[Dịch] Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)
Chương 3 : Alice! Tiểu ác ma chân chính
.
“Em gọi là Alice” Khuôn mặt cười thiên chân vô tà mỹ lệ của cô bé khiến Trần Duệ càng thêm xấu hổ “Ca ca, anh thì sao?”
“ Anh … gọi là Trần Duệ” Trần Duệ suy nghĩ một chút, nếu như đã sống lại tại cái địa phương quỷ quái này, thì dứt khoát bỏ luôn cái tên Arthur đi, trở về cái tên vốn có.
“Alice muội muội, em thể cho anh biết làm thế nào để rời khỏi nơi này được không?”
“Rời đi?” Alice nháy nháy đôi mắt to sáng ngời đáng yêu, chợt nói “ Nơi này cách phòng thí nghiệm Aldaz đại sư không quá xa, anh muốn đi nơi nào, em mang anh đi”
“Không! Đương nhiên không phải chỗ đó!” Trần Duệ hoảng sợ, nói đùa sao, thật vất vả mới rời khỏi cái địa phương biến thái kia, bây giờ quay về không phải não tàn mới là lạ.
Alice tò mò hỏi :” Vì cái gì không đi? Em nghe nói thí nghiệm của đại sư thực sự rất thú vị, đang muốn đi xem một lần cho biết”
Thật là thú vị sao? Chính là bắt người đem độc dược trở thành đồ uống mà thôi. Trần Duệ nhìn vào khuôn mặt thiên chân khả ái của cô gái nhỏ, cắn răng, trái lương tâm mà nói dối : “Nguyên lai em còn không biết, phòng thí nghiệm đã xảy ra chuyện. Anh vốn là học trò đại sư vừa mới thu, đại sư vừa rồi không cẩn thận ăn phải một loại thuốc lạ, như phát cuồng, cứ gặp người là đánh, mà ngay cả Sly tên kia cũng bị ngài đánh cho đến bất tỉnh. Em nếu để hắn thấy, nhất định sẽ bị thương mất. Anh hiện tại có việc gấp cần phải ly khai, nhưng không nhớ rõ đường, em có thể dẫn anh rời đi không?”
Nghe được Aldaz đang phát cuồng, Alice bộ dạng hoảng sợ trông thấy, “ Thật đáng sợ, nhưng anh là học trò của đại sư, không có ngài ấy cho phép, thực sự rất khó để rời đi nha”
“Hiện tại không có biện pháp giúp đại sư thanh tỉnh, chuyện của anh lại thực sự rất gấp” Trần Duệ vẻ khẩn cầu
“Alice, xin hãy giúp đỡ anh, có được không?”
Alice chu cái miệng nhỏ nhắn đáng yêu nghĩ nghĩ, rốt cuộc gật đầu “Được rồi, bất quá anh phải trùm đầu lại, cúi đầu đi đường, đừng cho người khác phát hiện anh là học trò mới của đại sư”
“Rất cám ơn em” Trần Duệ cũng sợ thân phận nhân loại của mình bạo lộ, đề nghị này thực là xuất phát từ tâm ý, vui mừng không thôi.
“Không cần cám ơn, ca ca” Alice ngọt ngào cười, hiện ra hai cái lúm đồng tiền đáng yêu, chủ động kéo tay Trần Duệ đi ra ngoài. Trần Duệ chỉ cảm thấy tay cô nhóc trơn bóng, trong nội tâm dâng lên cảm giác ôn hòa :”Ai nói Ma giới đều là hung tàn ác ma? Cô bé này mới thiện lương làm sao, nhiệt tâm giúp người, quả thực so với thiên sứ còn muốn tốt bụng hơn.”
Trên đường đi, hai người đụng phải không ít Ma tộc tướng mạo kỳ dị, phần lớn là thân hình cao lớn, tướng mạo dữ tợn, cầm trong tay vũ khí, hẳn là hộ vệ của trang viên này.
Cô bé tựa hồ là khách quen tại đây, những hộ vệ này không những không tiến tới tra hỏi mà còn biểu lộ thái độ cực kỳ cung kính. Trần Duệ thấy không có người tiến lên cản trở, cảm giác căng thẳng nãy giờ cũng được thả lỏng, ghi nhớ lời nói của Alice, đem mặt giấu trong áo choàng, cúi đầu đi đường, bỏ lỡ việc trông thấy biểu lộ cực kì quái dị trên mặt những tên hộ vệ.
Cái “Trang viên” này rất lớn, vòng vòng một hồi lâu, cô bé mới dừng bước, nói: “Đến rồi”
Trần Duệ vui mừng, vừa ngẩng đầu nhìn lên, cả người lập tức hóa đá, nguyên lai đây lại chính là cái địa phương hắn sợ nhất - phòng thí nghiệm của Aldaz đại sư.
Alice tủm tỉm, đôi mắt ánh lên hai đạo trăng non mê người “Ca ca không phải định đến đây sao? Hiên tại đến rồi, tốt hơn hết là phải cảm tạ người ta đó nha”
Cùng vừa rồi đồng dạng, đều là nụ cười thuần chân đáng yêu của thiên sứ, chỉ là Trần Duệ lại phảng phất chứng kiến khóe miệng Thiên sứ lộ ra răng nanh, phía sau lưng còn là cái đuôi nhỏ sáng ngời. Đang muốn chạy đi, ai ngờ bàn tay nhỏ bé ôn nhu của Alice như vòng sắt giữ lại, thân thể căn bản không thể chuyển động mảy may.
“Có ai không, ta đến rồi!” Alice thân mật “kéo” Trần Duệ một cái, lớn tiếng hô một câu.
“Là kẻ nào dám vô lễ xông vào đây ?…”
Tiểu liệt ma từ phía trong khập khiễng nhảy ra ngoài, vừa nhìn thấy Alice, không biết là dọa hay là sợ, phù phù một tiếng rồi ngã sấp ngay tại chỗ.
Aldaz mặt đầy bụi đất, nhìn thấy Trần Duệ, hai mắt bỗng nhiên bắn ra tinh quang làm người ta sợ hãi, nhưng không hung dữ xông lên, mà là đối với Alice hạ thấp người hành lễ.
“Đại sư, đã lâu không gặp” Alice buông tay ra, bày một bộ dạng ủy khuất:
“Học trò của ngài lạc đường, cho nên nhân gia thuận tiện giúp hắn tìm về nhà. Chỉ là vị ca ca này thật rất không trung thực nha, rõ ràng đối với người ta nói dối. Hắn bảo đại sư người ăn một loại đan dược nào đó, nếu như… nếu như nhìn thấy ta, nhất định sẽ bắt ta lại, cởi sạch y phục của ta, sau đó… sau đó…”
“Khục…” Trần Duệ nghe đến đây kịch liệt ho khan mà đứng dậy, da mặt thiếu chút tái đi, hối hận muốn tìm một cái lỗ mà chui vào, con nhóc này, thực con *** quá đen tối, quá mạnh mẽ a.
Chuyện cho tới bây giờ, không còn gì có thể giải thích nữa. Thực giống như năm đó khi mới tập tễnh bước vào thế giới Inte, bị một tiểu tổ tông thiếu chút nữa lừa gạt. Tài không bằng người, thực không dễ giải thích mà.
“Tiểu công chúa không nên tin lời của lũ nhân loại giảo hoạt” Aldaz cũng đồng dạng vẻ mặt xấu hổ, nói tránh đi “Người này ba ngày trước rơi vào Ma giới, ta đang muốn dùng hắn chậm rãi làm thí nghiệm với một loại thuốc mới. Nào biết tiến trình đang tốt đẹp, hôm nay bất ngờ thế nào, dược liệu hoàn toàn mất đi hiệu lực đối với hắn. Ngay tại lúc đang đang điều phối Bạch Sắc dược tề, không cẩn thận xảy ra sự cố, hắn thừa cơ chạy trốn. Thật may mắn là hắn lại gặp phải tiểu công chúa đây”
Tiểu công chúa? Trần Duệ rốt cục hiểu rõ thân phận cô nhóc xấu bụng này rồi. Hóa ra chính mình đâm đầu vào họng súng, chết cũng không oan. Bất quá, Aldaz nói hắn giảo hoạt, điểm này thực không thể thừa nhận mà, cùng với cô nhóc này so sánh, hắn thực sự thuần khiết như tờ giấy trắng.
“A, hiệu lực của dược liệu đều mất sao?” Alice hai mắt sáng ngời, phảng phất như nhìn thấy một món đồ chơi cực kỳ thú vị.
“Ta lần này cùng Athena qua Âm Vũ Tùng Lâm, vừa vặn mang về một vài thứ rất có ý tứ, đây là đoạn trường thảo, này là hủ tâm hoa… Không bằng cho gã nhân loại này thử xem”
Cái thứ trong giỏ sách cư nhiên không phải hoa quả tươi mà là mấy loại mặt hàng “có ý tứ” kia. Con nhóc này thực sự là tiểu ác ma. Trần Duệ còn chưa kịp kháng nghị, đã bị Sly căng dây thừng trói gô lại, áp tải về phía phòng thí nghiệm.
Một giờ sau ...
Aldaz nhíu mày càng chặt hơn. Dược thảo trong Âm Vũ Tùng Lâm tuy có dược tính cực mạnh, nhưng vẫn y nguyên không có hiệu quả đối với Trần Duệ.
Hôm nay Siêu cấp hệ thống tiến độ đã đạt đến 19.6% nhưng Trần Duệ cũng chẳng có lấy một tia vui sướng. Một kẻ điên cuồng say mê công việc đã đủ đáng sợ, lại mọc ra thêm một con nhóc loli xấu bụng đầu óc đen tối, uy lực chỉ sợ không đơn giản như toán tiểu học một cộng một bằng hai đâu.
Bởi vì ưa thích dùng độc dược chơi mấy trò đùa dai, nên Alice vẫn luôn hứng thú đối với dược học, miễn cưỡng xem là một nửa học trò của Aldaz đại sư. Tay chống cằm nghĩ ngợi, nói ra “Đại sư, người đều dùng loại thuốc có mặt trái tác dụng, giờ thử loại tăng ích lợi xem?”
Aldaz cảm thấy chủ ý này cũng có thể thực hiện được, bèn mở một tủ sắt, lấy từ trong đó ra một lọ thuốc màu đỏ, nói “Trước thử dùng loại thuốc cường hóa sức lực xem sao”
Sly cung kính tiếp nhận lọ thuốc, đổ lên người Trần Duệ, Trần Duệ chỉ cảm thấy trong cơ thể một hồi nóng hổi, phảng phất cùng một loại cảm giác như khi bị đánh thuốc kích thích, lực lượng bạo tăng, dây thừng trên người lập tức bị đánh đứt tơi tả.
Sly cố tình trước mặt công chúa lập công, giương nanh múa vuốt nhào tới muốn chế ngự hắn, Trần Duệ toàn thân dư thừa khí lực, vừa vặn đang không có chỗ phát tiết, lúc này uốn éo đánh vào một chỗ. Vốn là cho dù Trần Duệ có uống xong loại thuốc kia cũng rất khó chiến thắng Sly, nhưng Sly tại trước mặt công chúa cùng Aldaz lại không dám hạ sát thủ, mà kẻ nhân loại kia vừa uống thuốc kích thích, lại dùng một đấu pháp liều mạng, cho nên Sly bị áp chế đến mức không có lực hoàn thủ.
Tiếng kêu cứu của Sly càng ngày càng cao, Aldaz cũng chẳng có chút ý tứ muốn giúp đỡ. Trần Duệ đối với tiểu liệt ma này vốn đã có chút oán niệm, đây cũng xem là một lần thống khoái đánh báo thù. Bất quá hắn cũng không dám hướng Aldaz hay “kẻ xấu bụng” kia ra tay, hai phần tử khủng bố này tuyệt không thể trêu chọc.
Kỳ quái chính là, Siêu cấp hệ thống không có hấp thu loại năng lượng tăng ích này, tiến độ chỉ gia tăng một chút lên 19,7%
Đợi cho mặt mũi tiểu liệt ma bầm dập, nằm rạp dưới đất, thở ra thì nhiều, hít vào lại ít, hiệu lực của dược liệu tăng sức lực này mới chậm rãi biến mất. Aldaz cẩn thận quan sát đến khi Trần Duệ hít thở bình thường, mới lần nữa lộ ra vẻ kinh hãi.
Thuốc cường hóa sức lực có thể tăng cường một lượng lớn sức lực, nhưng trong đó luôn bao hàm một vài tác dụng phụ, dược hiệu qua đi, phải lâm vào tình trạng cực kỳ suy yếu. Nhưng kẻ này sao lại không chút nào có trạng thái đó.
Alice kinh ngạc dò hỏi “Chẳng lẽ đại sư phối được loại thuốc không hề có tác dụng phụ - “Chân Cường Lực dược tề” ? “
Aldaz tinh thần chấn động, lập tức lắc đầu thở dài nói “Không có khả năng, loại thuốc này cách điều chế đã gần như thất truyền, hơn nữa chỉ có đại tông sư trong truyền thuyết mới có năng lực luyện chế, cả ma giới này giờ đây cũng không xuất ra nổi một lọ”
Bên này Trần Duệ khi nghe đến ba chữ “Tác dụng phụ” trong nội tâm liền rục rịch : Chẳng lẽ đây là hiệu quả của “Trí năng tự động” kia, hấp thu phần vật chất chứa tác dụng phụ, chỉ để lại thành phần hữu ích? Mặc dù chỉ là suy đoán, nhưng giả thiết này cũng không phải là không có lý, bằng không đem toàn bộ vật chất hữu ích đều hấp thu, vậy còn sống kiểu gì, ăn bao nhiều cơm đều chết đói.
Aldaz liên tiếp thực hiện thí nghiệm, rốt cuộc gần như phát điên đưa ra kết luận “Độc dược đối với người này gần như lại trở thành thuốc bổ, càng nhiều lại càng tốt ”
Tại trước mặt người này, kẻ mà thường nhân chỉ nghe danh đã biến sắc - độc dược đại sư Aldaz vĩ đại của chúng ta gần như đã làm một việc thiện, trở thành một nhà cung cấp dinh dưỡng.
“Nhất định phải có một loại dược tề khắc chế được hắn” Aldaz rống lớn một tiếng, bất chấp việc thất thố trước mặt tiểu công chúa
“Ngắn ngủn mấy trăm năm, nhân loại đã muốn biến thành cái dạng đáng sợ gì thế này? Chưa nói đây vẫn chỉ là một kẻ bé nhỏ tầm thường. Nếu cứ như vậy, Ma tộc chúng ta tương lai còn có thể có chỗ đặt chân sao?”
Alice người ở ngoài cuộc vẫn tỉnh táo, lắc đầu “Ta xem chưa chắc tất cả nhân loại đều thế này, vấn đề nằm ở trên người hắn. Đại sư, có thể chế tạo một cái ma pháp khí cụ để kiểm tra một chút không?”
“Cái loại khí cụ này ta không chế tạo được, luyện kim thuật bác đại tinh thâm, ta trong đó chỉ nghiên cứu một mảng là Dược học mà thôi”
Aldaz tại phương diện học thuật tương đối nghiêm cẩn, bỗng dưng nghĩ tới điều gì đó, trong mắt lộ ra vẻ khát máu “Ta từng đem máu của hắn cho Sly uống, nhưng không có loại hiệu quả miễn dịch này, lúc này phải mổ thân thể của hắn ra để nghiên cứu mới được”
Trần Duệ giật nẩy mình, một mực lo lắng cho sự tình sắp xảy ra.
“Đại sư, bình tĩnh, mọi việc từ từ, cái gì cũng phải từ từ.” Alice nói thật đúng là lời trong tâm khảm của Trần Duệ mà.
“Không cần phải giết hắn, người này có chút thú vị, hay là lưu hắn lại làm đồ chơi cho ta được không?”
Giờ khắc này, Trần Duệ mới thực sự cảm thấy được quầng sáng thiên sứ lần nữa hàng lâm trên đầu Alice tiểu công chúa, hiểu được món đồ chơi của nàng sẽ ra cái dạng gì, thanh thủ thời gian nói
“Không nên! Đại sư, tôi sẽ ngoan ngoãn để ngài thí nghiệm thuốc, cho đến khi ngài hài lòng mới thôi”
Chủ ý này cũng rất không tệ, chẳng những có thể bảo vệ tánh mạng, còn có thể một mực nhịn đến khi Siêu cấp hệ thống hoàn thành 100%, nói không chừng, đến lúc đó một phút biến thành siêu nhân trong truyền thuyết, quyền đánh tiểu liệt ma, chân đạp ám tinh linh.
Lời này sớm mấy giờ trước nói ra có phải tốt hơn không, hiện nghe vào đôi tai nhọn đang trương lên của Aldaz giống như sự châm chọc lớn nhất, sắc mặt tối đen lại càng thêm âm trầm.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện