[Dịch]Bí Ẩn 2- Sưu tầm

Chương 6 : Anh rất ít khi chửi !

Người đăng: 

.
Sau khi biết được Lê Sơn sẽ dọn đến nhà Hương Hương ở để thuận tiện làm nhiệm vụ bảo vệ, hai mắt Lê Linh bắt đầu tỏa sáng , trời ơi ! chỉ cần xin anh hai cho mình ở nhờ thì mình được ở cùng thần tượng rồi … Lê Linh bắt đầu tung ra tuyệt chiêu “ làm nũng đại pháp ” để xin xỏ Lê Sơn cùng Hương Hương cho phép mình được ở cùng hai người nhưng mà thi triển gần hết tuyệt chiêu rồi mà Lê Sơn vẫn làm ngơ, từ khoác tay làm nũng đến ôm hun đều có rồi , mặc dù được Hương Hương đồng ý nhưng không được sự cho phép của Lê Sơn thì cũng vô ích . Lê Linh bất đắc dĩ dùng ánh mắt oán hận nhìn Lê Sơn rời đi, sau đó móc chiếc iphone 5s ra bấm một dãy số , vài giây sau, có một giọng nói trung niên vang lên : - “ con gái ngoan, gọi cho bố có chuyện gì thế ?” - “ bố ơi, anh hai ăn hiếp con” vừa nói vừa khóc lóc thảm thiết nhưng trong lòng thì vui như hoa , hừ dám không cho em đi theo này xem em xử lý anh thế nào !!! - “ cái gì !!! , nó dám , con gái ngoan của bố con cứ yên tâm vài ngày nữa bố về bố sẽ cho nó biết tay” giọng nói trong điện thoại có chút giận dữ ……… cúp điện thoại, Lê Linh vui vẻ lên hẳn , cô bắt đầu lao vào dọn dẹp nhà bếp rồi dọn dẹp hết cả căn nhà rồi mới gọi mẹ cô đến đón. Lê Sơn rời khỏi nhà một lúc mới nhớ đến mình còn có một cuộc hẹn , ái chà, 500k đó , mặc dù không nhiều nhưng nó cũng đủ ăn mấy bữa rồi , không cần suy nghĩ , Lê Sơn đành nhờ Hương Hương chở mình tới nhà thi đấu số 3 Hương Hương cũng không suy nghĩ gì nhiều liền lập tức phóng xe như bay đến đó, khoảng 5 phút sau Lê Sơn và Hương Hương đã có mặt . Nhà thi đấu số 3 đã được xây dựng cách đây cũng khá lâu, và cũng là một trong những nhà thi đấu lớn nhất ở thị trấn này, nhưng mà có điều Lê Sơn chưa đến đây lần nào cả , khi Lê Sơn bước vào trong thi ở bên trong đã đông nghẹt người, ai ai cũng dùng ánh mắt tức giận nhìn về phía Lê Sơn - “ thằng kia có phải thằng mắt mù dám khiêu chiến với đại ca phải không ?” một thằng đầu trọc Lên tiếng. - “ chính là nó, thanh niên nghiêm túc vãi cả ra, hôm nay chính tao thấy nó chửi đại ca mà ” một thằng khác Lên tiếng - “ đại ca hẹn nó lúc học về mà bây giờ mới tới đúng là không coi ai ra gì , chút nữa chúng mày cứ xúm lại đập cho nó một trận nó mới sợ ” - “ hừ ! không cần chúng ta ra tay, chút nữa tụi bay sẽ thấy đại ca hành hạ nó như thế nào” sau đó cả đám bắt đầu nhao nhao lên hò hét . Nhưng khi nhìn thấy Hương Hương bước vào cùng Lê Sơn thì moi người không khỏi ngẩn ra, trời ơi ! đây không phải ngôi sao nổi tiếng Miu Hương đây sao?. Bảo Nhi cũng đang ngồi trên ghế sô pha nhìn chăm chăm vào Hương Hương, phía sau cô còn có một cô gái khoảng 24-25 tuổi có thể là vệ sỹ của cô, không hiểu sao gã Lê Sơn đáng ghét này lại đi cùng một người đẹp như vậy , về phần xinh đẹp thì mình khẳng định sẽ không thua kém cô ta nhưng cô ta lại có một loại khí chất tươi mát khiến ai tiếp xúc cũng cảm thấy tràn đầy nhiệt huyết thanh xuân, điều này khiến Bảo Nhi hơi thiếu tự tin. chẳng mấy chốc Lê Sơn đã đi thẳng đến chỗ của Minh Hải, Hương Hương thì đi phía sau khẽ nhíu mày, gã Lê Sơn đến đây làm gì không biết , nhìn mấy tên thanh niên ở đây đa số đều chẳng phải người tử tế gì . Minh Hải đang ngồi trên sàn đấu với vẻ mặt hơi khó coi, không không ngờ lại bị một thằng oắt con cho leo cây, khi thấy Lê Sơn đang cùng một người đẹp đang chầm chậm bước đến thì không khỏi tức giận, mình thông Minh, đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, ga lăng, chung tình như thế này mà sao đến bây giờ vẫn FA, theo đuổi một cô gái đã hơn một năm trời mà vẫn vô vọng, trong khi thằng kia ba phần giống người bảy phần giống khỉ lại có cô bạn gái dễ thương xinh đẹp như tiên như thế, nhưng mà gã Minh Hải không biết là cô gái mà gã theo đuổi đã đạt đến độ khó cấp thần thánh, người bình thường không thể lọt vào mắt xanh của cô được . Ủa!, mà sao cô gái kia giống ngôi sao nổi tiếng Miu Hương vậy nhỉ, chả lẽ là cosplay??? Trong lúc Minh Hải đang " tự sướng" thì Lê Sơn đã đi đến trước mặt gã -" bắt đầu được chưa? " Lê Sơn lớn tiếng hỏi Không có tiếng trả lời, Minh Hải vẫn đang ngẩn ngơ nhìn Hương Hương, đến khi Lê Sơn lay lay vài lần thì mới giật mình trở về hiện tại, dù hơi xấu hổ nhưng Minh Hải phục hồi cũng rất nhanh. -" cậu muốn tán cô ấy phải không? " Lê Sơn chỉ vào Hương Hương bên cạnh rồi hỏi khiến cho Hương Hương một phen đỏ mặt. -" hả! " Minh Hải choáng váng, không ngờ Lê Sơn lại nói trực tiếp như vậy, hơn nữa hình như lại nói trúng tim đen của gã, nhưng mà cũng dễ hiểu thôi, con trai ai gặp gái đẹp mà chả muốn tán. -" quen biết cậu đã lâu không ngờ cậu là con người như thế, cậu đã theo đuổi Bảo Nhi rồi cậu lại muốn theo đuổi người khác?, cậu muốn bắt cá hai tay? " nói rồi lắc đầu tỏ vẻ thất vọng -" tôi... tôi không có " Minh Hải cũng lắc đầu liên tục, đùa à! có Bảo Nhi ở đây nếu mà nói bậy bạ lại bị lưu lại ấn tượng xấu thì khổ. -" không có?, thế cậu muốn thách đấu với tôi làm gì, cậu đừng nói với tôi là không phải vì gây ấn tượng với Bảo Nhi nha " Lê Sơn càng nói càng hăng, nước miếng văng tung toé khiến Minh Hải không biết nói gì hơn, đúng hơn là muốn nói cũng không được, chỉ đành ngậm ngùi nghe Lê Sơn @#$@# -" m*a nó, cậu muốn tán gái thì lôi tôi vào làm gì?, hay là muốn lấy cái nghèo của tôi để tôn Lên sự giàu có của cậu?, hay là muốn lấy sự ngu dốt của tôi để làm nền cho cái mác học sinh giỏi của cậu? Tôi nói cho cậu biết nhá, điểm số của tôi từ đầu năm đến cuối năm không có con nào dưới mười điểm nhá, chỉ vì tôi không thi cuối kỳ nên tôi chỉ xếp loại trung bình, nếu mà tôi có thi thì điểm của tôi đủ đè chết vài thằng như cậu rồi nhá, tự mình tự ti mà còn muốn tìm sự tự tin từ tôi sao? " Lê Sơn nói một lèo mà giọng nói cũng to làm một số người bên cạnh nghe thấy, Bảo Nhi cùng Hương cùng thầm khen Lê Sơn nói hay thậm chí Bảo Nhi còn vỗ tay liên tục khiến Minh Hải suýt nữa ngất xỉu thấy gã ôn thần Lê Sơn chuẩn bị " beep " tiếp Minh Hải vội vàng nói nhỏ với Lê Sơn: - " đại ca hôm nay anh thắng rồi, anh tha cho em đi, trái tim nhỏ bé của em sắp chịu hết nổi rồi, anh cầm 500k này đi rồi đi dùm em đi nha" Minh Hải dùng giọng điệu năn nỉ rút tờ 500k, chỉ cần cái gã ôn thần này ở gần là cả ngày xui xẻo, phải tránh xa hắn ra một chút mới được. Lê Sơn cũng chẳng quản gì nữa thuận tay bỏ tờ chi phiếu vào túi rồi nói với Hương Hương bên cạnh : -" xong việc rồi, đi thôi" nói rồi bước nhanh ra cửa, Hương Hương cũng vội vàng đi theo Lê Sơn, cô không thích ở nơi này . Tới bãi đỗ xe Hương Hương đưa chìa khóa cho Lê Sơn, cô có hơi hối hận vì đi chung với Lê Sơn nhưng bây giờ về nhà cũng chẳng làm gì, ngày mai lại là chủ nhật nữa. khiến Hương Hương hối hận lần nữa là khi đưa chìa khóa cho Lê Sơn, vừa nhận được chìa khóa là gã đã phóng xe như bay, trong khu vực đông dân cư mà cứ chạy với tốc độ trên 80km/h như chỗ không người, cũng may là gã Lê Sơn cũng không lạng lách đãnh võng nhưng mà cũng làm trái tim nhỏ bé của Hương muốn rớt ra ngoài không biết bao nhiêu lần. Khi kết thúc chuyến đi thăm người thân của Lê Sơn thì cũng là gần 8 giờ tối, Hương Hương cực kì bực bội khi ai gặp cô cũng có biểu hiện như gặp quỷ hiện hình vậy, thậm chí cô còn hoài nghi mình có phải ác quỷ đầu thai không ?, bất kể là chú bác cô dì ai cũng không ngoại lệ, thậm chí có người yếu tim còn muốn lăn ra ngất xỉu làm Hương Hương không biết nên khóc hay nên cười, mình dọa người vậy sao?. còn một viêc kì lạ là mặc dù ai cũng vui vẻ tiếp đãi hắn nhưng lại không có ai mời hắn ở lại ăn cơm. Nguyên nhân thì Hương Hương cũng đoán ra một phần rồi nhưng mà việc hắn nói chuyện lúc ăn cơm đáng sợ đến thế sao?, Hương Hương không thể hiểu nổi . Mang một bụng tức trở lại xe Hương Hương không thèm khách khí nói: -" dẫn tui đi ăn cơm, kiếm cái nhà hàng nào sang trọng một chút" Lê Sơn thầm nghĩ thì ra cô nàng này đi theo mình là muốn mình mời đi ăn, hèn chi lại cho mình mượn xe nhanh thế . M*a nó thì ra chẳng có bữa ăn nào là miễn phí cả. Hương Hương mà biết được cái suy nghĩ đen tối của Lê Sơn khẳng định sẽ ngất xỉu ngay tại chỗ.........
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
 
Trở lên đầu trang