[Dịch] Chàng Rể Ma Giới (Ma Giới Đích Nữ Tế)
Chương 27 : Cửa hàng đồ lậu Công Chúa
.
Trần Duệ cố gắng trấn áp nội tâm đang hưng phấn, hỏi một câu : “Loại đá quặng nửa phế này còn không, bao nhiêu tiền một khối? Rất có thể thứ này chính là thứ đại sư cần dùng đến.”
“Bình thường thì những loại này bị tạp chất dính vào làm giảm phẩm chất cho nên chỗ này của tôi cũng không có nhiều, tất cả chỉ có hai, ba khối. Em trai của tôi cũng là một thợ rèn, có thể có lưu lại vài khối. Nếu cậu muốn, tôi sẽ dùng giá rẻ nhất bán toàn bộ cho cậu”. Jack nhịn không được hỏi một câu “Cậu có thể cho tôi một ít thứ bột vụn kia không, có thứ này có thể vãn hồi lại rất nhiều quặng phế”
Nguyên lai hai chủ tiệm rèn trong thành này lại là hai huynh đệ, về chuyện tình liên quan đến bột vụn Trần Duệ cũng không muốn tiết lộ, nói “Đây là thuốc bột bí mật do đại sư chế ra, nhưng lại có kịch độc nên không thể truyền ra ngoài. Nhưng hiện tại ta có thể giúp ngươi mua làm sạch tạp chất trong những phế khoáng này”
Sự hăng hái của nhân loại làm Jack mừng rơn, càng nhìn càng thấy Trần Duệ thuận mắt – nhân loại này thật tốt nha! Xem ra lời đồn đại ở Ma giới cũng có chút sai lệch, nguyên lai trong nhân loại không phải ai cũng giảo hoạt cả, ít nhất nhân loại trước mặt này cũng không tệ.
Jack tranh thủ thời gian sai sử Kakan đi một vài tiệm rèn khác mang quặng phế về, tổng cộng tìm được bảy khối.
“Không tệ!” Nhân loại kia cũng cao hứng không thôi, một khối ước chừng có khoảng 25 điểm linh khí, mà còn có những bảy khối!
Không lâu sau, quặng phế bị dính tạp chất ở hai tiệm rèn toàn bộ được thanh lý sạch sẽ, linh khí do tinh thể cung cấp có ít có nhiều, nhưng tổng sản lượng linh khí hôm nay của Trần Duệ cũng đã đạt đến 175 điểm, trong lòng hắn vui sướng mức nào cũng có thể nghĩ được.
Theo lời Jack biết được, những đá quặng này đều từ các mỏ quặng ở Tây Lang Sơn. Đây là một trong số rất ít những nơi tại Ám Nguyệt thành có thể khai thác quặng, nhưng độ nguy hiểm ở đây cũng rất cao. Nghe nói ở chỗ sâu nhất trong mỏ quặng còn có Ma thú đáng sợ phá phong ấn đi ra, cướp đi rất nhiều tính mạng thợ mỏ. Những năm gần đây, sản lượng đá quặng ngày càng thấp, thậm chí quan quản lí quặng tiền nhiệm Tim có một lần tiến vào dò xét mỏ quặng cũng mất tích, đến nay ngay cả hài cốt cũng không còn.
Trước kia những loại đá quặng số lượng lớn có chứa tinh thể này đều được xử lý ngay tại mỏ quặng. Nhưng hiện tại ma thú trong lòng đất càng ngày càng càn rỡ, nguồn quặng lại càng thiếu thốn, Jack cũng đành phải thu mua cả những loại quặng phế khó xử lí này. Mặc dù chỉ là quặng phế, nhưng hiện tại cũng cảm thấy có phần cung không đủ cầu.
Trần Duệ âm thầm ghi nhớ danh tự Tây Lang Sơn, bất quá chỗ đó cũng quá nguy hiểm. Hay là trước tiên quen với tình huống tại Ám Nguyệt thành đã, đợi đến khi linh khí tích góp được đạt đến một trình độ nhất định, lại đến mỏ quặng đó thám thính một chút.
“Jack, ta thích nhất là nói chuyện cùng với những người hào sảng như ngươi. Như vậy đi, ngươi nghĩ cách lấy những loại quặng phế chứa tinh thể này, càng nhiều càng tốt. Ta có thể giúp ngươi xử lí sạch tinh thể, về vấn đề giá cả…”
Trần Duệ còn chưa nói xong, Jack vượt lên trước mở miệng : “Về giá tiền, mười bạch tinh tệ một khối, thế nào? Giao dịch hôm nay tôi làm tròn thành một tử tinh tệ gửi cho cậu, được chứ?”
Trần Duệ còn đang định dùng một cái giá tiện nghi để mua vào vì những đá quặng kia đối với hắn mà nói là cực kỳ trân quý, nhưng lại không tưởng được Jack lại nguyện ý cống tiền đến tận nơi – một giác ma tốt bụng đó nha! Xem ra trong thế giới nhân loại, lời đồn đại cũng có chút sai lệch. Ma tộc không phải tên nào cũng là những tên đầu gỗ hung tàn, ít nhất tên giác ma trước mặt này cũng rất không tệ.
Giờ khắc này, trong nội tâm nhân loại cùng giác ma đều xem nhau như những người hảo hữu tốt bụng.
Trần Duệ kiếm được chỗ tốt lớn, cũng ngại lấy tiền, chỉ nói rằng muốn lần sau lấy được đá quặng, hy vọng Jack có thể đến phòng thí nghiệm thông tri cho hắn một tiếng.
“Giác ma chúng ta ưa thích nhất chính là những kẻ hào sảng giống như cậu!” Thái độ này làm cho hảo cảm của giác ma này đối với nhân loại tăng lên không biết bao nhiêu lần, vỗ phành phạch lên ngực “Từ nay cậu chính là bạn tốt của Jack này. Tôi có rất nhiều người bạn cũ trong thành, cậu gặp phiền toái thì cứ báo ra danh tự của tôi!”
Nhân loại được Jack nhiệt tình tiễn ra đến tận cửa, Sly đứng trước tiệm rèn hâm mộ nhìn đến muốn rớt tròng mắt, sai đó ngẩng đầu, ưỡn ngực theo sau chủ nhân mình.
Tâm tình lúc này của Trần Duệ phi thường tốt : Một chuyến ra ngoài này thật đáng giá, tận 175 điểm linh khí a! Có thể phóng ra mười bảy lần Cực quang đạn. Đáng tiếc, kỹ năng kia cũng chỉ có thể dùng hai lần mỗi ngày, hơn nữa mỗi lần dùng đều mất đi bộ phận tinh lực lớn.
“Đúng rồi, Sly, không phải ngươi nói còn có một cửa hàng kỳ quái gì đó sao? Đi, chúng ta đi đến đó nào!”
Tiểu liệt ma do dự một lát, bỗng nhiên nghĩ ra điều gì đó, nịnh nọt cười nói : “Thỉnh chủ nhân theo ta, không chừng người tại cửa hàng kia tìm được rất nhiều kinh hỉ đó”
Trần Duệ ngoặt đông rẽ tây theo tiểu liệt ma cho đến khi tới cuối một đường tương đối lớn mới tìm ra cửa hàng kia. Cửa hàng này có hai tầng lầu, hình tượng bên ngoài có chút quái dị, cũng không có chiêu bài gì.
Trần Duệ mang theo tiểu liệt ma tiến vào, vừa mới đến cửa đã bị một đôi mắt lợi hại theo dõi. Đây là một liêm đao ma nữ, dáng người không tệ, ngũ quang cũng không đến mức xấu xí, nhưng biểu hiện ra ngoài mười phần hung ác.
Liêm đao ma nữ này hiển nhiên là người làm trong cửa tiệm, nhìn thấy Trần Duệ cùng tiểu liệt ma đi vào, không những không chào đón mà còn dùng một ánh mắt dò xét tràn ngập địch ý. Trần Duệ cũng không thèm so đo, chỉ nhìn mấy hàng hóa bày biện trong cửa hàng.
Chính như lời của Sly, cửa hàng này xác thực có rất nhiều thứ kỳ quái quý hiếm được bày bán. Có búp bê vải hình ma thú, kẹp tóc tinh mỹ, gối ngủ, Bích long quả ngon ngọt, hạt châu cổ quá… Nhưng nhìn một lượt cũng không thấy thứ Trần Duệ cần tìm, hơn nữa giá cũng cực kỳ dọa người, một cái Bích long quả lại có thể có giá năm mươi mai tử tinh tệ, búp bê vải kia còn ghê gớm hơn, giá niêm yết mười hắc tinh tệ, quả thực là hắc điếm.
Trần Duệ thật vất vả mới có thể tìm được một khối đá màu lục đặt ở một nơi ít người để ý. Đang định mở kỹ năng chuyển đổi dò xét, nhưng tay còn chưa chạm đến hòn đá kia, một thanh đại liêm đao băng lãnh như thiểm điện chắn phía trước, cơ hồ không phát ra tiếng gió.
Liêm đao ma nữ này rất mạnh! Cương Khác tuyệt không thể so sánh.
Dù không dùng đến Giải tích nhãn, nhưng Trần Duệ chỉ cần dựa vào một đao vừa rồi cũng có thể đoán ra được thực lực đối phương. Loại tốc độ này cho dù dưới tình huống hắn có chuẩn bị trước cũng chưa chắc an ổn mà né tránh được.
Chỉ thấy ma nữ kia lạnh lùng nói một câu “Chỉ cho xem, không được chạm vào!”
Thái độ phục vụ cũng quá bá đạo đi! Chẳng lẽ không biết khách hàng chính là… à ừ… Ma thần sao?
Trần Duệ giận dữ một trận, thật sự là lãng phí linh khí mà. Tuy nói vừa được hơn một trăm điểm linh khí, nhưng chỗ cần đến linh khí nhiều lắm, không thể không tiết kiệm được.
Lúc này trên lầu mới truyền xuống một thanh âm mười phần kiều mị “Mua hai bộ cờ Công Chúa này, ngài nhất định sẽ không hối hận đâu, hoan nghênh lần sau ngài lại đến.”
Đây mới chính là thái độ của một phục vụ viên chứ. Trần Duệ chỉ cảm thấy thanh âm kia có chút quen tai, đã thấy một nữ tử mỹ mạo, toàn thân tràn ngập một cỗ mị lực xuất hiện ở đầu cầu thang. Một khách hàng nam giác ma vừa từ trên lầu đi xuống, sau đó quay đầu lại, ánh mắt lưu luyến lộ ra vẻ si mê không thôi.
Trần Duệ thấy rõ bộ dáng nữ nhân kia liền lắp bắp kinh hãi, thốt ra “Kia!”
Nguyên lai, nữ nhân viên của cửa hàng này lại là thị nữ của tiểu công chúa, được Trần Duệ đặt cho biệt danh “Hấp tinh nữ” mị ma Kia!
Kia nghe có người gọi tên mình liền nhìn ngay đến Trần Duệ. Mấy ngày nay đi theo tiểu công chúa cũng đã kiến thức qua trù nghệ của Trần Duệ, ấn tượng đối với hắn cũng đã thay đổi không ít, lúc này mới nở nụ cười mê người “Là anh à!”
Giác ma chứng kiến nữ thần trong lòng mỉm cười với tên nhân loại kia, trong lòng ghen tỵ nổi lên, tới trước mặt Trần Duệ hung dữ quát “Obama đại nhân ta cảnh cáo ngươi, cách Kia tiểu thư xa xa ra một chút! Nếu không…”
Trần Duệ xưa đâu bằng nay, đối với loại uy hiếp của tiểu nhân vật này sẽ không để trong lòng, chỉ là danh tự của vị giác ma đại nhân lại để hắn rung động không thôi, chẳng lẽ vị kia… cũng xuyên việt? Bất quá, theo bô dáng si mê kia của hắn, hẳn nên gọi là Clinton hay Berlusconi thì thích hợp hơn a.
Chỉ nghe liêm đao ma nữ kia hừ lạnh một tiếng, vũ khí trong tay vung lên, quát to “Lăn!”
Obama đại nhân run lên, hàng vừa mua cũng rơi lả tả đầy đất, vội vàng luống cuống cuối xuống mà nhặt
Trần Duệ trong lúc vô tình nhìn thoáng qua thứ tên Obama kia mua, ánh mắt lập tức ngưng lại… Thứ này… hình như là ... Hoa Dung Đạo ?
Chỉ có điều Tào Tháo, Quan Vũ, Triệu Vân đều đã bị sửa lại, tất cả đều biến thành bộ dáng mỹ nữ.
Đồ lậu! Đây thực đúng là xâm phạm tài sản tri thức một cách trần trụi mà.
Chờ đã... Cờ Công Chúa? Trần Duệ lập tức hiểu ra, đây chắc chắn là tác phẩm của tiểu hắc ám loli rồi.
Obama đại nhân vội vàng nhặt lên, cũng không dám nói gì thêm, mặt xám xịt một mảng rời khỏi cửa hàng.
“Kia, cô mở cửa hàng này khi nào vậy?” Trần Duệ lên lầu, hỏi dò môt câu. Liêm đao nữ ma thấy Kia quen biết tên này, cũng không có ngăn cản, nhưng Sly lại sợ hãi không dám đi lên, đành ở dưới chờ đợi.
Kia lắc đầu nói “Chủ nhân cửa hàng này là tiểu công chúa đó”
Quả nhiên thế! Alice còn là nữ cường nhân trong giới kinh doanh ư? Không nhầm sao?
Trách không được trong tiệm đều là những thứ li kỳ cổ quái. Chỉ là, cửa tiệm loại này mà cũng có thể có khách hàng sao?
Trần Duệ nhìn Kia mị hoặc một lượt từ trên xuống dưới, từ dưới lên trên, sau đó lập tức tỉnh ngộ : Mỹ nhân kế!
Tiểu loli này cũng thực quá giảo hoạt mà, không ngờ lại dựa vào sắc đẹp của Kia mà thu lợi, lại còn an bài một liêm đao ma nữ hung hãn. Nếu như không có vũ lực cường đại uy hiếp, chỉ sợ nhiều tên gia hỏa đã nghĩ ra đủ thứ chủ ý xằng bậy rồi.
Bất quá, cửa hàng Ám Nguyệt thành nói riêng hay toàn Ma giới nói chung cũng chỉ cơ bản kinh doanh dưới hình thức ngồi chờ khách tới. Alice dù có thông minh thế nào cũng không thể nhảy ra khỏi mô thức này. Kiếp trước của Trần Duệ cũng đã học qua vài thủ đoạn kinh doanh, sinh ý trong tiệm của hắn tuyệt sẽ không chỉ ở trình độ này.
Trần Duệ nhìn đến thương phẩm bán ở lầu hai, tìm thấy được nơi đặt mấy quân cờ Công Chúa. Quả nhiên, Hoa Dung Đạo đã triệt để bị thay hình đổi dạng, toàn bộ biến thành những ma nữ xinh đẹp khêu gợi trốn thoát móng vuốt của những tên sắc lang, không thì cũng là những ma nam uy vũ đào tẩu khỏi đông đảo nữ sắc sói.
Trần Duệ chỉ có thể đấm ngực dậm chân mà xúc động, người sáng tạo ra Hoa Dung Đạo nếu chứng kiến tình huống này chắc cũng chỉ có thể lệ rơi đầy mặt.
“Bộ cờ Công Chúa này… là của tiểu công chúa làm ra ?”
Kia thấy hắn có chút kích động, nhẹ gật đầu “Tiểu công chúa điện hạ rất thông minh, hình dạng trước vốn không ai thèm nhòm ngó tới, nhưng sau này được công chúa đổi ra dạng này, liền bán ra được ngay vài bộ… Anh cũng không cần phải cao hứng như vậy đâu”
Ta đang cao hứng sao? Trần Duệ nhất thời “cao hứng” đến không thể thở nổi.
Trên lầu hai có không ít thứ, cũng không có bộ cờ Công Chúa làm lậu, mà còn một ít sách vở. Trần Duệ lần trước kể cho Alice nghe câu chuyện Ma vương cùng công chúa, vậy mà lúc này đầy, một quyển “Ma vương cùng công chúa hoàn chỉnh” đã chễm chệ trên kệ sách, lại là một quyển sách lậu. Khả năng copy của tiểu loli này cũng thực quá trâu bò. Không biết những bản sách này tại Ma giới là được in ấn hay là dùng Ma pháp làm ra được.
Vài cuốn đầu còn bình thường, nhưng vài cuốn sách sau thực đúng là làm Trần Duệ đổ mồ hôi lạnh không thôi.
“Nam nhân, các ngươi là cầm thú”, tập một: Cầm thú không bằng, tập hai: Không bằng cầm thú. “Ma pháp, nhìn ai người đó mang thai”, “Ai nói nói nam nhân mạnh hơn nữ nhân, có bản lĩnh thì cho bọn hắn sinh con đi”
Trần Duệ rốt cục minh bạch nguyên nhân, hoặc có thể nói một trong những nguyên nhân trọng yếu tạo nên một tiểu công chúa hắc ám bất lương trưởng thành sớm.
Gần mực thì đen, gần đèn thị rạng, hoàn cảnh giáo dục có ảnh hưởng cực lớn đối với hài tử a.
Cảm khái một hồi, Trần Duệ cũng khá ngạc nhiên với việc Alice mở cửa tiệm này. Kia nói cho hắn biết, tại thời điểm Trưởng công chúa Shia vừa mới tiếp nhận, Ám Nguyệt thành đụng phải rất nhiều khó khăn, kinh tế thập phần thiếu thốn. Rơi vào đường cùng, Shia chỉ có thể vì sống còn mà êm vài bảo vật hoàng thất cùng đồ cất giữ của cá nhân ra bán nhằm vượt qua khốn cảnh.
Gian cửa hàng này chính là từ lúc đó lưu lại đến giờ. Về sau Alice nhàm chán, tiếp quản gian hàng này, bình thường bán chút gì đó, một là giết thời gian, hai là kiếm thêm ít tiền lẻ. Kia đôi khi cũng đến đây giúp một phần. Nghe nói sau khi cửa tiệm mở được hai tháng, Alice cũng không xin qua tỷ tỷ mình chút ma tinh tệ nào nữa.
Câu chuyện không vui này giờ đây lại được kể ra một cách nhẹ nhàng, nhưng Trần Duệ vẫn nghe ra được một tia chua xót. Shia vì trị vì lãnh địa của mình mà đã trải qua không biết bao nhiêu khó khăn, còn từng bị ép đến mức phải bán đi gia sản. Chỉ là khi đối đãi với những người tài như Aldaz lại không chút nào keo kiệt. Alice cũng rất hiểu chuyện, cũng không tìm thêm khó khăn cho tỷ tỷ trong những giai đoạn gian khổ đó.
Từ tình trạng nơi này mà nói, tiểu loli quả thực rất thông minh, đáng tiếc, nàng đối với việc buôn bán này cũng không phải là đại hành gia.
Trần Duệ đang nghĩ ngợi, dưới lầu đột nhiên truyền đến tiếng kêu đề cao tận lực của tiểu liệt ma “Alice điện hạ”
Tiểu loli đến rồi!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện