[Dịch] Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)
Chương 40 : Long kỵ binh cùng Quan ký sự.
.
Màn đêm buông xuống. Dưới ánh trăng trong trẻo nhưng lạnh lùng trên bầu trời Ma giới, một bóng đen khổng lồ không tiếng động bay lên phía trên hoàng cung ngoại viện, hướng ngoại thành mà đi.
Ngồi máy bay và ngồi xe lửa quả thực là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau. Tốc độ phi hành của Song túc phi long nhanh hơn rất nhiều so với tưởng tượng. Không mất một lúc đã bay đến Lam Ba hồ.
Pagdarius đang nằm thoải mái trên một thảm cỏ bên cạnh Lam Ba hồ, nhàm chán lôi bộ cờ kim cương tinh mỹ lần trước Trần Duệ đưa ra chơi. Theo như lời hắn, hắn đã bất đắc dĩ phải ngủ trong lòng cái hồ chết tiệt này gần hai nghìn năm, bây giờ cho dù thế nào cũng không muốn quay lại trong nước nữa.
Một bóng đen bay nhanh tới khiến Pagdarius chú ý. Khi thấy là một đầu Song túc phi long, hắn liền lộ ra vẻ kinh thường mà cười lạnh. Nếu là một con cự long bình thường, khi gặp một đầu Song túc phi long với sức mạnh cùng độc tính toàn thân cũng phải kiêng kỵ ba phần. Nhưng Độc long lại khác, Song túc phi long sử dụng độc tố để tấn công nhưng đứng trước mặt Độc long lại không có đất dụng võ. Nếu so độc tính, Độc long có thể chuốc cho Song túc phi long đến thối cả bụng.
Chỉ có điều, Song túc phi long cũng không phải chỉ có một mình. Long kỵ binh? Không, chuẩn xác mà nói phải là Á Long kỵ binh hoặc là Phi Long kỵ binh. Đối với Long tộc, loại Á Long này căn bản không xứng với cái tên cao quý “Long”
Lúc này, chợt nghe từ phía Song túc phi long kia truyền đến âm thanh quen thuộc:
“Pagdarius, ngươi ở trong à?”
“A”
Pagdarius đang có phong ấn trên người, cũng chẳng muốn gây chuyện mà định tránh đi. Nhưng vừa nghe có người gọi tên của hắn liền cảnh giác mà thầm vận lực chờ phát động.
Đối phương tìm ra được vị trí của hắn, vừa bay tới vừa nói:
“Pagdarius Sandro Eqi Er Kasi, người bạn tốt nhất của ngươi đến rồi đây. Ngươi hãy mang toàn bộ bảo tàng bên trong đầm lầy U Dạ ra đây nào”
“Không có cửa đâu! Tên nhân loại ngươi càng ngày càng tham lam!”
Pagdarius cười mắng một tiếng rồi thu lại lực lượng.
Dù Độc long không biến thân thành bản thể, nhưng bản năng của Song túc phi long cũng đủ để làm nó cảm thấy sự đáng sợ của đối phương. Sau khi hạ xuống nó liền lộ ra vẻ sợ hãi.
Trần Duệ nhảy xuống, vỗ vỗ vào cổ Song túc phi long:
“Mãnh Đát, không phải sợ. Hắn là bạn của ta. Ngươi qua bên kia trước chờ ta.”
Song túc phi long vỗ cánh bay xa, Pagdarius lúc này mới lộ ra vẻ kinh ngạc:
“Loài Á Long hèn mọn này có trí tuệ không cao, nhưng dù sao cũng có chút lực lượng. Làm sao mà ngươi có thể nhẹ nhàng mà khống chế chúng như thế? Chẳng lẽ truyền thừa của đại tông sư lại có biến hóa gì rồi?”
“Ngươi đoán đúng rồi đó”
Trần Duệ khen tư duy Độc long nhanh nhẹn.
“Từ khi ta hấp thu được lực lượng của hai khối đằng thạch, ta đã có được năng lực ngự thú. Chỉ là loại năng lực này lại cần năng lượng đặc thù, ta muốn nhưng cũng không nỡ lấy ra dùng”
“Hừ, sao vận may cứ liên tiếp rơi lên đầu một tên hám tài như tên khốn nhà ngươi vậy chứ”
Pagdarius ghen ghét trừng mắt nhìn hắn:
“Ta bị phong ấn gần hai ngàn năm nay, trên người có thứ bảo bối quái quỷ gì chứ? Đằng thạch thì tính làm gì, thứ tài liệu ma pháp ngươi cần bên trong bảo tàng của ta ở đầm lầy U Dạ còn có thứ tốt hơn. Nhưng còn phải xem ngươi có bản lãnh lấy đi hay không mà thôi”
“Thật vậy sao?”
Trần Duệ gần như tưởng tượng được một núi linh khí đang ở trước mặt, ánh mắt liền sáng lên rạng rỡ:
“Không nói gạt ngươi, đầu Song túc phi long kia chính là đến từ đầm lầy U Dạ. Ta phải khổ sở một phen chiếm lấy chúng cũng là vì ý định cho tương lai. Lực lượng của ta hiện giờ còn lâu mới đủ, nhưng may mắn là còn có Song túc phi long. Từ giờ trở đi ngày nào ta cũng có thể đến Lam Ba hồ để tham gia huấn luyện đặc biệt của ngươi”
“Song túc phi long của đầm lầy U Dạ? Coi như ngươi có tâm?”
Pagdarius cũng không nghĩ gì nhiều, vui mừng nói:
“Trong bảo tàng của ta có rất nhiều tài liệu cùng khoáng thạch trân quý. Nếu như ngươi cần, ta đều có thể tặng hết cho ngươi. Lực lượng của ngươi càng mạnh thì lại càng bảo đảm cho ta. Chỉ có điều, ma thú trong đó cũng không đơn giản như trong tưởng tượng. Nếu Song túc phi long không bị ngươi dùng lời nói dụ dỗ, ngươi cũng sẽ không dễ dàng có thể câu thông cùng chúng như thế này. Hiện tại chúng ta nên tranh thủ thời gian lập tức tiến hành đặc huấn thôi”
“Lại đánh lén! Tên long tộc hèn hạ này!”
“Lần này phản ứng nhanh hơn không ít, bất quá vẫn chưa đủ!”
“..’”
Huấn luyện thống khổ như bị ngược đãi lại bắt đầu một lần nữa. Đi kèm đó là khả năng sử dụng tinh lực cũng thuần thục hơn, điểm kinh nghiệm cũng từ từ tăng dần lên.
Trở lại phòng thí nghiệm đã là nửa đêm. Trần Duệ sức cùng lực kiệt vội vàng tắm rửa một chút, leo lên giường đánh một giấc thật say đến thẳng trưa ngày hôm sau mới tỉnh lại.
Lúc tỉnh dậy, Trần Duệ cảm thấy tinh thần sảng khoái. Những chấn thương trong đặc huấn nhờ đặc tính của Tinh thể cũng đã hoàn toàn khôi phục. Lúc này hắn nhớ ra lời phân phó của Shia, vội vội vàng vàng dậy rửa mặt, sau đó đi đến phòng nghị sự của hoàng cung.
Đi vào phòng nghị sự, có thể là do đến quá muộn nên lão Gauss không có ở đây. Trong phòng chỉ có Trưởng công chúa đang ngồi trước bàn đọc qua các văn bản tài liệu.
“Anh đọc qua một lần những văn kiện này đi, sau đó trích lại những bộ phận quan trọng ghi lên Nhật ký lãnh địa. Nếu có thể thì ghi chú thêm vài câu thể hiện cách nhìn của mình”.
Shia không ngẩng đầu lên, nói ra một câu.
Trần Duệ tiếp nhận văn bản cùng cuốn Nhật ký, bắt đầu lu bù với công việc của mình. Độ khó của việc này cũng không cao, đại sự phát sinh trong lãnh địa cũng không nhiều. Thí dụ như thi đấu trên không ngày hôm qua, hay trận khiêu chiến Aldaz đại sư lần trước đều có ở trong này. Bằng đại học của Trần Duệ cũng không phải là thứ hàng chợ, rất nhanh liền có thể tổng kết lại từ những thứ vụn vặt kia, dùng lối hành văn ngắn gọn xúc tích nhất ghi lại.
“Không tệ”
Shia thấy công việc ghi chép đã xong, nhìn hắn một cái nói:
“Lần sau đến sớm hơn một chút, hôm nay Gauss có việc đã ra ngoài rồi”
Trần Duệ cũng cảm thấy hơi ngại, đi làm ngày đầu tiên đã đến muộn, mà lại còn bị sếp bắt tại trận nữa.
