[Dịch]Cần Tiền, Không Cần Mỹ Nam - Sưu tầm

Chương 8 : Chương 8

Người đăng: 

.
- chủ nhân. Nam nhân đứng đầu trong thập ác môn lên tiếng làm cho cả cung điện ai cũng đều giật mình và lo lắng bỗng một giọng nói lạnh lẽo vang : - theo ta sao. - vâng. Thập ác môn 10 người đều đồng thanh phát ra cùng một từ làm cả cung điện chấn động, ai nấy đều hoảng hốt và hoảng sợ trước tình thế bây giờ nhất là ả công chúa và lão hoàng thượng kia - to gan thập ác môn các ngươi muốn phản sao. Sau câu hỏi đó nam nhân đứng đầu thập ác môn chỉ liếc nhìn lão hoàng đế rồi vẫn tiếp tục quỳ dưới đất đợi lệnh của cô. Lão hoàng đế bị coi như không khí, tức giận nhưng vẫn không muốn làm liều, ai cũng biết thập ác môn là nhóm sát thủ nằm trong tứ đại ác môn, trong đó chỉ gồm 10 người được chọn lọc là người giỏi nhất, họ sống là để bảo vệ chủ nhân chết để bảo vệ linh hồn chủ nhân, nhưng nếu có ai làm trái thì sẽ chết không chỗ chôn, linh hồn không siêu thoát mãi mãi nên những người được chọn sẽ đều là những người trung thành và đều ngoan độc, tàn ác, nham hiểm như nhau nên trên thế gian này ai nghe danh đến họ đều tự tử tại chỗ nếu không sẽ còn chết thảm hơn - ta không biết các ngươi là ai nhưng nếu muốn theo ta thì các ngươi không nên là kẻ vô dụng. Giọng nói mang vẻ tàn độc vang lên làm cho người nghe như muốn ngất sỉu. Họ biết thập ác môn là ai và cũng không muốn chết thảm nhưng bây giờ đến nước này rồi thì mạng sống của họ sẽ khó bảo toàn đến sáng mai - sát. Từ ngữ chỉ gọn vẹn như vậy nhưng nó lại làm cho cả cung điện đều hoảng hốt nhưng khi chưa kịp la thì cung điện giờ chỉ toàn là máu và xương người. Cô nhìn khung cảnh bây giờ làm cái thú tính sát người của cô giờ đây đã nổi lên cô như một con quái vật ghê rợm nhất trần gian, cô cười cười như điên nhưng lại trào phún và sảng khoái đến cực độ làm cho người thấy đều si mê đến chết nhưng nụ cười ấy đâu phải vĩnh viễn, nó đã không còn nữa khi cô đã lộ ra khuôn mặt thật của mình, khuôn mặt của diêm vương địa ngục, nụ cười tà mị nham hiểm độc ác nhưng cổ quái như một yêu tinh - tiểu phong. Một giọng nói mền mại trong trẻo thuần khuyết vang lên từ cửa lọt vô nó làm cả cung điện đang đại sát người người chết thê thảm bỗng yên lặng như bị giọng nói ấy thu hút, thôi miên vạn vật - cậu ở đâu tiểu phong. Cô biết người đang gọi cô là ai và cô cần phải đi đến chỗ đó. Cô vội thả kiếm xuống và xoay người chạy đến chỗ đó và cảnh đập vào mắt cô đầu tiên là Thi Thi trên người toàn vết thương đang cố gắng đi vào cung điện khi nhìn thấy cô Thi thi vô cùng vui sướng nhưng vẫn không giấu nổi nét đau đớn trong da thịt khi Thi thi sắp đứng không vững nữa thì một bàn tay ấm áp đã dìu cô lại người đó không ai khác chính là Tiểu Phong Cô nhìn Thi thi bằng ánh mắt hối hận tha thiết nhưng không kém phần thương yêu lo lắng chăm sóc nhưng cô không biết rằng một ánh mắt nhu tình kèm theo sự buồn bã đang nhìn cô rất say đắm như bảo cô hãy nhìn về phía này, Hiên Ngạo Thiên ghen tị nhìn nữ nhân trong lòng cô, hắn cũng muốn được cô quan tâm như vậy, nhìn hắn bằng ánh mắt như vậy chứ không phải là cái liếc mắt lạnh lùng kia. Dù chỉ mới gặp cô 2 lần nhưng giờ đây tim hắn đã luôn hiện hữu chỉ còn lại một hình bóng của cô, nữ nhân đẹp nhất trần gian này
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang