[Dịch]Bạo Chúa 2 - Sưu tầm
Chương 6 : Chương 6: Một khởi đầu mới
Ngày đăng: 19:36 06-10-2018
.
Chiếc xe phóng nhanh vun vút trên con đường dành riêng cho loại phương tiện kiểu này. Ở khu Ouro, việc di chuyển bằng các phương tiện giao thông hiện đại không phải điều hiếm lạ gì, nhưng có những làn không gian dành riêng cho xe công cộng. Đó là những loại xe để di chuyển qua lại giữa các khu, hoặc xe của Liên minh. Do đi làn riêng nên xe chạy cực nhanh, và Johny tự hỏi không hiểu họ dùng công nghệ gì mà gã chẳng cảm thấy chút khó chịu nào khi ngồi bên trong xe.
Gloria cho xe dừng lơ lửng ở tầng thứ sáu của một chung cư, sau đó dẫn cả hai đến căn phòng mang số 666! Thật là một con số xui xẻo làm sao, ít nhất Johny tin như vậy. Gloria mở cửa phòng vào trước, bật sẵn đèn và điều hòa nhiệt độ cho hắn.
- Thưa quý khách, nơi này là khu dân cư số sáu của Ouro, cũng là khu dân cư cuối cùng, được gọi là "Tổ kiến", bởi vì số lượng người quá nhiều khiến cho các ngôi nhà phải xếp chằng chịt lên nhau. Nhưng ngài hãy yên tâm, các công trình ở đây đều rất đảm bảo về chất lượng, tuyệt đối không bao giờ xảy ra hiện tượng xuống cấp hay đổ vỡ. Văn phòng địa chính vẫn tiếp tục duy tu bảo dưỡng những ngôi nhà này mỗi mười năm đó ạ!
Đập vào mắt Johny là một màu tường sơn vàng xanh đơn điệu, với tủ giày để ngay cạnh lối ra vào. Để giảm bớt chi phí, có vẻ như đám kiến trúc sư đã ăn bớt khá nhiều công đoạn trang trí thì phải!
- Nếu ngài không muốn tốn nhiều tiền, thì nơi này hoàn toàn phù hợp với yêu cầu của ngài. Mặc dù căn hộ hơi nhỏ, nhưng mà thắng ở giá rẻ. Chưa kể, sống ở đây an toàn và thoải mái hơn nhiều so với những khu bài xích người sống như Cronus hoặc Kamra. Cộng thêm với việc Viện Ouro chỉ cách ngài có năm phút đi bộ thôi.
Gloria dẫn hắn cùng Isa đi tham quan căn hộ. Ngoại trừ công tắc đèn tổng đặt ở ngoài cửa, còn lại căn hộ của Ouro đều dùng cảm biến sinh học để bật tắt đèn. Chỉ cần cả ba bước vào một phòng nào đó là đèn sẽ tự mở, và khi chủ động muốn tắt thì hắn chỉ việc hô lên "Tắt đèn"!
- Căn phòng không có nhiều trang trí lắm, để tiết kiệm không gian. Tất nhiên các thiết bị nhu yếu phẩm như giường tủ quần áo bàn bếp v...v chúng tôi vẫn chuẩn bị đầy đủ cho ngài. Nếu như ngài muốn trang trí lại ngôi nhà, xin hãy liên hệ với chúng tôi, Văn phòng địa chính có những gói dịch vụ giá cả hợp lý cho khách hàng đấy ạ! Giờ thì mời ngài theo tôi vào phòng khách.
Chứng kiến văn hóa thế giới khác là một chuyện khá thú vị, và cách dẫn dắt của Gloria cũng khiến Johny rất hài lòng! Giá mà đám nhân viên bán hàng cấp dưới của hắn được bằng một nửa cô ta.
- Phòng khách không quá rộng, phù hợp để làm việc hơn là để tiếp khách. Ngài có thể thấy, đồ đạc rất bền chắc. Khung tủ đều được làm từ thép không gỉ siêu bền. Mặc dù không có cửa sổ, nhưng trong phòng có lắp đặt hệ thống lọc không khí điều chỉnh nhiệt độ, để ngài luôn luôn cảm thấy thư thái nhất.
Johny liếc chung quanh. Đúng là căn phòng không quá rộng, nhưng cũng đủ để cho một gia đình sáu người sinh hoạt thoải mái! Có điều dựa vào số bước chân mình đã đi, cùng với cảm quan bằng mắt thường, hắn thấy căn hộ này có vấn đề! Chừng như nhận ra sự nghi ngờ của Johny, Gloria mỉm cười.
- Là công nghệ giãn nở không gian! Chẳng lẽ quý khách không biết nó sao?
- À không, tôi đang tự hỏi nếu như tổ chức tiệc ở phòng khách này thì có thể chứa được bao nhiêu người thôi!
- À ra là vậy! Xin lỗi ngài ạ!
Gloria cúi đầu, rồi dắt hắn đến một căn phòng khác.
- Đây là phòng ngủ của ngài. Mặc dù căn hộ nhỏ, nhưng nơi đây được thiết kế rất rộng rãi. Giường rất êm và thoải mái. Chúng tôi biết một nửa thời gian làm việc của ngài sẽ ở đây, nên luôn luôn cố gắng tối ưu theo yêu cầu của khách hàng. Ngài thấy thế nào ạ?
- Ừm, giường rất thoải mái. Phòng này trông ấm cúng đấy.
Johny thử nằm lên giường. Cảm giác dễ chịu ùa tới khiến hắn muốn nhắm mắt ngủ ngay lập tức. Hắn mạnh mẽ xốc lại tinh thần. Chưa đến lúc!
- Đây là phòng tắm. Mặc dù nhỏ, nhưng chúng tôi vẫn đảm bảo có đủ bồn tắm, vòi sen, gương v...v
- Kế đến là phòng bếp. Để tiết kiệm không gian, chúng tôi đã ghép cả phòng bếp lẫn phòng ăn vào làm một. Bếp đặt ở bên tường, sau đó bưng ra bàn ăn ngay phía sau. Nếu như không có quá hai người thì ngài thậm chí còn thấy bếp khá rộng rãi là đằng khác.
Johny nhìn một vòng. Cũng không có gì đặc biệt. Gloria dắt hắn quay lại phòng khách. Hắn để ý rằng Gloria đã cố tình bỏ qua vài cánh cửa.
- Nếu như ngài trả thêm phí, thì chúng tôi có thể cung cấp thêm quyền sử dụng một số gian phòng đặc biệt trong căn hộ này. Cụ thể, ngài có thể thuê một hầm ngục để tra tấn nô lệ, một phòng thí nghiệm để điều chế thuốc độc, một căn phòng ngủ nhỏ nhắn cho nô lệ. Đây là phòng ngủ của nô lệ.
Vừa nói Gloria vừa mở khóa một cánh cửa bị bỏ qua ban nãy.
Đó là một căn phòng nhỏ xinh, tràn ngập màu hồng. Có một tủ sách nhỏ, một giá để đồ, và một chiếc bàn phấn.
- Do công nghệ không gian có giới hạn, lại bị những căn phòng như thế này chiếm chỗ cho nên chúng tôi buộc phải thu hẹp những khu vực khác. Ngài thấy sao ạ? Một căn phòng hợp lý, để nô lệ cảm thấy tự hào vì đã được ngài ban thưởng cho một căn phòng riêng, nhưng lại không quá sang trọng khiến cho cô ta sinh hư. Chỉ cần ngài đạt tới hạng C là được.
Tiếp đó Gloria mở một cánh cửa khác, dẫn xuống tầng hầm! Johny nhớ rất rõ ràng căn hộ của hắn nằm lọt thỏm trong tầng sáu!
- Nếu như ngài đã đạt hạng D, ngài có thể mở khóa căn phòng này. Chúng tôi đã thiết kế theo nguyên tắc tâm lý học, đủ để đem lại nỗi sợ cho cả những nô lệ cứng đầu nhất! Tường được bọc nệm để tránh nô lệ của ngài tự sát. Chúng tôi có để một chiếc giường gấp, chỉ đủ để ngả lưng chứ không thoải mái gì, và một cái bệ xí ngay cạnh đó.
Cả hội dắt nhau lên tầng trên. Gloria tiếp tục mở ra một cánh cửa nữa.
- Cuối cùng, đây là phòng chế dược. Đây là nơi để ngài luyện tập phép thuật, cũng như dạy dỗ cho nô lệ phép thuật và kỹ năng chế dược. Không quá sang trọng, nhưng tất cả thiết bị cần có đều đủ! Ngài có thể đến liên minh mua thêm công cụ nếu muốn.
Sau khi đã trình bày xong xuôi, Gloria đưa ra một chiếc cặp file, mở sẵn ở trang hợp đồng.
- Như vậy, quyết định của ngài là thuê hay không ạ? Phí thuê không tính bốn gian phòng vừa rồi là 150 vàng/tháng. Nếu như ngài muốn, ngài có thể chuyển vào ở ngay lập tức, chỉ cần trả trước mười ngày, tức là năm mươi vàng, cùng với hai mươi lăm vàng phí môi giới hoa hồng thôi ạ.
- Một nửa phí trả trước làm hoa hồng sao?
- Xin thứ lỗi nếu như phí hoa hồng làm ngài khó chịu, tuy nhiên đây là quy định do Văn phòng địa chính đặt ra ạ! Nếu như ngài có khiếu nại, có thể gửi trực tiếp vào hòm thư góp ý của chúng tôi!
Johny đọc lại hợp đồng, kiểm tra không thấy vấn đề gì, bèn đặt bút kí và giao tiền. Gloria nhận lại hợp đồng, cười thỏa mãn.
- Để cảm ơn ngài đã chọn tôi làm người môi giới, trong một tiếng kế tiếp tôi sẽ trở thành nô lệ tư nhân của ngài. Miễn sao ngài không ra lệnh cho tôi tổn hại tính mạng hoặc sức khỏe bản thân thì Gloria sẽ phục vụ ngài như một nô lệ trung thành nhất ạ!
Johny nhướn một bên lông mày. Hậu mãi ở đây tận tâm quá đi à nha! Nhưng thế cũng tốt!
- Nô lệ tư nhân sao? Thật là thú vị! Nếu như tôi muốn thử độ bền của giường...
- Dạ, Gloria xin được hân hạnh phục vụ ngài!
Nói xong Gloria cởi áo khoác ngoài.
Vậy mà làm tới bến luôn hả?
- Thôi được rồi! Hiện giờ tôi không có hứng làm tình gì hết! Cô hãy đi dọn dẹp toàn bộ căn nhà và chuẩn bị bữa tối đi. Tôi mệt rồi, tắm xong tôi sẽ ngủ một giấc đến năm giờ rưỡi. Nhớ gọi tôi dậy nhé Isa! Còn Gloria, xong việc cô có thể rời đi trước, hôm khác chúng ta gặp lại!
Johny ngủ rất sâu, một giấc ngủ không mộng mị. Khi Isa đánh thức hắn dậy, chỉ sau vài giây đồng hồ, hắn đã tỉnh táo trở lại. Chất lượng của giường thật tuyệt vời!
- Thế nào rồi?
- Dạ...ừm, thật xấu hổ thưa chủ nhân, nhưng em chỉ có thể nhớ lõm bõm một vài hành động của cô ta. Cái cách cô ta dọn dẹp, cách nấu nướng, nêm nếm, hoàn toàn không phải cùng đẳng cấp với em!
- Ý tôi không phải chuyện đó... mà khoan, cô nói cô gái đó có kĩ năng dọn dẹp và nấu nướng còn giỏi hơn cả cô sao?
Dường như hiểu nhầm ý của Johny, Isa vội vàng phân bua!
- Thưa chủ nhân, đẳng cấp của cô ta cao hơn em nhiều lắm! Ít nhất ở phương diện nấu nướng và dọn dẹp em tự nhận không bằng! Trình độ này đủ để sánh ngang với những nô lệ thứ hạng cao rồi!
Johny khá tò mò. Tuy nhiên hắn cần phải tắm táp một cái đã! Những chuyện này hoàn toàn có thể để dành cho bữa tối!
- Được rồi, lát nữa tôi sẽ hỏi cô kỹ hơn! Như vậy nhà cửa và bữa tối đã chuẩn bị xong rồi đúng không?
- Dạ vâng thưa chủ nhân!
- Như vậy thì chờ tôi một lát, tôi phải tắm cái đã!
Johny bước vào nhà tắm. Hắn thử mở nước, ồ, nước ấm có sẵn luôn! Johny nhanh chóng lột bỏ quần áo, sau đó trườn vào trong bồn tắm, duỗi chân thư giãn. Nỗi mệt mỏi sau mấy tiếng đồng hồ đi bộ đang dần bị từng dòng nước nóng cuốn trôi đi.
Bên ngoài, tiếng gõ cửa vang lên.
- Hả? Có chuyện gì sao?
Johny quay về phía cửa. Một hình bóng trần truồng trắng bóc xuất hiện trước mặt hắn. Ặc!
- Cô... cô làm gì thế?
- Dạ, em vào phục vụ cho chủ nhân ạ!
- Ơ hơ hơ... thôi... để tôi tự làm được rồi... cô có thể ra ngoài...
- Ngài không cần phải ngại ngùng. Chăm sóc chủ nhân là nghĩa vụ thần thánh của nô lệ mà!
Không cần soi gương, hắn cũng biết máu đang chảy rần rần trên mặt hắn... Dù kiếp trước hắn rất thành đạt, tuy nhiên chỉ có phụ nữ là Johny luôn cảm thấy lạ lẫm! Đừng hiểu nhầm, hắn vẫn hứng thú với các cô gái, nhưng do da mặt mỏng nên rốt cuộc hắn đến môi con gái còn chưa được chạm qua kìa!
Johny hít sâu, cố gắng duy trì bình thản.
- Tôi không cần cô làm vậy. Ra ngoài đi!
Có một chút ngạc nhiên và vui vẻ xuất hiện trên mặt Isa, sau đó cô ta cúi đầu và lùi ra ngoài, không quên khép cửa lại cho hắn. Hừ, đến chính cô ta còn cảm thấy kháng cự kìa!
Chuyện vừa rồi làm Johny mất hết cả hứng ngâm mình, vậy nên hắn tranh thủ tắm gội nhanh chóng, sau đó bước ra ngoài. Isa đang tranh thủ xếp đồ ăn ra bàn. Đồ ăn trông rất ngon mắt, lại bốc hơi nghi ngút, khiến cho dạ dày Johny không khỏi sôi ùng ục. Chỉ có điều chỗ này là đồ miễn phí do Văn phòng tặng. Từ ngày mai hắn sẽ lại phải ăn đồ hộp trừ bữa rồi.
Johny nhận thấy Isa đang đứng chắp tay trước bụng nơi góc tường.
- Cô đứng đó làm gì vậy Isa? Sao không ngồi xuống đây ăn?
- Dạ?!!
Isa mở to mắt kinh ngạc.
- Thưa chủ nhân, việc nô lệ ngồi dùng bữa cùng với chủ nhân là một điều vô lễ...
Johny thở dài một hơi, vỗ vỗ chiếc ghế bên cạnh.
- Lãng phí một bữa tiệc là tội ác, đặc biệt là khi kể từ mai chúng ta chỉ có lương khô trừ bữa! Hơn nữa, chúng ta cần phải nói chuyện! Ngồi đi!
Isa rón rén ngồi xuống bên cạnh hắn. Chiếc bàn không dài lắm, nhưng đủ cho bốn người ngồi.
Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé!
Bình luận truyện