“Chuyện là thế này, thưa trưởng công chúa”
Trần Duệ suy nghĩ một lát, quyết định đem sự tình ra ngoài lúc ban đêm thẳng thắn nói ra với Shia. Thường dạo ở bờ sông thì sao tránh được ướt giày. Dù sao thị vệ hoàng cũng cũng không phải một lũ bất tài. Vạn nhất phát giác ra được sự bất thường ở phòng thí nghiệm lại để chi Shia sinh nghi thì không tốt.
Shia nghe Trần Duệ giải thích xong, cau mày nói:
“Anh tận dụng đêm khuya, cùng với Song túc phi long ra ngoài luyện tập kỹ năng ngự thú?”
“Đúng vậy”
Trần Duệ gật gật đầu:
“Tối hôm qua ta hấp thu hết mười khối đằng thạch do Trưởng công chúa phái người đưa đến, sự ổn định của kỹ năng ngự thú cũng được tăng cường. Nhưng ta lại không muốn năng lực này bị lộ ra ngoài nên tranh thủ lúc đêm khuya ra ngoài luyện tập, tránh bị người khác phát hiện.”
“Hiện tại đúng là anh không nên khiến quá nhiều người chú ý.”
Shia vẫn muốn giấu kỹ hắn sau đài, biến hắn trở thành một vũ khí bí mật.
“Nếu đã như thế, vậy từ mai anh cứ đến phòng nghị sự lúc xế chiều, buổi sáng cứ nghỉ ngơi cho thật tốt.”
Vị sếp này cũng không tệ, đáng tiếc là không cho tăng lương. Trần Duệ nói thêm:
“Hôm qua ta cùng Song túc phi long đến một địa phương tương đối yên tĩnh tiến hành câu thông một phen, sau đó mới biết được chúng vốn thuộc một tộc đàn rất lớn ở đầm lầy U Dạ. Hai tên này trong lúc không cẩn thận mà không may bị thợ săn bắt phải. Trong tương lai, nếu có cơ hội ta cũng muốn đi đầm lầy U Dạ tìm hiểu một chút sự tình”
Thợ săn ma thú kiếm sống bằng việc bắt hoặc giết chết ma thú cho nên yêu cầu thực lực cũng rất cao. Hai đầu song túc phi long này cũng là vì thế nên mới bị bắt đến đây.
Ánh mắt Shia sáng rọi, nói:
“Chẳng lẽ anh muốn tìm tộc đàn của chúng, sau đó…”
Nếu Trần Duệ có thể thành công mang toàn bộ tộc đàn Song túc phi long thu vào tay, như vậy chẳng phải Ám Nguyệt thành sẽ có một chi quân đội trên không có thực lực cực mạnh hay sao? Thậm chí còn có thể đủ sức chống lại cùng quân đoàn Hắc Diệu Long kỵ binh. Điều này làm sao không khiến Shia xúc động cho được.
“Đấy chỉ là tưởng tượng thôi”.
Trần Duệ thấy suy nghĩ của Shia bắt đầu chuyển về hướng này liền vội giải thích:
“Song túc phi long sống ở nơi hoang dã không phải dễ dàng bị thuần phục giống hai tên kia đâu. Chúng rất khó để câu thông, hơn nữa lại cực kỳ hung hãn. Tạm thời đó chỉ nên xem nó là ý định lâu dài trong tương lai. Trước mắt tốt nhất nên cố gắng tu luyện ngự thú thuật đến khi nhuần nhuyễn đã rồi mới tính tiếp”
Trong kế hoạch của Trần Duệ, mục đích thực sự của việc đến đầm lầy U Dạ là vì bảo tàng của Độc Long. Tất nhiên, nếu như có thể thuận tiện dụ dỗ một đám Song túc phi long mang trở về thì lại càng hay, thỏa mãn ý thích của vị sếp xinh đẹp cùng tiểu loli. Bây giờ Shia đã nói như thế, sau này có thể thuận lý thành chương mà đi đến đầm lầy U Dạ.
Shia tỉnh táo lại, bắt đầu tự hỏi về tính khả thi của kế hoạch này:
“Đầm lầy U Dạ ở phía bắc Xích U lãnh địa, kéo dài từ Xích U cho đến Âm ảnh đế quốc. Nơi đó có những ma thú rất cường đại, độ nguy hiểm cực cao. Với thực lực của anh bây giờ, căn bản không thể đến đó được. Tạm thời những tài liệu ma pháp anh cần ta sẽ cố gắng hết sức để thỏa mãn. Chỉ là tài nguyên trong kho đang rất thiếu thốn, cho nên mức cung cấp cho ngươi cũng chỉ có hạn. Tây Lang sơn là một nguồn kinh tế và khoáng sản trọng yếu, nhưng những năm gần đây bị bọn cướp cũng như ma thú trong lòng đất phá hoại. Điều này làm cho sản lượng suy giảm nghiêm trọng, khiến tình hình tài chính của Ám Nguyệt thành ngày càng không ổn định”.
Trần Duệ do dự một lát rồi mới mở miệng hỏi:
“Trưởng công chúa, xin thứ lỗi cho ta hỏi thẳng một câu. Ngài vất vả lo lắng cho Ám Nguyệt lãnh địa, có phải là vì hy vọng một ngày có thể đánh ngã Hắc Diệu, đoạt lại vương quyền?”
“Vấn đề mục đích này cũng liên quan đến kế hoạch của anh? Nếu là như vậy, ta sẽ cho anh biết”.
Đôi mắt tú lệ của Shia híp híp lại, quang mang ẩn bên trong càng thêm khiếp người:
“Đây là tâm nguyện cả đời của phụ vương ta, trước khi chết người vẫn nhớ mãi khôn nguôi. Cho nên dù thế nào ta cũng sẽ đem hết sức lực hoàn thành, tuyệt sẽ không khuất phục đế đô, dù cho có thịt nát xương tan cũng không hối tiếc”
Thần sắc Shia kiên nghị vô cùng khiến Trần Duệ thoáng chứng kiến cũng cảm thấy một trận bi ai. Nữ tử xinh đẹp này chỉ mới hai mươi ba tuổi nhưng đã gánh vác trọng trách trên vai thật quá nặng nề, lại càng không thể buông bỏ. Bất luận là ở thế giới nào, ngay cả thế giới kiếp trước cũng thế, nơi nào có người nơi đó có giang hồ. Người trong giang hồ, thân bất do kỷ.
Toàn bộ Ma giới là một tổng thể, mà trong đó ngay cả Ám Nguyệt thành hay Tam đại đế quốc đều nằm trong một bàn cờ. Trần Duệ vốn chỉ muốn làm một quân tốt không gây chú ý, tùy thời có thể dứt ra được, nhưng đáng tiếc mọi chuyện lại không như ý của hắn. Kỳ thật, từ khi hắn sống lại lần nữa trong Ma giới thì mọi thứ đã ấn định hắn là một thành viên trong bàn cờ này rồi. Làm sao hắn có khả năng đứng ngoài xem cơ chứ. Điểm mấu chốt chính là, cho dù chỉ là quân tốt nhưng cũng vẫn là quân cờ, hơn thua cũng phải chờ hết ván mới biết rõ được.
Quân tốt này nếu phát triển tốt, cũng không biết chừng có thể ảnh hưởng tới cả toàn cục. Hơn nữa, quân tốt không nhất định cứ mãi mãi vẫn là quân tốt. Những tên đang cầm quân cờ định thế cục kia chẳng phải cũng leo từng bước đi lên từ địa vị một quân tốt hay sao?
Căn cơ của Ám Nguyệt quá yếu, không cần phải nhắc đến Hắc Diệu thân vương mà chỉ cần một Xích U thôi cũng đã đủ khống chế mạch máu toàn Ám Nguyệt. Chẳng khác nào một thanh gươm Damocles treo trên đỉnh đầu, bất cứ lúc nào cũng có thể trảm rớt đầu Ám Nguyệt thành.
Điểm mấu chốt hiện nay chính là Hắc Diệu đang cố gắng lĩnh ngộ ảo diệu của Đọa Thiên Sứ kiếm. Nếu không, cho dù Ám Nguyệt thành một mực thu liễm, cố không để người khác chú ý thì diệt vong cũng chỉ là vấn đề thời gian. Huống chi Shia lại còn thái độ kiên quyết như thế này. Theo như trận khiêu chiến đại sư lần trước cùng với lần thi đấu trên không lần này mà suy ra, dường như Hắc Diệu đã dần dần mất đi kiên nhẫn.
Siêu cấp hệ thống cung cấp một nền tảng rất tốt, trước mắt Trần Duệ thiếu nhất chính là vấn đề thời gian. Cũng tương tự như thế, Ám Nguyệt thành cũng cần thời gian để hoàn toàn ổn định cùng phát triển. Vì mình, cũng đồng thời vì Ám Nguyệt, cho dù hắn mù tịt chính trị cũng phải cố gắng toàn lực kiên trì một phen.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện