[Dịch]Cả Thiên Hạ Hay Chốn Thâm Cung? - Sưu tầm

Chương 3 : Chương 3

Người đăng: 

.
Aiz aizz ... Cô lại nói nhiều quá rồi , thói quen ấy mà , không thể sửa được . Xem ra 5 ngày tiếp theo sẽ dài lắm đây, cứ phải ăn đồ ăn kiểu này ... Cuối cùng thì cái ngày cô mong chờ nhất cũng đã đến - ngày mẫu thân đến thăm cô . Cô thật không dám nghĩ lại năm ngày phải ngủ và ăn uống thảm hại kia nữa . Hôm nay , cô tắm rửa sạch sẽ , cố chải mái tóc rối cho nó trở nên mượt , đêm qua , cô đã khâu lại những chỗ rách trên quần áo ... Nhìn cô lúc này cũng phải được xếp vào hàng thanh tú , đáng yêu , nhưng đối với một cô thiên kim thế này mà nói , là cực kì tầm thường , cũng tại bộ đồ cô đang mặc , dù không rách rưới nhưng cũng chẳng đẹp đẽ gì . Mẫu thân bước vào phòng cô , bà dù đã gần bốn mươi tuổi nhưng nhìn vẫn còn rất trẻ và xinh đẹp . Thật ra bà cũng không thật sự được xếp vào hàng xinh đẹp , nhưng ở người bà toát lên một loại khí chất khiến người ta cảm thấy mình thật kém cỏi , đúng chất phu nhân Thừa tướng . Aizz cô là con gái bà cơ mà , sao lại chẳng có tí khí chất nào thế này , chẳng lẽ phải qua rèn luyện mới có được cái khí chất tuyệt vời đó hả ? Aizz ... Quay lại chủ đề chính , bà bước vào phòng cô , vẫn cái mùi ẩm mốc đáng ghét đó xông lên , mặc dù bà không biểu hiện gì , nhưng cô thấy trong đáy mắt bà hiện lên sự chán ghét . Hai ma ma đi sau bà thì trực tiếp nhăn mặt , bịt mũi lại . Hừ , chán ghét vậy thì cho cô phòng mới đi , cả nhà cùng vui ! Lúc cô định hành lễ với mẫu thân , thì bà đã trực tiếp ngồi xuống giường cô luôn rồi , thật khinh người quá đáng mà ! Hơn nữa , bà còn tỏ vẻ bất ngờ khi cô định hành lễ , phải rồi , chủ nhân thân thể này ngày ngày ở đây , có khi lễ nghĩa đơn giản , cơ bản nhất cũng chưa được học ! Nghĩ thế , cô ngồi xuống cạnh mẫu thân . Cuộc nói chuyện cũng chẳng có gì đặc biệt lắm , phần lớn là bà độc thoại , nào là dạo này con thế nào , cô chưa kịp trả lời thì bà đã nói nhìn con có vẻ vẫn ổn , rồi dặn dò nọ kia ,... Không phải là bà ghét nghe giọng cô đến thế chứ ? Hay là chủ nhân thân thể này chưa từng mở miệng nói chuyện , nên bà nghĩ cô bị câm luôn rồi ? Cuối cùng , sau mười lăm phút huyên thuyên tự mình độc thoại , bà nói " Con nhớ giữ gìn sức khỏe , tháng sau mẫu thân lại đến thăm con " Này này , cô còn chưa nói gì nha , thế mà gọi là đến thăm à ? Khi bà quay lưng đi , cô giật mình , mở miệng gọi " Mẫu thân " . Bà kinh ngạc , đi nhanh về phía cô " Tiểu Ly , con vừa nói gì , mau mau nói lại cho mẫu thân nghe " " Mẫu thân " cô chẳng hiểu gì cả , bà ấy có cần kích động đến thế không ? " Tiểu Ly , ai , ai đã dạy con nói vậy ? " Giờ đến lượt cô kinh ngạc , có cần phải tàn nhẫn đến thế không ? Chủ nhân thân thể này thế nhưng mười hai tuổi vẫn chưa biết nói ?
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang