[Dịch] CS-Biên Thành Lãng Tử

Chương 8 : Thắng lợi đầu tiên

Người đăng: 

.
Dưới sự chứng kiến của mấy chục ngàn người xem, nửa đầu trận đấu giữa chiến đội Tercel và chiến đội GIGN trôi qua rất nhanh. Sức mạnh của hai chiến đội đều tương đương, không phân trên dưới. Điểm số nửa trận đầu là 9:6, Tercel tạm thời dẫn trước. Sắc mặt Cao Phong hết sức nghiêm trọng, mặc dù mấy ngày nay luyện tập mọi người đều đã bắt đầu hiểu ý nhau nhưng so với loại đội mạnh như GIGN thì khả năng phối hợp của Tercel vẫn không tốt. Trong bản đồ de_dust2 này vốn bên cướp có ưu thế rất lớn, nhưng điểm số của nửa trận đầu vẫn không thể hiện được ưu thế địa hình này. Dẫn 9:6 đối với họ không phải là một tỉ số lạc quan khi nửa trận cuối họ phải làm cảnh sát. Lúc này sắc mặt FF cũng không tốt hơn Cao Phong bao nhiêu, hắn vốn cho rằng trận đấu này sẽ rất nhẹ nhàng, rất nhiều lần hắn đã áp dụng sách lược chủ động tiến công cố gắng đập nát sĩ khí đối phương nhưng hiệu quả lại không hề rõ ràng. Hắn không ngờ chiến đội Tercel chưa bao giờ nghe nói đến này lại có trình độ bắn cực tốt, thật sự làm hắn trở tay không kịp. Thế giới CS cũng giống như giang hồ trong tiểu thuyết võ hiệp. Giang hồ, vĩnh viễn là một cái đầm nước nhìn không rõ, đoán không ra, sờ không thấy. Trong đó rốt cuộc có bao nhiêu mãnh hổ, ẩn nấp bao nhiêu con rồng, không ai có thể trả lời chính xác câu hỏi này. Ngoài núi có núi, ngoài trời có trời! Cao nhân tất có cao nhân trị! Những lời này là điều mỗi một CSer phải vĩnh viễn nhớ kỹ. Nghĩ tới đây, FF ra lệnh một tiếng: "Khu B, tuyến đường số 1.” Nghe thấy âm thanh của FF tất cả đội viên GIGN đều kinh ngạc, phương án tiến công này là chiến thuật các đội viên GIGN đúc rút ra từ vô số lần thực chiến, hơn nữa tỷ lệ thành công cao tới 60%, là phương án tấn công sở trường nhất của bọn họ trong bản đồ dust2. Chiến thuật tấn công này đã giúp họ giành được vị trí thứ tư trong Cúp liên hợp năm ngoái, hơn nữa FF từng nói với mọi người, chỉ có trong thời khắc nguy cấp khi phải đối mặt với đối thủ mạnh mẽ mới có thể mạo hiểm sử dụng chiến thuật này, vậy mà ngay trong trận đấu đầu tiên bọn họ đã phải dùng đến đòn sát thủ. Bây giờ tất cả các đội viên đều đã rõ ràng: Chiến đội họ đang phải đối mặt này tuyệt đối không phải dạng vừa. Dư Khê căng thẳng nhìn màn hình, trên màn hình là hình ảnh ván súng lục. Tất cả 5 đội viên GIGN trốn ở tầng trên hầm B, còn các đội viên Tercel lại chia ra bốn người phòng thủ đường lớn khu A, một người trấn giữ khu B. Người trấn giữ khu B chính là Hứa Tiểu Niên, hơn nữa vị trí đứng của Hứa Tiểu Niên tỏ ra rất khinh suất. Hắn đứng ngay chính giữa sân cạnh điểm đặt bom, quanh người không có chướng ngại vật phòng ngự nào. Lục cảnh trên tay hắn vẫn ngắm thẳng vào cửa hầm B tối om không hề nhúc nhích. Người có chút kiến thức CS cơ bản đều biết trong bất kể tấm bản đồ CS nào khu B đều cần có hai CT phòng thủ. Trong trường hợp chỉ có một đội viên phòng thủ khu B thì hoặc đây là cao thủ tuyệt đỉnh lấy một cản trăm, hoặc trong tay người này là khẩu AWP một viên một mạng. Nhưng lúc này trong tay Hứa Tiểu Niên lại là USP, hơn nữa ngay cả áo chống đạn hắn cũng không có. Thằng cha này khệnh quá nhỉ, Dư Khê thầm nghĩ. Chỉ thấy trận hình của GIGN đã tản ra, ba đội viên tiến tới cửa ra sân B, còn hai đội viên kia đã xuống tầng một đi ra cửa giữa, nòng súng đã ngắm lên khu B. Lúc này Tercel dường như vẫn hoàn toàn không biết gì cả. Một quả lựu khói của FF từ trong hầm ném ra sân B, đồng thời Ngải Hoa từ ngoài cửa giữa cũng ném lựu khói trong tay ra. Một màn khói rộng lớn chặt đứt tầm mắt từ đường lớn khu A tới khu B, yêu cầu của FF đã được thực hiện. "Đi." FF hạ lệnh, hai T ngoài cửa giữa bắt đầu bỏ phím đi không tiếng ra xông lên. Mà ba tên T trong hầm B lại mượn sự che chở của màn khói giấu tiếng bước chân lặng lẽ di động ra ngoài. "Chiêu này quả thật không tồi." Long Thiếu Huy thở dài nói: "Cho dù khu B có hai CT thì cũng chắc chắn sẽ bị tiếng bước chân ngoài cửa giữa làm phân tán sức chú ý, như vậy khu B sẽ thất thủ. Lần này xem ra gã FF này thành công rồi.” Lời còn chưa dứt một màn làm tất cả mọi người giật mình rốt cục đã xảy ra. Qua tai nghe, FF chỉ nghe thấy hai tiếng súng vang lên. Vẻn vẹn hai tiếng, góc trên bên phải màn hình đã hiện ra tin tức hai T bị một CT gọi là Tercel|Knight bắn vỡ đầu. Tâm tình FF lập tức lạnh đi, đây là chuyện gì? Sao lại như vậy? "Xung phong!" Chiến cuộc đã đến nước này, bây giờ FF không để ý gì nữa, lựu mù trong tay ném ra, ba người lập tức lao thẳng vào màn khói. "Bùm bùm bùm.” Ba tiếng lục cảnh vang lên trong màn khói. Ba phát vỡ đầu cực đẹp, ba đội viên còn lại của GIGN hoàn toàn bị tiếng súng này làm ngơ ngẩn. Trong nháy mắt bị bắn chết, FF kinh ngạc nhìn thấy gã Knight đang thủ khu B kia. Hắn đứng giữa khu đất trống ở sân B, USP lăm lăm trong tay. Đây là vị trí dễ bị cướp tiến công khu B bắn chết nhất nhưng đồng thời cũng là vị trí tất cả mọi người bên GIGN đều không tưởng tượng được. Nơi càng nguy hiểm đôi khi cũng là nơi có thể tạo thành thương tổn lớn nhất cho kẻ thù. Sau ba giây yên lặng ngắn ngủi, tiếng vỗ tay kinh thiên động địa vang dội cả cung thể thao. Tất cả mọi người đều bị kĩ thuật bắn súng chuẩn xác của Hứa Tiểu Niên chinh phục. "A, không nghĩ ra hình ảnh 1V5 đầu tiên của giải đấu lần này đã xuất hiện ngay trong trận mở màn, hơn nữa còn là một khẩu lục cảnh bắn chết 5 người. Chỉ dùng 5 viên đạn, đội viên tên gọi Knight của chiến đội Tercel đã bắn chết năm đội viên GIGN. Chúng ta cùng xem lại giây phút đặc sắc vừa rồi..." Bình luận viên thán phục. Lúc này hai nhóm người C4 và DNA cũng bị khiếp sợ, miệng Dư Khê há hốc: "Quái... Quái vật..." Long Thiếu Huy lẩm bẩm nói: "Knight, Knight, hắn quả thật chính là tên cuồng sát kia, không ngờ lại xuất hiện ở đây.” Hứa Tiểu Niên và Cao Phong nhìn nhau cười. Những người khác đâu biết rằng phong cách của chiến đội GIGN sớm đã bị Cao Phong nghiên cứu rất kĩ, đặc biệt là FF. Hắn đã phạm một sai lầm mang tính cơ bản, là một đội trưởng luôn phải duy trì tỉnh táo khi toàn đội rơi vào khốn cảnh, cần tỉnh táo quan sát toàn cục, từ đó tìm ra biện pháp khắc địch chế thắng. FF lại không có đầu óc như vậy, một khi mất điểm hắn luôn thích chủ động xuất kích, hắn dễ bị kích động. Trong CS kiêng kị nhất chính là điểm này, mà trong nửa trận đầu Cao Phong đã nhìn ra được điểm yếu này của FF. Nghĩ tới đây, Trác Vân không cầm được âm thầm kính nể Cao Phong. Nam sinh nhìn có vẻ ngây ngô này không ngờ lại có khả năng tính toán sâu xa như vậy. Mất ván súng lục đầu tiên, GIGN lần nữa phất cờ trở lại. Lần này bọn họ không mua bất cứ trang bị nào, năm khẩu lục cướp dùng tốc độ nhanh nhất lao tới khu B. Bọn họ phải dùng phương thức Rush để bóp chết tay súng thần của đối phương. Mà lần này Hứa Tiểu Niên lại bị Cao Phong điều đến đường lớn khu A tham gia phòng thủ, chờ đợi GIGN là hai khẩu M4 của Khang Đạt và Trác Vân. Khang Đạt vừa lách qua cửa B lập tức ném lựu mù vào hầm B, sau đó bắt đầu ngắm thẳng vào chính giữa hầm B đục tường. Trác Vân thì chạy lên bục, đứng sau hòm gỗ bên trái ngắm vào cửa hầm. Lựu mù và đục tường của Khang Đạt không hề làm giảm tốc độ tiến công của GIGN, nhưng khi bóng dáng đám cướp xuất hiện trong cửa hầm B thì súng của Trác Vân đã khạc lửa. Khẩu M4 lắp ống giảm thanh trong tay Trác Vân phát ra âm thanh chíu chíu như từng mũi ám khí phá không bay ra. Nếu như nói lục cảnh của Hứa Tiểu Niên là nhanh không tả được, mỗi viên một mạng thì M4 của Trác Vân lại giống như một môn nghệ thuật. Người xem toàn trường đều thấy rõ ràng, Trác Vân lùi đến chỗ sâu nhất trên bục, sau khi bắn ra một loạt đạn thân hình cô lập tức di động vài bước, lại bắn, lại di động. Hoặc ngồi hoặc nhảy, hoặc chạy hoặc lắc, trong mắt các đội viên GIGN hành động của tên CT kia ung dung thanh nhã giống như đang luyện tập vũ điệu, hơn nữa lúc ẩn lúc hiện, ở khoảng cách xa như vậy lục cướp trong tay mình đã hoàn toàn trở thành đồ trang trí. Vũ điệu này phối hợp với lựu nổ của Khang Đạt làm cho góc nhìn màn hình của các đội viên GIGN cứ lần lượt nghiêng lệch, đến tận lúc trong tai nghe phát ra âm thanh "Counter - Terrorists win!" bọn họ mới thấy rõ tên của gã CT bắn chết mình: Tercel|Ice. "Di động thật nhẹ nhàng, kĩ xảo bắn thật phóng khoáng.” Ko cảm thán, vừa rồi hắn nhìn thấy toàn bộ quá trình nổ súng của Trác Vân, những viên đạn bắn ra từ M4 đó giống như mưa phùn liên miên, nhìn qua dường như đều rất nhẹ nhàng, đạn bay tung tóe nhưng kỳ thực lại có uy lực vô cùng, tất cả đều là sát chiêu. "Người này có sự hiểu biết rất khác thường, rất đặc biệt đối với đường đạn." Ko nghĩ như vậy nói. Mà Hoan Tầm bên cạnh hắn lại chuyển ánh mắt đến gương mặt Trác Vân trên đài, khuôn mặt Trác Vân vẫn không có chút thay đổi nào. Dường như đối với cô việc một mình bắn chết năm tên cướp vừa rồi là rất bình thường, giống như từ khi chưa nổ súng cô đã đoán trước được kết quả này. Nếu như nói lúc đầu Hoan Tầm gục ngã trước vẻ đẹp của Trác Vân thì bay giờ hắn đã thực sự thán phục nữ sát thủ xinh đẹp này. Nhất thời hắn không tự chủ được si mê nhìn gương mặt đẹp không tì vết đó của Trác Vân. Đội trưởng C4 Đoàn Phong Dương thở dài: "Đi thôi, buổi chiều đến phiên chúng ta rồi, đi về nghỉ ngơi thôi.” HT ngẩn ra: "Đi luôn à? Cứ thế mà đi à? Nửa trận cuối còn chưa xong mà!" Đoàn Phong Dương đã xoay người đi tới lối ra của khu tuyển thủ,vừa đi vừa nói: "Còn xem gì nữa? Đáng tiếc đội ngũ xếp hạng thứ tư này đã tự hủy thanh danh của chính mình. Ôi đáng tiếc đáng tiếc, thật là làm cho ta thất vọng.” Mấy đội viên C4 còn lại đứng đó đưa mắt nhìn nhau. Trận đấu vẫn diễn ra quyết liệt, có điều sau hai lần tấn công mãnh liệt của Tercel quả nhiên GIGN đã không gượng dậy được. Rõ ràng sĩ khí của GIGN đã bị tấn công nặng nề, trong các ván tiểu liên có mấy lần rõ ràng có thể bắn chết đối phương nhưng cuối cùng các đội viên GIGN lại bị đối phương bắn chết. Trong khi đó các đội viên Tercel lại càng bắn càng hăng, mấy lần vừa bắt đầu năm người đã đồng loạt chạy thẳng lên cửa giữa bắn cho GIGN thương vong nặng nề. "Ài!" Long Thiếu Huy đang theo dõi cũng thở dài: "Không ngờ GIGN dũng cảm vô địch cũng có hôm nay. Đúng là ngoài núi có núi, ngoài trời có trời.” Nửa trận cuối rốt cục kết thúc, điểm số 7:0, Tercel loại đội mạnh GIGN tiến vào vòng trong. Trong tiếng hoan hô của khán giả và tiếng bình luận xúc động của bình luận viên, đám người Cao Phong bỏ tai nghe xuống đứng dậy mỉm cười chào khán giả. Các đội viên GIGN lần lượt ủ rũ đi tới bắt tay họ. "Bạn nhất định là Knight trên máy chủ Y-Nhân kia?" Lúc bắt tay Hứa Tiểu Niên Ngải Hoa không kiềm được hỏi một câu. Hứa Tiểu Niên mỉm cười gật đầu. Ngải Hoa xúc động nắm chặt tay Hứa Tiểu Niên: "A, đúng là bạn à? Bạn biết không, bạn luôn là thần tượng PUB của tớ, lục cảnh của bạn quả đúng là trâu bò. Hôm nay thua dưới tay bạn tớ thật sự không nói được gì.” Hứa Tiểu Niên nói: "Bạn cũng rất lợi hại, ván đầu tiên nửa trận đầu hành động gỡ bom của bạn thật sự đáng để học hỏi.” Nghe thấy thần tượng khen ngợi chính mình Ngải Hoa lập tức cực kì xúc động. "Luyện tập cho tốt, sau này bạn cũng có thể một khẩu lục cảnh vỡ năm cái đầu." Hứa Tiểu Niên vỗ vai hắn. "Ừ, cảm ơn bạn!" Vẻ chân thành lấp lánh trong mắt Ngải Hoa. Hứa Tiểu Niên mỉm cười. Lúc bắt tay FF cũng không nhịn được hỏi Trác Vân: "Chào bạn, nhất định đây là Ice rồi, đúng không?" Trác Vân lạnh lùng gật đầu. FF lập tức nói: "Cảm ơn bạn, hôm nay bọn tôi nên học tập các bạn.” Trác Vân vẫn gật đầu máy móc. FF lại cười: "Tóm lại là cảm ơn bạn, hi vọng còn có cơ hội đấu với các bạn.” Trên màn hình trong cung thể thao là hình ảnh đội viên hai đội chào từ biệt hữu nghị. Ra khỏi khu vực đấu, năm người Cao Phong hầu như được tiếp đón như anh hùng, khắp nơi là tiếng vỗ tay và những ánh mắt sùng bái. "Lợi hại, lợi hại, anh ấy chính là đội trưởng đấy.” Bạn nam A nói. "Ôi, cũng chẳng ra gì, ngoại hình không đẹp trai mấy." Bạn nữ B nói. "Người đẹp, cười lên nào, thắng rồi còn lạnh như băng thế." Bạn nam C nói với Trác Vân. "Người đẹp cho tớ xin chữ kí nhé, tớ rất hâm mộ bạn, nhân tiện cho tớ xin số điện thoại, OK?" Bạn nam D nói. ... Mọi người lập tức bị những người xem nhiệt tình bao vây. Không dễ đi ra khỏi cung thể thao, các đội viên Tercel cùng nhau ăn cơm trưa rồi vội vã tản ra. Trác Vân và Lily vui sướng đi trên con đường dẫn tới cổng trường. "Chị Vân, hôm nay chị phòng thủ khu B quả thực quá đẹp." Lily cười nói. Trác Vân mỉm cười: "Chị thấy rất bình thường mà!" Lily nói: "Mọi ngày em rất ít khi thấy chị chơi CS, không ngờ chị lợi hại như vậy.” Trác Vân nói: "Trước kia lúc ở nhà chị đã bắt đầu chơi rồi.” Lily nói: "Chị biết không, hôm nay lúc chị bắn chết toàn bộ GIGN ở khu B đó trông chị đỏm thật. Mấy nam sinh bên cạnh em đều hú hét ầm ĩ.” Cô không khen đẹp mà lại dùng từ đỏm. Trác Vân hỏi: "Hú cái gì?" Lily cười hì hì: "Bọn họ nói bọn họ yêu chị, yêu chị cả đời.” Trác Vân cười nói: "Bé con, dám cười chị hả?" Lily nói: "A, kỳ thực lớp trưởng lớp mình cũng rất đẹp trai đấy, vừa rồi lúc chị thắng cậu ta còn chạy ra đi mua hoa, nhưng bây giờ quay lại thì chúng ta đã đi đến tận chỗ này rồi.” Trác Vân nói: "Hừ!" Lily đột nhiên lại nói: "Đúng rồi, vừa rồi bọn chị đi ăn cơm em đã nhìn thấy cậu Lâm Nhất ở tầng trên đấy.” Trác Vân nói: "Thế à?" Lily nói: "Cậu ta dường như cũng tham gia thi đấu, thuộc đội khoa tiếng Trung.” Trác Vân vẫn nghe như không để ý. Lily nói tiếp: "Đúng rồi, em đã thấy ID của cậu ta, chị đoán xem là gì?" Trác Vân hỏi: "Là gì?" Lily nói: "Pro|L.” Trác Vân ngẩn người. Nói xong Lily lại cười tít mắt nhìn Trác Vân chằm chằm, bỗng nhiên Trác Vân hơi đỏ mặt, tỏ ra mất tự nhiên. ID Pro|L này lại làm cho cô nhớ tới ID MDK|L kia. "Chị đoán xem cậu ta có phải đội trưởng MDK không?" Lily hỏi. Trác Vân nói: "Sao có thể là đội trưởng MDK được chứ!" Lily hỏi: "Vì sao không thể?" Trác Vân thở dài, một lúc lâu sau mới ngẩng đầu nói: "MDK|L chắc chắn không phải cậu ta. Trong trận đấu MDK|L luôn tỏ ra rất ngoan cường, ý chí rất kiên định, tuyệt đối không mềm yếu vô năng như cậu ta.” Lily nhìn cô chằm chằm, một lúc lâu mới nói: "Thật sao? Cậu ta mềm yếu vô năng như vậy sao? Vấn đề này rất đơn giản mà, cậu ta cũng tham gia thi đấu, nếu như là L của MDK thì không phải có thể xem cách cậu ta thi đấu là biết sao?" Trác Vân trầm tư: "Khoa tiếng Trung bao giờ đấu?" Lily nói: "Hình như họ thuộc tổ R, đấu trận đầu tiên buổi sáng ngày mai. Vừa rồi họ đã thắng một trận.” Trác Vân nói: "Vậy tốt, ngày mai chúng ta đi xem xem.” ... Trong khi Trác Vân và Lily đang trò chuyện thì một nam sinh trẻ tuổi mặc áo phông quần ngố đeo ba lô đã đi tới phía sau hai người bọn họ. "Xin chào hai người đẹp, tôi là sinh viên mới. Xin hỏi đến giảng đường Bắc Sơn thì đi thế nào?" Nam sinh này đẹo một cặp kính đen rất lớn, mái tóc nhuộm màu vàng kim sáng chói, trên mặt mang nụ cười bất cần đời. Trác Vân và Lily xoay người lại ngạc nhiên nhìn hắn. Khi hai người quay lại thì nụ cười trên mặt nam sinh này cũng trở nên cứng đờ. Tuy bình thường hắn cũng đã thấy nhiều người đẹp, nhưng khi nhìn thấy Trác Vân hắn cũng không cầm được ngẩn ngơ. Lily cười nói: "Xin chào cu em!" Vừa thấy nữ sinh này gọi mình là cu em nam sinh này lập tức dở khóc dở cười. "Bạn đi nhầm đường rồi. Bây giờ quay lại hai trăm mét rồi rẽ trái, cứ đi thẳng là sẽ tới." Trác Vân lạnh lùng nói. Nam sinh cười: "Cảm ơn hai bạn.” Lily nói: "Đừng khách khí.” Nam sinh lại nói: "Hai người đẹp, nếu không ngại thì có thể cho tôi biết quý danh hay không?" Lily vừa định trả lời đã lập tức bị Trác Vân ngăn lại. Trác Vân nói: "Không cần. Bạn đi đi không muộn.” Nam sinh cười càng bất cần đời hơn: "Không sao, cảm ơn hai bạn.” Nói xong huýt sáo đi mất. Lily nhìn nam sinh đó nói: "Chị Vân, thằng cu em này thật kỳ lạ.” Trác Vân hừ nói: "Loại người này chị đã thấy nhiều rồi.” Lily nói: "Hắn là loại người như thế nào?" Trác Vân: "Không dưng săn đón, không lừa thì trộm!" Lily: ”..."
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang