[Dịch] Bất Diệt Truyền Thuyết
Chương 70 : Suốt đêm mã tự .
.
Hạng Hoa Cường chợt nhớ tới một chuyện, nói: \"Ngày hôm nay có mấy người của O Ký [ tổ chức điều tra tội phạm ] tới chỗ chúng ta điều tra về một vụ án đó.\"
Hạng Hồng giật mình nói: \"Vụ án gì vậy ông?\"
Hạng Hoa Cường nói: \"O Ký tới điều tra chúng ta xem có phát sinh mâu thuẫn với Tam Khẩu Tổ của Nhật Bản hay không, ta dò xét được ở nơi tổng cục cảnh sát, nguyên lai sát thủ Cương Điền Thái Lang của Tam Khẩu Tổ bị giết chết ở gần trường khoa học Long Loan, có người nói hắn tới để ám sát, thế nhưng lại bị chết một cách kì lạ, phỏng chừng bọn họ hoài nghi là một tổ chức xã đoàn của Hongkong làm.\"
Hạng Hồng ngạc nhiên nói: \"Nếu như bọn họ hoài nghi Hưng Nghĩa An chúng ta làm, thế nào lại trực tiếp tìm đến người của chúng ta hỏi, đó cũng không phải là tác phong của O Ký, bọn họ không sợ đả thảo kinh xà sao?\"
Hạng Hoa Cường cười to nói: \"Bọn họ cũng không có biện pháp, nghe nói ngay cả Cương Điền Thái Lang chết như thế nào cũng còn chưa được làm rõ , bọn họ không thể làm gì khác hơn là nghi ngờ mấy xã đoàn của Hongkong, xem có thể tra ra Tam Khẩu Tổ là muốn giết ai, ngượi lại cũng không nhất thiết là hoài nghi Hưng Nghĩa An chúng ta.\"
Hạng Hồng cau mày nói: \"Cương Điền Thái Lang chết ở gần trường Long Loan... Không phải là muốn giết Hạng Kiều chứ?\"
Hạng Hoa Cường lắc đầu nói: \"Không đâu, tuy rằng lần trước cháu ngoại trai của Hữu Điền Chân Quy bị thương nguyên nhân do Hạng Kiều, thế nhưng cũng không cần phải phái ra một kim bài sát thủ đi hành động, Cương Điền Thái Lang ở Hongkong đã bị lệnh truy nã, nếu như không phải là chuyện lớn hắn sẽ không xuất thủ, nếu quả thật là muốn thay cháu ngoại hắn báo thù, ta hoài nghi mục tiêu của bọn họ là Thạch Thiên tiên sinh.\"
Hạng Hồng nhất thời cũng suy nghĩ cẩn thận lại, ngày đó Thạch Thiên đột nhiên xuất hiện, từ trong vòng vây gần hai trăm người mà dễ dàng cứu Hạng Kiều ra, Đông Thắng và Tam Khẩu Tổ nhất định cho rằng Thạch Thiên là người của Hưng Nghĩa An, bọn họ muốn gây chiến với Hưng Nghĩa An, đương nhiên muốn giết chết vị thiếu niên lợi hại kia.
Hạng Hoa Cường nói tiếp: \"E là Thạch Thiên tiên sinh đã sớm biết, thậm chí Cương Điền Thái Lang bị hắn hoặc là người của Thiên Thạch đồng minh giết chết, ta xem cũng chỉ có người của Thiên Thạch đồng minh mới có thể đủ nhân lực tài lực làm việc này, ngay cả cảnh sát Hongkong có được thi thể của hắn cũng không tra ra được manh mối. Ngày đó ngươi cũng đã nhìn thấy thân thủ của Thạch Thiên tiên sinh, nghe nói đại gia tộc thần bí phía sau Thiên Thạch đồng minh, mỗi người đều là cao thủ, Thạch Thiên tiên sinh nhất định là người trọng yếu của gia tộc kia.\"
Hạng Hồng đồng ý nói: \"Nhất định là như vậy, tên của hắn là Thạch Thiên, đảo lại là Thiên Thạch, nói không chừng Thiên Thạch đồng minh chính là của hắn, bằng không ông nói xem vị Tát Cát tiên sinh kia tại sao lại làm như một người hầu cũng khính với hắn như vậy.\"
Hạng Hoa Cường lắc đầu cười nói: \"Làm sao có thể như vậy, hắn mới có mười sáu tuổi, mà Thiên Thạch đồng minh đã tồn tại được hơn trăm năm , hơn nữa Thiên Thạch đồng minh là cách gọi của người Trung Quốc chúng ta, dùng tiếng Pháp để phiên âm. Bất quá hắn và Thiên Thạch đồng minh khẳng định có có quan hệ rất sâu, ta hoài nghi tên của hắn không nhất định là thật, mà là Thiên Thạch đảo lại mới đúng, ngươi không phải là tra được ra Thạch Thiên tiên sinh đến từ Thụy Sĩ sao, mà đại gia tộc kìa cùng ở Thụy Sĩ đều có một tòa pháo đài.\"
Hạng Hồng chợt nói: \"Không sai...\"
Bọn họ nghĩ không ra chính là Thiên Thạch đồng minh, Thiên Thạch pháo đài, kỳ thực chính là Thạch Thiên, Thạch Thiên pháo đài chính là lấy tên của Thạch Thiên, chỉ là người phương Tây họ lại đặt tên ngược, nên biết thành Thiên Thạch đồng minh. Thiên Thạch pháo đài, còn có \"TS quỹ\" Kỳ thực chính là Thiên Thạch quỹ, chỉ là bọn họ không muốn để cho người ngoài chú ý ra quỹ và đồng minh đều thuộc về cùng một tổ chức mà thôi, cho nên chỉ có thể đổi một chữ, biến thành \"TS quỹ\".
Hạng Hoa Cường lại nói: \"Bất kể như thế nào, Thạch Thiên tiên sinh cũng vì Hạng gia chọc vào đống phiền phức này, chúng ta không thể coi như không biết, cũng cần nên cảnh báo hắn một tiếng, về sau Hưng Nghĩa An của chúng ta có việc gì nhờ vả bọn họ tuyệt sẽ không chối từ. Ta xem hiện tại quan hệ của hắn với Kim Hinh rất thân thiết, không bằng để nó nói ra.\"
Hạng Hồng do dự một chút nói: \"Để cháu đi nói, Kim Hinh dường như đã động chân tình thật rồi, nếu để cho Thạch Thiên hiểu lầm Kim Hinh ở bên cạnh hắn có mục đích sẽ không tốt.\"
Hạng Hoa Cường suy nghĩ một chút thấy lời của Hạng Hồng nói cũng đúng, Đông Thắng và Tam Khẩu Tổ hiện tại muốn liên hợp đối phó với Hưng Nghĩa An, song phương sớm muộn cũng phát sinh xung đột, nếu như hiện tại bọn họ vẫn chưa biết thân phận của Thạch Thiên, đối với Thạch Thiên có cơ hội động thủ, Hưng Nghĩa An sẽ chủ động đứng cùng Thiên Thạch đồng minh, đến lúc đó sẽ không phải lo lắng điều gì rồi, cứ để cho Hạng Hồng tự mình đi lập quan hệ tốt với Thạch Thiên, Kim Hinh hiện tại không nên dùng. Lão gật đầu nói: \"Được rồi, vậy ngươi tự mình đi một chuyến, nhanh lên nhé.\"
Hạng Hồng vội nói.\"Bây giờ cháu sẽ đi ngay.\"
Hạng Hồng dùng xe hơi chạy đến trường khoa học Long Loan, đúng lúc ta học, lần này Hạng Hồng không chờ Thạch Thiên đi ra khỏi cổng, nàng trực tiếp chạy xe tới bãi đỗ của trường. Hạng Hồng dừng xe bên cạnh một chiếc xe đua, bên cạnh còn có hai gã bảo vệ trông rất to cao, nhìn thấy Hạng Hồng từ chiếc Ferrari bước ra, hai người cùng kêu lên: \"Tiểu thư!\"
Hạng Hồng khẽ gật đầu, hỏi: \"Tam tiểu thư còn chưa tan học sao?\"
Một gã bảo vệ nói: \"Hẳn là sắp ra rồi ạ.\"
Hạng Hồng \"A...\" lên một tiếng, liền đi tới phía phòng học của Hạng Kiều, lúc này cũng vừa tầm tan học, Hạng Hồng bước nhanh tới cửa phòng học, hướng vào trong nhìn qua, nhưng không phát hiện ra Thạch Thiên.
\"Chị cả...\" Bên người nàng truyền đến thanh âm vô cùng kinh ngạc của Hạng Kiều nói: \"Chị tới đón em à?\"
Bên người Hạng Kiều còn có hai cô hầu như hình với bóng là Lý Hiểu Lệ và Quách Thiến Vi, cũng kêu lên: \"Chị Hồng...\"
Hạng Hồng hướng tới các nàng gật đầu nói: \"Thạch Thiên đâu, hôm nay hắn không tới trường sao?\"
Hạng Kiều phiền muộn nói: \"Nguyên lai chị đến không phải tìm em mà là tìm tiểu tử kia.\"
Hạng Hồng trách cứ nói: \"Không thể vô lễ với Thạch Thiên tiên sinh, đừng quên người ta đã cứu em đó.\"
Quách Thiến Vi nghe Hạng Hồng nói tới tìm Thạch Thiên có điểm lo lắng cướp lời: \"Chị Hồng, chị mau nghĩ biện pháp giúp Thạch Thiên đi, hắn lúc này có thể bị nhà trường đuổi đó...\"
Hạng Hồng ngẩn người hỏi: \"Xảy ra chuyện gì?\"
Quách Thiến Vi nói: \"Ngày hôm nay hắn đem một vị giáo viên từ cửa sổ lầu ba ném xuống dưới, may là người đó rơi vào trong hồ, may là rơi vào trong hồ... Hiện tại bị chủ nhiệm lớp gọi vào phòng hiệu trưởng rồi.\"
Hạng Hồng không khỏi rùng mình một cái, nghĩ thầm hắn thật đúng là kiêu ngạo, nếu vị giáo sư kia rơi vào trong nước vậy cũng không khó giải quyết, vội hỏi: \"Phòng hiệu trưởng ở chỗ nào, mau dẫn chị đi.\"
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện