[Dịch] Boku wa Tomodachi ga Sukunai
Chương 3 : Kashiwazaki Sena
Người đăng: no_dance8x
.
-----o Nhóm dịch Độc Cô Thôn o-----
Sau ngày đăng thông báo, giờ tan học.
Mikazuki... Ý tôi là Yozora, cùng tôi đi đến phòng sinh hoạt của câu lạc bộ Láng Giềng.
Yozora ngã người xuống sô pha một cách đầy kiêu hãnh, sau đó ngạo nghễ tuyên bố:
"Hôm nay chúng ta đã có thể bắt đầu các hoạt động câu lạc bộ."
"Hay nói đúng hơn, chúng ta sẽ quyết định xem mình nên làm những gì."
Dù tạo ra câu lạc bộ này nhưng tôi vẫn không hiểu những hoạt động của nó. Tôi không biết và cũng không hình dung được bất cứ hình ảnh nào trong đầu.
Trên thực tế, người ta sẽ đặt nghi vấn về trí tuệ của tôi khi tôi là người đầu tiên chọn gia nhập câu lạc bộ này.
"Thứ tôi đang tìm là bạn bè, miễn sao chúng ta tìm được thành viên mới thì tôi sẽ thấy ổn. Nói cách khác, tôi đã làm những thứ cần phải làm trong ngày hôm qua."
"Bất kể thế nào đi chăng nữa, tôi vẫn không nghĩ có người trong trường đọc tấm áp phích rồi quyết định tham gia câu lạc bộ."
"Cậu đang nói gì vậy? Tôi thì tin chắc tờ áp phích đó sẽ thu hút những con chiên lạc lối đến nay vẫn đang tìm bạn trong trường."
"Sự tự tin của cậu đến từ nơi nào trên trái đất vậy hả?"
Tôi thực sự kinh ngạc vì cô ấy.
Và rồi, ngay lúc đó.
Cốc! Cốc!
Có ai đó đang gõ cửa.
"???"
Cảm thấy ngạc nhiên, tôi và Yozora quay đầu nhìn nhau trong vô thức.
"Hình như chúng ta sẽ nhanh chóng có thêm thành viên mới."
Yozora nói năng đầy vẻ đắc thắng.
"Có thể là giáo viên cố vấn hoặc ai khác cũng không biết chừng."
Yozora và tôi cùng đứng lên, mở cửa.
Đứng trước mặt chúng tôi là một nữ sinh tóc vàng mắt xanh.
Dáng thon thả, ngực tròn trịa. Cô ấy có dáng người đẹp đến mức đủ để so sánh với người mẫu thời trang. Mặc dù đôi mắt trông có vẻ gì đó nhưng khuôn mặt vẫn vô cùng xinh đẹp. Mọi người đều có thể cảm nhận được vầng hào quang sang trọng quanh người cô.
Nếu bạn so sánh cô ấy với Yozora, người cũng có khuôn mặt đẹp (và chỉ khuôn mặt mà thôi) nhưng luôn ở trạng thái u sầu và luôn làm những điều thiếu thận trọng, có thể thấy sự khác biệt giữa họ rõ ràng như ngày và đêm. Cô ấy thực sự là một-trong-những-dạng
xinh đẹp hiếm khi gặp được.
Dựa vào màu sắc trên huy hiệu trường, chúng tôi biết cô ấy cũng học năm hai.
"Đây có phải là câu lạc bộ Láng Giềng không? Tôi muốn tham gia."
Cô ấy nói.
"Không!"
Rầm.
Lạch cạch.
Đóng cửa và khóa lại, Yozora nhanh chóng trả lời bằng những hành động trơn tru.
"Ơ! Chờ đã, Yozora!"
Yozora quay trở về sô pha như chưa có chuyện gì xảy ra.
"Được rồi, chúng ta hãy bắt đầu các hoạt động câu lạc bộ."
"Đợi chút đã, có một người đến đây để xin gia nhập câu lạc bộ đấy. Cô ấy là nữ sinh học năm hai, bộ không phải thuộc tuýp người phù hợp với cậu sao?"
"Ha ha ha! Cái đồ tóc vàng bẩn thỉu, cậu đang nói vớ vẩn gì vậy? Tôi đã có một người bạn nữ rồi, Tomo-chan nhỉ?"
Yozora, với nụ cười quyến rũ đủ khiến bạn bất cẩn, bắt đầu trò với người bạn vô hình của mình.
"Này, này..."
...
Cái đồ tóc vàng bẩn thỉu là để chỉ tôi sao? Nhưng đúng là màu tóc của tôi gần với màu bùn hơn màu vàng kim.
Cô gái bên ngoài vẫn gõ cửa.
Mặc dù chúng tôi có thể nhận ra sự giận dữ của cô ấy qua tiếng gõ cửa, nhưng khả năng cách âm của phòng này quá tốt, người ngoài không thể nghe thấy người bên trong nói gì.
Với vẻ kích động, Yozora lại đứng dậy và mở cửa.
"Tại sao lại đóng cửa vậy hả? Tôi muốn xin gia nhập..."
"XUỐNG ĐỊA NGỤC VỚI NHỮNG THỨ ĐÓ ĐI!"
Rầm
Lạch cạch.
Sau khi nói những điều khủng khiếp mà một nữ chính không nên nói, Yozora lại đóng cửa lần nữa.
Trong lúc đó, tôi thoáng thấy vẻ ngạc nhiên của cô gái.
"Này, đừng nói với tôi cậu quen biết cô ấy nhé?"
Tôi lại hỏi Yozora, người vừa ngồi xuống ghế sô pha.
"Tôi không hề quen biết cô ta. Mặc dù tôi biết tên và vẻ ngoài của cô ta của nhưng chúng tôi chưa bao giờ nói chuyện với nhau."
Như để giải thích, Yozora lấy một cuốn sổ ra khỏi cặp.
Cô ấy lại tỏ ra kích động.
"Lớp 2-3, Kashiwazaki Sena... là con của hiệu trường trường này. Những kẻ theo đuổi cô ta cứ như những con chó cố gắng làm hài lòng chủ, cô ta thì xử sự như thể mình là công chúa, rõ ràng đây là loại người chuyên gây phiền phức."
"Ơ, vậy à..."
Mặc dù chúng tôi chưa từng gặp nhau nhưng cha mẹ tôi là bạn tốt của hiệu trưởng trường này. Tôi nhớ cha từng nói hiệu trường có một đứa con gái trạc tuổi tôi.
"Tôi thấy tên tiếng Nhật của hiệu trưởng nên chưa bao nghĩ con ông ấy tóc vàng."
Sau khi nghe những lời thì thầm của tôi, Yozora nhìn tôi với vẻ giận dữ.
"Thì bởi cô ta tóc vàng. Con trai là thế đấy, chỉ cần nhìn thấy một con gà tóc vàng, ngực bự thì họ sẽ chảy dãi ra. Thật là hư hỏng mà."
"Không, đó không phải là những gì tôi nghĩ."
Yozora cắt ngang lời giải thích của tôi.
"Trông cô ta không chỉ lòe loẹt đến lố bịch mà còn có điểm số tuyệt vời, đồng thời cũng là một vận động viên siêu hạng. Cô ta luôn đứng đầu trong mọi bài kiểm tra cuối kỳ từ năm ngoái đến nay! Cái quái gì đã xảy ra với những thứ bình thường đó? Sao cô ta không đi chết đi?!"
Yozora đấm tay xuống chiếc bàn tròn.
"T-Tại sao cậu lại nổi điên? Không phải ta nên tự hào vì trong trường có một người tuyệt vời như cô ấy sao?"
"Hả? Cậu đang đùa à?"
"Được rồi, có lẽ tự hào là hơi quá. Nhưng ít ra cậu phải cảm thấy ấn tượng chứ?"
"Khi nhìn thấy người trạc tuổi chúng ta có tuổi thanh xuân đầy đủ, chẳng lẽ cậu không cảm thấy chán ghét vì một số lý do không rõ ràng sao?"
"Không đâu!"
Coi bộ không ai giúp được cô ấy nữa rồi...
"Hừm, thế thì tại sao một cô gái sống sung túc muốn tham gia câu lạc bộ của chúng ta? Tôi chắc rằng cô ta đến đây để chế nhạo, nghe nói tính cách của cô ta tệ lắm."
"Cậu chỉ cần nói 'một câu lạc bộ như chúng tôi'..."
Tôi định tiếp tục cuộc thảo luận.
"Được rồi, hãy dẹp bỏ câu hỏi liệu cô ta có phải người tồi tệ sang một bên. Cậu có chắc cô ấy không có ý định tham gia câu lạc bộ không?"
Sự chú ý của tôi lại chuyển sang cánh cửa.
Hình như Kashiwazaki Sena đã bỏ đi. Tôi không còn nghe thấy tiếng gõ cửa nữa.
Nhưng ngay lúc này.
Tôi đột nhiên nghe thấy tiếng đập dữ dội. Một thứ gì đó đang đập vào cửa sổ phía sau tôi.
Yozora và tôi đều bị bất ngờ. Chúng tôi nhìn ra ngoài cửa sổ.
Kashiwazaki Sena đang ép mặt vào cửa kính và nhìn thẳng vào phòng như thây ma trong phim.
Thật phí phạm một khuôn mặt đẹp.
"Cái quái gì... thế này..."
Trong khi chúng tôi lâm vào một cuộc đối đầu lặng lẽ, Yozora nghĩ ngợi rồi mở cửa sổ.
"Tại sao cô lại nói vậy với tôi? Tôi muốn tham gia câu lạc bộ cơ mà!"
Vừa mếu máo, Kashiwazaki Sena vừa giận dữ hét vào cánh cửa sổ mới mở được một nửa.
"Nếu cô ở đây để cười nhạo chúng tôi thì hãy đi đi."
Yozora định đóng cửa sổ nhưng Kashiwazaki nhanh tay mở nó ra và tiếp tục nói:
"Tôi không ở đây để cười nhạo ai hết! Tôi đến đây vì tôi nhìn thấy tấm áp phích."
Trong giây phút đó, vầng trán của Yozora giãn ra đôi chút. Cô ấy dời bàn tay ra khỏi cửa sổ.
"TÔI CŨNG MUỐN CÓ BẠN BÈ!"
Mở toang cửa sổ, Kashiwazaki hét thẳng vào mặt chúng tôi.
"..."
"Chậc!" Yozora tặc lưỡi với vẻ khó chịu nhưng vẫn để cô gái vào trong.
"Nhìn tôi đi, tôi hoàn hảo không?"
Kashiwazaki ngồi xuống ghế sô pha rồi trịch thượng tuyên bố như thể chúng tôi không cách nào so sánh được với cô ấy.
"..."
Tôi bắt đầu hiểu suy nghĩ của Yozora.
"Thông minh, năng động, và cậu thấy đấy, tôi cũng rất xinh đẹp. Tất cả cho thấy tôi là
con người hoàn hảo được tạo ra bởi Chúa trời, cậu không đồng ý sao? Tôi sẽ cho cậu cơ hội để phàn nàn về sự bất công của thế giới, đồ nông dân."
Kashiwazaki nói những điều này cứ như một sự thật hiển nhiên.
Cô ấy vuốt tóc bằng một tay, sau đó tạo dáng giống những người nổi tiếng.
"Hừm, trông như một con bò sữa không hấp dẫn."
Yozora, người đang nhìn chằm chằm vào mặt Kashiwazaki, đột nhiên nói.
"A, cái đồ ngực phẳng vừa nói gì thế?"
Có thể nhận ra ham muốn giết người trong ánh mắt của Yozora.
"Chúng không nhỏ đâu."
"Với bộ ngực nửa vời của cô, cô có thể coi như không có gì."
"Nếu tôi giết tất cả những người có bộ ngực lớn hơn tôi thì tôi sẽ lớn nhất. Có lẽ cô là người đầu tiên hy sinh trong kế hoạch của tôi."
"Đừng."
Vì tôi tin Yozora sẽ làm điều đó nên tôi ngăn cản lập luận của họ.
Tôi không đoán được Yozora làm gì với năng lượng thừa của mình.
"Vậy, ừm... Hãy nói thật về việc cậu muốn kết bạn."
Nghe tôi nói, Kashiwazaki gật đầu lia lịa.
"Không phải cô luôn được đám con trai bao quanh sao?"
Yozora chăm chú nhìn Kashiwazaki, rồi hỏi.
"Cô không hiểu đâu. Những người đó chỉ là đầy tớ của tôi, thứ tôi muốn là bạn bè, phải chi họ đều là nữ thì tốt quá. Ví dụ như khi học nấu ăn, khi lập nhóm trong chuyến đi ngoại khóa, hoặc khi giáo viên nói 'hãy lập nhóm cùng với bạn bè', tôi muốn những người bạn tập hợp bên cạnh tôi."
Tuy lúc đầu tỏ ra nổi tiếng và ấn tượng nhưng thật ra cô ấy cũng có những khó khăn riêng.
"'Kashiwazaki rất nổi tiếng trong đám con trai, cậu hãy lập nhóm với họ đi, ha ha ha.' Tôi không muốn nghe thấy những lời ghê gớm đó nữa, tôi cần có bạn! Tôi không bao giờ muốn đi ngoại khóa khi mà tôi bị đối xử như hành lý cộng thêm và không thể vui chơi cùng bạn học trong lớp."
Kashiwazaki giải thích một cách đầy chua chát.
"Tôi cũng nghĩ vậy. Đôi khi, tôi nghe thấy tin tức về những cô gái bị bạn học nữ bỏ rơi do quá đẹp hoặc quá thông minh."
"Hừm, không ngờ một gã tội phạm như cậu lại hiểu chuyện đến thế. Hãy mau quỳ xuống để tôi giẫm lên, hay cậu muốn liếm giày của tôi?"
Vừa mỉm cười, Kashiwazaki vừa nói những điều kỳ lạ.
Tại sao tôi phải liếm giày hay cần cậu giẫm lên chứ?
Khi thấy tôi nhìn chằm chằm, Kashiwazaki nghiêng đầu bối rối.
"Mấy đứa con trai trong lớp tôi, bất cứ khi nào tôi nói để tôi giẫm lên hoặc cho họ liếm giày thì họ sẽ làm theo mà không hề cự nự."
Và rồi, đột nhiên khuôn mặt Kashiwazaki đầy sợ hãi.
"Đừng nói với tôi cậu muốn thứ gì đó nặng hơn nhé? Cậu đúng là một gã tội phạm... Tôi-tôi sẽ không dùng vớ để bondage[1] đâu! Đồ biến thái!"
"Tôi không biến thái và cũng không phải tội phạm."
Tôi gân họng cãi lại.
Lý do khiến cô ta không có bạn bè không phải vì quá tuyệt vời hay nổi tiếng trong đám con trai... mà do tính cách của cô ta quá khủng khiếp. Cuối cùng tôi mới nhận ra điều đó.
"Haiz, đúng là người có thể giải mã ẩn ý đằng sau thông báo của Yozora..."
"Tôi nghĩ cậu vừa nói những điều xúc phạm đến tôi."
"Cậu suy nghĩ quá nhiều rồi đó."
Tôi nói tiếp, phớt lờ lời phàn nàn của Yozora:
"Này, chẳng phải mọi thứ sẽ kết thúc tốt đẹp với hai cậu sao? Tất cả chúng ta sẽ có những người bạn để cùng đi chơi, đúng không?"
"Hả?"
"Cậu đang nói gì thế?"
Cả Yozora và Kashiwazaki đều tỏ ra ngạc nhiên.
"À, chắc do hai cậu không chung lớp nên không thể nấu ăn và đi ngoại khóa cùng nhau chứ gì?"
"Không phải chuyện đó."
Họ hét lên cùng một lúc.
"Tại sao tôi phải kết bạn với một người như cô ta?"
"Tôi không muốn kết bạn với cô."
Họ tiếp tục cuộc xung đột của mình.
"Ý cô là sao hả, đồ ngực bự."
"Cô mới là người cần được hỏi câu đó, đồ mắt xếch."
"Mắt của cô xếch hơn."
"Mắt tôi xếch một cách dễ thương, còn cô thì trông cứ như hồ ly."
"Ồ, có người không biết xấu hổ tự nói mình dễ thương."
"Việc gì tôi phải khiêm tốn khi nói về những sự thật hiển nhiên?"
"Hả? Sao cô không đi chết đi?"
"Hừ! Thế tại sao loại người vô dụng như cô không biến khỏi thế giới này đi?"
...
Yozora đã nói rằng hai người chưa từng nói chuyện với nhau trước đây.
"Làm thế nào hai cậu lại đối xử tệ với nhau trong khi chưa từng gặp nhau..."
Kashiwazaki hất mái tóc qua bờ vai với vẻ kích động.
"Người này có tính cách thật khủng khiếp. Trước một người hoàn hảo như tôi, cô ta cần phải quỳ như một gã nông dân thấp kém."
"Cô có biết mình bị thiểu năng không?"
"Hê hê, điểm của tôi cao nhất lớp đó!"
"Vâng, vâng, bạn Bò Cái học giỏi quá. Hãy nhìn điểm số tuyệt vời của cô ta kìa!"
Với vẻ mặt chế giễu, Yozora vỗ tay.
Mặt Kashiwazaki đỏ ửng lên rồi lẩm bẩm đầy giận dữ:
"Đồ khốn nạn. Tôi sẽ kêu papa đá cô ra khỏi trường!"
"Papa? Cô không còn là đứa trẻ để kêu cha gọi mẹ đâu. Bộ không thấy xấu hổ hả? Cô giống mấy bé gái cần bú sữa lắm. Wow, đúng là một viên ngọc sống. Chẳng lẽ cô sống mà không thấy xẩu hổ à?"
"A... tại sao cô... cô lại có tính cách tồi tệ đến vậy!"
Cô nàng co nắm đấm trong giận dữ.
Tôi nhìn kỹ thì thấy cô ấy ứa nước mắt.
Có thể cô ấy tỏ ra kiêu ngạo nhưng cũng rất yếu đuối.
"D-dù sao thì!"
Nếu cứ để chuyện này tiếp diễn thì sẽ đánh nhau mất thôi, cho nên tôi mạnh mẽ cắt ngang.
"Hả?"
Thật đáng sợ, cả hai giận dữ nhìn tôi như thể tôi vừa phá hỏng ảo tưởng tốt đẹp của họ.
"Vậy, Kashiwazaki, cậu có thật sự muốn gia nhập câu lạc bộ này không?"
Nếu cậu không tỏ ra thân thiện trong khoảng thời gian ở đây thì làm ơn hãy tha cho tôi.
Nhưng,
"Đúng, tôi muốn gia nhập. Tôi còn mang theo đơn xin gia nhập nữa nè."
"Chậc..."
Yozora tặc lưỡi, không dấu vẻ khó chịu.
"Cô muốn nói gì à?"
"Phải, cút đi. À, nhầm. Đi chết đi!"
"Với tôi, tôi ghét nhất là những người rút lại lời nói của mình. Dù vậy, tôi chưa bao giờ nghĩ sẽ có một người phụ nữ tồi tệ như cô."
Và rồi Kashiwazaki vỗ hai tay vào nhau.
"Phải rồi, vấn đề sẽ được giải quyết khi cô rời khỏi câu lạc bộ! Tôi giỏi ghê, luôn có những ý tưởng tuyệt vời."
"Câu lạc bộ này là của tôi!"
"Nó là của cậu bao giờ?"
Tôi nhìn cô ấy rồi hỏi vặn lại.
"Và tên tội phạm đằng kia!"
Kashiwasaki quay về phía tôi. Nhưng như tôi đã nói trước đó, tôi không phải tội phạm.
"Từ bây giờ hãy gọi tôi là Sena. Tôi cho cậu quyền được làm vậy."
"Tại sao?"
"Cậu gọi con hồ ly đó bằng tên nhưng lại gọi tôi bằng họ. Không lẽ trong đầu cậu xếp tôi thấp hơn cô ta?"
"Được thôi... Sena..."
Tôi miễn cưỡng đồng ý.
Vì một lý do nào đó, Yozora liếc nhìn tôi với vẻ không vui. Tại sao cơ chứ?
Nói tóm lại, đây là những gì đã xảy ra: Vào ngày thứ hai kể từ lúc thành lập câu lạc bộ Láng Giềng, chúng tôi đã nhận thêm thành viên mới.
Nói thật nhé! Nhìn thì kết quả tốt hơn trên giấy nhưng thật ra lại rất phiền hà...
Chú thích:
[1] Bondage là một nghệ thuật sex của người Nhật, thường đi kèm với thuật ngữ BDSM - Bondage - Dungeon - Sado - Masochism. Đây là một hình thái tâm sinh lý, hành vi, quan điểm khoái lạc và sở thích của một bộ phận người trưởng thành. Ở châu Âu, đây là một trong những hình thức tra tấn kích thích tình dục loại nặng.
-----o Nhóm Dịch Độc Cô Thôn o----- Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện