long không ai biết mùi vị của nó như thế nào. Giống như hết thảy thiên địa sụp đổ, long khí bức người, không thể chống cự ! Chỉ thấy lớp long lân của Thiết Giáp Địa Băng Long mềm oặt bị long trảo xuyên thủng, đầu nó vỡ nát, máu thịt văng ra.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang