[Dịch]Bát Hoang Kiếp - Sưu tầm
Chương 38 : Tịnh Đế Tuyết Liên (2)
.
Nghe thấy vậy, thân thể cô gái áo đỏ cứng đờ giống như bị sét đánh. Trong nháy mắt, sắc mặt nàng trắng bệch. Nếu Đoan Mộc Vũ không kịp thời túm chặt lấy tay, e rằng nàng đã ngã xụi lơ trên mặt băng.
"Không thể nào! Ngươi ... ngươi nhất định đang gạt ta? Làm sao ngươi có thể biết được những chuyện này?"
Đoan Mộc Vũ không đáp lại, mà chỉ lẳng lặng nhìn chín đóa Tịnh Đế Tuyết Liên bên trong quan tài băng, có chút thất thần.
Không hổ là người có ý chí cực kỳ cứng cỏi, chỉ trong thoáng chốc cô gái áo đỏ đã bình tĩnh trở lại, hơn nữa còn từ lời nói vừa nãy của Đoan Mộc Vũ thấy được hi vọng mong manh. Đó chính là, cần phải có phương thức trung hòa phức tạp, mảnh vụn Yêu Thạch này mới có hiệu quả chứ không thể cho uống vào bừa bãi giống như linh dược được.
Cảm nhận được ánh mắt ngập tràn mong đợi của nàng, Đoan Mộc Vũ thầm thở dài rồi thong thả lắc đầu nói: "Ta chỉ có thể cố hết sức! Hơn nữa thực lực của ta quá yếu, nhiều lắm cũng chỉ có thể giúp bà kéo dài cuộc sống thêm ba năm. Như thế đã là giới hạn cuối cùng rồi."
"Tại sao lại ít như vậy? Là do thực lực của ngươi sao? Nếu thực lực của ngươi càng cao, có phải hiệu quả sẽ càng cao hay không?" Cô gái áo đỏ nắm chặt tay của Đoan Mộc Vũ, giống như một người tuyệt vọng vì sắp chết đuối thì túm được cọc gỗ.
"Chuyện này ... thật ra cũng rất khó nói cho rõ. Nếu đổi lại là một cao thủ cảnh giới Tử Khí, không biết chừng ngay cả ba tháng cũng không có được." Đoan Mộc Vũ lắc đầu. Thật ra, vẫn còn một sự thật phũ phàng mà hắn không dám nói ra, đó chính là chín đóa Tịnh Đế Tuyết Liên này đã không thể nào tỉnh lại được nữa. Chẳng qua do thực lực của bà ta rất mạnh, mới có thể kéo dài hơi tàn. Nhưng cho dù là như vậy thì qua bảy ngày nữa bà ta chắc chắn sẽ chết.
Nguyên nhân chính là do Đoan Mộc Vũ một thời làm Yêu Đế, hơn nữa đã lợi dụng năng lực của mảnh vụn Yêu Thạch. Nếu không, hắn cũng không dám nói ra những lời như vậy.
"Vậy ... ta ..."
Hiển nhiên cô gái áo đỏ cực kỳ do dự, một phần là nghi ngờ lời nói đáng sợ vừa nãy của Đoan Mộc Vũ, một phần cũng do nguyên nhân liên quan tới người thân, cho nên tương đối hoang mang lo sợ.
"Việc này không nên chậm trễ! Nhưng kéo dài thêm bảy ngày nữa, thật sự sẽ không còn cách nào xoay chuyển tình thế. Nếu ngươi tin ta, ta sẽ ra tay tương trợ, nếu không tin, ta bỏ đi là xong." Đoan Mộc Vũ thản nhiên nói. Làm vậy cũng là vì muốn hoàn trả hết ân tình cho cô gái áo đỏ, nếu không hắn thậm chí còn không thèm đến chỗ này.
"Ta ... ta tin tưởng ngươi." Cô gái áo đỏ nhìn thẳng vào Đoan Mộc Vũ, cuối cùng trịnh trọng gật đầu nói.
"Tốt, đưa mảnh vụn Yêu Thạch cho ta! Nhân tiện cho ta mượn mười giọt máu của ngươi, nếu không ta không chịu nổi khí lạnh ở nơi này. Toàn bộ quá trình đại khái kéo dài trong thời gian ba ngày. Ngươi thay ta hộ pháp ở cửa vào. Nhớ kỹ, phải cẩn thận!"
Lúc này, cô gái áo đỏ không còn do dự gì nữa. Nàng nhìn Đoan Mộc Vũ một cái, rồi đưa mảnh vụn Yêu Thạch cho hắn, sau đó cắt ngón giữa, nhỏ vào trong lòng bàn tay của Đoan Mộc Vũ mười giọt máu. Làm xong tất cả mới thì nàng lùi lại chỗ cửa vào của hầm băng.
Đoan Mộc Vũ đứng nguyên một chỗ trầm tư một lát, rồi nhảy thẳng vào bên trong quan tài băng. Khí lạnh trong quan tài băng càng thêm kinh khủng. Nếu trong tình huống bình thường thì đừng nói Đoan Mộc Vũ mà ngay cả người tu hành có tu vi cao hơn chỉ sợ cũng không chịu nổi. Nhưng bởi sự có mặt mười giọt máu của cô gái áo đỏ nên hắn mới bình yên vô sự.
Lẳng lặng nhìn chín đóa Tịnh Đế Tuyết Liên, Đoan Mộc Vũ với tay lấy đoạn cây khô giam giữ Thanh Mộc Tâm ở sau lưng xuống. Thật ra, nếu vào thời gian ba năm trước thì chỉ cần dựa vào Thanh Mộc Tâm cũng có thể khiến Tịnh Đế Tuyết Liên cải tử hồi sinh, nhưng bây giờ thì đã quá muộn.
Moi Thanh Mộc Tâm ra, Đoan Mộc Vũ há mồm nuốt vào bụng. Gần như trong nháy mắt, toàn thân hắn lập tức lan tỏa ra một luồng hơi thở tươi mát đầy sức sống, vô cùng mạnh mẽ. Trong kinh mạch dường như có một cơn gió lốc nổi lên, máu cũng trở nên sôi trào không dứt. Đó chính là linh hiệu cường bạo bên trong Thanh Mộc Tâm.
Đáng tiếc, sử dụng Thanh Mộc Tâm với phương thức như vậy thì ngay cả một phần linh hiệu của nó cũng hấp thu không được. Nhưng lúc này cứu người là quan trọng nên hắn chẳng thèm bận tâm tới điều này.
Sau đó, hành động của Đoan Mộc Vũ càng thêm kỳ quái, tiếp tục nuốt cả mảnh vụn Yêu Thạch vào trong bụng. Thấy vậy, cô gái áo đỏ đang đứng đằng xa cảm thấy khó hiểu. Nếu không phải nàng tuyệt đối tin tưởng Đoan Mộc Vũ, có lẽ nàng đã lập tức lao tới giết hắn.
Mảnh vụn Yêu Thạch và Thanh Mộc Tâm có tính chất hoàn toàn khác biệt. Vừa mới vào dạ dày của Đoan Mộc Vũ thì ba động kỳ quái lúc trước đã bị áp chế đã lập tức khôi phục. Nó giống một con mãnh thú có thể ăn tươi nuốt sống mọi thứ, hung dữ điên cuồng đấu đá lung tung trong cơ thể của hắn. Trong nhất thời, nhìn bên ngoài có thể thấy thân thể Đoan Mộc Vũ giống như đống bột nhão đang bị nhào nặn. Chốc chốc thì điên cuồng bành trướng, chốc thì nhanh chóng thu nhỏ lại, ngay cả mắt mũi tứ chi cũng trở nên biến dạng.
Nhìn thấy cảnh tượng này, cô gái áo đỏ nhất thời sợ hãi vô cùng. Nàng đã hoàn toàn tin tưởng những gì Đoan Mộc Vũ nói lúc trước. Mảnh vụn Yêu Thạch này quả nhiên vô cùng kỳ quái, nhưng đồng thời nàng cũng càng thêm lo lắng. Không biết với thực lực yếu ớt của Đoan Mộc Vũ, có thể chống đỡ nổi hay không?
Còn trên thực tế, Đoan Mộc Vũ đã thử đủ mọi cách cũng không thể nào chống cự lại sức mạnh của mảnh vụn Yêu Thạch được. Nhưng vấn đề là lúc trước hắn sử dụng Thanh Mộc Tâm. Đây là một loại linh dược thượng hạng có thể nhanh chóng khôi phục sinh cơ, hơn nữa lại là nước mắt của Thanh Mộc thiên thần trong truyền thuyết. Về mặt thuộc tính, vừa vặn khắc chế mảnh vụn Yêu Thạch.
Bởi hiểu được điểm mấu chốt này, Đoan Mộc Vũ mới dám ra tay, nếu không chỉ dựa vào thực lực yếu ớt hắn, quả thật không có một chút tác dụng nào.
Cho nên tình trạng kỳ quái hiện giờ chẳng qua chỉ là kết quả do hai loại lực lượng đang đối chọi lẫn nhau. Tuy nhiên sau một phen tranh đấu, khẳng định Thanh Mộc Tâm sẽ không có khả năng chống chọi được lâu với mảnh vụn Yêu Thạch. Cuối cùng nó sẽ bị lực lượng của mảnh vụn Yêu Thạch hấp thu sạch sẽ. Đến lúc đó, Đoan Mộc Vũ phải dựa vào chính mình, toàn bộ đành trông chờ Pháp Thuật Huyết Tế.
Làm như vậy, sẽ có thể kết hợp hoàn mỹ lực lượng của Thanh Mộc Tâm và mảnh vụn Yêu Thạch lại để đạt tới trạng thái cân bằng.
Đến lúc đó, có thể cứu chữa chín đóa Tịnh Đế Tuyết Liên này rồi.
Toàn bộ những điều này, đều nằm trong tính toán của Đoan Mộc Vũ.
Giằng co suốt một canh giờ, cuối cùng hai loại lực lượng trong cơ thể đã được Đoan Mộc Vũ điều tiết khống chế đạt đến trạng thái cân bằng, đồng thời thân thể của hắn cũng khôi phục nguyên trạng. Chẳng qua lúc này thân thể hắn lại trần như nhộng, bởi vì một phen hết phình lại co vừa rồi. Tuy vậy, hắn không thèm để ý. Hắn rút hàn thiết chủy thủ ra, tức khắc rạch nhẹ lên cổ tay trái. Một dòng máu tươi lập tức chảy ra, tưới lên trên chín đóa Tịnh Đế Tuyết Liên.
Một việc hết sức kỳ quái xảy ra, ngay khi máu tươi của hắn vừa rơi xuống những cánh hoa thì lập tức đã biến mất tăm. Đồng thời dường như những đóa hoa cũng khôi phục lại một chút.
Trong máu tươi của Đoan Mộc Vũ hiện giờ có chứa lực lượng của Thanh Mộc Tâm, cho nên chỉ trong chốc lát vết thương đã tự động khép lại.
Nhưng Đoan Mộc Vũ chẳng buồn bận tâm. Hắn lại chém chủy thủ vào tay mình, một vết thương tiếp tục xuất hiện. Chỗ dựa duy nhất hiện giờ của hắn chính là Pháp Thuật Huyết Tế, cho nên hành động tự mình hại mình này không thể nào không làm.
Đến khi Đoan Mộc Vũ cắt cổ tay mình chín lần, chín đóa tuyết liên gần như héo rũ đã xuất hiện biến chuyển rất lớn. CHúng nở rộ hẳn ra, sau đó hoàn toàn khô héo, chỉ còn lưu lại một hạt sen. Chỉ trong khoảnh khắc, hạt sen này đã lại bắt đầu sinh trưởng một cách thần kỳ. Điều khác biệt duy nhất, chính là Đoan Mộc Vũ không tự mình tạo vết thương cho mình nữa. Bởi vì Tịnh Đế Tuyết Liên này đã tự động quấn chặt lấy cánh tay trái của hắn, không ngừng hút máu qua miệng vết thương trên cổ tay hắn.
Đối mặt tình huống này, Đoan Mộc Vũ không hề kinh hãi. Hắn để mặc Tuyết Liên hút máu mình, dù biết rằng nếu cứ để đóa hoa này hút mãi thì hắn sẽ biến thành xác khô.
Rất may, tình huống đó không hề phát sinh. Tuyết Liên chỉ hấp thụ trong thời gian uống cạn một chung trà rồi lập tức ngừng lại, có vẻ đã lâm vào trạng thái ngủ say.
Nhưng Đoan Mộc Vũ biết, đóa hoa này còn cần hút máu tám lần trong ba ngày nữa mới có thể tạm thời khôi phục hình người. Nhưng nếu muốn khỏi hẳn, e rằng có hút hắn thành xác khô cũng không được.
"Uỳnh uỳnh!"
Đúng lúc này, những chấn động kịch liệt vang lên mà không hề có dấu hiệu báo trước. Trong nhất thời, toàn bộ căn hầm băng trở nên chao đảo như sắp sụp đổ. Hiển nhiên, đang có một lực lượng cường đại đang tấn công động phủ này. Việc này thật sự không đúng lúc!
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện