[Dịch]Bạo Sủng Y Phi: Bệnh Vương Quá Phúc Hắc - Sưu tầm
Chương 33 : Bắt trộm trong vườn.
.
Liễu di nương vốn là một vị thứ nữ của phủ Khang Vĩnh Hậu, trước kia lão Hầu gia Khang Vĩnh Hậu cùng Hách Liên lão tướng quân sánh vai ở trên chiến trường vào sanh ra tử là bạn tri kỉ.
Khang Vĩnh Hậu có ít cháu đích tôn, hiện tại đại ca của Liễu di nương đã thừa kế chức Hầu tước, hắn có một người con trai đó chính là Liễu Tiêu Hiền.
Liễu Tiêu Hiền vẫn thèm muốn biểu muội Hách Liên Xuyến xinh đẹp của mình, tuy rằng Hách Liên Xuyến là thứ nữ nhưng mà cũng có địa vị ở Tướng quân phủ, cho dù Liễu Tiêu Hiền có lòng muốn gần gũi với nàng cũng không thể được.
Hôm nay tỳ nữ thiếp thân Tử Uyển của Hách Liên Xuyến tìm tới hắn, biểu muội thân yêu bảo hắn giờ Dậu vào sau hậu viên có việc muốn thương lượng.
Liễu Tiêu Hiền cho rằng Hách Liên Xuyến cố tình tới tìm hắn, chắc chắn là có tình ý với hắn, tính tình hắn vốn phóng đãng phong lưu, có câu là thê không bằng thiếp, thiếp không bằng vụng trộm, biểu muội mà hắn yêu thương ngưỡng mộ trong lòng lại muốn hắn ban đêm vào phủ, còn có thể làm chuyện gì chứ?!
Nhất định là tiểu biểu muội không chịu nổi khuê phòng tịch mịch....
Bởi vì người tới tìm hắn là đại nha hoàn thiếp thân Tử Uyển của Hách Liên Xuyến, Liễu Tiêu Hiền dĩ nhiên là không có một chút hoài nghi, lúc nói xong rồi, Tử Uyển sẽ sai người ở phía sau viện mở cửa cho hắn thuận tiện tiến vào trong phủ hẹn hò cùng tiểu thư nhà nàng.
Liễu Tiêu Hiền chỉ một lòng muốn nằm trên người Hách Liên Xuyến nên liên tục gật đầu đáp ứng.
Tử Uyển giao phó xong những việc mà Đại phu nhân căn dặn liền trở về phủ báo cáo kết quả với Nguyễn ma ma, Nguyễn ma ma ra lệnh cho nàng không được phép tiết lộ chuyện này ra bên ngoài.
Trong lòng Tử Uyển biết việc này chẳng qua là Đại phu nhân muốn ngụy trang tiểu thư nhà nàng, người mà bà ấy thật sự muốn hại thật ra là Tam tiểu thư, cho nên nhận được tiền thưởng nàng cũng không dám nói lung tung cái gì mà chỉ im lặng trở về Thiên Hương Viên.
"Nguyễn ma ma, nha đầu kia đã trở về?" Đại phu nhân ở bên trong phòng quan sát, nghe được âm thanh của tiếng cửa khẽ mở, liền biết là Nguyễn ma ma đã làm xong mọi việc.
"Vâng, phu nhân. Tử Uyển vốn là người của chúng ta phái đến Thiên Hương Viên, dĩ nhiên là không dám nói lung tung, phu nhân yên tâm!"
"Yên tâm? Nguyễn ma ma, ngươi nói nếu như Tam tiểu thư càng phạm phải nhiều đại tội thì nàng ta sẽ vĩnh viễn không xoay mình nổi, hơn nữa chỉ có người chết mới có thể không nói lung tung được, ngươi nói phải không?"
Đại phu nhân mở mắt ra, trong mắt hiện lên một tia ngoan lệ, trong lòng Nguyễn ma ma run lên, nàng đương nhiên biết ý đồ của Đại phu nhân, cúi người nói: "Phu nhân nói chí phải, lão nô sẽ làm ngay."
...
Bên trong tiểu trúc Bích Đường, từ buổi chiều liền có tin tức truyền ra, Tam tiểu thư vì muốn làm lão phu nhân vui vẻ nên vào giờ Dậu sẽ đi vào hậu viên hái Hải Đường Ngọc Lộ.
Tin tức này vốn là không phải truyền ra bởi tiểu trúc Bích Đường, thế nhưng Hách Liên Thiến lại để cho Thủy Tâm ở bên trong phòng bếp cùng tiểu nha hoàn bưng trà đưa nước ở Thiên Hương Viên tùy tiện nói chuyện phiếm tiết lộ vài câu.
Ở chỗ sâu trong rừng cây có người ngoài.
Tiểu nha đầu kia một lòng trông ngóng muốn trở thành nha hoàn nhất đẳng, hôm nay được tin tức quan trọng như vậy nên lập tức vội vàng quay về bẩm báo với Hách Liên Xuyến.
Hách Liên Xuyến đâu để Hách Liên Thiến mượn cơ hội lấy lòng lão phu nhân, nếu lão phu nhân thích uống trà hoa Hải Đường Ngọc Lộ, như vậy nàng liền tận hiếu, chuyện tốt như thế này nàng làm sao có thể để cho Hách Liên Thiến dành mất chứ!
Hách Liên Xuyến vốn muốn mang theo Tử Uyển nhưng lại tìm không thấy bóng dáng của Tử Uyển, đang lúc nổi nóng thì nghe được một tiểu nha hoàn chạy tới báo tin.
Bởi vì muốn đến trước Hách Liên Thiến một bước cho nên vào giờ Dậu nàng ta cũng vừa đến, hoa Hải Đường vừa mới nở nàng liền vội dẫn người đi vào ra tay đoạt lấy trước mặt của Hách Liên Thiến, đem toàn bộ hoa hái hết.
Để biểu hiện thành ý của nàng, nàng chỉ mang theo một tiểu nha hoàn đến hậu viên phía sau hòn non bộ.
...
Mắt thấy thời gian dần trôi qua, cuối cùng giờ Dậu đã đến, thế nhưng Hách Liên Thiến lại không có một chút ý muốn khởi hành.
Ngọc Kỳ thấy nàng như vậy, có chút nóng nảy nhìn về phía trời bên ngoài, sắc mặt âm ỷ lộ ra lo lắng.
Lúc này hậu viên đã có người dẫn Liễu Tiêu Hiền vào cửa, nếu để cho người chờ lâu, chắc chắn bỏ lỡ cơ hội lần này, bên kia Đại phu nhân tất nhiên sẽ không vui, làm trễ nãi chuyện tình của Đại phu nhân, nàng sẽ gặp phiền phức.
"Tiểu thư, Hải Đường Ngọc Lộ đã nở, chúng ta...vẫn là nhanh chóng đi thôi, hôm nay cũng không còn sớm, chúng ta đi sớm về sớm, người thấy đúng không?!"
Trong lòng Hách Liên Thiến cười nhạt, nha đầu kia rốt cục không chịu nổi rồi sao?!
"Ngươi nói có lý, đi sớm về sớm. Thủy Tâm, ngươi dẫn toàn bộ đại/tiểu nha hoàn, bà mụ bên trong viện triệu tập lại chúng ta cùng nhau đi thu nhặt Hải Đường Ngọc Lộ. "
Ngọc Kỳ vừa nghe thấy thế cảm thấy cực kỳ sợ hãi, vội vàng hốt hoảng khuyên: "Tiểu thư, chuyện này là vì muốn thể hiện tâm ý của người đối với lão phu nhân cho nên làm rầm rộ như vậy sợ rằng không ổn."
"Không sao, nếu như lão phu nhân biết là mọi người ở tiểu trúc Bích Đường cùn nhau đi hái Hải Đường Ngọc Lộ để biểu lộ hiếu tâm chắc người cũng sẽ nghĩ đến tấm lòng của các ngươi, ta cũng không thể độc chiếm toàn bộ phần công lao này được, ngươi nói phải không?"
Hách Liên Thiến vừa cười vừa nói.
Nhìn sắc mặt Ngọc Kỳ trắng bệch, tâm tình Hách Liên Thiến thật tốt, nghĩ thầm quả nhiên là có mờ ám, các ngươi trù tính muốn hại ta lại không ngờ rằng lúc này ở bên trong hậu viện đang diễn ra chuyện tốt gì, bản tiểu thư mới lười đi thu thập Hải Đường Ngọc Lộ gì gì đó để bày tỏ hiếu tâm, bản tiểu thư đây là muốn gióng trống khua chiêng dẫn người đi xem trò vui, ngươi hiểu không?
Ngọc Kỳ nghĩ thầm, mang theo nhiều người như vậy đến lúc đó công tử Liễu gia sợ là không có cơ hội hạ thủ.
Thôi được, nói chung đến lúc đó công tử Liễu gia có thể hành động, tất nhiên sẽ kinh động đến người bên trong phủ, đến lúc đó cũng không quản người hắn tới gặp rốt cuộc là ai, ban đêm cùng Tam tiểu thư ở cùng một chỗ cũng không chối cãi được, khi đó thanh danh của nàng ta sẽ bị phá hủy, người nào lại quản công tử Liễu gia rốt cuộc làm cái gì chứ, chỉ là lời đồn đại này có thể lấy mạng của nàng ta rồi.
Đến lúc đó đừng nói là Cảnh Vương phi, sợ là tiểu môn tiểu hộ cũng không có người dám cưới nàng ta.
Hách Liên Thiến dẫn theo cả một đoàn người đi đến hậu viên Nam Viện.
Lúc này bên trong hậu viên Nam Viện, Liễu Tiêu Hiền trốn ở phía sau hòn non bộ, nhìn về phía thân ảnh của người mà hắn ngày nhớ đêm mong, khó mà kìm nén được.
Gã sai vặt hay đi theo hắn cũng thường thấy cái bộ dáng này của hắn, nịnh bợ lấy lòng chỉ vào thân ảnh kia nói: "Thiếu gia, tới rồi... Tứ tiểu thư tới rồi."
Hách Liên Xuyến toàn thân mặc bộ y phục bằng gấm màu hồng nhạt, phía trên thêu cá chép màu vàng đang nô đùa với bông sen, dây lưng bó sát màu vàng sẫm, phía dưới là váy quần màu vàng nhạt, chậm rãi đi tới.
Liễu Tiêu Hiền thấy thế nhìn kỹ đâu còn biết những người xung quanh, nghĩ thầm là nàng đã hẹn hắn tới đây, người đi cạnh nàng nhất định là Tử Uyển, hắn cũng không có quan sát kỹ nha hoàn kia, trực tiếp như sói đói mạnh mẽ bổ nhào vào con cừu.
"A...."
Hách Liên Xuyến bất ngờ bị dọa sợ hét ầm lên, tiểu nha hoàn theo sau lưng thấy một gã nam tử xa lạ trong đêm tối đụng ngã tiểu thư nhà mình, đã sớm sợ đến mất đi hồn vía.
"Người đâu, mau tới cứu người, trong viện có kẻ xấu, tiểu thư, tiểu thư..."
"Biểu muội thân ái, ngươi làm cái gì vậy? Là ta a, là biểu ca đây, ngươi đừng kêu, chớ để cho... "
Gã sai vặt đi theo phía sau hắn cũng bị chủ tớ hai người Hách Liên Xuyến lớn tiếng kêu mà sợ hết hồn nghĩ thầm nghĩ thầm, là các ngươi gọi thiếu gia của chúng ta tới, tại sao khi thiếu gia của chúng ta tới thì các ngươi lại lên tiếng cũng, nếu có người tới thì phải làm sao bây giờ?
Gã sai vặt lập tức tiến lên che miệng tiểu nha hoàn lại muốn kêu la để người tới.
Thân thể Hách Liên Xuyến sợ đến mềm nhũn, Liễu Tiêu Hiền ôm nàng vào lòng, một tay chặn miệng nàng, tay kia giữ chặt lấy cánh tay đang vùng vẫy của nàng.
Ghé vào bên tai nàng nhỏ giọng nói: "Hảo biểu muội, ca ca tới rồi đây, ngươi nhớ ca ca, ca ca cũng rất nhớ ngươi nha, ca ca tới thỏa mãn ngươi, biểu muội ngoan, ca ca từ lần đầu tiên nhìn thấy ngươi liền thích, nhìn ngươi mềm mại xinh đẹp như vậy, ca ca thực sự là rất thích, ngươi cũng thích biểu ca, về sau biểu ca sẽ lại tới đối xử với ngươi thật tốt, đến đây đi, hảo biểu muội... "
Liễu Tiêu Hiền vừa nói chuyện vừa ôm Hách Liên Xuyến đi tới phía sau hòn non bộ ngay từ lúc Hách Liên Xuyến thấy hắn nói những lời dâm đãng như vậy cả người liền phẫn nộ.
Nàng bị hắn giữ chặt ở phía sau hòn non bộ, lại vội vàng xé rách vạt áo của nàng, càng tức giận đến phẫn nộ.
"Liễu Tiêu Hiền, ngươi muốn làm gì?! "
"Biểu muội, không phải là ngươi kêu ta... "
Hách Liên Xuyến đâu quản người kia có phải là biểu ca của nàng hay không, nàng và Liễu Tiêu Hiền tổng cộng chưa từng gặp qua nhau mấy lần mà hôm nay người này lại hủy hoại danh dự của nàng như vậy, nếu như bị người nhìn thấy nàng đâu còn kết cục tốt.
Nàng sợ hãi, nhấc chân đá Liễu Tiêu Hiền, Liễu Tiêu Hiền bị đá nổi giận, tính khi của cậu ấm liền nổi lên, hung hăng hôn lên môi nàng, càng nhanh chóng gỡ bỏ xiêm y của nàng.
"Người đâu cứu mạng...khụ khụ...."
Nghe được tiểu thư nhà mình hô cứu mạng, tiểu nha hoàn cũng bất chấp cắn tay của gã sai vặt.
"Ai nha, cắn chết ta, đau chết mất. "
"Người đâu mau tới đây cứu mạng, hậu viện có kẻ xấu."
...
Ngay vào lúc này Hách Liên Thiến mang người tới, nghe được âm thanh kia, lập tức liền biết phía sau hòn non bộ xảy ra chuyện tốt gì, ánh mắt nàng thoáng liếc về phía Ngọc Kỳ bên cạnh đã sớm sợ đến ngây người.
Trong lòng Ngọc Kỳ cũng vô cùng kinh ngạc, Tam tiểu thư vừa mới tới đây, vậy nữ tử mà công tử Liễu gia đang khi dễ sẽ là ai?
"Người đâu, bên trong hậu viện này có kẻ trộm, mau gọi người tới a."
Hách Liên Thiến dẫn người chạy vào phía sau hòn non bộ, đèn lồng một chục, lập tức thấy cảnh tượng phía sau hòn non bộ....
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện