[Việt Nam] Biên Niên Sử An Nam
Chương 22 : Đế Quốc Nhật Minh
                                            .
                                    
             -	« Công tử là người ở đâu vậy, có thể cho tiểu nữ biết danh tính được không ». Thiếu nữ đỏ mặt e thẹn cất tiếng hỏi.
-	« Ta là người Nam Thiên Quốc »
-	« Nam Thiên Quốc, công tử là người Nam Thiên Quốc sao ? ». Thiếu nữ  kia dường  như vui mừng vô cùng vội vàng lao đến nắm lấy cánh tay Kim  Nam gặng hỏi.
-	« Phải tại hạ chính là người Nam Thiên Quốc hơn nữa còn nắm giữ một  cái chức thống lĩnh » Kim Nam cảm thấy thái độ của thiếu nữ kia liền  thấy hơi ngạc nhiên nhưng vẫn trả lời một cách hết sức rõ ràng
-	« Người là thống lĩnh Triệu Kim Nam sao » 
-	« Đúng vậy, ta chính là Triệu Kim Nam, không biết tại sao cô nương lại  biết ta, chẳng lẽ cô biết Nam Thiên Quốc sự tình » . Kim Nam sốt sắng  vội hỏi ngay, hắn chính là đã lâu không biết một chút tung tích gì của  Nam Thiên Quốc kể từ khi hăn lưu lạc đến cái biển cả này.
Thiếu nữ  bộ dạng tỏ ra khó khăn, nàng dường như vô cùng khó xử ngập  ngừng chốc lát cuối cùng cũng cất lên lời «  Công tử quả thật ta có  truyện cần nói cho người biết, Nam Thiên Quốc đúng là xảy ra sự tình. Kể  từ khi thống lĩnh ngài biến mất sau trận chiến cuối cùng, những đội  binh lính của Nam Thiên Quốc đều tan rã, tân quân buông bỏ vũ khí, duy  chỉ có một đạo binh tinh nhuệ của người còn lưu lại vẫn liều chết chống  cự, tử thủ Hải Thành, nhưng rồi Nam Thiên Quốc cũng đã diệt vong, hiện,  đã phân thành chín quận trực thuộc Bắc Quốc ».
-	« Chín quận, là chín quận sao » Kim Nam gục thân mình xuống đất, nét  mặt bi ai thống khổ, mắt hắn gằn lên những tia máu đỏ tươi, thân thể  chuyển biến dữ dội, nội khí trong cơ thể hắn điên cuồng dịch chuyển lưu  động trong kinh mạch.
« Ù ù ». Từng tia nội khí từ cơ thể hắn mạnh mẽ bộc phát ra bắn mạnh mẽ  ra ngoài thu hút thiên địa linh khí xung quanh sau đó lại mạnh mẽ đem  nguồn năng lượng mới ấy hấp thu lại cơ thể. Kim Nam đã hoàn toàn rơi vào  trạng thái thống khổ cực độ, hắn điên cuồng vận chuyển nội khí xung  quanh thân thể bộc phát thôn phệ thiên địa linh khí xung quanh, những  dòng thiên địa linh khí đó hung mãnh lao vào đột phá kinh mạch Kim Nam.
Một cơn lốc xoáy thiên địa linh khí hình thành quanh cái đại thuyền lâu  mà hắn và thiếu nữ kia đang đứng « Cờ rắc, cờ rắc » những chiếc kèo của  cái đại thuyền lâu rung chuyển dữ dội và có xu thế như chuẩn bị vỡ tan.  Bộ quần áo mà Kim Nam vừa đưa cho thiếu nữ kia để nàng  khoác lên người  nay  cũng đã bị luồng nội khí kia trong cơ thể của Kim Nam hung mãnh  trấn tan thành bụi phấn.
Biến thái, thực sự là hết sức biến thái, không ngờ cái tên Kim Nam này  trong trạng thái  bi ai thống khổ hắn còn có thể đột phá tu vi mạnh mẽ  hơn cả lúc điên cuồng giao chiến. Mặt biển xao động giữ dội, thiên địa  linh khí trong phạm vi trăm dặm xung quanh có xu thế hội tụ lại thành  lốc xoáy thiên địa linh khí lớn hơn rất nhiều.
Thiếu nữ không chịu được sức ảnh hưởng của luồng nội lực lớn như vậy  liền lâm vào cái trạng thái hôn mê, gục xuống dưới chân Kim Nam liên tục  lẩm bẩm gì đó dường như khuyên ngăn hắn đừng có trở lên như vậy.
Kim Nam lâm vào trạng thái bi ai thống khổ cực độ, dần dần khóe mắt hắn  điên cuồng đỏ máu hơn, nội khí bản nguyên điên cuồng vận chuyển mạnh mẽ  hơn, hắn đã thực sự lâm vào cái trạng thái tẩu hỏa nhập ma rồi.
« Ù ù, Oành, oành » thiên địa linh khí lốc xoáy kia hình thành khiến  ngoại vi lốc xoáy hung tàn đánh vỡ vụn đại thuyền lâu mà Kim Nam đang  đứng, trung tâm lốc xoáy vì có nội khí Kim Nam hắn lưu chuyển có xu thế  ôn hòa hơn, nên cái thiếu nữ kia mới không có truyện gì xảy ra.
Không nhận thức được bản thân Kim Nam điên cuồng gào thét dữ dội «  Tại  ta, tại ta, tất cả là tại ta đã khiến mệnh quốc suy vong, khiến nhân dân  Nam Thiên Quốc lâm vào khổ cực, tại ta khiến gia môn tuyệt diệt, tại ta  đã khiến một cái đất nước hùng cường tàn phai …a a ».
Nội khí bản thân hắn thôn phệ thiên địa linh khí nhiều như vậy khiến,  cái kinh mạch hắn cũng có sự đột phá không ít, từng luồng nội lực hùng  hậu mới được sinh ra đột phá ngăn cách tu vi, cuối cùng «  Oành » một  tiếng nổ dữ dội vang lên sau khi Kim Nam đạp sóng bay lên khiến hắn  trùng kích tu vi nội khí tầng ba hậu kì đỉnh phong.
Vụ nổ tăng tiến tu vi khiến cho Kim Nam từ trạng thái tẩu hỏa nhập ma  tỉnh lại ngay tức khắc, thật may mắn, chính nhờ cái thân thể biến thái  của hắn đã cho hắn tăng tiến tu vi cứu hắn một mạng. Nhận thức bản thân  mình vừa rồi trải qua một cái nguy hiểm cực độ, suýt nữa hắn đã lâm vào   trạng thái vạn kiếp bất phục., nếu thực sự hắn lâm vào tẩu hỏa nhập ma  thì mọi truyện coi như là chấm dứt, hắn vĩnh viễn sẽ không được siêu  sinh, mối thù đại quốc có trăm vạn năm cũng không thể báo thù.
Cơ thể Kim Nam lúc này vẫn còn dư âm, nội khí bản thân hắn vẫn cứ vận  chuyển loạn lên không thể khống chế, nếu cứ như vậy thì hắn sẽ phải độ  kiếp chứ không nghi  ngờ gì. Kim Nam tức tốc ngồi xuống mặt biển điều  hòa thân thể nội khí, hắn thậm chí còn cảm thấy một tia thiên kiếp sắp  đánh xuống rồi nếu không dừng lại cái sự hấp thu thiên địa linh khí này  thì hắn sẽ phải chết bởi thiên kiếp.
Điều chỉnh luồng nội lực kia không có hiệu quả Kim Nam phát hiện hắn  phải dẫn động cái luồng nội khí cuồng loạn kia trong thân thể bộc phát   ra bên ngoài, có như vậy hắn mới có thể tránh được một lần thiên kiếp  này.
Nếu đã phải phí phạm cái tia nội lực như vậy, chi bằng hắn dùng cái  luồng nội lực cuồng loạn đó mà đánh giết lũ Mập Quái Ngư lâu la kia,  nghĩ vậy hắn tức tốc làm luôn. Một cái khinh công đại phát bằng luồng  nội lực loạn lưu còn nhanh hơn gấp trăm lần cái Kim Nam bộc phát khinh  công dồn nội lực cực hạn.
Nhanh như một tia sáng mờ ảo như có như không Kim Nam đã tiến đến gần  một cái đám Mập Quái Ngư đông đảo đoán chừng toàn là yêu quái tầng hai,  không chần chừ một chút nào, dồn nội lực loạn lưu kia vào nắm tay. Quyền  phong nháy mắt tung ra « Oành , oành » tiếng nổ bạo phát của quyền  phong kia rống lên như tiếng giã thú gầm rú, hung bạo tiến lên phía  trước như một mũi quang tiễn khủng bố trấn tan đám Mập Quái Ngư cấp thấp  đông đảo kia, thân thể của bọn chúng cũng không còn một chút vết tích  nào cứ như bọn chúng chưa từng tồn tại trên thế gian này vậy, nước biển  tại cái khu vực Kim Nam phát ra quyền phong quét qua cũng biến mất hoàn  toàn, xuất hiện một cái vệt rãnh sâu trên nền cát biển kéo dài chừng  mười dặm.
Khủng bố, khủng bố đến mức kinh người, đám Mập Quái Ngư còn lại bao gồm  một số con nửa hóa hình người run sợ vội hóa bản thể to lớn lao xuống  biển muốn lập tức trốn chạy cái tên biến thái khủng bố này, quyền phong  kia tung ra mạnh như vậy xem chừng ngay cả cái nội khí tầng bốn sơ kì  cũng chưa chắc có thể làm được, xem ra bọn chúng đã chọc phải kẻ không  nên chọc rồi.
Đám Mập Quái Ngư kia chạy loạn lên như vậy, nhưng Kim Nam nào có thể bỏ  qua, hắn vẫn là đang còn dư thừa cái nội lực loạn lưu. Lập tức khinh  công đại phát lúc trước hắn khinh công đã nhanh nay lại còn nhanh hơn  nữa, bởi lẽ cái công pháp khinh công này của hắn chính là càng dùng thì  lại càng tăng tiến sự thuần thục, càng đại phát khinh công nhiều lần thì  hắn lại khinh công càng nhanh.
« Hự, Phụt » Bàn tay Kim Nam đã quá dư thừa nội lực, hắn chỉ dùng tay  không đâm xuyên qua một cái Mập Quái Ngư sơ kì đã khiến Mập Quái Ngư này  không có một chút sức lực nào mà phản kháng, bị giết chết ngay tức  khắc.
Kim Nam điên cuồng di chuyển càn quét tứ phương, hắn ghi nhớ rất là kĩ  quyết không để bất cứ một con Mập Quái Ngư nào có thể sống sót , bởi vì  như vậy hắn cũng sẽ phải đối diện với nguy hiểm tính mạng bản thân, thế  lực mà hắn chống đối chính là một thế lực của hải vực hỗn loạn, ngay cả  Long Vương cũng có phần kiêng kị, bản thân hắn cũng chỉ là một cái con  kiến hôi mà thôi.
Nội lực hắn hung bạo dữ dội dư thừa cực đỉnh, thế nhưng đối mặt với đám  Mập Quái Ngư quá đông đúc và hung hãn kèm theo bộc phát khinh công liên  tục di chuyển tứ phương, trâu bò đến đâu thì cũng đến lúc suy kiệt.
Sau khi tiêu diệt đoàn Mập Quái Ngư cuối cùng Kim Nam cũng đã cạn kiệt  nội khí, nội khí tầng ba hậu kì đỉnh phong cũng quả thực là nhiều quá đi  a, nếu như trước đây Kim Nam chỉ có thể tung ra vài chục cái quyền  phong cùng một lúc là đã hết nội khí, nhưng bây giờ hắn tùy tiện phát ra  cũng là vài trăm cái quyền phong cũng không có vấn đề gì.
Kim Nam vô cùng tự tin hắn bây giờ sẽ không thua kém bất cứ một cái  cường giả nội khí tầng bốn sơ kì nào, hắn hiện giờ chỉ mang tu vi của  một cao thủ nhưng đã đạt đến thực lực của một cường giả chân chính. 
Nội khí Kim Nam vì cố gắng tiêu diệt hết đám Mập Quái Ngư kia không sót  con nào đã suy kiệt cực độ, chỉ còn đủ một tia nội lực để khinh công từ  từ trở về đội thuyền lâu kia, thân thể hắn cứ trập trùng trên bề mặt  biển lúc lên lúc xuống, cuối cùng Kim Nam cũng đã lê lết hạ xuống một  mạn của một cái đại thuyền lâu có chút sứt mẻ.
Hai ngày sau.
Thiếu nữ kia được Kim Nam cứu giúp, hiện giờ đang ngồi bên túc trực Kim  Nam chờ hắn tỉnh. Kể từ lúc Kim Nam trở lên cuồng loạn lâm vào trạng  thái tẩu hỏa nhập ma khiến nàng hôn mê, đại thuyền lâu mà nàng đứng cũng  bị nội lực cuồng loạn và lốc xoáy thiên địa linh khí trấn tan khiến  nàng rơi xuống biển. Sau khi Kim Nam tỉnh lại rời khỏi truy sát cái đám  Mập Quái Ngư kia, nàng đã được những cao thủ nội khí của sứ đoàn kịp  thời cứu vớt. Khi vừa mới tỉnh lại biết Kim Nam hắn đã trở lại và còn  bất tỉnh chưa hồi phục liền lập tức đến đây muốn đích thân chăm sóc hắn.
Kim Nam mơ mơ màng màng trong vô thức, tay hắn cảm thấy có một bàn tay  khác đang nắm chặt, những giọt nước  ấm áp rơi xuống trên khuôn mặt hắn,  một vài giọt chảy theo khuôn mặt kia của Kim Nam vào miệng hắn khiến  hắn có chút cảm giác mằn mặn. Khóc ư, là ai đang khóc, thân thể suy kiệt  khiến hắn không thể lập tức điểu khiển được tay chân mình, mắt hắn chỉ  nhẹ nhàng mở ra.
Là một thiếu nữ, nàng đang khóc vì hắn sao, khuôn mặt thanh tú trắng  trẻo xinh đẹp làn môi tươi tắn hồng hào kia đang vì hắn mà khóc sao, tại  sao, tại sao lại như vậy, Kim Nam tự hỏi mình. Bàn tay hắn đang được  đôi bàn tay của thiếu nữ kia nắm chặt, đôi bàn tay thon thả mềm mại  khiến hắn có chút động lòng.
Vài khắc thời gian sau thì Kim Nam cũng đã có thể cơ bản cử động được  thân thể mình, hắn định ngồi dậy và muốn hỏi xem truyện gì đã xảy ra sau  khi hắn tỉnh lại, tại sao thiếu nữ kia lại luôn luôn chăm sóc cho hắn,  khóc vì hắn và tất cả mọi truyện, về sự tình Nam Thiên Quốc  vẫn còn  dang dở mà hắn còn muốn hỏi.
-	« Tiểu thư, người đã mấy hôm nay vì vị công tử này mà không có ăn uống  gì rồi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì công tử chưa có tỉnh lại người đã  kiệt sức mà chết rồi ». Một tiểu nha hoàn bé nhỏ xinh xắn bê một mâm  thức ăn nho nhỏ vào giơ lên trước mặt thiếu nữ bàn tay nhỏ bé của nó chỉ  chỉ vào mâm thức ăn ra hiệu cho thiếu nữ kia, tuy khuyên răn tiểu thư  của nó nhưng nó cũng không dám nói to sợ Kim Nam bất chợt tỉnh dậy thì  sẽ có chút thất thố, quả thật là một đứa tiểu nha hoàn hiểu truyện.
Thiếu nữ đưa ngón trỏ lên trước miệng khẽ ra hiệu suỵt một cái, rồi phẩy  phẩy cái bàn tay thon gọn đẹp đẽ của mình ý ra hiệu tiểu nha hoàn kia  lui ra.
Kim Nam thấy vậy có chút đau xót trong lòng, hắn hiện giờ biết rất rõ  cái tình trạng thân thể mình, cũng chỉ là bị cạn kiệt nội khí chút ít  tĩnh dưỡng một chút là có thể hồi phục, nhưng cái thiếu nữ này lại tưởng  rằng hắn có thể chết bất cứ lúc nào, tận lực chăm sóc hắn mà đày đọa  bản thân mình.
-	« Ngươi không cần phải lui ra, hãy giúp tiểu thư của ngươi dùng bữa  đi, ta thực sự không có sao mà ». Kim Nam ngồi dậy ngay tức khắc, vội  giơ tay lên vẫy vẫy đứa nha hoàn kia quay lại.
Thiếu nữ kia thấy vậy chính là mặt đỏ bừng bừng ngại ngùng xấu hổ nói «   Công tử, người tỉnh rồi, ta thực sự rất lo lắng cho người »
-	«  Cô nương, cô bất tất phải làm như vậy, chẳng lẽ nếu hôm nay ta mà  chết thì cô cũng sẽ chết theo sao, dù sao ta cũng chỉ là tiện thể cứu cô  mà thôi cũng không phải là có cái ý đinh gì cả »
-	«  Công  tử, sao người lại nói như vậy, mạng này của thiếp chính là do  người cứu, người chính là ân nhân cứu mạng của tiện thiếp, nếu như  người vì ta mà chết ta còn sống làm chi trên đời cho nhục nhã ». Nói rồi  thiếu nữ kia sụt sùi ôm mặt khóc liên hồi, khiến Kim Nam cũng không  biết phải làm sao đành vươn thân mình đến kéo thiếu nữ kia vào lòng ôm  thật chặt, bàn tay hắn khẽ vuốt lau những giọt nước mắt tên gương mặt  thanh tú kia.
hiếu nữ thấy vậy lại càng khóc nấc lên dữ dội hơn, như là Kim Nam đã chọc vào chỗ ngứa của nàng vậy.
Kim Nam ôm nàng một lúc lâu sau mới nói «  Ta cũng không có ý gì, chỉ là  thấy nàng vì ta mà đày đọa bản thân như vậy khiến ta rất đau xót, nàng  đừng vì truyện này mà nghĩ ngợi gì  nhiều nữa nhé ».
Thiếu nữ kia gật gật đầu nhưng cũng không có buông bỏ thân thể Kim Nam  mà dường  như càng muốn ôm hắn chặt hơn  thì phải, nàng như cảm nhận  được hơi ấm từ cơ thể hắn khiến nàng có cảm giác khoan khoái dễ chịu,  một lát sau Kim Nam phát hiện ra thiếu nữ kia đã ngủ gục trong lòng  mình, dáng vẻ e lệ thướt tha cộng thêm đôi gò bồng đảo của nàng cọ xát  vào ngực hắn khiến hắn có chút không  thích ứng được mà động lòng, tiểu   nha hoàn kia không biết đã lui ra từ lúc nào.
Đúng lúc này một tiếng nổ to lớn vang lên, thuyền lâu chao đảo liên tục, những tiếng vỡ vụn của gỗ liên tiếp vang lên.
«  Oành, oành, oành »  tiếng nổ bộc phá vạng động không gian, mặt biển dậy lên những cơn sóng khổng lồ.
«  Hừ, nhân loại to gan ngươi ra đây cho ta, dám động vào người của Ngư  Rực thần cung xem ra ngươi thực sự chán sống rồi ». Một tiếng gào thét  chói tai vang khắp không gian biển cả, tiếng gào thét kia phát ra từ một  con Mập Quái Ngư cực kì khổng lồ, nó còn khổng lồ hơn bất cứ con Mập  Quái Ngư nào mà Kim Nam hắn đã từng nhìn thấy, ước chừng nó  phải to gấp  mười lần cái đại thuyền lâu mà hắn đang đứng, cái đuôi to lớn của nó  quất phá liên tiếp nhấn chìm những cái đại thuyền lâu khác.
Đập phá một lúc con Mập Quái Ngư to lớn kia dừng lại biến hóa thành một  thân hắc bào nam tử, hắc bào nam tử này rất xấu xí  vẫn đang điên cuồng  đập phá gào thét, mấy cái cao thủ của sứ đoàn Đế Quốc Nhật Minh run sợ  không có ra mặt.
Kim Nam ước chừng con Mập Quái Ngư này là một Yêu Quái tầng bốn sơ kì,  hay chính là một cường giả chân chính đầu tiên từ trước đến nay hắn đụng  độ, hắn cũng không có sợ hãi bởi vì thân thể hắn vốn đã là khác người,  vượt cấp giết chết đối thủ xem như hắn cũng đã làm vài lần rồi, bây giờ  có vượt cấp giết con Mập Quái Ngư này nữa thì cũng chỉ thế thôi.
Yêu Quái khi tu luyện đạt được cấp độ cường giả đã hoàn toàn có thể hóa  thành nhân hình, khinh công đạt cấp độ nhanh như bay, con Mập Quái Ngư  này chắc hẳn cũng vậy, thân mình nó chớp động dò xét biến hết từ đại  thuyền lâu này sang đại thuyền lâu khác, thần thức nó mở rộng kĩ càng,  muốn tìm xem có thấy Kim Nam hắn không.
Nhếch mép lên cười nhẹ một tiếng, Kim Nam biết là Mập Quái Ngư kia sử  dụng thần thức, tuy hắn không biết sử dụng thần thức như nào nhưng thân  thể hắn cũng có thể cảm nhận được thần thức của đối phương dò xét. Tránh  né chi bằng đối mặt, Kim Nam lao mình ra ngoài đại thuyền lâu, trước  khi đi vẫn không quên nhẹ nhàng đặt thiếu nữ kia xuống giường đắp chăn  cho nàng rồi mới dời khỏi.
-	« Ta ở đây, cái tên súc sinh nhà ngươi làm gì mà ồn ào quá vậy, có  biết ngươi vừa mới làm hỏng đại sự của ông đây hay không, ta cũng chỉ  giết vài tên nhãi nhép mà ngươi cũng dám phá ta như vậy » Kim Nam khinh  công bay lên bàn tay vẫn vỗ vỗ vào miệng làm bộ dáng ngáp ngủ coi thường  nam tử hắc bào kia.
Nam tử hắc bào kia thấy vậy liền tức sôi máu nói «  Hay cho một câu tên  súc sinh, hay cho một câu chỉ giết vài tên nhãi nhép, xem ra hôm nay ta  không xẻ thịt lột da ngươi thì ta thà làm thân chó ngựa  ». Nam tử hắc  bào sau khi nói xong thì từng luồng nội khí màu đen từ trong cơ thể hắn  phun trào ra, hay có thể gọi là ma khí thì đúng hơn.
Kim Nam sắc mặt trở lên trầm trọng, ma khí, mọi truyện có vẻ khó giả  quyết hơn rồi, vốn nghĩ có thể dễ dàng giải quyết không ngờ tên nam tử  hắc bào Mập Quái Ngư này không những là Yêu Quái tầng bốn sơ kì, mà lại  là một cái Yêu Quái tu luyện ma công.
Luồng ma khí đen kịt kia ngày càng đậm đặc phun ra từ hắc bào nam tử cơ  thể bao quanh lấy Kim Nam vây chặt lấy hắn không muốn cho hắn thoát ra,  ma khí màu đen kia vây kín xung quanh Kim Nam và từ từ xâm nhập vào thân  thể hắn, ma khí xâm nhập chạm vào da Kim Nam khiến thân thể hắn dường  như bị ăn mòn từng chút từng chút một, nếu cứ như vậy thì Kim Nam sẽ rơi  vào thế hạ phong không có lối thoát.
Lập tức Kim Nam đảo mắt tìm kiếm một cái địa điểm ma khí bao quanh mỏng  nhất quyền phong bạo phát tung một quyền đánh vào làn khí màu đen kia  khiến cho nó tạm thời bị trấn bay một góc nhỏ, vì quyền phong của hắn có  sinh ra không gian trì trệ nên luồng ma khí kia không thể kịp thời bổ  sung ngay được, vận dụng thời cơ Kim Nam liền lao mình nhanh như xẹt  điện lao ra khỏi làn ma khí vây hãm kia tức tốc trốn chạy bay đi.  
                
                            
                                .
                            
             
                
Bình luận truyện