[Dịch]Bảo Nguyệt Công Chúa - Sưu tầm
Chương 69 : Chương 69
.
Hàn Phi Tuyệt từ lúc Nguyệt Hy được bế vào viên Nguyệt các lập tức xoay lưng đừng nghiêm trang trước cửa làm môn thần cho nàng.
Bởi vì trong lòng hắn, nàng đã chiếm hết tất cả những vị trí trống trừ phụ mẫu đã mất của hắn ra, cho nên mỗi lần nhìn nàng thân cận với nam nhân, thậm chí là nữ nhân khác, cho dù đó là ca ca, muội muội nàng thì trong lòng hắn vẫn dâng lên vị chua khó tả. Cho nên hắn đã có một lựa chọn hết sức thông minh, đó là mỗi khi nàng thân cận cùng thân nhân, hắn đều sẽ không nhìn, làm một môn thần, giữ gìn một khoảng không gian để nàng có thể thoải mái thân cận với người nhà mà không sợ bị kẻ không có mắt nào đó quấy rối. Diễn đàn lê quý đôn.
Thượng Quan vũ Hiên nhìn bóng dáng mạnh mẽ cứng cỏi đứng ngoài cửa kia, lại nhìn hai người đang đang ngồi trước mặt, có chút tiến thoái lưỡng nan, hắn vừa muốn ở lại với đệ đệ muội muội, lại vừa ghen tị đệ đệ trước mặt thân thiết với muội muội. cho dù hắn ở nhà nhiều hơn đệ đệ, nhưng cơ bản thời gian của hắn đều dùng cho công việc, ngay cả phụ vương mẫu phi cũng chỉ có thể thỉnh an một lần vào buổi tối trên bàn cơm mỗi ngày thôi.
Muội muội của hắn cũng không phải là tiểu thư suốt ngày ở trong khuê phòng muốn gặp là có thể gặp được. Nàng đường đường là đệ nhất công chúa của Nhật Diệu hoàng triều, trên có hoàng đế bá bá cần phụ tá, dưới có Thiết Phượng doanh phải trông nom, lại còn dân chúng trong đất phong và sản nghiệp của nàng nữa. Vả lại sau lưng không biết nàng còn làm những việc gì mà hắn không thể tưởng được, có những lúc nàng còn chẳng về kịp dùng cơm tối với cả nhà, tính ra có khi nàng còn bận hơn hắn. Bảo hắn sung sướng hơn đệ đệ vì được ở bên nàng mỗi ngày, rõ ràng là nói oan cho hắn nha.
Hắn đã nhìn Hàn Phi Tuyệt từ nhỏ đến lớn, phẩm cách, tài năng nghị lực của người này quả thực rất đáng nể, bản thân hắn cũng tò mò muội muội đã nhặt được một nhân tài như vậy ở đâu, để hắn cũng học theo đi tìm thử không chừng lại nhắt được một cánh tay đắc lực cũng nên.
Là một người nam nhân, hắn dĩ nhiên có thể nhận ra tình cảm sùng kính, yêu chiều trong mỗi hành động của Hàn Phi Tuyệt dành cho muội muội mình, có lẽ bởi vì mỗi người bên cạnh nàng đều một lòng sùng bái yêu thương nàng nên Nguyệt Hy có chút chậm lụt về mặt này, nhưng sao hắn có thể bỏ qua những ánh mắt khác thường của nam nhân khác dành cho muội mình được cơ chứ.
Nguyên một đám ở học đường ngày trước, mỗi lần nhìn thấy muội muội bảo bối của hắn đều giống như hổ đói thấy con mồi muốn xông tới, nhưng mà có Thượng Quan Vũ Hiên hắn ở đây còn có thể để cho bọn họ có cơ hội làm càn hay sao? Tuy nhiên. Đối với những người bên cạnh nàng hắn lại không thể xen vào. Không hiểu vì sao nhưng hắn luôn cảm thấy giữa nàng và những thuộc hạ bên cạnh nàng có một sự gắn kết vô cùng chặt chẽ, cho dù là ai cũng không thể chia rẽ.
Cũng chính vì lòng trung thành và năng lực vượt trội như thế mà Thiết Phượng binh do nàng huấn luyện ra luôn luôn bị mấy tên cơ hội ngoài kia nhanh tay kéo đi mất. muội muội cũng vì tình cảm, và suy nghĩ cho triều đình nên không nói lời nào, chỉ là bao nhiêu tâm huyết bỏ ra như vậy mà cuối cùng lại bị mang đi sach, thử hỏi sao có thể dễ dàng bỏ qua, chẳng trách dạo này tâm trạng muội muội luôn không tốt, ngay cả hoàng cung cũng chẳng thiết vào. Nếu không phải hoàng đế bá bá luôn yêu thương nàng mở miệng nài nỉ, chưa chắc sáng nay nàng đã chịu vào cung.
Trong số những nam nhân bên cạnh muội muội, người hắn vừa lòng nhất cũng chính là Hàn Phi Tuyệt này, mặc dù thật sự có chút ghen tị với việc hắn có thể ở bên muội muội thời thời khắc khắc, nhưng nếu đã bắt buộc phải chọn một thì hắn cảm thấy con người này thật sự là một lựa chọn không tệ. Hàn Phi Tuyệt là một người giống như vẻ ngoài của hắn, lạnh lùng, kiệt ngạo và đầy tài hoa.
Cho dù là đối với nữ nhân hay cấp trên, hắn cũng chưa từng tỏ ra mềm mỏng hay khúm núm, hắn nhớ có một lần Binh Bộ thượng thư Lý Tuần vì ngưỡng mộ tài năng của hắn đến chiêu nạp hắn vào bộ binh, không ngờ Hàn Phi tuyệt lại ngay cả chút mặt mũi cũng không cho, mặc kệ người ta là tam phẩm thượng thư đại nhân ở ngoài cửa, chỉ lạnh lùng để lại một câu “Đời này của ta, chỉ có duy nhất một chủ tử. Chỉ duy nhất đối với muội muội hắn mới có vẻ mặt sủng nịch, phục tùng và vẻ mặt thả lỏng với huynh đệ sinh tử chi giao trong đội. Thật sự với vai trò là một cấp trên, Thượng Quan vũ Hiên hắn cũng không thích có một cấp dưới cứng đầu, lạnh lùng như vậy.
Tuy nhiên , trong triều lại có không ít người để ý đến tài nghệ của hắn thông qua Thiết Phượng doanh, vấn đề là hắn cũng như nhóm năm mươi thuộc hạ đầu tiên xuất thân từ Thiết Phượng doanh của muội muội, chưa từng có ý định quy về dưới trướng ai ngoài nàng. Huống hồ nhiệm vụ của Hàn Phi Tuyệt từ xưa đến nay vẫn luôn là ở bên cạnh bảo hộ muội muội.
“Muội muội à, muội không thể nặng bên này, nhẹ bên kia như thế được, ngay cả râu của đại ca muội cũng chưa từng giúp ta cạo một lần nha, sao lại luôn cạo giúp nhị đệ vậy.”
Thấy đại ca bình thường lạnh nhạt hiếm khi lại lên tiếng so đo với mình, lão nhịn Thượng quan vũ Lạc không khỏi máu huyết sục sôi muốn mở miệng, lại bị muội muội bảo bối nhanh tay lắm lấy càưm, đè lại. Hắn không khỏi uất ức nhìn nàng, cơ hội trên cơ đại ca như vậy mười năm mới có một lần, sao lại cản không cho hắn nói cơ chứ?
Nhưng mà Nguyệt Hy vẫn bình tĩnh như cũ, hoàn toàn bỏ qua vẻ mặt uất ức của nam nhân nào đó, mặt không biểu cảm, chuyên chú cạo tiếp nói: “Nếu huynh không cần gương mặt này nữa thì cứ nói với muội, một dao dễ lắm, nhưng mà đừng có phá hỏng công sức nãy giờ của muội, nếu không muội sẽ không nhìn mặt huynh ba ngày.”
Người nào đó nghe tới cho một đao gương mặt đã tái đi, lại nghe tới ba ngày thì ngay lập tức đã chuyển thành trắng bệch. Lời muội muội này xưa nay hắn chưa từng dám coi thường, bởi vì nàng xưa này, chưa từng nói khoác. Lúc nhỏ đã từng nếm qua không ít, nên cho dù thời gian trôi qua bao lâu hắn vẫn còn khắc cốt ghi tâm. Lập tức trở nên nghiêm túc, dàn lòng trước ham muốn trên cơ đại ca lần này, dù sao vụ này nếu liều mạng, đảm bảo mất nhiều được ít, làm ăn lỗ vốn như vậy, Thượng Quan Vũ Lạc hắn không chơi.
Chờ người nào đó nghiêm túc lại xong, Nguyệt Hy lại đánh mắt về phía đại ca nhà mình, đại ca lúc nào cũng nghiêm túc mà không hiểu sao vẫn cứ thích bắt nạt nhị ca như vậy? Đại ca này của nàng xưa nay là người vô cùng thích sạch sẽ, trong trí nhớ của nàng, trừ vài lần sa cơ nhếch nhác dưới tay nàng ra, đại ca luôn luôn giữ bộ dáng gọn gàng, sạch sẽ, là một quý công tử luôn được các cô nương tiểu thư chào đón trong kinh thành này. Vả lại, đại ca lúc nào cũng nghiêm túc, lạnh nhạt, không thì dịu dàng có lễ, khi nào lại có bộ dạng ai oán như thế này, rõ ràng là huynh ấy muốn mượn cớ bắt nạt nhị ca mà thôi, haiz…
“Đại ca, không phải huynh vẫn không cho muôi cơ hội sao, có lúc nào thì trên mặt huynh có râu đâu mà đòi muội giúp huynh, này không phải làm khó muội rồi sao?”
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện