[Dịch]Bí Ẩn 2- Sưu tầm
Chương 11 : Ngày Đầu Tuần!
.
Lê Sơn tỉnh dậy thì cũng đã năm rưỡi sáng, tắm rửa làm vệ sinh cá nhân xong thì cũng là 6 giờ. vừa bước ra khỏi phòng thì ngạc nhiên phát hiện Hương Hương đã ngồi ở bàn ăn và đang nhấm nháp món bánh mì kẹp trứng... à không phải, bánh mì ốp la trứng gì gì đại loại như thế. thấy ghế bên cạnh cũng có món tương tự, Lê Sơn cũng mặt dày ngồi xuống nhưng không chờ Hương Hương nói gì đã bắt đầu tỏng hết đồ ăn vào mồm nhai ngấu nghiến.
- " có phải không cho cậu ăn đâu mà cậu lại ăn như ma đuổi vậy "
Hương Hương cũng bó tay với Lê Sơn, qua vài ngày ở cùng với Lê Sơn thì Hương Hương cũng biết tính cách của gã Lê Sơn này rồi, gã vừa hám tiền vừa lười biếng lại mắc thêm cái tật hay nói nhảm nữa chứ.
-" ah! Hương Hương hôm nay cậu thật xinh đẹp " Lê Sơn thuận miệng nói một câu rồi cúi đầu tập trung vào chuyên môn.
Hương Hương được Lê Sơn khen thì trong lòng không khỏi cảm thấy vui vẻ, nên cũng không tiếp tục làm khó Lê Sơn nữa mà mặc kệ hắn.
cảm thấy đã no, Lê Sơn uống nốt cốc sữa rồi ợ một tiếng rõ to khiến Hương Hương khẽ cau mày, cái tên này đúng là thô bỉ hết chỗ nói
-“ Hương Hương à !, tụi mình cúp chào cờ đầu tuần đi ” nghỉ hè chưa đã khiến Lê Sơn lười biếng muốn cúp buổi chào cờ nhàm chán này nên Lê Sơn cố gắng dụ dỗ Hương Hương cùng cúp cho có đôi có cặp .
- “ mới học vài ngày đã muốn cúp, có tin tớ mách với cô Sương không? ” Hương Hương giận dữ nói . Quả nhiên nghe đến mẹ mình thì Lê Sơn im bặt, Hương Hương đắc ý không thôi, sau khi sửa soạn đầy đủ và bước ra khỏi phòng thì đã thấy Lê Sơn đứng ngoài sân chờ sẵn, hiển nhiên gã đã hết suy nghĩ cúp học trong đầu rồi .
“một ngày mới lại đến rồi”, Hương Hương nhìn từng đợt nắng sớm chiếu qua cửa kính xe vừa thầm nhủ. Cơ mà quái lạ, sao mình lại có kiểu than thở giống mấy bà cụ non vậy nhỉ, chẳng lẽ tại nãy giờ hắn im lặng mà mình lại nghĩ vẩn vơ sao.
- “ Lê Sơn, sao nãy giờ cậu im lặng vậy?, giận tớ à ?” Hương Hương lên tiếng phá vỡ bầu im lặng.
- “ tớ đang suy nghĩ ” Lê Sơn trả lời
- “ cậu có muốn nghe một câu chuyện xưa không ?” Lê Sơn lại nói
- “ tớ nghe đây” Hương Hương đáp .
- “ Ngày xửa ngày xưa, vào một ngày đẹp trời nọ, Xeko đang tung tăng trong một cánh rừng thì gặp chị Xuka đang tằn mằn tẩn mẩn se điếu cần sa. Thấy vậy Xeko liền nói:
- Chị Xuka à, sao chị lại tìm vui và chôn vùi tương lai vào ba cái thứ ấy.... Chị xem nè, trời xanh, nắng ấm, chị theo em chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!
Nghe xong, chị Xuka chợt nghĩ lại rồi quăng đi điếu cần sa mà chạy theo Xeko. Xeko và Xuka đang tung tăng thì đụng ngay anh Nobita đang lui cui với ống chích và muỗng nước chuẩn bị “phóng” một liều heroin. Thấy vậy Xeko liền nói:
- Anh Nobita à, sao anh lại tìm vui và chôn dzùi tương lai vào ba cái thứ ấy... Anh xem nè, trời xanh, nắng ấm, anh theo em và chị Xuka chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!
Nghe xong, anh Nobita chợt nghĩ lại rồi quăng đi ống chích mà chạy theo Xeko. Xeko, Xuka, và Nobita đang tung tăng thì đụng ngay anh Chaien đang lui cui với tấm kíếng nhỏ, dao lam, và ống hút chuẩn bị hít một hơi cocaine. Thấy vậy Xeko liền nói:
- Anh Chaien à, sao anh lại tìm vui và chôn dzùi tương lai vào ba cái thứ ấy.... Anh xem nè, trời xanh, nắng ấm, anh theo em, chị Xuka, và anh Nobita chạy quanh rừng tìm thú vui thiên nhiên!
Nghe xong, anh Chaien nhẹ nhàng để kiếng nhỏ, dao lam, và ống hút xuống rồi bất ngờ giơ tay trái ra thọp cổ Xeko giơ lên cao... tay phải nắm lại, cong cùi chỏ chuẩn bị cho Xeko một quả trời giáng thì chị Xuka vội lên tiếng can ngay:
- Anh Chaien à, Xeko ý tốt cho mình lời khuyên phải. Sao anh lại nỡ lòng nào ra tay đánh Xeko!?
Nobita góp lời:
- Ừa, chị Xuka nói đúng đó anh Chaien. Anh tha cho Xeko...
Chaien xoay qua trợn mắt nhìn Xuka và Nobita:
- Tổ cha tụi bây không có biết.... Ðây đâu phải là lần thứ nhất. Tao bị nó lừa hơn một lần rồi... Nó rủ, tao cũng chạy theo! Nó vòng vòng như thằng khùng. Mệt bỏ mie!!! Cứ mỗi lần nó phê thuốc “lắc” vô gặp ai mà nó không rủ !!! ”
Hương Hương dở khóc dở cười, đây có phải truyện xưa gì đâu, thuần túy chỉ là gã Lê Sơn kể chuyện nhảm nhí .
- " cái này là chuyện xưa mà cậu muốn kể đấy à!, nhảm nhí"
- " tớ chỉ muốn cậu vui lên thôi mà" Lê Sơn nói, nãy giờ hắn đang ngồi suy nghĩ đến vài chuyện xưa nhưng không ngờ cô nàng này lại nghĩ Lê Sơn giận , thật không hiểu nổi tụi con gái nghĩ gì .
-" mặt cậu mới buồn xo ấy, tớ thấy mặt cậu từ sáng đến giờ cứ xị ra một đống " Hương Hương tức giận nói.
-" haha đùa chút thôi, à mà đồ đạc của studio của cậu đã được chuyển đến chưa ? "
-" mẹ tớ bảo nghỉ hè, mới chuyển tới, rồi bảo tớ lo học hành bla bla, đã thế còn cắt hợp đồng với người ta làm tớ muốn đi diễn cũng không được " Hương Hương buồn bã nói
-" thôi đừng buồn, người đẹp thì sợ gì muỗi đốt " Lê Sơn an ủi.
-" đốt cái đầu cậu, cậu im đi cho tớ nhờ ".......
Ngồi chào cờ mà Lê Sơn cứ như người mất hồn, chỉ mong thời gian trôi nhanh một để còn được vào lớp hưởng thụ bầu không khí mát mẻ.
-" giờ chào đến đây là kết thúc , các em được giải lao 15 phút trước khi vào tiết học mới” .
- “ hú !!!!!…..” cả đám hò hét ầm ĩ làm làm Lê Sơn cũng có xúc động nhảy lên hét theo , vào đến lớp khiến Lê Sơn nhẹ cả người, tiết đầu tiên là tiết tiếng anh mà Lê Sơn ghét nhất , mặc dù đó lại là môn mà Lê Sơn luôn đạt điểm tuyệt đối . Lê Sơn nhớ lại những ngày bị mẹ mình kèm cặp học hành tiếng anh thì chợt lạnh hết cả người .
giáo viên dạy tiếng anh là một thầy giáo trung niên tầm 40 tuổi, có khuôn mặt khá hiền hậu, nhưng mà hiền hậu cỡ nào Lê Sơn nhìn cũng chả thấy vừa mắt được. vừa vào lớp lão đã bắt đầu kiểm tra bài cũ
- “ này cậu học bài chưa ?” Hương Hương lên tiếng hỏi
- “ chưa ! cậu cũng chưa học học à ?” Lê Sơn đáp
- “ cậu tưởng tớ là ai! , tớ đâu có lười biếng như cậu” Hương Hương tức giận lên nói
Lê Sơn không lên tiếng mà quay qua hỏi chuyện với Thế Phong :
- “ Thế Phong, chú học bài chưa ?”
Thế Phong thấy Lê Sơn quan tâm hỏi han thì nổi da gà, mấy bữa nay gã Lê Sơn này thường xuyên tiếp cận la cà nói chuyện với Thế Phong khiến Thế Phong muốn đuổi đi cũng không được, một phần vì không biết lấy lí do gì , còn một phần vì gã Lê Sơn này mặt dày còn hơn cái tường thành làm Thế Phong không biết làm gì hơn .
- “ thầy mời bạn Thế Phong lên bảng kiểm tra bài cũ” Thế Phong đang tính trả lời thì thầy giáo lên tiếng. Cái abcxyz nhà nó, đúng là cái số xui như cái mõm tó, hôm qua mới cày hết bộ anime No Game No Life đến 3 giờ sáng thì làm gì còn thời gian mà học bài cũ chứ. Thế Phong khóc không ra nước mắt ….
- “ em hãy nêu cách phát âm của những từ sau khi đã thêm “ s / es” cho thầy” lão lên tiếng hỏi
- “ thưa thầy …….” Thế Phong cố tìm kiếm trong đầu xem có còn nhớ gì không , khoảng 10 giây sau, Thế Phong thất xọng thở dài, thật là mất mặt quá đi ….
thấy Thế Phong im lặng, lão thầy lại tiếp tục gợi ý :
- “ các từ phát âm là ‘ s ’ thường đi với những phụ âm nào em còn nhớ không”.
- “ thưa thầy…..” Thế Phong hận không tìm thấy cái lỗ nào để chui xuống, quá mất mặt mà.
“ khi đi sau các phụ âm vô thanh p, t , k, f ”đột nhiên có giọng nói vang lên khiến Thế Phong giật cả mình, nhưng cũng nhanh chóng hồi phục bình thường rồi đọc theo:
- “ khi đi sau các phụ âm vô thanh p, t , k, f ”
- “ thế còn phát âm là iz thì sao ?” lão thầy giáo lại lên tiếng hỏi .
“ s , x , z, ch, gh , c, sh”
- “s, x , z, ch, gh , c, sh” Thế Phong lại nói theo .
- “ thế còn khi nào chúng ta phát âm là z ?”
“ khi gặp các từ khác 2 trường hợp trên”
- “khi gặp các từ khác 2 trường hợp trên” Thế Phong lặp lại răm rắp, nhưng mà trong lòng không khỏi nổi sóng, rõ ràng gã Lê Sơn nhắc bài to như vậy mà sao lão thầy giáo lại không nghe thấy nhỉ
.
Được về chỗ với con 8 trên sổ đầu bài khiến Thế Phong thở phào nhẹ nhõm, đợt này mà bị 1,2 điểm chắc bị lão già ở nhà tẩn cho vài trận mất .
- “ thế nào ? , thấy trình chỉ bài của anh thế nào ?” Lê Sơn cất tiếng hỏi
.
- “ cảm ơn !” Thế Phong trả lời, ấn tượng đối với Lê Sơn tốt lên được một chút .
- “ không có gì, lần sau có việc thì chứ nhờ chú cứ nhờ anh” Lê Sơn vỗ vỗ vai Thế Phong nói khiến hắn nổi cả da gà.
Hương Hương nhìn thấy cảnh này cũng nổi hết cả da gà, càng suy nghĩ thì càng thấy đúng, hèn chi điều kiện gã Lê Sơn thế này mà đến giờ vẫn chưa có bạn gái, thì ra hắn bị như thế. Trong lòng Hương Hương chợt dâng lên một cảm giác hụt hẫng nhàn nhạt .
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện